Uỳnh!
Phụt phụt!
Lôi quang lấp lánh, nhanh chóng tụ lại trong một con mắt của Lâm Động. Đồng thời hắc vân trên đỉnh đầu hắn lúc này dường như cũng đang vang vọng tiếng sấm rền.
Tào Doanh mặt đầy vẽ kinh dị nhìn mọi thứ xảy ra, trong lòng dấy lên một cảm giác bất an. Hắn nghiến răng, nếu thua một tên Tử Huyền Cảnh tiểu thành trước mặt bao nhiêu người thế này thì sau này hắn sao đứng vững được ở Thú Chiến Vực nữa?
Hôm nay bất luận thế nào cũng phải giết tên tiểu tử này!
Cổ họng Tào Doanh vọng ra tiếng gầm trầm đục, huyết quang bắn ra từ trong cơ thể, thân thể hắn nhanh chóng phình to lên.
Rắc rắc.
Huyết quang lan tỏa, huyết ảnh cuồn cuộn, âm thanh chói tai cùng mùi tanh nồng lan tỏa khắp không gian. Tào Doanh biến thành một con cự mãng đỏ rực to hàng nghìn trượng, thân thể hắn có một số mảng đen, đôi cánh khổng lồ giang ra, từ xa nhìn giống như phi long.
Những tấm vảy màu huyết sắc phủ dầy trên người cự mãng, dôi mắt đỏ quạch hung tàn nhìn Lâm Động.
- Bản thể yêu thú sao...
Lâm Động nheo mắt, đương nhiên hắn biết yêu thú một khi biến thành bản thể thì sức mạnh sẽ tăng đến mức cao nhất, đó cũng là dấu hiệu cho thấy chúng sắp liều mạng.
Rõ ràng Tào Doanh đã bất mãn với kiều đấu giằng có này, hắn muốn kết thúc nhanh chóng.
Có điều...đó không phải chuyện dễ dàng.
Lôi đình ngày một nhiều trong mắt Lâm Động, trên bầu trời hắc vân cũng điên cuồng hội tụ, sắc trời tối sầm lại, trong những tầng mây là vô số đường sấm sét bắn qua lại.
Nhiều cường giả bắt đầu nhận ra dị tượng đó, ánh mắt có phần kinh dị nhìn lên đám hắc vân, vì họ cảm nhận dược một luồng năng lượng vô cùng bí ẩn mà cuồng bạo.
- Quỷ Hồn Thuật!
Con cự mãng biến ra từ Tào Doanh bỗng phát ra tiếng nói, huyết quang đầy trời, trên người nó mọc ra vô số chiếc gai nhọn hoắt. Trên trán nó trồi lên một cái sừng rồng, khí tức cự mãng bủng nổ. Phảng phất dường như tỏa ra thứ áp lực của Long tộc.
Uỳnh!
Huyết quang bùng nổ, một đạo huyết quang bắn lên, một con huyết long mang theo sát khí lộ ra, những nơi nó lướt qua, ngay không khí cũng bị biến dạng.
Không hề có chiêu thức rườm rà, chỉ là một cú va chạm đơn giản, nhưng dưới sức mạnh đó cả ngọn núi có thể nổ tung.
Tất cả mọi người đều cảm nhận được sự hung hãn, đáng sợ trong đó.
Trên bầu trời, Lâm Động cúi nhìn chùm hồng quang đang lao tới, ánh mắt dần trở nên ngưng trọng. Rồi hắn giơ ngón tay chỉ về tầng mây đen, hít sâu vào một hơi, lôi quang trong một bên mắt cũng sáng rục đến cực điểm.
Uỳnh!
Hắc vân lập tức cuộn trào, vô số lôi quang tụ lại ở giữa tầng mây, rồi đám mây vỡ tan, một bàn tay lôi đình to hàng nghìn trượng xuất hiện trước vô số ánh mắt kinh hoàng.
- Lôi Đế Tinh vẫn Thủ!
Lâm Động đứng trên hư không, lôi đình tụ lại sau lưng, cảm giác như Lôi Đe. Tiếng quát lạnh lùng mang theo thứ áp lực khó tả lan tỏa khắp không gian.
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Sau tiếng quát dó, bàn tay lôi đình khổng lồ dập xuống. Trong bàn tay đó là con lôi long nằm cuộn tròn. Sâu trong lôi quang thấp thoáng có phù văn lôi đình, tỏa ra thứ năng lượng cuồng bạo.
Rầm!
Mặt đất của bình nguyên phía dưới bị lún sâu xuống thành cái hố khổng lồ. Năng lượng đáng sợ khiến không ít người da đầu tê dại, cường giả Huyết Mãng Thành cũng đầy kinh hãi.
Vút!
Lôi quang và huyết quang bay qua bầu trời từ hai góc độ khác nhau, cuối cùng dâm sầm vào nhau trước bao ánh mắt chấn động. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Uỳnh!
Âm thanh kinh thiên dộng địa gần như truyền di cả vạn dặm, ánh sáng chói lòa lan tỏa khắp không trung, thậm chí còn sáng chói hơn cả vầng mặt trời.
Tất cả cùng lấy tay che mắt, qua kẽ tay nhìn về nơi bùng phát ánh sáng, ở đó hai bên đang điên cuồng xâm thực lẫn nhau.l
- Xem ra giết ngươi đây!
Huyết quang cuồn cuộn từ trong người con cự mãng, tiếng gầm thét của Tào Doanh vọng ra.
- Lôi Sát!
Lâm Động giơ bàn tay về phía cự mãng đang giãy giụa diên cuồng. Đôi mắt lạnh lùng, tay siết chặt lại, hét lên một tiếng.
Bùm!
Khi chữ cuối cùng vang lên, bàn tay lôi đình khổng lồ kia bùng nổ lôi quang, vô vàn đạo kình lôi đánh thẳng lên người con cự mãng.
-Hừ!
Tào Doanh hừ lạnh một tiếng, huyết quang lan tỏa lao về phía kình lôi.
- Ngươi muốn chết...
Lâm Động thấy vậy cười nhạt, thú kình lôi kia không phải nguyên lục bình thường hóa thành, trong nó có ẩn chứa thôn phệ lực.
Khi dạo kình lôi đầu tiên nổ tung, Tào Doanh kinh hãi nhìn cảm thấy từ trong thứ kình lôi kia một luồng khí tức nguy hiểm.
Có điều lúc này hiển nhiên hắn không có thời gian để rút lui nữa, hắn chỉ đành trừng mắt mà nhìn vô vàn kình lôi đánh tới.
Bùm bùm bùm!
Trên người cự mãng phát nổ liên hồi, tiếng kêu thảm thiết cũng liên tiếp vang lên. Năng lượng huyết sắc trên người Tào Doanh nhanh chóng tan đi trong những đạo lôi quang. Lớp giáp huyết sắc cũng xuất hiện vết nứt, máu tanh tuôn ra như suối.
Á!!
Tất cả mọi người ngẩng lên đều nhìn thấy con cự mãng đỏ rực vốn khí thế hùng hồn lúc này lại bắn ngược ra sau, máu tươi tuôn trào xuống như mưa, rồi xuống đất khiến mặt đất nổi khói trắng. Không ngờ trong máu hắn cũng có kịch độc.
Rầm!
Cuối cùng con cự mãng rơi thẳng xuống tạo nên một cái hố sâu hàng nghìn trượng, máu tươi chây lai láng, thậm chí cả mặt đất cũng bị nhuốm thành màu đô.
Vô vàn ánh mắt kinh hoàng nhìn cái hố sâu trên mặt đất và con cự mang thê thảm.
Rõ ràng trong trận đấu vừa rồi, Tào Doanh đã thua rồi!
Mọi tiếng xôn xao bàn tán cũng dần yên tĩnh, thố lực các phương đều nhìn kết quả này với vẻ mặt phức tạp, rồi ngẩng lên ánh mắt đầy nặng nề nhìn thân ảnh trẻ tuổi kia. Không ngờ con người này lại có thực lực đáng sợ vậy, chẳng trách mà dám khiêu chiến Huyết Mãng Thành...
Cường giả của Huyết Mãng Thành sắc mặt tái đi, đặc biệt là Tào Mãng, hắn không thể tin nổi Tào Doanh lại thua trong tay một tiểu tử Tử Huyền Cảnh tiểu thành.
-Thắng rồi...
Trên sườn đốc, Tâm Thanh thả lỏng nắm đấm, nở nụ cười nhẹ nhõm. Phía sau, hai thiếu nữa Cửu Vĩ tộc cũng hoan hô ôm lấy nhau.
Trên không trung, Lâm Động nhìn bình nguyên lúc này đã tĩnh lặng, Lôi quang trong mắt dần tan di, thân hình khẽ dộng, rồi xuất hiện trong cái hố khổng lồ, chỉ Lôi Đế Quyên Trượng vào trán của Tào Doanh lúc này đã biến thành hình người.
Tào Doanh người be bét máu, vết thương phủ đầy người, khí tức yếu ớt đến cực điểm. Hắn ngẩng lên thấy Lâm Động đang lạnh lùng chỉ Lôi Đế Quyền Trượng vào trán mình, cuối cùng trong mắt cũng hiện lên sự sợ hãi.
Hắn có thể nhận ra thứ sát ý lạnh lùng trong mắt Lâm Động. Khí thế đó chỉ những kẻ đã trải qua những trận chiến đẫm máu mới có.
Hắn không nghi ngờ việc cái quyền trượng trong tay Lâm Động sẽ giáng xuống khiến đầu hắn tan nát thành tương.
- Thành chủ đại nhân, ngươi thua rồi...
Lâm Động nhìn Tào Doanh lúc này không dám dộng đậy gì, dần nở nụ cười, khẽ nói. Gương mặt Tào Doanh biến dạng, hắn nghiến răng, nói:
- Dù ngươi thắng ta, nhưng người của Huyết Mãng Thành nhiều như vậy, ngươi dịch lại được sao?
- Phải giết nhiều người như vậy đúng là hơi phiền phức. Có điều, tin ta đi, nếu ta muốn đi thì các ngươi không giữ được đâu.
Lâm Động cười, lạnh lùng nhìn đám người Huyết Mãng Thành.
- Hon nữa, trước khi đi có lẽ ta có thể giết được một nửa số cường giả của các ngươi.
Khóe miệng Tào Doanh có giật, nếu là trước khi Lâm Động ra tay có lẽ hắn sẽ phì cười, nhưng lúc này hắn không thể làm vậy...
Hiện giờ hắn đã trọng thương, rõ ràng không thể chặn Lâm Động lại được.
- Đe bắt hai người của Cửu Vĩ tộc không cần phải tổn thất nhiều như vậy. Chuyện hôm nay kết thúc ở đây, thế nào Tào Doanh thành chủ?
Lâm Động cười, lời hắn nói khiến không ít người nhướn mày, hắn đang ép Tào Doanh nhượng bộ...
-Ngươi!
Tào Doanh nghiến răng.
- Có hai lựa chọn, mỗi bên lùi một bước, hay là ta giết ngươi rồi giết một nửa số cường giả của Huyết Mãng Thành sau đó đưa người đi?
Nụ cười của Lâm Động trong mắt Tào Doanh lại ngập tràn hàn ý. Hắn biết Lâm Động có khả năng làm việc đó.
Sắc mặt Tào Doanh biến đổi một lúc, cuối cùng nghiến răng gật đầu.
- Được, lần này Huyết Mãng Thành nhận thua.
Lâm Động mỉm cười, thu về Lôi Đế Quyền Trượng, nhìn sang vô số cường giả đang nhìn hắn với ánh mắt phức tạp. Hắn biết mục đích của hắn đã đạt được rồi.