Vũ Động Càn Khôn

Chương 1214: Đấu Ma




Nguyên lực cuồn cuộn, ma khí trào dâng.
Tử kim cự long, Hắc Ám Thánh Hổ, Thiên Yêu Điêu chiếm cứ ba hướng, hung sát khí tỏa ra từ thân thể to lớn, trong ánh mắt là thứ chiến ý hừng hực có thể làm tan chảy kẻ khác.
Ba người bọn Thiên Nguyên Tử nhìn ba người biến thành hung thú, ánh mắt hơi thay đôi, với nhãn lực của chúng đương nhiên nhận ra thứ khí tức tăng lên từ ba người.
Thường thì yu thú sau khi biến thành bản thể chiến đấu lực sẽ cao hơn cường giả con người cùng đẳng cấp. Huống hồ Long Hổ Điêu mà ba người biến ra lại không phải yêu thú bình thường.
- Hôm nay bản tọa sẽ xem xem các ngươi làm được cái gì!
Nhưng bọn Thiên Nguyên Tử chỉ giật mình một chút trước khí thế của mấy người Lâm Động rồi cười khảy, thực lực của chúng hơn ba người Lâm Động một bậc, cộng với Đại Thiên Tà Ma, bọn Lâm Động muốn lật ngược ván cờ dễ sao?
Grào!
Lâm Động ba người cũng không có ý định nói nhiều, Hắc Ám Thánh Hổ mà Tiểu Viêm biến thành gầm lên, sóng âm như biến thành thực chất truyền đi.
Xoẹt!
Tiếng hổ vừa dứt, Tiểu Viêm đã lao tới, thân hình nhưu xuyên qua không gian, cái bóng khổng lồ bao trùm về phía Đại Thiên Tà Ma, miệng há to bắn ra một chùm năng lượng trắng đen nhắm thẳng về phía Đại Thiên Tà Ma.
Chùm sáng vừa tiến vào phạm vi trăm trượng quanh Đại Thiên Tà Ma thì ma khí cuộn lên biến thành tấm màn chặn lại.
Grào!
Nhưng khi ánh sáng vừa tới thì Tiểu Viêm đã cùng với sát khí lão tới, cái miệng hổ đầy nanh sắc bén kia như có thể xé tan không gian nhằm Đại Thiên Tà Ma mà xông tới.
- Hừ!
Ma khí bên ngoài Đại Thiên Tà Ma bùng nổ, trên ma quyền cuộn lên vô số cơn bão ma khí, một quyền tung thẳng về phía Tiểu Viêm.
Vút!
Nhưng không đợi ma quyền đấm lên Tiểu Viêm, phía trước bỗng có tử hắc quang ập tới như vũ bão, chỉ thấy một vầng trăng màu khổng lồ màu tử hắc đâm sầm tới.
Rầm!
Hàn quang lóe lên trong mắt bọn Thiên Nguyên Tử, ma khí trên ma quyền trở nên dồi dào, hóa quyền thành đao, năm ngón tay như mũi thương sắc bén, xuyên thẳng qua vầng trăng tử hắc, khí thế không giảm đâm thẳng tới Tiểu Viêm.
Grào!
Tiếng long ngâm đột nhiên vang lên, long trảo khổng lồ bao phủ bởi lớp vảy màu tử kim rạch ngang không gian chặn trường đao ma khí lại.
Âm thanh kim loại va chạm vang lên, tia lửa cuồng bạo bắn ra, tử kim long trảo không ngừng bị đẩy thoái lui, tử kim quang đang chống cự sự xâm thực của ma khí.
Soạt!
Long trảo và ma chưởng giằng co, Tiểu Viêm nhân lúc đó nhảy lên, cái miệng hổ không chút lưu tình cắm phập vào tay Đại Thiên Tà Ma, chỉ thấy máu tươi màu đen không ngừng chảy ra từ cánh tay ma, rõ ràng Tiểu Viêm cắn rất mạnh.
- Ngươi muốn chết!
Cơn đau nhói từ cánh tay ma cũng khisn bọn Thiên Nguyên Tử gầm lên giận dữ, cánh tay kia tóm lấy người Tiểu Viêm ném đi.
Rầm!
Thân thể Tiểu Viêm tạo ra trên mặt đất vô số vết sâu hoắm, những tòa kiến trúc dọc đường bị đánh tan thành tro bụi. Khi dừng lại được, ánh mắt Tiểu Viêm càng thêm hung hăng, sát khí bùng nổ, tiếp tục lao tới.
Soạt!
Đôi cánh dơi sau lưng Tiểu Điêu đập mạnh, tử hắc quang ngưng tụ biến thành một thanh trường thương, thân hình cũng nhanh như chớp lao tới, thi triển công thế điên cuồng tấn công Đại Thiên Tà Ma.
Grào!
Tử kim long mà Lâm Động biến thành cũng gầm lên, tử kim quang như vầng mặt trời chói lòa khiến ma khí trong vòng nghìn trượng bốc hơi sạch, long trảo sắc lạnh rạch xuyên hư không tấn công Đại Thiên Tà Ma.
Đối mặt với công thế hung hãn như vậy của ba người, Đại Thiên Tà Ma cùng gầm lên tiếng dã thú, ma chưởng tung ra, ma khí biến thành một cây cột với hoa văn bằng ma khí, mặt đất phía dưới nứt toác ra vô số khe sâu hàng nghìn trượng.
Bốn thân hình to lớn hung hăng lao vào nhau, cự hổ cắn xé, Thiên Yêu Điêu đập cánh, trường thương màu tử hắc xuyên qua không gian, lao tới như vũ bão, cự long cũng vung long trảo đủ sức đánh tan núi non.
Trước sự vây công của ba người, Đại Thiên Tà Ma cũng không hề nhân nhượng, cột ma khí trong tay mỗi lần vung lên lại khiến một người bị đánh lui.
Nếu chỉ nói thực lực thì rõ ràng ba người bọn Thiên Nguyên Tử mạnh hơn một bậc, nhưng bọn Lâm Động cũng không phải cường giả tầm thường, họ đều có khả năng đặc biệt riêng của mình, hơn nữa khi đánh giết cũng có tư thái hung hăng như liều mạng. Trong trận hỗn chiến này tuy ba người Lâm Động trên người không ngừng xuất hiện thương thế, nhưng Đại Thiên Tà Ma cũng dính đòn không ít.
Nơi cuộc chiến đi qua đều khiến mặt đất sụt lở, không gian biến dạng, quả thực có cảm giác trời long đất lở.
Địa vực này rõ ràng trở nên vô cùng hỗn loạn, trời đất bị bao trùm bởi ma khí, tiếng chém giết làm rung chuyển không gian, vô số cường giả trong liên minh liều mình lao vào giết ma thi.
Trên bầu trời thỉnh thoảng lại có người rơi xuống, có dị ma, cũng có không ít cường giả liên minh. Hai cái mày nghiền xác đáng sợ đó mỗi khắc lại nghiền nát vô số thân ảnh.
Ứng Hoan Hoan ở cách đó không xa vung tay bắn ra mấy trăm mảnh băng xuyên qua đám ma thi, hàn khí lan tỏa, vô số ma thi bị đóng băng rơi xuống vỡ tan tành.
Nhưng lượng ma thi ở đây thực sự quá nhiều, hơn nữa nếu không phải Ứng Hoan Hoan khiến ma thi vỡ tan thì thường chúng lại bò dậy lại được, vì thế khi Ứng Hoan Hoan vừa giải quyết được một số ma thi thì lại một lượng nhiều hơn vây lại.
Xoẹt xoẹt!
Kiếm khí mạnh mẽ đột nhiên ập tới như vũ bão. Kiếm khi lướt qua đâu là đám ma thi đang xông tới Ứng Hoan Hoan bị chém tan tành đến đấy.
Ứng Hoan Hoan nghiêng đầu nhìn nữ tử mặc bạch y đứng phía sau, đôi mắt thanh lạnh của nữ tử ấy cũng nhìn sang, rồi cả hai không hẹn mà cùng ngoảnh đi.
Ma thi ở xung quanh tiếp tục trào lên, tuy phần lớn chúng không thể tổn thương gì đến hai người, nhưng để giảm nhẹ gánh nặng cho những người khác, họ đành phải cố gắng nhiều hơn, vì thế hai người cùng dẫn tiến lại gần nhau.
Hàn khí bao quanh người Ứng Hoan Hoan, lại mấy trăm ma thi nữa biến thành vụn băng, rồi nàng không kìm được nhìn về phía xa, ở đó là cuộc chiến đang tỏa ra thứ năng lượng cuồng bạo nhất ở đây.
Ứng Hoan Hoan nhìn nơi đó, lông mày nhíu lại, ba người Lâm Động liên thủ dường như đang liều mạng với bọn Thiên Nguyên Tử, máu tươi bắn tứ tung vô cùng thảm liệt.
- Ta đi giúp huynh ấy.
Ứng Hoan Hoan thấy tử kim long mà Lâm Động biến thành bị cột ma khí của Đại Thiên Tà Ma đánh bay, hàn quang lóe lên, định bay tới trợ giúp thì một cánh tay lành lạnh ngăn lại.
- Ngươi làm gì vậy?
Ứng Hoan Hoan bực mình.
- Cuộc chiến đó ngươi đừng tham gia vào. Đó là chuyện cả ba huynh đệ bọn họ, ngươi tới họ sẽ không vui.
Lăng Thanh Trúc thả tay Ứng Hoan Hoan ra, khẽ nói.
Ứng Hoan Hoan nghe vậy cũng khựng lại, định lên tiếng phản bác nhưng sau khi nhớ lại tính cách của Lâm Động thì thôi. Nàng biết bình thường Lâm Động ôn hòa, nhưng ngạo khí thực ra cao hơn bất cứ ai. Ba năm trước hắn bị Nguyên Môn ép rời khỏi Đông Huyền Vực, đó chắc chắn là nỗi sỉ nhục của hắn. Nay quay lại, hắn chắc chắn phải đích thân rửa nhục, cũng vì thế, ngoài hai huynh đệ của hắn ra thì đến Khôi Lỗi hắn cũng không dùng tới.
Đúng như Lăng Thanh Trúc nói, trận chiến này Lâm Động sẽ không thích nếu nàng đến giúp.
- Đúng là đến chết còn muốn sĩ diện!
Ứng Hoan Hoan nghiến răng, không kìm được chửi một câu. Rồi hàn khí quanh người lại bùng phát trực tiếp xông vào đại quân ma thi, đi đến đâu ma thi vỡ tan đến đấy. Mức độ hung hăng hiển nhiên hơn hẳn trước đó, rõ ràng là nàng đang phát tiết nộ khí lên đám ma thi đáng thương kia.
Binh!
Cột ma khí đánh mạnh lên cơ thể Hắc Ám Thánh Hổ, một tiếng gầm đau đớn vang lên, nhưng trong mắt lại bùng phát hung quang, hàm răng sắc bén cắm phập lên cánh tay Đại Thiên Tà Ma kéo ra thành một cái lỗ máu khổng lồ.
Xoẹt!
Tử hắc quang ập tới như vũ bão, một đạo thương ảnh nghìn trượng xuyên qua không gian lao tới, cuối cùng nhanh như chớp cắm thẳng lên ngực Đại Thiên Tà Ma.
Phập!
Thương ảnh sắc lạnh đó có thể xuyên thủng cả cường giả Luân Hồi Cảnh, nhưng trên người Đại Thiên Tà Ma thì chỉ cắm vào được nửa trượng.
Grào!
Tiếng long ngâm vang lên, tử kim long trảo biến thành quyền đánh mạnh lên chuôi thương, một làn sóng năng lượng có thể nhìn thấy bằng mắt thừng khuếch tán ra xung quanh.
Chịu công kích mạnh mẽ mẽ đó, thanh trường thơng cuối cùng đâm xuyên qua ngực Đại Thiên Tà Ma và bay ra ngoài.
Grào!
Tiếng gầm thét đầy đau đớn của Đại Thiên Tà Ma vang lên.
- Ba tên khốn kiếp các ngươi, dám tổn thương đến Đại Thiên Tà Ma. Các ngươi biết hồi phục cho nó phải trả giá như thế nào không?
Từ bên trong cơ thể Đại Thiên Tà Ma vọng ra tiếng gào chói tai của bọn Thiên Nguyên Tử:
- Chơi thế đủ rồi, ba tên tạp chủng các ngươi đi chết đi!
Cái mồm hung ác của Đại Thiên Tà Ma đột nhiên mở ra, hình thành một cái xoáy lốc đáng sợ, một cảm giác tử vong lan tỏa.
- Đại Tà Ma Uyên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.