Vũ Động Càn Khôn

Chương 922: Động thủ




Trên không trung, Lâm Động nhìn Ma Hạt lão quái với vẻ mặt có phần ngưng trọng, môi khẽ mím lại, sự xuất hiện của lão già này rõ ràng nằm ngoài sự dự liệu của hắn. Hắn không thể ngờ bên cạnh Tạ Diêm lại có một cường giả Tử Huyền Cảnh Tiểu thành cường hãn như vậy!
Thực lực của Ma Hạt lão quái có thể nói hơn hẳn Tà Cốt lão nhân một bậc.
- Phiền phức rồi!
Lâm Động chau mày, sự việc đã không còn thuận lợi như hắn tưởng tượng.
- Lâm Động, sao vậy? Rất bất ngờ đúng không?
Tạ Diêm nhìn sắc mặt của Lâm Động thì cười nhạt, sau đó nói:
- Ta đã nói rồi, có những người ngươi không thể đắc tội được đâu! Giờ ngươi phải trả giá cho sự ngu xuẩn của mình!
- Ngươi mừng cũng hơi sớm đấy!
Lâm Động nhìn Tạ Diêm bỗng nhiên khí thế tăng mạnh, cũng không khỏi bật cười.
- Lẽ nào ngươi cho rằng hôm nay ngươi thoát được?
Tạ Diêm phì cười.
- Ai nói ta muốn chạy?
Lâm Động cười cổ quái, sau đó nhìn Ma Hạt lão quái, cười nói:
- Không phải ngươi rất hiếu kỳ ta đã đánh cho Tà Cốt lão nhân thành như vậy thế nào sao? Giờ ta sẽ cho ngươi câu trả lời!
Vút!
Lâm Động vừa dứt lời, ống tay áo phất lên, hồng quang bay ra biến thành một cái cự đỉnh bay giữa không trung, từng luồng năng lượng kinh người không ngừng lan tỏa khắp bốn phía.
- Linh bảo Thuần Nguyên?
Ma Hạt lão quái nhìn Phần Thiên Đỉnh, ánh mắt khẽ động, sau đó cười kỳ quái:
- Không ngờ tiểu tử ngươi cũng có thứ bảo bối này!
Ma Hạt lão quái vừa nhìn là nhận ra Phần Thiên Đỉnh của Lâm Động đạt đến tầng cấp Thượng đẳng. Thứ Linh bảo Thuần Nguyên đạt đến đẳng cấp đó, dù ở Hải vực Thiên Phong cũng là bảo vật cấp cao. Nếu nói Lâm Động dựa vào thứ này đả thương Tà Cốt lão nhân thì cũng có khả năng tin được!
- Nhưng thứ bảo bối này không phải ngươi muốn khống chế là được đâu, giao cho bản Trưởng lão bảo quản giúp cho!
Ma Hạt lão quái cười kỳ quái, giọng nói mang chút tham lam. Một món Linh bảo Thuần Nguyên ngay cả lão cũng chưa từng có được, nếu hôm nay đoạt được từ tay Lâm Động thì sau này dù có gặp cường giả Tử Huyền Cảnh Đại thành lão cũng không còn phải quá sợ hãi nữa!
- Muốn cướp đồ của ta thì hãy đem bản lĩnh ra!
Lâm Động nhìn Ma Hạt lão quái, cười nhạt, sau đó quay sang nói với Mộ Linh San:
- Ta đối phó với lão quỷ này, còn lại muội đối phó, được chứ?
- Không vấn đề gì!
Mộ Linh San phấn khích gật đầu. Thực lực hiện tại của cô bé đã hồi phục, đạt đến mức Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn, còn Tạ Diêm chỉ là Sinh Huyền Cảnh Đại thành, căn bản không có sức uy hiếp.
Lâm Động cũng cười, khi quay đi ánh mắt lại lạnh như băng, thủ ấn biến hóa, Phần Thiên Đỉnh lập tức bắn ra một cột hồng quang bao phủ lấy Ma Hạt lão quái.
- Hắc hắc, lão phu không như Tà Cốt lão nhân đâu!
Ma Hạt lão quái thấy cột sáng bắn tới thì thân hình đã di chuyển tránh được. Trước nay lão vẫn là kẻ cẩn thận đa nghi, đã biết Tà Cốt lão nhân gặp nạn do Phần Thiên Đỉnh thì đương nhiên sẽ không dễ dàng gì cho Lâm Động hút vào.
- Có vào hay không, ngươi không có quyền quyết định!
Lâm Động chỉ cười nhạt. Nếu là trước khi Phần Thiên Đỉnh có Bát Cực Phần Thiên Môn thì có lẽ hắn không thể hút Ma Hạt lão quái vào được, nhưng giờ thì lại khác…
Ầm!
Thủ ấn của Lâm Động biến hóa nhanh chóng, Phần Thiên Đỉnh lập tức rung chuyển, thân đỉnh rung lên rồi biến mất trong không trung.
- Hửm?
Ma Hạt lão quái đang lùi về phía sau, nhìn thấy thế sắc mặt thay đổi. Nhưng không đợi lão có phản ứng thì một cái bóng đen đã ập xuống với tốc độ không thể hình dung nổi. Hồng quang lóe lên, tựa cái mồm của con quái thú nuốt chửng Ma Hạt lão quái vào trong!
- Linh San, nhanh chóng ra tay đoạt lấy Ngân tháp!
Lâm Động thấy Ma Hạt lão quái bị hút vào trong, lập tức hét lên rồi bay vào trong Phần Thiên Đỉnh!
- Tên tiểu tử này…
Tạ Diêm thấy Ma Hạt lão quái bị hút vào trong Phần Thiên Đỉnh, sắc mặt cũng thay đổi, nhưng rồi lại cười nhạt, nói:
- Không biết tự lượng sức mình, tưởng rằng với một món Linh bảo Thuần Nguyên là có thể giữ chân Trưởng lão Ma Hạt sao?
- Ê, tự ngươi giao Ngân tháp ra đây hay để ta động thủ?
Mộ Linh San hiện ra phía trước mặt Tạ Diêm, bộ dạng tươi cười đáng yêu. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Không biết sống chết, tưởng ta biết thương hoa tiếc ngọc sao? Giết nó đi!
Ánh mắt Tạ Diêm lạnh như băng. Ở Đấu giá hội hắn ta đã vô cùng điên tiết với Mộ Linh San, lúc này gặp mặt đương nhiên sẽ ra tay không nể nang.
- Rõ!
Mấy kẻ đứng sau hắn cùng đáp, nguyên lực hùng hồn bùng phát, tay cầm trường kiếm sắc nhọn tấn công về phía Mộ Linh San.
Mộ Linh San thấy thế, khóe môi nhếch lên, sau đó siết chặt nắm đấm tung ra một quyền.
Uỳnh uỳnh!
Theo đó, nguyên lực như biến thành một ngọn sóng khổng lồ, ánh sáng lam sắc cuồn cuộn, một con cự kình hiện ra, mang theo sức mạnh hùng hồn oanh kích về những kẻ đang lao tới.
Binh binh!
Con cự kình hung hãn oanh kích lên công kích của những kẻ kia, công kích lập tức vỡ tan tành, trường kiếm trong tay bọn chúng cũng gãy thành từng đoạn. Cự lực đánh tới, ngực kẻ nào cũng lõm xuống, máu tươi bắn tung tóe, thân thể rơi xuống đất tạo nên một vệt dài!
Sắc mặt Tạ Diêm cực kỳ khó coi nhìn đám thủ hạ bị Mộ Linh San một quyền đánh văng, ánh mặt dần hiện lên sự kinh ngạc.
- Đến lượt ngươi!
Mộ Linh San nhìn Tạ Diêm cười.
- Minh Vương Phá Thiên Pháp!
Tạ Diêm bước chân ra, một luồng sát khí dâng tràn, dường như biến thành một đạo hư ảnh tạo nên một thứ áp lực mạnh mẽ.
- Cũng có chút bản lĩnh!
Mộ Linh San có chút thích thú nhìn khí thế của Tạ Diêm, sau đó cười hì hì, Sinh Tử Quan Cái hiện ra trước mặt, chân giẫm lên không, thân hình bay qua không trung, tay cầm Sinh Tử Quan Cái đánh về phía Tạ Diêm!
o0o
Trong Phần Thiên Đỉnh.
Sắc mặt Ma Hạt lão quái có phần tối tăm nhìn Lâm Động đang lơ lửng phía trước mặt, quét mắt nhìn không gian bên trong đỉnh, cười nói:
- Không thể không thừa nhận, ngươi cũng có chút thủ đoạn, nhưng dù hút ta vào đây thì ngươi làm được gì?
- Tự ta có cách!
Lâm Động cười nói.
- Vậy sao?
Ánh mắt Ma Hạt lão quái lạnh như băng, bước chân ra rồi thân hình biến mất một cách quỷ dị, ngay sau đó xuất hiện bên cạnh Lâm Động, móng vuốt phủ đầy hắc quang nhằm thẳng lưng Lâm Động mà tấn công.
Nhưng khi công kích sắp chạm vào thân thể Lâm Động thì một các xác khô màu đen hiện ra, cũng không có bất cứ hành động gì, chỉ đứng yên đó đỡ chưởng phong của Ma Hạt lão quái!
Binh!
Công kích của Ma Hạt lão quái chạm vào Thôn Phệ Thiên Thi, nhưng chẳng có hiệu quả là bao. Một âm thanh trầm đục vang lên, Thôn Phệ Thiên Thi hơi rung lên, sau đó Tử Khí biến mất hoàn toàn.
- Cái gì?
Ma Hạt lão quái thấy đòn tấn công của mình không hề tạo thương tổn gì cho Thôn Phệ Thiên Thi thì đầy kinh hãi.
- Giao đấu trực diện, có lẽ ta khó kiên trì được trong vài hiệp, nhưng trong không gian này thì ngươi không thể chạm được vào ta đâu!
Lâm Động nhẹ nhàng lùi về phía sau, mỉm cười với Ma Hạt lão quái, sau đó thủ ấn bỗng biến hóa. Đột nhiên không gian chuyển động, tám cánh cửa đỏ rực khổng lồ hiện ra!
Uỳnh uỳnh!
Cùng với sự xuất hiện đó, năng lượng bên trong Phần Thiên Đỉnh đột ngột bạo động.
Ma Hạt lão quái cảm nhận được luồng năng lượng đáng sợ từ đó, sắc mặt cuối cùng đã hiện lên sự ngưng trọng và lo sợ.
- Vốn định để cho Tà Cốt lão nhân hưởng, nhưng ngươi đã đến trước thì cho ngươi nếm thử mùi vị vậy!
Lâm Động nhìn Ma Hạt lão quái, cười khẽ, sau đó ánh mắt lạnh tanh, tiếng hô trầm đục vang lên:
- Bát Cực Phần Thiên Trận, Thiên Môn Động!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.