- Lâm Động ca, sao vậy?
Ánh mắt đột ngột tối tăm, dữ dằn của Lâm Động khiến Mộ Linh San sững người, rồi vội hỏi.
Lâm Động chầm chậm lắc đầu, chỉ là mắt vẫn nhìn chằm chằm vào ba người bên trên đám mây ở phía xa, hắn không ngờ lại gặp người của Nguyên Môn ở đây…
Hơn nữa, từ ánh mắt chúng nhìn hắn, Lâm Động biết có lẽ chúng đã nhận ra hắn từ lâu.
- Không ngờ tay chân của Nguyên Môn đã vươn tới tận Loạn Ma Hải…
Mắt Lâm Động lóe hàn quang, đây là lần đầu tiên hắn gặp người của Đông Huyền Vực ở đây.
- Nhưng đã gặp thì cũng không thể làm như không thấy được.
Gương mặt Lâm Động thoáng qua chút sát ý, hắn và Nguyên Môn có thù hận rất sâu đậm, mà lúc này ba bọn chúng dường như cũng chẳng có ý gì tốt, Lâm Động cũng không ngại tạm lấy chút lãi từ chúng đâu.
Từ trên ba người này, Lâm Động cảm nhận được một luồng sức mạnh ngang ngược, dường như còn mạnh hơn cả Bàng Hạo. Rõ ràng ba người này cũng không phải loại tầm thường trong Nguyên Môn.
- Lâm Động ca có ân oán với chúng sao?
Mộ Linh San lúc này cũng đã phát hiện ra ba người kia, hạ giọng hỏi.
Lâm Động khẽ gật đầu.
- Có cần động thủ không?
Mộ Linh San nắm chắc lấy Sinh Tử Quan Cái, ánh mắt hiện lên vẻ nôn nóng muốn thử.
- Tạm thời không cần. Việc quan trọng nhất bây giờ là vào Lôi Điện.
Lâm Động khẽ lắc đầu, hắn cũng biết phân biệt việc chính việc phụ, dù thế nào quan trọng nhất vẫn là Lôi Đình Tổ Phù. Nguồn: http://truyenfull.vn
Nghe vậy, Mộ Linh San mới thu lại sự phấn khích trong ánh mắt.
Lâm Động cũng thu lại ánh mắt, gương mặt trở về với sự bình tĩnh như mặt hồ, chẳng ai biết được hắn đang nghĩ gì.
- Hà, bị phát hiện rồi…
- Ánh mắt thật đáng sợ, cũng có chút bản lĩnh a…
Khi Lâm Động thu lại ánh mắt, ba người kia bỗng nhiên cười, giọng cười có chút cợt nhả chứ chẳng có gì căng thẳng cả.
- Lão đại, khi nào bọn ta có thể động thủ?
Nam tử có mái tóc màu bạc lấp lánh cưởi, nhìn về phía nam tử có một lọn tóc trắng trước trán, cười hỏi.
Nam tử kia chỉ cười nhạt, đôi mắt đen sì của hắn có chút quỷ dị, dường như không có tiêu cự vậy:
- Đừng vội, vào Lôi Điện trước đã. Chuyến đi này chúng ta có nhiệm vụ cần làm.
Nghe thế, ánh mắt nam tử tóc bạc kia lóe lên hắc quang quỷ dị, hạ giọng nói:
- Vị đại nhân đó…ở đây thật sao?
- Đương nhiên không phải giả.
Nam tử kia khẽ gật, rồi hắn nhìn về hướng Lâm Động, Cửu U Môn và Huyền Thiên Điện, khẽ nói:
- Ngoài ra, chúng ta còn phải lấy được ba ngọn ngân tháp.
- Đã hiểu.
Hai người kia cười, ngữ khí rất thoải mái, dường như việc đoạt lấy ngân tháp từ tay bọn Lâm Động chẳng có gì khó vậy.
Nam tử có lọn tóc trắng rủ xuống kia cũng không nói nhiều. Hai tay chắp sau lưng, ánh mắt lạnh lùng nhìn về tòa Lôi Điện nguy nga, ánh mắt lấp lánh hắc quang.
Lúc này, ở một nơi khác, một nhân ảnh được bao phủ bởi hồng bào cũng đang quét mắt xung quanh Lôi Điện nhìn một lượng lớn cường giả xuất hiện, rồi dường như nở một nụ cười.
- Xem ra các lộ cường giả đến đây cũng không ít…khá thú vị…
Dứt tiếng cười, hắn nhìn về phía Lôi Điện rồi thân hình bỗng chốc biến mất một cách quỷ dị.
- Lâm Động ca, sao không ai vào trong Lôi Điện vậy?
Mộ Linh San nhìn bốn phía, xung quanh đây có không ít cường giả nhưng kỳ lạ là không ai có ý định vào trong cả.
- Xung quanh Lôi Điện được bị bao phủ bởi một tầng lôi canh, nhưng nó đang suy yếu, họ đang đợi tầng lôi canh đó tan đi.
Lâm Động cười.
Mộ Linh San nghe vậy mới hiểu ra, nhìn kỹ quả nhiên thấy xung quanh Lôi Điện là một tầng lôi quang khó nhận ra bằng mắt thường, chỉ có điều tầng lôi quang này đang dần tiêu tan.
Thời gian trôi qua, trên bầu trời thỉnh thoảng lại có tiếng gió rít, một số cường giả từ phía sau cũng tới, vô số thân ảnh xuất hiện khiến không gian náo nhiệt hơn nhiều.
Tầng lôi canh ngày một yếu dần, khoảng mười phút sau, một tiếng rắc khẽ vang lên, tầng lôi canh đã hoàn toàn biến mất.
Đúng lúc ấy, không gian bỗng nhiên lặng như tờ, ánh mắt của không ít cường giả lập tức trở nên vô cùng tham lam.
- Động thủ!
Đột nhiên, không biết ai lên tiếng, rồi sự yên lặng bị phá vỡ hoàn toàn, một số cường giả không kìm sự tham lam, lao tới Lôi Điện trước tiên.
Lâm Động nhìn họ với ánh mắt khá thản nhiên, thân hình cũng đứng yên bất động, những người kích động đó sẽ chết nhanh nhất.
Xoẹt xoẹt!
Hàng trăm thân ảnh xẹt qua bầu trời, lao tới Lôi Điện với tốc độ kinh người, chỉ trong mấy giây đã đến trước cánh cổng khổng lồ của Lôi Điện.
Uỳnh!
Nguyên lực hùng hồn biến thành hàng trăm đạo năng lượng xé tan không khí đánh lên cánh cổng Lôi Điện như vũ bão, tiếng uỳnh uỳnh vang vọng khắp không gian.
Bùm!
Đối mặt với những công kích toàn lực của nhiều cường giả như vậy, cánh cổng khổng lồ màu bạc nhanh chóng nổ tung, một mùi vị cổ xưa tràn ra từ bên trong, cuối cũng tòa điện đóng chặt hàng nghìn năm nay đã lại được thấy ánh sáng mặt trời.
- Xông vào!
Thấy cánh cổng đã bị phá vỡ, những cường giả kia càng thêm hăng máu, vận nguyên lực bảo vệ cơ thể rồi xông vào trong.
Lâm Động vẫn thản nhiên nhìn cảnh tượng đó, nhưng khi người đầu tiên vào trong Lôi Điện, mắt hắn nheo lại.
Uỳnh!
Tiếng sấm rền vang, ba đạo ngân quang từ bên trong Lôi Điện bắn thẳng ra, rồi đan xen vào nhau, xuyên thủng qua hàng trăm cường giả, tốc độ nhanh đến cực điểm.
Bùm bùm bùm!
Ba đạo chạy xuyên không gian, đi đến đâu là có thân ảnh nổ tung thành một đống máu thịt đến đấy.
Chỉ trong một thời gian rất ngắn, hàng trăm cường giả đã bị tiêu diệt hoàn toàn, bụi máu mù mịt phía trước cổng Lôi Điện khiến không ít người kinh hãi.
- Thứ gì vậy?"
Một số người kinh hoàng kêu lên, nhanh chóng vận nguyên lực.
Lâm Động vẻ mặt ngưng trọng nhìn ba đạo ngân quang, sau khi giết hàng trăm cường giả với tốc độ kinh người, ba đạo ngân quang cũng dần hiện thân ở phía trước Lôi Điện.
Ba thân ảnh màu bạc hiện ra, trên người chúng cũng phủ đầy ma văn, hắc khí tà ác mà mạnh mẽ không ngừng tỏa ra khiến nhiệt độ không khí như tụt hẳn đi.
Phù!
Lâm Động khẽ thở ra một hơi, chắc hẳn ba cỗ ma thi này chính là Tam đại Lôi Vương còn lại mà Tả Phí nói rồi. Ba người này trước khi chết đều có thực lực Tử Huyền Cảnh viên mãn, dù đã chết nhưng vẫn có thể sánh ngang Tử Huyền Cảnh đại thành.
Trước đó chỉ một ma thi Tử Huyền Cảnh đại thành đã khiến vô số cường giả thê thảm, mà lúc này có tới ba cỗ ma thi…
- Xem ra Lôi Điện không dễ vào rồi…
Lâm Động nhìn nhân ảnh phía trước Lôi Điện, lầm bầm nói.