Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 1219:




Chẳng lẽ... Lịch sử thời không sắp xảy ra biến động?!  
Trong lòng nghĩ như vậy, suy nghĩ Trần Tấn của không khỏi có chút phức tạp.  
“Nhị vị tông chủ, tuy Lâm Thiên là Thánh Tử của Cửu Huyền Tông chúng ta, nhưng vinh quang thu hoạch được trong lần xuất chiến Chủng Tộc Thiên Tư Bảng này đều thuộc toàn bộ võ tu Nhân tộc chúng ta.”  
Ánh mắt Hậu Thiên Thành lạnh thấu xương, nhìn về phía Lỗ Minh Hiên và Khổng Phụ, vững vàng nói:   
“Hiện giờ, vì đánh bại người dự thi tộc Thiên Ma trên đài chiến đấu xếp hạng bảng mà hắn bị trả thù...”  
“Hậu chưởng giáo, ngươi không cần nhiều lời, nói thêm gì nữa chỉ là khách sáo!”  
Nhưng không đợi Hậu Thiên Thành nói hết lời thì hai vị tông chủ ngoại tông đã lập tức lên tiếng cắt ngang.  
“Lần này chúng ta cũng đến vì việc này.”  
“Trước kia bọn tộc Thiên Ma cũng chẳng khách sáo với nhân loại chúng ta, nhịn một chút còn thôi đi.”  
“Nhưng hiện tại, chúng dám chặn đường ám sát Lâm Thiên, thật sự nghĩ Nhân tộc chúng ta dễ ức hiếp hay sao?!”  
“Lần này tuyệt đối không thể cố nén giận nữa, chỉ cần Hậu chưởng giáo ra lệnh một tiếng thì Thiên Kiếm Tông và Linh Môn Tông chúng ta nhất định sẽ ủng hộ đến cùng, đánh đến Ma Cung, bắt bọn chúng giao Lâm Thiên ra!”  
Lời nói của hai tông chủ thật chính khí hiên ngang, đặc biệt là Lỗ tông chủ tóc bạc mà mặt hồng hào kia, râu hai bên khóe miệng ông ta đang không ngừng run rẩy vì tức giận.  
Nhiều năm qua tuy ba đại tông môn bọn họ vì ích lợi mà có lúc sẽ xảy ra mâu thuẫn trên mảnh đất Đông Huyền Châu này, bình thường cũng không phải hòa thuận gì mấy, nhưng hành vi lần này của tộc Thiên Ma đã hoàn toàn khơi dậy lòng thù địch của tất cả bọn họ!  
“Được, bổn tọa xin cảm tạ hai vị tông chủ!”  
Ánh mắt Hậu Thiên Thành trở nên sắc bén, chợt uy nghiêm mà quát lên: “Truyền lệnh xuống, lập tức triệu tập các đệ tử từ cảnh giới Thánh Vực trở lên, chuẩn bị chinh chiến Ma Hoàng cung!”  
“Lĩnh mệnh!” Chín điện các chủ nghiêm nghị mà cùng hành động.  
“Khởi bẩm tông chủ, có mật thư!” Nhưng đúng lúc này, một tiếng nói vội vàng vang lên.  
Chợt nhìn lại, Vệ Quý Nguyên mặc đồng phục hộ pháp đang bước nhanh vào trong điện.  
“Mật thư gì?” Hậu Thiên Thành dò hỏi.  
“Đệ tử cũng không rõ lắm, nhưng dựa theo lời của người truyền tin thì đây là tin tức truyền về từ chính tay Lâm Thiên, nhất định phải giao cho chưởng giáo đại nhân.” Vệ Quý Nguyên lấy ra một khối ngọc giản phù văn, sắc mặt khó có thể ức chế kích động.  
Nghe vậy, Hậu Thiên Thành lập tức tiếp nhận ngọc giản phù văn, cũng kích hoạt phù văn trên đó.  
Rất nhanh, một tiếng động bình thản không nhanh không chậm cũng vang lên:  
“Chưởng giáo đại nhân, ta là Lâm Thiên, trước mắt bình an không có việc gì, xin đừng quan tâm.”  
“Hiện nay ta đã ở một nơi an toàn, tính tiềm tu trong ba năm.”  
Tiếng nói này đúng là Lâm Lăng.  
Hai câu ngắn gọn đã hoàn toàn nói rõ tình cảnh hiện tại và tính toán ngày sau của hắn.  
“Không sai, đây là giọng của Lâm Thiên!”  
Nghe vậy, các cao tầng tông môn trong sân đều lộ ra vẻ mặt rung động. Vệ Quý Nguyên phụ trách truyền tin cũng dâng lên chút mừng rỡ.  
Hậu Thiên Thành kéo dài linh thức vào ngọc giản, có thể cảm ứng được trong ngọc giản tồn tại một giọt tinh huyết bản mạng của Lâm Lăng. Hiển nhiên ngọc giản này đến từ Lâm Lăng, không phải là giả tạo.  
“Không có việc gì là tốt rồi...”  
Hậu Thiên Thành thở sâu, cuối cùng tảng đá lớn đè nặng trong lòng cũng buông lòng ra.  
“Nếu Lâm Thiên không có việc gì thì tại sao không trở về Cửu Huyền Tông? Còn tính tiềm tu ba năm?” Lỗ tông chủ của Thiên Kiếm Tông cảm thấy chuyện này thật kỳ quái.  
“Đúng vậy, ở bên ngoài nguy hiểm lắm, sẽ bị tộc Thiên Ma tập kích vào bất cứ lúc nào, ở tông môn ít nhất có thể bảo đảm an toàn.”  
Khổng Phụ của Linh Môn Tông cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, cảm thấy thật khó tinh đối với hành vi của Lâm Lăng.
“Hai vị tông chủ lo lắng quá, từ trước đến nay Lâm Thiên luôn làm việc rất cẩn thận, phỏng chừng ở ngoài tông có chính cơ duyên võ đạo của hắn.”  
Hậu Thiên Thành cười sang sảng, cũng không để ý nhiều đến chuyện này. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.