Vũ Động Càn Khôn

Chương 641: Gia nhập Hoang Điện




Trạch Điện Thai vì câu nói này của Lâm Động mà tất cả mọi người nhất thời đều sững sờ, toàn bộ ánh mắt đều chăm chăm về phía Lâm Động tỏ vẻ không hiểu nổi, duy chỉ Tiểu điêu, Tiểu Viêm là có vẻ mặt bình tĩnh.
- Lâm Động ngươi…
Ngay cả Ngộ Đạo cũng bị lời nói này của Lâm Động làm cho kinh ngạc, hiển nhiên không rõ vì sao hắn lại bỏ Thiên Điện mạnh nhất kia để gia nhập vào Hoang Điện của lão.
Nét mặt Phó Điện chủ Thiên Điện Vĩ Sâm vẫn còn ngạc nhiên, lông mày dần nhăn lại, chăm chú nhìn Lâm Động, từ từ trầm giọng nói:
- Lâm Động, thiên phú của ngươi không kém, chớ có tự hủy hoại tương lai của mình. Mặc dù ta không có ý xem thường Hoang Điện, nhưng có thể nói với ngươi rằng, chỉ có ở Thiên Điện, ngươi mới có thể có được sự tăng tiến mạnh mẽ nhất!
Đám người Ngộ Đạo tuy vì những lời này của Vĩ Sâm mà thấy khó chịu trong lòng, nhưng cũng không phản bác lại. Hiện nay trong bốn điện, đích thực Thiên Điện là mạnh nhất.
Lâm động cười khổ sở rồi nói:
- Ta cảm thấy Hoang Điện hợp với ta hơn, Phó Điện chủ Ngộ Đạo, ngài nghĩ sao?
Nói đến cuối cùng, ánh mắt hắn cũng hướng về phía Ngộ Đạo, ngữ khí kéo dài. Lẽ nào lão già này không có chút biểu hiện nào sao? Ít nhất cũng đừng để hắn một mình đối diện với những ánh mắt lợi hại kia chứ!
Ngộ Đạo nghe hắn nói vậy, thân thể thoáng run lên một chút. Từ ánh mắt của lão, Lâm Động có thể nhìn ra một chút cảm giác kinh ngạc, chỉ có điều lão già này sau một hồi do dự, đã nói ra một khiến Lâm Động có chút không biết nói gì:
- Thiên Điện đích thực mạnh hơn Hoang Điện…
- Lão già này, cũng quá sức thành thật rồi!
Lâm Động không biết nói gì, hiển nhiên cũng không ngờ tới lão lại cam tâm tình nguyện đẩy đi một hạt giống tốt được đưa đến tận cửa như vậy.
- Nhưng nếu ngươi thực sự muốn gia nhập Hoang Điện của chúng ta, lão phu cũng sẽ ủng hộ tuyệt đối. Cho dù có như thế nào, cũng sẽ không hủy hoại nhà ngươi!
Ngộ Đạo cắn răng nói.
Lúc này Lâm Động mới kín đáo thở dài nhẹ nhõm, sau đó ánh mắt tràn ngập ý có lỗi hướng về phía Vĩ Sâm. Vẻ mặt của Vĩ Sâm lúc này không dễ coi chút nào, hắn cũng không muốn vừa mới bước vào Đạo Tông liền đã đắc tội với Phó Điện chủ Thiên Điện.
Vĩ Sâm nhăn mày nhìn chằm chằm vào Lâm Động, một hồi sau, chỉ còn nói thể lắc đầu, rồi nhẹ nhàng nói:
- Nếu đây là sự lựa chọn của nhà ngươi, thì bổn Điện chủ cũng không nói nhiều làm gì, chỉ hy vọng ngươi tự biết làm sao tốt nhất cho mình là được!
Nghe thấy ngữ khí của Vĩ Sâm cũng không có chút gì oán hận, Lâm Động mới thở phào nhẹ nhõm. Lòng dạ của những người có vị thế cao trong Đạo Tông cũng không quá hẹp hòi như hắn từng tưởng tượng.
- Sao ngươi lại quá ích kỷ như vậy chứ?
Nhưng ngay lúc Lâm Động thấy nhẹ nhõm, thì có một âm thanh nhẹ nhàng mà sắc bén đột nhiên vang lên, ngẩng đầu lên chỉ thấy thiếu nữ hồng y đang nhíu nhẹ lông mày nhìn hắn.
- Ta ích kỷ ư?
Tuy đối phương là thiếu nữ hồng y xinh đẹp, nhưng Lâm Động cũng vì lời nói của nàng ấy mà cảm thấy khó chịu, cau mày hỏi lại.
- Thiên phú của ngươi rất tốt, nếu gia nhập Thiên Điện, tự nhiên có thể phát huy hết tiềm lực của ngươi. Khi mà thực lực của nhà ngươi mạnh lên thì đối với Đạo Tông mà nói, đây là một chuyện tốt, nhưng hiện tại ngươi lại vứt bỏ con đường này, xét từ góc độ nào đó, ngươi đã làm cho thực lực của Đạo Tông trở nên yếu đi, đây không phải nhà ngươi ích kỷ thì còn là gì nữa?
Thiếu nữ hồng y cất giọng nhẹ nhàng, âm thanh nghe như những nốt nhạc lúc trầm lúc bổng, khiến người nghe đôi lúc thấy vui vẻ thoải mái, nhưng ý nghĩa trong những lời nói ấy cũng không kém phần sắc bén, khiến những người xung quanh tròn mắt há miệng.
- Ăn nói thật lợi hại!
Đây không phải là suy nghĩ của một mình Lâm Động, thậm chí ngay cả đám người Liễu Bạch cũng phải nhìn nhau, không thể không khâm phục những lời mà thiếu nữ hồng y vừa nói. Vốn chỉ là sự lựa chọn bình thường, nhưng lại bị nàng ấy chỉ trích là hành động phản lại đạo nghĩa Tông phái.
- Ta nghĩ rằng, không có điện nào mạnh nhất, mà chỉ có điện nào phù hợp với mình nhất?
Lâm Động vuốt mũi nói.
- Lý luận là như vậy, nhưng sự thật hiện nay, Thiên Điện mạnh nhất trong bốn điện!
Thiếu nữ hồng y nhướng đôi mày, ánh mắt đầy sự công kích nhìn thẳng vào Lâm Động.
- Ta dám nói với ngươi, gia nhập Hoang Điện, đến lần thi đấu giữa các điện sau này sợ rằng đến vòng loại ngươi cũng không đủ tư cách tham dự. Đến lúc đó, tên tuổi của Quán quân Bách Triều Đại Chiến như ngươi lại trở thành trò cười cho mọi người!
Lâm Động nhăn mày, ánh mắt của hắn cũng không chút nhượng bộ chằm chằm nhìn về thiếu nữ hồng y, nói:
- Vì ngươi đã đẩy sự việc lên cao như vậy, ta cũng nói cho ngươi hay nguyên nhân vì sao ta lực chọn như thế. Ta làm việc không thích sự bình thường, việc gia nhập Thiên Điện cố nhiên có lợi cho ta, nhưng không thể làm cho ta trở nên mạnh nhất, bởi vì… Thiên Điện không có Đại Hoang Vu Kinh! Nếu như ta có thể lĩnh ngộ Đại Hoang Vu Kinh, thì theo ngươi, thực lực của Đạo Tông sẽ mạnh lên hay yếu đi?
Lâm Động vừa nói ra lời này đã làm cho tất thảy mọi người kinh ngạc. Lúc này bọn họ mới hiểu ra, hóa ra hắn nhắm vào Đại Hoang Vu Kinh, nhưng tên tiểu tử này có phải là quá điên cuồng không? Đại Hoang Vu Kinh hiện là môn vũ kỹ thần bí khó lường nhất trong Tứ Đại Kỳ Kinh, nhiều năm qua trong Hoang Điện, số nhân vật kỳ tài lĩnh hội được cũng không quá mười đầu ngón tay, vậy mà Lâm Động lại dám nói những lời này?
Thiếu nữ hồng y hiển nhiên cũng bị Lâm Động làm cho kinh ngạc, nhưng nàng lại khẽ nhếch môi, sau đó đưa ra ngọc thủ, chỉ về hướng Lâm Động, cặp môi hồng khẽ cất tiếng:
- Nói khoác mà không biết xấu hổ, tự cho mình là đúng!
Lúc thiếu nữ hồng y vươn ngọc thủ chỉ về phía Lâm Động, hắn mới phát hiện bàn tay của nàng đẹp khác thường, thon dài trắng nõn, nhìn lại thấy giống như những ngón tay ngọc ngà thon đẹp tuyệt mỹ, không hề có một chút khuyết điểm nào. Bàn tay như ngọc trắng khẽ chớp ánh hào quang, khiến người ta phải hoa mắt.
Đây là lần đầu tiên Lâm Động nhìn thấy bàn tay đẹp hoàn mỹ như vậy, lúc này trong mắt hắn cũng thoáng một sự ngạc nhiên trước nét đẹp này. Thiếu nữ hồng y có lẽ không đẹp bằng những mỹ nữ mà hắn đã gặp nhưng đôi tay của nàng ấy thì thực sự là không ai có thể so bì nổi.
- Bây giờ nói những lời này còn hơi sớm. Về phần ta có thể lĩnh hội được Đại Hoang Vu Kinh hay không, sau này chúng ta cùng xem sao, được chứ?
Tuy vẫn sững sờ trước nét đẹp ấy, nhưng Lâm Động chưa đến mức độ thất thần, ánh mắt liền xoay chuyển nhìn về phía thiếu nữ hồng y, nở nụ cười nói.
- Ta biết rất rõ sự lợi hại của Đại Hoang Vu Kinh, những tiền bối đã từng lĩnh hội Đại Hoang Vu Kinh ai nấy cũng là những người nổi tiếng lẫy lừng trong Đạo Tông của chúng ta. Nhưng ngươi nên biết, từ khi thành lập Đạo Tông đến nay, liệu có bao nhiêu người đã lĩnh hội thành công?
Thiếu nữ hồng y cười nhạt, nói:
- Ngươi cũng đừng nói là ta xem thường ngươi, chỉ trách dã tâm của ngươi quá lớn, nếu ngươi đã muốn ta đến xem, được thôi, Ứng Hoan Hoan ta sẽ chờ xem thế nào? Nếu nhà ngươi có thể lĩnh hội Đại Hoang Vu Kinh, muốn ta làm gì cũng được, nhưng nếu không được thì e rằng sau này sẽ có không ít các đệ tử của Thiên Điện đến tìm vị sư đệ là ngươi luận bàn trao đổi đó!
- Hoan nghênh nàng đến!
Lâm Động cười mỉm. Hắn cũng không sợ những hiểm ý trong lời nói của đối phương. Nếu không lĩnh hội được Đại Hoang Vu Kinh, hắn cũng không phải là trái hồng mềm mà bất cứ người nào cũng có thể bóp nát.
- Hừ!
Nói đến đây, Ứng Hoan Hoan cũng chỉ có thể hừ lên một tiếng, trong mắt nàng có chút phiền muộn. Người trước giờ mồm miệng lanh lợi như nàng nay lại bị Lâm Động làm cho không thể nói gì hơn, trong lòng thật sự cảm thấy không được thoải mái.
- Nếu tên tiểu tử nhà ngươi có dã tâm nhắm vào Đại Hoang Vu Kinh của Hoang Điện thì bổn Điện chủ cũng không nói gì thêm nữa. Nếu ngươi thực sự có thể đạt được ước nguyện thì mọi người trong Đạo Tông cũng vui mừng cho ngươi, nhưng đôi khi cũng nên lượng sức mình mà hành động!
Vĩ Sâm điềm đạm nói. Về việc Lâm Động có ý tưởng đối với Đại Hoang Vu Kinh, ngay cả hắn cũng không biết nói gì. Mặc dù đến ngay cả hắn cũng không thể không thừa nhận, trong Tứ Đại Kỳ Kinh, Đại Hoang Vu Kinh thực sự là vô địch, nếu không phải lĩnh ngộ quá khó thì Hoang Điện sẽ chiếm được vị trí đứng đầu một cách vững vàng.
- Còn người nào khác muốn chủ động gia nhập Hoang Điện nữa không?
Vĩ Sâm lớn tiếng hỏi, đưa mắt về phía những đệ tử được tuyển chọn từ Bách Triều Đại Chiến.
Tiểu điêu và Tiểu Viêm nghe thấy vậy, không phí một lời nào, liền đứng ngay bên cạnh Lâm Động. Đám người Mạc Lăng, Liễu Bạch sau một chút chần chừ, cũng bước tới, bọn hắn hiện tại cũng đã hoàn toàn lựa chọn theo Lâm Động. Dù sao bọn họ đến được Đạo Tông hoàn toàn cũng đều là nhờ vào Lâm Động, bằng không thì hiện tại không biết bọn họ đã đi về đâu rồi.
Hơn nữa, xét về thiên phú của bọn họ, cho dù là miễn cưỡng xin vào Thiên Điện đi chăng nữa, cũng chưa chắc người ta đã chịu nhận, chi bằng theo Lâm Động vào Hoang Điện lăn lộn.
Mặc dù bọn người Mạc Lăng, Liễu Bạch đã lựa chọn đi cùng Lâm Động, nhưng càng nhiều người khác lại không có những hành động khinh suất. Dù sao những người này không có giao tình gì với Lâm Động, sẽ không vì hắn mà miễn cưỡng đi đến Hoang Điện.
Mà đối với tình huống như thế này, biểu hiện của Lâm Động tương đối bình tĩnh, hắn không có suy nghĩ kéo bè kết phái, bọn Mạc Lăng, Liễu Bạch cùng gia nhập vào Hoang Điện hoàn toàn là vì tình bạn, những người khác không có ý này thì hiển nhiên cũng rất bình thường.
Đến lúc này thì Vĩ Sâm hất tay áo, đảo mắt nhìn, chọn ra trong đám người kia vài người có thiên phú tốt nhất, tiếp đó mới Phó Điện chủ Địa Điện cùng với Phó Điện chủ Hồng Điện cũng ra tay, chọn lấy vài người thiên phú tốt trong đám còn lại, những người còn lại sau cùng thiên phú có phần hơi yếu kém.
- Chọn đệ tử xong rồi, chúng ta đi trước vậy!
Việc lựa chọn đệ tử hoàn tất, Vĩ Sâm cũng không định ở lâu, hướng tay ôm quyền về phía Ngộ Đạo, sau đó liếc nhìn Lâm Động, sau đó hất tay áo, nguyên lực tuôn trào, hóa thành cuồng phong đem đám đệ tử mới lựa chọn rời đi.
- Tiểu tử Lâm Động, hãy ghi nhớ những lời ngươi nói, ta đợi đến lúc ngươi cho ta được mở mang tầm mắt! Nhưng trước đó, ngươi phải có đủ tư cách để tham gia lĩnh ngộ Đại Hoang Vu Kinh rồi hãy nói!
Ứng Hoan Hoan khoát tay một cách hả hê về phía Lâm Động, sau đó khẽ nhích thân mình rồi nhanh chóng bay đi.
Sau khi bọn họ rời đi, Phó Điện chủ Địa Điện, Hồng Điện cũng lần lượt đem người rời đi, nơi này bỗng chốc trở nên vắng vẻ. Nguồn: http://truyenfull.vn
- Haizzz!
Lâm Động uốn nhẹ cái lưng mỏi, bất đắc dĩ thở dài một cái, bộ dạng này xem ra dường như mình đã đắc tội với thiếu nữ lai lịch bất minh kia rồi.
- Ha ha, tiểu tử, không ngờ nhà ngươi cũng có sức hấp dẫn đến như vậy!
Ngộ Đạo quay đầu, cười tủm tỉm nhìn Lâm Động, ánh mắt đầy sự vui vẻ.
- Phó Điện chủ Ngộ Đạo, sau này chúng ta sẽ làm phiền ngài rồi, xin hãy chiếu cố nhiều hơn!
Lâm Động cười cười, trước mặt Ngộ Đạo, hắn là một gã thiếu niên trẻ tuổi dám đối mặt với bọn người Vĩ Sâm!
- Mặc dù nhà ngươi đã làm cái việc khiến lão phu thấy rất sảng khoái, nhưng mọi việc đều phải chiếu theo quy tắc mà làm!
Ngộ Đạo vừa cười vừa mắng một hồi, đột nhiên thấp giọng nói:
- Nhưng tiểu tử à, hôm nay ngươi đã cự tuyệt gia nhập Thiên Điện e rằng sau này đệ tử của Thiên Điện sẽ đặc biệt chú ý đến ngươi đó!
Nhìn gương mặt tươi cười của Ngộ Đạo, Lâm Động có chút im lặng, lão già này đang hả hê vì chuyện đó sao?
- Đúng rồi, Ứng Hoan Hoan kia vẫn còn một tỷ tỷ đó, tên là Ứng Tiếu Tiếu, Đại sư tỷ của Thiên Điện. Nàng ấy hiện là người lợi hại nhất trong lớp trẻ của Tông phái hiện nay. Ngươi đã dám đấu khẩu với Ứng Hoan Hoan, có lẽ từ nay về sau nàng ấy sẽ chú ý ngươi đó, cố lên, ta xem trọng nhà ngươi!
Ngộ Đạo vuốt cằm, làm như đang tùy ý nói ra những lời ấy.
- Con mẹ nó!
Nghe được những lời này, ngay cả với tính cách của Lâm Động cũng không nhẫn nại nổi phải nói một câu thô tục. Bây giờ thì hay rồi, chẳng qua chỉ là chọn một điện để tu hành, kết quả là đem đến một sự phiền toái!
Những ngày tháng sau này, sợ là sẽ không có lúc nào được thư thả nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.