Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 664: Chiến trường biến hóa!




- Lâm Minh, ngươi đi chết đi!
Cực Tinh tháp chủ thấy Lâm Minh nhằm về phía thiên giai bạch thương, mà tốc độ của hắn lại không thể so được với Lâm Minh, chỉ đành chém ra cự kiếm, một kiếm chém tới Lâm Minh, muốn bức lui Lâm Minh!
Nhưng Lâm Minh lại căn bản không thèm để ý tới công kích của Cực Tinh tháp chủ, trong mắt hắn hiện lên một tia sát khí nồng đậm, chụp lấy cán thương!
Lúc này, công kích của Cực Tinh tháp chủ đã cách Lâm Minh không đến một trượng!
- Người phải chết chính là ngươi.
Năng lượng toàn thân của Lâm Minh giống như một ngọn núi lửa phun trào, cầm thanh trường thương màu trắng, đột nhiên quất ngược ra sau!
Quán Hồng!
Oanh!
Thương mang sắc bén giống xuyên thấu tờ giấy mỏng, xé rách kiếm quang của Cực Tinh tháp chủ, lần này, Lâm Minh không còn cần dùng nhiều Chiến Linh để gia cố trường thương nữa, tương đương với hoàn toàn giải phóng Chiến Linh!
Trên thanh trường thương, Lôi Hỏa lực đan vào nhau, cộng thêm Chiến Linh cấp Thanh Đồng toàn lực tăng phúc, một thương này của Lâm Minh đã đạt tới uy lực cực hạn! Trước kia, Lâm Minh chỉ có thể đỡ được công kích của Cực Tinh tháp chủ, nhưng lần này, hắn trực tiếp đánh bật công kích của Cực Tinh tháp chủ ngược lại!
Cầu vồng gào thét, hư không chấn động!
- A...
Cực Tinh tháp chủ kêu thảm một tiếng, thân thể bị thương mang quét trúng, như một bao tải rách bay ngược ra ngoài, phun ra một búng máu!
- Cực Tinh thiếu chủ!
Trưởng lão áo đen giận dữ, hắn không đi công kích Lâm Minh, mà lao tới phía sau Cực Tinh tháp chủ, đỡ lấy đối phương.
Vội vàng nhét một viên Tục Mệnh đan vào trong miệng Cực Tinh tháp chủ, lão già áo đen đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt như một con sói sắp vồ người.
- Lâm Minh!
Lão già áo đen căm tức nhìn về phía Lâm Minh, ngay sau đó lại nhìn về phía Đoan Mộc Quần, nói:
- Còn cả ngươi nữa, Đoan Mộc Quần! Ngươi muốn chết!
Đoan Mộc Quần rất bình tĩnh, lạnh lùng nói:
- Ta muốn chết ư? Ha ha! Cực Tinh tháp chủ hạ nô ấn trên người đỉnh cấp thiên tài, khống chế các thiên tài phục vụ cho mình, nhiều năm như vậy, hắn không biết đã âm thầm hại chết bao nhiêu tuấn kiệt trẻ tuổi, chuyện này, thánh địa liên minh tất nhiêntruy cứu! Đến lúc đó, ai chết thì còn phải tính lại, Cực Tinh tháp chủ là con trai của nguyên chủ Huyết Sát Nguyên thì không sai, nhưng theo ta được biết, số con trai của nguyên chủ Huyết Sát Nguyên e rằng cũng phải tới vài trăm tên, hắn sẽ vì một đứa con trai mà đối nghịch với thánh địa liên minh hay sao?
Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên là cường giả cấp đế, tuổi thọ năm ngàn năm trở lên, có sinh ra mấy chục đứa con trai thì cũng không phải là nhiều. Mặc dù Cực Tinh tháp chủ là người nổi bật trong tất cả những đứa con đó, thì cũng không đáng để cho nguyên chủ Huyết Sát Nguyên làm ra hy sinh lớn vì hắn.
- Đoan Mộc Quần, ngươi cho rằng phía sau ngươi có Thần Mộc thánh địa, thì ta không dám giết ngươi hay sao!
Trong mắt lão già áo đen hiện lên một tia sát khí đậm đặc, lúc này trong đầu hắn còn có một ý tưởng điên cuồng, đó chính là giết tất cả người ngoài tại đây để diệt khẩu!
Những người còn lại thì sử dụng linh hồn khế ước, vĩnh viễn giữ kín bí mật này, còn về bên ngoài thì sẽ tuyên bố rằng do Vạn Cổ Ma Khanh phun trào, nên các tuấn kiệt trẻ tuổi đã chết toàn bộ.
Không hề nghi ngờ gì nữa, làm như vậy thì Huyết Sát Nguyên sẽ phải chịu áp lực rất lớn, nhưng nếu thả đám người này đi ra ngoài, thì cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng cực kỳ xấu, hơn nữa chỗ mấu chốt là bản thân trưởng lão áo đen và Cực Tinh tháp chủ đều có thể trở thành con cờ bị nguyên chủ Huyết Sát Nguyên bỏ rơi.
Nghĩ đến đây, sát ý trong lòng lão già áo đen càng đậm hơn!
- Như thế nào? Ngươi muốn động thủ ư?
Đoan Mộc Quần cực kỳ nhạy cảm, mơ hồ đoán được ý tưởng của lão già áo đen, hắn liền âm thầm rút trường kiếm ra.
Hắn biết rõ mình chắc chắn không phải là đối thủ của lão già áo đen, nhưng hắn tin chắc rằng Lâm Minh sẽ không thấy chết mà không cứu.
Nhìn về phía Lâm Minh, quả nhiên thấy Lâm Minh dùng chân nguyên truyền âm:
- Cảm ơn Đoan Mộc huynh, ân tình này, Lâm mỗ ghi nhớ trong lòng, đến chết cũng không quên!
Lâm Minh là một người rất coi trọng lời hứa, hắn đã hứa điều gì thì tất nhiên sẽ làm được.
Hắn rất rõ ràng, Đoan Mộc Quần làm như vậy chủ yếu là mang ý muốn cảm ơn ân cứu mạng của Lâm Minh khi trước, đối với tuyệt đại thiên kiêu như Đoan Mộc Quần mà nói, thứ không muốn nhất chính là mắc nợ ân tình của người khác, chỉ khi nào trả hết ân tình này, thì ý niệm mới có thể thông suốt được.
Đương nhiên, Đoan Mộc Quần làm như vậy cũng có một chút ý muốn giao hảo với Lâm Minh, cá cao thủ đỉnh cấp trẻ tuổi kết bạn thành bằng hữu, lại có một phần giao tình lúc sinh tử, ngày sau giao tình này sẽ cực kỳ vững chắc.
Ra ngoài thì phải dựa vào bằng hữu, kết bạn với một vài cao thủ thì sẽ rất có lợi, mặc dù Lâm Minh là người thích đơn độc, thì cũng vẫn nguyện ý kết giao bằng hữu, ngày sau nếu cần thu hoạch tài liệu, tin tức gì đó, đều cần bằng hữu hỗ trợ.
Đoan Mộc Quần hoàn toàn không nghĩ tới, đúng lúc này, trên mặt lão già áo đen hiện lên một tia dữ tợn, quát lớn:
- Tất cả tôn chủ của Huyết Sát Nguyên nghe lệnh! Người nào đánh chết Đoan Mộc Quần, thưởng cho năm cân địa giai hạ phẩm Ma Thần Chi Cốt, ba cân địa giai trung phẩm Ma Thần Chi Cốt!
Đột nhiên nghe thấy mệnh lệnh của lão già áo đen, sắc mặt Đoan Mộc Quần khẽ biến, lão già áo đen lại quả quyết và điên cuồng đến trình độ này, muốn giết chết hắn ngay tại chỗ!
Hắn không sợ đắc tội với Thần Mộc thánh địa hay sao?
Vù... Vù...
Lam Thấm và Phong Thần lắc mình đi tới bên cạnh Đoan Mộc Quần, lần lượt rút trường kiếm ra, thái độ rất rõ ràng, đây là muốn đồng sinh cộng tử cùng Đoan Mộc Quần.
Lúc này bọn họ cũng đoán được, lão già áo đen đang muốn giết người diệt khẩu, giết Đoan Mộc Quần, thì làm sao có thể bỏ qua cho bọn họ được?
Thánh địa cường đại thì không sai, nhưng cũng chỉ có thể gián tiếp tạo áp lực cho Huyết Sát Nguyên mà thôi, chứ không có khả năng tấn công Huyết Sát Nguyên, dù sao lực lượng thần bí của Huyết Sát Nguyên có thể trấn giết cường giả từ Mệnh Vẫn trở lên, tu vi càng cao, xác suất bị trấn giết lại càng lớn, cường giả phong hoàng mà bước vào thì chắc chắn sẽ phải chết!
Toàn bộ Thánh Ma đại lục cũng chỉ có vài cường giả cấp đế có tư cách tiến vào Huyết Sát Nguyên mà thôi, mà trong những người này, ngoài Bát Vẫn Chiến Đế ra, đa số những người còn lại đều không biết đang quy ẩn ở đâu, rất khó tìm ra được.
Nghe được trọng thưởng này, các tôn chủ tại đây đều động lòng, nên biết rằng đa số bọn họ không có tư cách bước vào cấp đế, nhưng nếu có nhiều Ma Thần Chi Cốt như vậy, thì chắc gì đã không có khả năng.
Đã có một vài người chạm tay vào Tu Di giới!
Trên mặt Đoan Mộc Quần hiện lên nụ cười lạnh lùng mà kiên quyết:
- Đúng là người chết vì tiền, chim chết vì thức ăn, chiếm được Ma Thần Chi Cốt thì cũng cần có mạng mới dùng được, giết chúng ta, chẳng lẽ các ngươi không sợ phải đối mặt với ba đại thánh địa liên thủ đuổi giết ư? Trừ phi các ngươi vĩnh viễn không bước ra Huyết Sát Nguyên!
Các tôn chủ nghe được lời này của Đoan Mộc Quần, quả nhiên rất nhiều người đều trở nên do dự, đại đa số bọn họ sau khi đạt tới Mệnh Vẫn thì phải rời khỏi Huyết Sát Nguyên, nếu phải đồng thời đối mặt với ba đại thánh địa đuổi giết, bọn họ gần như không có đường sống nào.
Mắt thấy những tôn chủ này dao động, lão già áo đen cười ha hả:
- Đoan Mộc Quần, ngươi đúng là giỏi về mê hoặc lòng người. Ngươi có tầm quan trọng như vậy hay sao? Bên ngoài thì chúng ta luôn khẳng định là do Vạn Cổ Ma Khanh phun trào, khiến cho các ngươi ngã xuống, cho dù Thần Mộc thánh địa các ngươi tạo áp lực với Huyết Sát Nguyên, thì chúng ta cũng chỉ cần bồi thường một chút tổn thất là được rồi, giống như lời của ngươi, nguyên chủ có rất nhiều đứa con, mà Thần Mộc thánh địa các ngươi cũng không thiếu thiên tài, ngươi hình như là tuấn kiệt trẻ tuổi ưu tú nhất trong vòng trăm năm của Thần Mộc thánh địa, tuy nhiên cũng chỉ là trăm năm mà thôi! Đối với Thần Mộc thánh địa đã tồn tại hơn vạn năm, thì thời gian trăm năm có là gì đây? Trước kia cũng từng có thiên tài trăm năm chết tại Huyết Sát Nguyên! Chỉ cần có đủ ích lợi, không có chuyện gì là không giải quyết được cả, ngươi thực sự cho rằng Thần Mộc thánh địa sẽ vì ngươi mà hoàn toàn quyết liệt cùng Huyết Sát Nguyên ư? Đừng quên nơi này là khu thí luyện tốt nhất để bọn họ bồi dưỡng thế hệ thiên tài mới!
Lão già áo đen chẳng những có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, mà miệng lưỡi cũng rất sắc bén, chỉ vài câu nhẹ nhàng đã hóa giải mọi thứ, khiến cho rất nhiều tôn chủ cảm thấy có lý.
Đúng vậy, Huyết Sát Nguyên sợ xé rách da mặt với Thần Mộc thánh địa, nhưng Thần Mộc thánh địa chẳng phải cũng sợ hoàn toàn quyết liệt với Huyết Sát Nguyên hay sao? Nếu không thì sau này các tuấn kiệt trẻ tuổi của thánh địa bọn họ cũng đừng mong được đến đây nữa.
Hai thế lực lớn này, chỉ cần không phải gặp vấn đề quan trọng, ảnh hưởng lớn tới mặt mũi, thì đều có thể dùng tài nguyên để bồi thường mà giải quyết, nếu chân chính giao tranh, thì tất nhiên sẽ là lưỡng bại câu thương.
Cuối cùng, có hơn hai mươi tôn chủ lựa chọn động thủ, Hắc Khôi tôn chủ cũng nằm trong hơn hai mươi tôn chủ này, hắn liếm liếm môi, âm hiểm nói:
- Xin lỗi rồi, Đoan Mộc huynh, cho dù lão phu không động thủ, người khác cũng sẽ động thủ, nếu để người khác chiếm chỗ tốt, thà rằng để cho lão phu còn hơn, ngươi nói thế nào, hắc hắc hắc...
Mắt thấy tình huống càng lúc càng không ổn, không chỉ sắc mặt Đoan Mộc Quần trầm xuống, mà ngay cả Chuyên Du, vốn không liên quan với Đoan Mộc Quần thì cũng đổ mồ hôi lạnh, hắn cũng là thánh địa truyền nhân, tuy rằng không phải Yêu Tinh tộc, nhưng khả năng bị tiện tay diệt khẩu thì cũng rất lớn.
- Làm sao bây giờ?
Lam Thấm có chút luống cuống! Tuy rằng nàng là thánh địa truyền nhân, nhưng dù sao cũng chỉ là một cô gái, gặp phải loại tình huống sống chết trước mắt này, liền có chút hoang mang lo sợ.
Ba người bọn họ đối mặt với nhiều tôn chủ như vậy, căn bản không có đường sống nào!
- Giết!
Hắc Khôi tôn chủ thét to một tiếng, đang muốn nhằm về phía đám người Lam Thấm, đúng lúc này, Lâm Minh động thủ!
Hắn nâng thanh bạch thương trong tay, đâm về phía Cực Tinh tháp chủ!
Lúc này sức chiến đấu của Cực Tinh tháp chủ đã gần như không còn, dựa vào đan dược mà giữ được một hơi, chắc chắn không ngăn được một kích của Lâm Minh!
Trong mắt lão già áo đen lóe lên ánh lạnh lẽo:
- Ngươi dám!
Thanh trường mâu trong tay đâm ra, lão già áo đen đã đứng trước mặt Cực Tinh tháp chủ, mà đúng lúc này, Lâm Minh cười lạnh một tiếng, chân đạp thân pháp Kim Bằng Phá Hư, bóng dáng chợt biến mất!
Ngay sau đó, hắn xuất hiện cách đó mấy chục trượng, giống như thuấn di đến giữa hơn hai mươi tên tôn chủ này, xuất hiện ngay phía sau lưng Hắc Khôi tôn chủ!
Không nói một lời, Lâm Minh giơ thương đâm tới!
Nếu nói về năng lực xuất quỷ nhập thần, thì không người có thể địch lại được Lâm Minh.
Xoẹt...
- Ách...
Hắc Khôi tôn chủ chỉ cảm thấy trên ngực phát lạnh, hắn sửng sốt một chút, chỉ thấy một thanh trường thương màu trắng nhuốm máu đâm ra từ ngực của hắn...
Trường thương bị nâng lên, thân thể thấp bé của Hắc Khôi tôn chủ bị treo trên đầu thương, giống như một con có bị đâm xuyên qua người.
- Ta...
Trong mắt Hắc Khôi tôn chủ hiện lên một không cam lòng và tuyệt vọng, hắn khẽ nắm lấy đầu thương, muốn quay đầu nhìn lại, nhưng hắn là võ giả Ải Ma tộc, phần cổ quá ngắn, không thể quay đầu lại được.
- Chết đi!
Chiến Linh lực bùng nổ, thân thể Hắc Khôi tôn chủ đột nhiên chấn động, nội tạng bị chấn thành một đống bùn nát!
Thu thanh bạch thương lại, Lâm Minh lau đi vết máu dính trên cán thương, sát khí toàn thân càng đậm hơn!
Lúc này, hắn đang đứng giữa đám tôn chủ, làm cho người khác sợ vỡ mật!
Một luồng sát khí tinh thuần phát ra từ thân thể của Hắc Khôi tôn chủ, bị Lâm Minh hút vào trong cơ thể, thấy cảnh này, sắc mặt lão già áo đen đại biến, nguy rồi, hắn đã ý thức được, Lâm Minh muốn dùng máu của những tôn chủ bình thường này để giúp hắn trở thành Thiên Ma mười hai cánh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.