Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 1111:




Hơn nữa, những hạt cát thật nhỏ đó nhanh chóng mấp máy, bắt đầu lan tràn lên thân thể, như muốn bao phủ cả người hắn lại.  
Ánh mắt Lâm Lăng trở nên sắc bén, vận chuyển linh lực trong cơ thể, trực tiếp hình thành một sức mạnh chấn động rồi bùng nổ ra.  
Phanh!  
Chỉ thoáng chốc, cát bụi trên người hắn đều bị chấn động đến tiêu tán.  
Nhưng rất nhanh, những lớp cát sỏi đó lại nhanh chóng tụ lại, hình thành một con quái vật sa mạc khổng lồ, toàn thân chảy xuôi cát bụi.  
Thấy thế, trong mắt Trần Tấn hiện lên một tia kinh ngạc, đồng thời thân thể cũng chợt lao ra. Khi đến gần con quái vật sa mạc kia, thanh kiếm đen trong tay hắn tàn nhẫn chém xuống.  
Xèo ——!  
Quái vật sa mạc vừa ngưng tụ ra nên không kịp tránh né, toàn bộ cánh tay bên trái trực tiếp bị chém đứt, cánh tay kia lập tức hóa thành một bãi cát chết, rơi xuống mặt đất.  
Nhưng kế tiếp, một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện.  
Chỉ thấy cát trên người quái vật sa mạc nhanh chóng chảy về phía vai trái, chỉ trong chớp mắt đã hợp thành một cánh tay lần nữa.  
“Sa Quái thật kỳ lạ!”  
Ánh mắt Trần Tấn hơi trầm xuống, sau khi công kích không có hiệu quả, thân thể hắn lập tức lui nhanh ra phía sau, vội vàng kéo ra khoảng cách.  
Vèo vèo vèo!!  
Ngay sau đó, khu vực trong phạm vi trăm trượng đột nhiên nổi lên trận cuồng phong.  
Mặt đất cát bụi lay động kịch liệt, một đám quái vật sa mạc sôi nổi hiện ra giống như măng xuân mọc sau mưa.  
Phóng mắt nhìn lại, số lượng của chúng đã lên đến hơn trăm con!  
Từng hốc mắt tỏa ra ánh sáng đen đang lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào kẻ xâm nhập là bọn Lâm Lăng.  
Thấy thế, sắc mặt đám người Lâm Lăng lập tức trở nên nặng nề, họ cũng đã biết, khó trách những võ giả dị tộc trước lại đi vòng trở về.  
Đối mặt với nhiều quái vật sa mạc, hơn nữa chúng còn miễn dịch với công kích, sao họ có thể chống lại được.  
Nhưng càng như thế, Lâm Lăng càng hoài nghi rất có khả năng sâu trong sa mạc này là mảnh đất diễn ra cuộc chiến xếp hạng chân chính.  
Chỉ khi nào thông qua những trạm kiểm soát do quái vật sa mạc đó hình thành mới đến được nơi đó!  
Lạc Hằng và Trần Tấn bên cạnh cũng có phỏng đoán tương tự. Bọn họ nhìn nhau, đều âm thầm gật đầu.  
“Đánh qua!” Một tiếng quát lạnh vang lên.  
Ba bóng người cùng đột nhiên vọt lên.  
Rống!  
Hơn trăm con quái vật sa mạc cũng rít gào lao lên trong nháy mắt, thanh thế làm người ta sợ hãi!  
Một loạt thân thể khổng lồ làm bằng cát giống như bức tường cát rắn chắc, trực tiếp bao vây ngăn chặn bọn Lâm Lăng ở chính giữa.  
“Cút!”  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.