Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 1046:




Cảm giác này như bị thứ gì giám thị.  
“Kỳ quái, chẳng lẽ là ta lo lắng quá?”  
Thiên La hơi nhíu mày rậm lại, ánh mắt lại nhìn quét khắp nơi. Mà khi tầm mắt hắn ta dời đến vị trí Kinh Kha đang ẩn nấp thì nữ tử quyến rũ kia lại đột nhiên đứng lên.  
“Chủ thượng, tức giận vì tòa thành nhỏ bé kia cũng không đáng.” Dáng người yểu điệu của nàng ta quấn lên người Thiên La giống như con rắn, miệng phun hương thơm.  
Cái quấn quýt này lập tức khiến khí huyết của Thiên La dâng lên, ánh mắt dừng lại trên dáng người gợi cảm của nữ tử.  
“Cũng đúng, hỏa khí của ông đây đang hừng hực, không thể để mấy tiểu tử kia làm mất hứng thú, ha ha.” Sau đó hắn ta cười lớn, cánh tay thô to trực tiếp khiêng nữ tử lên, đi vào sảnh trong.  
Xem động tác này thì không cần nghĩ cũng biết kế tiếp hắn ta muốn làm gì.  
“Tập hợp.” Nhìn thấy thời cơ sắp chín muồi, Lâm Lăng truyền một mệnh lệnh ra.  
Lang Vương và Lôi Phong ẩn núp bên ngoài lập tức bay vút đến, nhanh chóng hội hợp với Kinh Kha trong điện.  
“Kinh Kha, đi vào xem tình hình trước.” Để bảo đảm, Lâm Lăng cho Kinh Kha dẫn đầu ra quân.  
Bởi vì tên kia quá cẩn thận, Kinh Kha cũng không chọn cách phi hành, mà là lặng lẽ im lìm bò dọc theo vách tường vào sảnh trong.  
Sảnh trong có diện tích không lớn lắm, ở khu vực trung tâm có một cái giường lớn hình tròn.  
Mượn dùng thị giác của Kinh Kha, Lâm Lăng có thể nhìn thấy nữ tử quyến rũ kia đã bắt đầu phục vụ Thiên La.  
“Không tồi, kỹ thuật lại có tiến bộ.” Thiên La lộ ra vẻ mặt hưởng thụ, trầm giọng mà tán thưởng.  
Sau đó hắn ta trực tiếp nằm ngửa trên giường, để nữ tử tự do phục vụ. Nhưng nghĩ đến cảm giác khác thường vừa rồi ở bên ngoài, hắn lập tức lấy ra một ngọc giản trận pháp từ nhẫn không gian.  
Ong!  
Sau khi kích hoạt, một quầng sáng trận pháp ngăn cách đột nhiên bao trùm toàn bộ sảnh trong.  
Thấy thế, Lâm Lăng ánh mắt hơi đanh lại.  
Tên này cũng quá cẩn thận, không biết còn thủ sẵn thủ đoạn nào khác nữa không.  
Xem ra lát nữa ám sát phải làm thay thật nhanh, thật tàn nhẫn và chính xác, nếu không sau này nhất định càng khó giải quyết.  
Trong lòng nghĩ như vậy, Lâm Lăng cũng chưa ra lệnh cho bọn Kinh Kha lập tức ra tay, mà chọn cách im lặng xem tình hình.  
“Dùng sức chút đi, gãi ngứa à!”  
Thiên La hưởng thụ xong sự phục vụ của nữ tử thì có chút không thỏa mãn.  
“Chủ thượng, trên người ngài có mặc một bộ nhuyễn giáp, tiểu nữ không thể làm càng sâu được.” Gương mặt nữ tử quyến rũ ửng đỏ, hờn dỗi mà nói.  
Nghe thấy lời này, trong lòng Lâm Lăng lập tức lạnh lẽo, không ngờ Thiên La này thật sự còn thủ sẵn thủ đoạn khác!  
Hắn không khỏi âm thầm may mắn vừa rồi không ra tay, nếu không không phải chỉ đơn giản là khó giải quyết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.