Uỳnh!
Nguyên lực cuồng bạo trào dâng từ trong người Diêu Linh, hai mắt hắn hung hăng dị thường nhìn thân ảnh ở phía xa. Trường thương trong tay rung lên thành tiếng, một đạo thương quang dài đến mấy chục trượng xuyên thủng hư không, nhanh như chớp bắn thẳng về phía Lâm Động.
Tốc độ của thương ảnh cực nhanh, chớp mắt đã chặn được đường lui của Lâm Động khiến hắn phải dừng lại ý định tấn công các cường giả Thất Nguyên Niết Bàn khác. Hắn vội vàng quay người, gốc cây trong tay giáng xuống, sức mạnh dâng tràn, ngay không khí cũng bị luồng năng lượng gần như thực chất kia đánh tan!
Rầm!
Hai bên đâm sầm vào nhau, năng lượng kinh người vang lên sau một tiếng nổ lớn. Thân hình Lâm Động bị bay ra sau mười mấy bước, khi lấy lại được thăng bằng, ánh mắt hắn trở nên nặng nề. Thực lực giữa hắn và Diêu Linh dù sao cũng có khoảng cách quá xa, dù đã có sức mạnh bùng phát nhờ Tiên Nguyên Cổ Quả, nhưng so với Diêu Linh vẫn chưa đủ!
- Tô Lôi, La Dật, cùng ta giết chết tên tiểu tử này, những người khác tập hợp phong tỏa vùng này!
Sau khi bạo nộ, giờ hắn cũng đã bình tĩnh hơn, thực lực hiện giờ của Lâm Động rõ ràng đã tăng lên rất nhiều, thực lực Thất Nguyên Niết Bàn đã không có khả năng uy hiếp hắn nữa. Nếu vậy thì chi bằng chủ động điều những thủ hạ không góp được mấy sức đi xa.
Hắn tin với khả năng của mình cộng với Tô Lôi và La Dật Bát Nguyên Niết Bàn, Lâm Động có nhiều thủ đoạn hơn nữa thì hôm nay có cánh cũng không thoát được.
- Vâng!
La Dật và Tô Lôi nghe thế cùng gật đầu, ánh mắt lóe hung quang nhìn Lâm Động. Đương nhiên việc Lâm Động vừa giết hai gã Thất Nguyên Niết Bàn đã khiến bọn chúng có phần cảnh giác.
Nguyên lực hùng hồn từ từ tràn ra từ hai người bọn La Dật, thân hình hắn khẽ động, cùng với Diêu Linh tạo thành tam giác trận phong tỏa Lâm Động bên trong.
- Động thủ!
Diêu Linh hét lên, rồi hắn xông lên trước, trường thương trong tay xuyên qua không gian, cùng với sức mạnh có thể phá tan Niết Bàn Kim Thân của Bát Nguyên Niết Bàn, nhằm thẳng vào yếu huyệt Lâm Động mà lao tới.
Vào khoảnh khắc Diêu Linh động thủ, hai người bọn La Dật cũng ra tay, nguyên lực dâng tràn, sát ý nồng nặc bao trùm lấy Lâm Động.
Áp lực lúc này cũng khiến sắc mặt Lâm Động vô cùng nặng nề. Đối mặt với công kích liên thủ của một Cửu Nguyên và hai Bát Nguyên Niết Bàn, chỉ cần hắn để lộ một chút sơ hở thôi là chết chắc!
- Hoang Vu Yêu Nhãn!
Luồng sáng xám tụ lại trên trán Lâm Động rồi biến thành yêu nhãn, ngay khi yêu nhãn vừa xuất hiện, quang mang màu xám đem theo sức phá hoại cực lớn bắn ra liên tiếp thẳng về công kích của ba người bọn Diêu Linh.
Bùm bùm bùm!
Sóng năng lượng cuồng bạo lan tỏa, bất quá vì lấy một địch ba nên uy lực của Hoang Vu Yêu Nhãn rõ ràng bị phân tán nhiều, nên không có được hiệu quả như trước.
Nhưng Lâm Động cũng không ngây thơ nghĩ rằng có thể dễ dàng chặn được công kích của bọn Diêu Linh. Ngay vào khoảnh khác quang mang màu xám bắn ra, hắn nhanh chóng lùi ra sau rồi xuất hiện ngay trước mặt Tô Lôi.
Trong ba kẻ đó, Diêu Linh mạnh nhất, La Dật và Tô Lôi không phân cao thấp, nhưng Tô Lôi từng bị Lâm Động đả thương, khí tức yếu hơn một chút, tính ra thì trong bọn chúng, Tô Lôi là dễ đối phó nhất!
Nhưng Tô Lôi cũng không phải kẻ ngu, vừa thấy Lâm Động là hắn biết Lâm Động định phá trận hình từ chỗ mình. Hắn hừ lạnh một tiếng, nguyên lực hùng hôn tụ lại trên hai tay.
- Toái Nguyên Chưởng!
Sức mạnh cuồng bạo ngưng tụ, sau tiếng quát trầm đục, hắn tung một chưởng về phía Lâm Động, chưởng phong đi đến đâu đều gây nên những tiếng vù vù trầm thấp.
Đối mặt với chưởng phong của Tô Lôi, Lâm Động không hề có ý tránh né, thanh quang tràn ra ngưng tụ lại bên ngoài thân thể hắn thành rất nhiều tấm long lân màu xanh.
Lớp vảy xuất hiện, Lâm Động không hề có dấu hiệu ra tay, hắn bước ra, cả cơ thể lao về phía Tô Lôi!
Uỳnh uỳnh!
Phía sau Lâm Động dường như có long ảnh theo sát, cú va chạm mang năng lượng có thể phá tan cả ngọn núi.
- Thanh Long Kích!
Đồng tử Tô Lôi co rút lại, bên tai hắn vang lên một tiếng quát, ngay sau đó, chưởng phong mạnh mẽ của hắn đánh mạnh lên thân thể đầy long lân của Lâm Động.
Binh!
Vào khoảnh khắc va chạm, một làn sóng năng lượng có thể nhìn thấy bằng mắt thường lan ra, không gian xung quanh cũng vì nó mà trở nên méo mó.
Khi bàn tay đánh lên thân thể Lâm Động, sắc mặt Tô Lôi đột nhiên kịch biết, lúc này hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh cuồng bạo bên dưới lớp vảy kia.
Trước sức mạnh ấy, lực chưởng vừa rồi của Tô Lôi nhanh chóng tiêu biến không còn chút dấu vết.
- Phụt!
Chưởng phong bị hóa giải, lực va chạm của Lâm Động bắn ra toàn bộ, sắc mặt Tô Lôi trắng bệch, máu tươi bắn ra, hắn bay ngược về sau một cách thảm hại.
Lại một lần nữa đả thương Tô Lôi, nhưng Lâm Động không có thời gian vui mừng, bởi vì hắn có thể cảm nhận Diêu Linh và La Dật đang liên thủ tấn công, công kích hung hăng dị thường đã bao phủ lấy hắn.
Hiển nhiên hai bọn chúng cũng đang đợi lúc Lâm Động ra tay, chỉ khi tấn công mới để lộ sơ hở.
Lâm Động một chiêu không giết được Tô Lôi, nhưng hai người Diêu Linh chỉ cần nắm được sơ hở của Lâm Động là có thể khiến hắn mất hoàn toàn lực chiến đấu!
- Tiểu tử, ngươi xong đời rồi!
Lâm Động liếc về sau thì thấy hai người Diêu Linh đang hung hăng lao tới. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
- Phù!
Lâm Động thở ra một luồng khí trắng, hắn nhìn Tô Lôi lúc này đang lùi về sau, khí tức yếu ớt, rõ ràng giờ là cơ hội tốt nhất để giết Tô Lôi.
Ngay sau lúc ấy, thanh quang bỗng bùng phát từ cơ thể Lâm Động rồi ngưng tụ lại thành một cái chuông khổng lồ quanh người hắn, trên chuông có hình hoa văn rồng xanh.
- Bất Động Thanh Long Chung!
Chiếc chuông khổng lồ màu xanh nhanh chóng ngưng tụ sau tiếng hét của Lâm Động. Cũng vào khoảnh khắc ấy, công kích hung hãn của bọn Diêu Linh đã tới.
Keng keng!
Âm thanh chói tai vang lên vào khoảnh khắc hai bên va chạm, theo đó còn có sức mạnh cuồng bạo đem theo sát ý nồng nặc.
Bùm!
Những vết nứt nhanh chóng lan rộng trên chiếc chuông, cuối cùng bùm một tiếng, chiếc chuông nổ tung!
Thanh quang bắn ra khắp nơi, một luồng năng lượng lan tỏa khắp bốn phía, Lâm Động cũng nhờ vào lực này mà bay ngược ra sau. Lướt một cái, trước ánh mắt kinh nộ của hai người bọn Diêu Linh, hắn xuất hiện ngay phía trước Tô Lôi.
- Kết thúc rồi!
Lâm Động nhìn Tô Lôi, sắc mặt đã tái nhợt, trên gương mặt nở ra một nụ cười lạnh lùng.
- Để xem ngươi giết ta thế nào!
Dù khí tức đã yếu đi nhiều, nhưng Tô Lôi cũng không phải loại tầm thường. Hắn biết chỉ cần cầm chân Lâm Động một chút là công kích của hai người Diêu Linh có thể giết chết hắn. Vì thế hắn vận khởi nguyên lực, kim quang bùng phát, hiển nhiên hắn đã thúc động Niết Bàn Kim Thân đến cực điểm.
Trước sự phòng ngự này dù là Lâm Động cũng không thể giết hắn trong một chiêu được!
Thế nhưng khi lớp phòng ngự đã hiện hình, Tô Lôi lại nhìn thấy Lâm Động có nụ cười chế giễu. Rồi ngay sau đó, hắn thấy Lâm Động giơ bàn tay ra, trên đó ánh sáng lóe lên, rồi một đạo kim luân to cỡ bàn tay xuất hiện.
Ngay khi kim luân xuất hiện, đồng tử Tô Lôi co rút lại, bỗng dâng tràn một cảm giác tử vong.
- Không!
Tiếng gào thét chưa được thốt hết ra khỏi họng Tô Lôi thì kim quang từ bàn tay Lâm Động đã bắn ra, với tốc độ không thể cảm nhận được bay thẳng tới cổ họng Tô Lôi, đem theo một vệt máu tươi.