Vũ Động Càn Khôn

Chương 475: Viễn Cổ Chi Địa




Tại một bình nguyên cách thành Ma Nham rất xa, không gian đột nhiên có chút vặn vẹo, sau đó một đạo thân ảnh trẻ tuổi liền xuất hiện một cách quỷ dị.
Đạo thân ảnh này tất nhiên chính là Lâm Động từ trong không gian của Viễn Cổ Bí Thược đi ra. Lúc đáp xuống đất, trên người hắn còn có một cỗ nguyên lực hùng hậu tràn ra, chỉ có điều lúc thấy xung quanh không có dị động gì thì hắn mới âm thầm thở phào một hơi, thân thể căng thẳng cũng hơi thả lỏng một chút.
- Viễn Cổ Bí Thược này dùng để bỏ trốn quả thật không tệ!
Tiểu điêu cũng từ trên vai Lâm Động hiện ra, nhìn xuống bình nguyên trống trải này, cười nói.
Lâm Động cũng cười cười, sau đó ánh mắt nhìn về phía xa, khẽ nói:
- Tiếp theo chúng ta hãy trực tiếp đến Viễn Cổ Chi Địa thôi. Ta nghĩ tin Viễn Cổ Bí Tàng một tháng sau mở ra có lẽ những Vương triều Cao cấp khác cũng sẽ biết được. Hiện nay nói không chừng bọn chúng đã đến nơi rồi, chúng ta cũng phải đi trước để quen đường.
Tiểu điêu gật đầu nhè nhẹ, Viễn Cổ Bí Tàng này không nhỏ, chỉ sợ toàn địa vực Tây Bắc này, chỉ cần là Vương triều có chút thực lực thì đều đỏ mắt muốn xông vào kiếm một chén canh. Mà loại cạnh tranh này hiển nhiên sẽ vô cùng khốc liệt, lần tranh đoạt tại Viễn Cổ Bí Tàng này so với tranh đoạt ở Lôi Nham Cốc không thể nghi ngờ là cách biệt một trời một vực.
Thậm chí, mạnh mẽ như Vương triều Ma Nham cũng không dám kiêu ngạo tại nơi này, bởi vì tại địa vực Tây Bắc này, mặc dù bọn hắn cũng xem như là một phương thế lực, nhưng còn lâu mới đủ đạt đến tình trạng bá chủ. Trong khu vực rộng lớn này, đồng dạng cũng có rất nhiều Vương triều khiến bọn chúng cực kỳ kiêng kỵ, thậm chí là sợ hãi.
Những Đại Vương triều mạnh mẽ chân chính cũng sẽ tham dự trận chiến tại Viễn Cổ Bí Tàng lần này, bởi vậy có thể nhìn ra Viễn Cổ Bí Tàng lần này sẽ dẫn phát đến cuộc chiến đoạt bảo có quy mô lớn như thế nào.
- Người có thể trổ hết tài năng trong Viễn Cổ Bí Tàng, cho dù phóng mắt khắp toàn bộ Chiến trường Viễn Cổ cũng có thể xem như tồn tại nhất lưu, thậm chí cực hạn, quả là một cơ hội tốt.
Lâm Động cười nói, ánh mắt không chút lùi bước, trái lại tràn ngập hỏa nhiệt. Mặc dù hắn chỉ là người của Vương triều Hạ cấp như Vương triều Đại Viêm, nhưng hoàn toàn không có khiêm tốn của Vương triều Hạ cấp. Bất kể là đối mặt với Vương triều Thánh Quang, hay thậm chí là Vương triều Ma Nham còn cường đại hơn thì hắn vẫn thản nhiên không hề sợ hãi, bởi vì hắn hiểu rõ, muốn trở thành cường giả chân chính thì chắc chắn không thể thiếu ma luyện.
- Đi thôi!
Lâm Động cũng không tiếp tục trì hoãn, bàn tay vung lên, Tiểu Viêm trong tay áo vọt ra, nhanh chóng biến hóa thành hình thái chiến đấu, hai cánh rộng lớn chấn động, lập tức bay vút lên mây xanh, mà thân hình Lâm Động khẽ động cũng lập tức ngồi xếp bằng trên lưng hổ.
- Grào!
Tiểu Viêm phát ra một tiếng gầm nhẹ, chợt thân thể to lớn hóa thành một tia chớp màu đỏ bay vụt về phía chân trời xa xôi, trong chớp mắt đã biến mất tại phía cuối chân trời.
o0o
Mảnh không gian tại Chiến trường Viễn Cổ này cực kỳ rộng lớn, chỉ tại một mảnh địa vực Tây Bắc chỗ Lâm Động mà đã khổng lồ hơn gấp nhiều lần so với Vương triều Đại Viêm rồi, mà Viễn Cổ Chi Địa lại ở sâu trong địa vực Tây Bắc, bởi vậy, cho dù là với tốc độ của Tiểu Viêm hiện nay, muốn đến được nơi đó thì cũng mất thời gian ít nhất năm ngày.
Mà trong năm ngày này, Lâm Động vẫn một mình lên đường, đặc biệt là trong trời đêm, hiển nhiên sẽ gặp phải sự vây công của Yêu Triều, mà đoạn đường này của Lâm Động cũng đã trải qua không ít lần vây công.
Chỉ có điều, Yêu Triều trong mắt người thường có thể nói là đại nạn thì trong mắt Lâm Động lại chính là những viên Yêu tinh hạch ẩn chứa vô số Niết Bàn Khí nồng đậm, hơn nữa có lớp da thôn phệ của Thôn Phệ Tổ Phù, áp chế vào ban đêm của Chiến trường Viễn Cổ đối với Lâm Động mà nói cũng chẳng phải là vấn đề.
Cho nên, mỗi lần thấy Yêu Triều xuất hiện, hắn không chỉ không trốn, ngược lại còn cuồng nhiệt nghênh đó, sau đó trải qua một phen chém giết điên cuồng không biết mệt mỏi, thậm chí càng giết thì những Yêu thú khát máu cũng không chịu được sự cuồng nhiệt của Lâm Động, nhao nhao bỏ chạy tán loạn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ngắn ngủi chỉ trong năm ngày, Lâm Động đã trải qua bảy làn sóng Yêu Triều, không biết bao nhiêu Yêu thú đã chết trong tay hắn và Tiểu Viêm, thu hoạch được vô số Yêu tinh hạch, tràn ngập một túi Càn Khôn. Chỉ tính toán sơ chỉ e đã không dưới mười vạn Niết Bàn Đan rồi, có thể nói thu hoạch cực kỳ phong phú.
Đương nhiên, trải qua sự tẩy rữa của Yêu Triều, Lâm Động ngẫu nhiên gặp thành thị thì cũng tiến vào bên trong, nghe ngóng tin tức về huyết mạch thuần khiết của ba loại Yêu hổ theo lời Tiểu điêu, nhưng khiến người khác tiếc hận đó là mấy ngày nay cũng không có thu hoạch được gì đặc biệt.
Chỉ có điều mặc dù không thu được tin tức về huyết mạch của ba loại Yêu hổ này, nhưng Lâm Động lại phát hiện mỗi lần hắn xuất hiện thì dường như lại có vài ánh mắt quỷ dị từ những chỗ bí mật phóng đến, điều này khiến trong lòng hắn bắt đầu cảm thấy nghi hoặc.
Mà nghi hoặc đó rất nhanh liền được sáng tỏ, lúc hơn mười tên cường giả Bán Bộ Niết Bàn sắp đặt thiết kế mai phục hắn thất bại, Lâm Động thuận lợi từ trong miệng bọn hắn lấy được thông tin giải quyết nghi hoặc trong lòng mình.
- Là bị treo thưởng truy nã sao?
Lâm Động tiện tay tát một tên cường giả Bán Bộ Niết Bàn vẻ mặt khiếp sợ trước mặt mình bay đi, lẩm bẩm khẽ cười.
- Thủ bút của Vương triều Ma Nham này cũng không nhỏ, tặng một trăm vạn Niết Bàn Đan đã bị ta cướp, không ngờ lại còn thêm vào năm mươi vạn Niết Bàn Đan, không trách được đám người này lại không muốn sống xông đến.
Lâm Động duỗi cái lưng mệt mỏi, hai mắt nheo lại, trong mắt tràn ra vẻ lạnh lẽo. Thạch Hiên này quả thật là khiến người khác cảm thấy chán ghét mà.
- Được rồi, ngày mai có thể đến Viễn Cổ Chi Địa rồi, có lẽ tại Viễn Cổ Bí Tàng cũng sẽ gặp được Vương triều Ma Nham, đến lúc đó thì mọi ân oán cứ giải quyết một lần.
Lâm Động kềm chế sát ý tràn ngập trong lòng, sau đó ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn đám người có ý đồ mai phục hắn cách đó không xa. Trong khoảng thời gian huyết tẩy Yêu Triều này, ánh mắt của Lâm Động cũng trở nên sắc bén như đao, cực kỳ dọa người, những người bị ánh mắt này lướt qua thì đều kinh hãi đến mức da đầu run rẩy, sau đó chật vật bỏ chạy tứ tán.
- Đi thôi, Viễn Cổ Chi Địa này xem như là khu vực phức tạp nhất địa vực Tây Bắc, có lẽ có thể có được tin tức liên quan đến huyết mạch thuần khiết của ba loại Yêu hổ đó.
Lâm Động phất phất tay, không có ý định nán lại lâu, lướt lên lưng hổ của Tiểu Viêm, một người một thú lại lần nữa lên đường.
o0o
Vào lúc hoàng hôn ngày tiếp theo, Lâm Động ngồi xếp bằng trên lưng hổ đột nhiên mở hai mắt ra, nhìn về phía xa.
Trong phạm vi ánh mắt có thể nhìn thấy, sơn mạch rậm rạp rốt cuộc cũng xuất hiện điểm cuối, đó chính là một vùng đại địa cổ xưa cực kỳ bao la. Mặc dù bản thân Chiến trường Viễn Cổ đã tương đối cổ xưa rồi, nhưng mảnh địa vực này và khí tức ở đây lại càng cổ xưa hơn.
Phía chân trời Viễn Cổ Chi Địa, thỉnh thoảng có một đám lưu quang xẹt qua, hiển nhiên cũng là những Vương triều của bốn phương tám hướng đến đây, liên tiếp những âm thanh xé gió vang lên, như muốn xóa nhòa sự hoang vu tại mảnh đại địa này.
Tiểu Viêm chấn động song dực khổng lồ của mình, bay trên mảnh đại địa cổ xưa này, thân hình ở trên không trung lờ mờ có thể nhìn thấy một vài phế tích cổ xưa lưu lại. Theo Lâm Động biết, mảnh Viễn Cổ Chi Địa này lúc Chiến trường Viễn Cổ vẫn còn hưng uy thì cũng được xem là một trong những vùng đất có danh tiếng nhất, rất nhiều tông phái cường đại đều dựng lên tại nơi này, từ bên trong những phế tích tàn lưu lại có thể thấy rõ điều này.
Lâm Động thúc giục Tiểu Viêm từ từ hạ xuống Viễn Cổ Chi Địa, thoạt nhìn so với tòa thành còn hùng vĩ hơn, những thành thị này đều là do sau này mới dựng lên, không có không khí cổ xưa, chỉ có điều quy mô thì ngược lại không nhỏ, hơn nữa lại còn gần Viễn Cổ Bí Tàng cho nên đã hấp dẫn không ít Vương triều đến từ khắp nơi, bên trong Viễn Cổ Chi Địa này cũng xem như là tương đối náo nhiệt.
Bởi vì gặp phải chút phiền toái trong mấy ngày đi đường này cho nên Lâm Động ngược lại đã học khôn rồi, kiếm một chiếc mũ rộng vành, sau khi đem bộ dạng của mình che đậy lại thì mới tiến vào trong thành thị.
Mà sau khi vào thành, Lâm Động cũng không có đi loanh quanh mà trực tiếp tiến về phía trao đổi thông tin trong thành. Nơi này có nhân mạch cực lớn của rất nhiều Vương triều kết hợp lại, tại những địa phương như vậy, chỉ cần ngươi có đủ Niết Bàn Đan thì ngươi sẽ có được phần lớn tin tức tại địa vực Tây Bắc này.
Mấy ngày lên đường, Lâm Động đối với việc trao đổi thông tin cũng xem như khá quen thuộc, sau khi đi vào lập tức có một nam tử gầy còm cười tủm tỉm đến nghênh đón.
- Vị bằng hữu này muốn có tin tức gì? A, gần đây người đến Viễn Cổ Chi Địa đều bởi vì Viễn Cổ Bí Tàng, và chủ nhân của bốn mảnh Viễn Cổ Bí Thược, bằng hữu có muốn biết không? Năm ngàn Niết Bàn Đan, toàn bộ tin tức đều được cung cấp.
Khóe mắt Lâm Động hơi giật một chút, tiện tay lấy ra năm ngàn Niết Bàn Đan, ý bảo đối phương tiếp tục.
Nhìn thấy Lâm Động sảng khoái như thế, ánh mắt của nam tử gầy còm cũng sáng rực lên, sau đó cười híp mắt nói:
- Ba trong bốn mảnh Viễn Cổ Bí Thược hiện nay bị ba Đại Vương triều sở hữu, Vương triều U Tuyền, Vương triều Hồng Hoàng và Vương triều Ma Nham…
- Vương triều Ma Nham?
Lâm Động hơi ngẩn ra, không thể tưởng tượng được cho dù bị hắn nhúng tay vào thì Vương triều Ma Nham vẫn giành được một mảnh Viễn Cổ Bí Thược khác, thực lực này quả là không yếu.
- Về phần mảnh Viễn Cổ Bí Thược thứ tư, cũng không phải là rơi vào trong tay Đại Vương triều nào, trái lại do một người của Vương triều Hạ cấp nắm giữ. Hắc hắc, chỉ có điều cũng đừng bởi vì vậy mà khinh thường hắn, tên này gọi là Lâm Động, cũng không phải là đèn cạn dầu, không chỉ đem những cường giả của Vương triều Ma Nham phái ra đuổi theo giết hắn bắt gọn một mẻ mà còn nhân cơ hội này vơ vét một trăm vạn Niết Bàn Đan của Vương triều Ma Nham. Hơn nữa cuối cùng Thạch Hiên đã huy động toàn bộ nhân lực của Vương triều Ma Nham thế nhưng vẫn để hắn thoát đi bình an vô sự, bản lĩnh này quả không phải đơn giản.
Trên mặt nam tử gầy còm có chút đắc ý, giống như tin tức đầy đủ như vậy có lẽ cũng chỉ có bọn hắn biết rõ ràng vậy.
Hai mắt Lâm Động nheo lại, tin tức của tên này quả thật khiến người khác kinh ngạc.
- Ta tới đây là muốn tung tích của ba loại Yêu thú.
Ánh mắt của Lâm Động dưới chiếc mũ rộng vành đảo về phía nam tử gầy còm, cười nhạt nói.
- Ồ? Nói thử nghe xem.
Nam tử gầy còm thờ ơ cười nói.
- Ám Uyên Hổ, Hám Địa Lôi Hổ, Thiên Ma Hổ!
Nghe thấy ba cái tên này, nam tử gầy còm lập tức khẽ giật mình, chợt ánh mắt có chút thâm ý nhìn Lâm Động nói:
- Ba đầu Yêu thú này cũng không phải loại tầm thường, bình thường e rằng cũng chỉ tồn tại ở Yêu Vực trong truyền thuyết mà thôi.
- Thật không?
Lâm Động nhướng mày, trong giọng nói có chút thất vọng. Chẳng lẽ thật sự không có biện pháp giúp Tiểu Viêm thay đổi huyết mạch tại trong Chiến trường Viễn Cổ này sao? Nếu như vậy thì thời gian trùng kích Niết Bàn Cảnh của Tiểu Viêm không biết phải kéo dài bao lâu.
Mà đang lúc Lâm Động thất vọng định rời đi thì nam tử gầy còm chợt chần chừ một lúc, sau đó mới khẽ nói:
- Có một chút tin tức liên quan, chỉ có điều, giá cả cũng không rẻ!
Lúc này, ánh mắt của Lâm Động dưới chiếc mũ rộng vành chợt dâng lên một tia mừng rỡ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.