Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 493: Ánh sáng đỏ khủng bố




Đương nhiên Huyễn Vô Cực cũng muốn chiếm được bảo vật Càn Khôn Dung Nhật lô, nhưng mà trên bản chép tay của Ma Đế không có ghi lại chút gì về Bát Long Dao Quang trận chung quanh Càn Khôn Dung Nhật lô. Huyễn Vô Cực cũng chỉ phải áp chế lòng tham trong lòng. Vốn trước đây hắn định lợi dụng Càn Khôn Dung Nhật lô này lừa gạt những người khác, nhưng hiện tại phá trận lấy Phạm Thiên Long Căn thất bại, Huyễn Vô Cực cũng chỉ đành buông bỏ ý niệm mê người này trong đầu.
Nhưng hiện tại, nhìn thấy Bạch Mi phương trượng dưới tình huống như vậy mà vẫn đi tới gần Càn Khôn Dung Nhật lô, Huyễn Vô Cực lại bắt đầu cảnh giác lên.
Nếu ai cũng không chiếm được bảo vật Càn Khôn Dung Nhật lô, thì không có gì để nói, nhưng nếu Bạch Mi có biện pháp mở ra Càn Khôn Dung Nhật lô, bảo vật xuất thế, thì hắn nhất định phải đoạt lấy! Dù sao bảo vật nơi này chưa chắc đã kém hơn so với Phạm Thiên Long Căn!
Bạch Mi đi rất chậm, mỗi một bước bước xuống, đều phải chờ ước chừng thời gian mười hơi thở mới bước ra bước kế tiếp. Cùng lúc đó, chân nguyên toàn thân lão cũng vận dụng đến cực hạn, ở chung quanh thân thể lão hình thành một vầng sáng vàng chói mắt, ẩn ẩn có phạn ấn lưu chuyển trên vầng sáng vàng này, đây là Kim Cương Hộ Thể, bí pháp hộ thân của Phật môn.
Võ công của Phật đạo tâm tính cứng cỏi, phòng ngự rất mạnh, mà về mặt công kích thì tương đối yếu một ít. Lúc này Bạch Mi phương trượng, chính là phát huy đến cực hạn công pháp phòng ngự của Phật môn.
Phòng ngự như thế, có khả năng chống lại luồng sáng màu đỏ kia không?
Trong lòng mọi người không khỏi có nghi vấn này! Năm đó trưởng lão Ma Thần đế cung đều là cường giả phong hoàng, Bát Long Dao Quang trận này hẳn là có thể thương đến cường giả phong hoàng mới đúng.
Nhưng mà dù sao đã qua mấy vạn năm, khẳng định uy lực của Bát Long Dao Quang trận sẽ suy yếu trên diện rộng, loại luồng sáng màu đỏ này vị tất còn khủng bố như nhìn qua nó như vậy.
Bạch Mi phương trượng đi thẳng đến bãi đá cách chỗ trụ bàn long một xích mới ngừng lại, tiến lên trước một bước, sẽ lọt vào công kích của Bát Long Dao Quang trận.
Bạch Mi phương trượng ở tại chỗ nhắm mắt minh thần, cẩn thận cảm nhận năng lượng lưu động trong trận pháp. Sau một lát, lão đột nhiên mở to mắt, đánh ra một bàn tay to về phía trước.
“Minh Phật Đại Thủ ấn!”.
Theo một tiếng nổ ầm, ở phía sau Bạch Mi phương trượng, hình thành một hư ảnh đại phật màu vàng, đại phật vươn ra một bàn tay màu vàng thật lớn, đánh tới Càn Khôn Dung Nhật lô phía trước.
Thấy một màn như vậy, Huyễn Vô Cực đột nhiên biến sắc.
Minh Phật Đại Thủ ấn! Đây là một trong thần thông đỉnh cấp trong thần công đệ nhất Đại Thiện kinh của Đại Thiện tự, vừa khó học vừa khó tinh thâm, nhưng nếu tu luyện thành uy lực thật lớn. Được xưng là Đại Thủ ấn vừa ra có thể lật sông đảo biển, nắm trong tay càn khôn, hái trăng sao trên trời.
“Lão con lừa ngốc này thật giảo hoạt!”. Huyễn Vô Cực mắng thầm một câu. Hiển nhiên Bạch Mi đã phát hiện, chỉ cần đặt chân lên bãi đá chỗ trụ bàn long sẽ lọt vào công kích của Bát Long Dao Quang trận, như vậy lão không đặt chân lên bãi đá, dùng bí pháp cách không lấy vật của Phật môn, vậy sẽ vô sự!
“Nếu lão con lừa ngốc này tu luyện Minh Phật Đại Thủ ấn đến cảnh giới viên mãn, nói không chừng thật sự có thể lay chuyển Càn Khôn Dung Nhật lô này!”.
Huyễn Vô Cực liên tiếp biến đổi sắc mặt, nếu Bạch Mi không lấy được bảo vật, tự nhiên cũng không có chuyện gì, nếu thật sự lão lấy vào tay, như vậy nên làm gì bây giờ?
Phạm Thiên Long Căn còn không có thấy mặt, nếu lúc này trở mặt, chẳng khác nào vứt bỏ Phạm Thiên Long Căn, nhưng để mặc cho lão Bạch Mi này thu lấy bảo vật, cũng không được! Dù sao cũng chưa chắc chắn, có lấy được Phạm Thiên Long Căn hay không còn là một ẩn số chưa biết, mà bảo vật này đã sắp tới tay rồi.
Nếu là thiên tài địa bảo, như vậy giá trị không cần phải nói, độ quý hiếm của nó vị tất ở dưới Phạm Thiên Long Căn.
Nếu là bảo khí có tính công kích hoặc tính phòng ngự. Như vậy tuy rằng giá trị hơi thấp một chút, nhưng loại đồ vật này lại có thể ở trong khoảng thời gian ngắn tăng lên thực lực thật to, giúp Bạch Mi trong tương lai trong quá trình tranh đoạt Phạm Thiên Long Căn chiếm ưu thế thật lớn.
Tuy rằng Huyễn Vô Cực tâm tư cẩn mật, nhưng ở tình huống phức tạp lúc này, trong lúc nhất thời hắn cũng không nghĩ ra đối sách vẹn toàn.
Mà đúng lúc này, hư ảnh ánh sáng vàng của Minh Phật Đại Thủ ấn đã vỗ thật mạnh trên Càn Khôn Dung Nhật lô. Tuy Bạch Mi không có tu luyện Minh Phật Đại Thủ ấn đến cảnh giới viên mãn, nhưng cũng có thể ở trong phạm vi ngàn trượng dễ dàng bóp nát một ngọn núi!
Mà lần này, khoảng cách giữa Bạch Mi và Càn Khôn Dung Nhật lô chỉ có bốn năm trượng xa, ở khoảng cách gần như vậy thi triển ra Minh Phật Đại Thủ ấn, uy lực của nó có thể nghĩ mà biết! Nếu không phải Càn Khôn Dung Nhật lô, mà là đan lô địa giai bình thường, dưới một trảo này của Bạch Mi có thể sẽ trở thành đống sắt vụn!
Đại Thủ ấn màu vàng chụp lấy Càn Khôn Dung Nhật lô, dùng sức kéo về hướng phía trước, định nắm lên toàn bộ cả cái lò!
“Hừ! Nằm mơ đi!”. Huyễn Vô Cực cười lạnh trong lòng: “Lão con lừa ngốc này quá tham lam mà! Càn Khôn Dung Nhật lô há là ngươi có thể thu lấy, không ngờ muốn ôm gọn, thật đúng là lòng tham không đáy!”.
Quả nhiên một trảo này chụp xuống, Càn Khôn Dung Nhật lô không nhúc nhích tí nào, ngược lại sắc mặt Bạch Mi đỏ bừng, hiển nhiên là phản ứng do đột ngột dùng quá sức.
Bạch Mi nhíu mày, lui mà cầu tiếp theo, một tay chụp vào cái nắp của Càn Khôn Dung Nhật lô!
Càn Khôn Dung Nhật lô ba chân hai tai, cái nắp có hình tròn, mặt trên đồng dạng khắc đồ án Kim Ô. Bạch Mi vừa chụp xuống một trảo, chỉ nghe “keng” một tiếng, giống như tiếng chuông thần vang lên ngân nga thanh thót, cái nắp lô kia thoạt nhìn vô cùng trầm trọng đúng là chỉ chấn động một chút như vậy!
Tuy rằng chỉ là chấn động cực kỳ rất nhỏ, nhưng mà cũng đủ để cho mọi người ở đây biến sắc!
Lay chuyển rồi!
Trước đó, đại năng khắp nơi xuất ra hết chiêu thức công kích trận pháp cổ phòng ngự bao phủ Phạm Thiên Long Căn, nhưng cũng không thu được mảy may hiệu quả, vì thể đã trở thành một loại ấn tượng ở trong lòng mọi người, dường như mọi thứ trong Ma Thần đế cung này là không thể lay chuyển!
Mà lần này, Bạch Mi lại lay chuyển được cái nắp của Càn Khôn Dung Nhật lô, khiến mọi người lập tức thấy được hy vọng.
Bạch Mi thấy một màn như vậy, trong mắt chợt lóe sáng, vận chuyển Đại Thiện kinh tới cực hạn, khung xương trong cơ thể phát ra tiếng nổ “bùm bùm đùng đùng” vang dội.
- Lên cho ta!
Bạch Mi hét lớn một tiếng, trên trán nổi gân xanh, khoảnh khắc đó dường như Đại Thủ ấn màu vàng ngưng tụ hóa thành thực chất, mạnh mẽ chộp vào trên nắp Càn Khôn Dung Nhật lô, nhấc mạnh tới phía trước!
“Grào...”.
Ở khoảnh khắc cái nắp lô lay chuyển kia, Càn Khôn Dung Nhật lô đột nhiên phát ra một tiếng long ngâm, thẳng hướng lên trời cao, tiếp theo liền hóa thành sấm rền cuồn cuộn vang vọng khắp thiên địa trong đó, tiếp theo một uy áp khổng lồ phủ chụp xuống dưới, tất cả đại năng Mệnh Vẫn bị uy áp này đè ép, đều trong lòng vô cùng hồi hộp!
Trong nháy mắt đó, bọn họ cảm nhận được khí tức man hoang cực lớn từ trong Càn Khôn Dung Nhật lô lao ra, dường như trong Càn Khôn Dung Nhật lô này ẩn chứa một thế giới rộng lớn, mà cái nắp lô này chính là cánh cửa đi vào thế giới rộng lớn kia, trong đó chứa đựng huyền bí vô hạn.
Ở trong nháy mắt cái nắp lô nhấc lên, hai luồng sáng một đỏ một lam bắn ra chói mắt, cùng với từng tràng tiếng long ngâm, hóa thành hai đoàn sáng đỏ lam bằng cỡ nắm tay, xoay tròn trên không trung.
- Này? Đó là thứ gì!
Nhìn thấy hai đoàn sáng đỏ lam này, tim của mọi người ở đây trong nháy mắt đều thót lên, chăm chú nhìn, trong vầng sáng đỏ dường như là bao bọc một lọ chất lỏng màu đỏ sền sệt, giống như máu.
Có thể tồn tại trong Càn Khôn Dung Nhật lô này mấy vạn năm mà không bị nướng thành máu khô, phẩm chất của nó có thể nghĩ mà biết!
Mà trong vầng sáng lam kia, thì bao bọc một viên đan dược màu lam, từ viên đan dược truyền ra từng đợt khí băng hàn, rất khó tưởng tượng, ở trong hỏa lò nóng cháy như thể mà lại có vật băng hàn như vậy.
“Chẳng lẽ là...”.
Vài trưởng lão Mệnh Vẫn có lối suy nghĩ mẫn tuệ sâu sắc trong nháy mắt ỷ thức được điều gì, băng hàn này, khí tức cổ xưa này, có cảm giác dường như cất chứa năm tháng mấy vạn năm trôi qua, có tám chín phần tương tự với Phạm Thiên Long Căn!
Hay là, đan dược màu lam này chính là dược vật dùng Phạm Thiên Long Căn luyện chế thành!?
Phạm Thiên Long Căn đã nghịch thiên như thế, nếu cộng thêm một ít thiên tài địa bảo, luyện chế thành đan dược, như vậy ăn vào nó hiệu quả sẽ như thế nào?
Có phải hay không có thể trực tiếp hoàn thành tẩy tủy, thậm chí trực tiếp vượt qua một tầng Mệnh Vẫn? Từ đó, tu luyện tiếp mấy trăm năm, thành tựu cường giả phong hoàng!
Ý thức được điều này, tâm tư mọi người đều nóng cháy như thiêu như đốt. Nếu nói Phạm Thiên Long Căn làm cho bọn họ tha thiết ước mơ, như vậy Càn Khôn Dung Nhật lô này sẽ làm cho bọn họ điên cuồng đến mất hết lý trí!
Vài trưởng lão Mệnh Vẫn không kìm nổi tiến lên trước vài bước, mà ở phương thế lực của Đại Thiện tự, một nhà sư đầu to nhảy vọt ra, cả người xương cốt nổ vang “bùm bùm đùng đùng”, ở phía sau hắn cũng xuất hiện một hư ảnh đại phật màu vàng, chỉ là có vẻ mơ hồ rất nhiều so với hư ảnh phía sau Bạch Mi phương trượng.
- Sư huynh! Ta đến trợ giúp huynh!
Trên mặt nhà sư đầu to hiện lên vẻ tham lam điên cuồng, hai tay đẩy ngang ra, một cái Đại Thủ ấn màu vàng chộp tới hai kỳ vật một đỏ một lam!
Nhưng mà đúng lúc này, đột ngột sinh ra dị biến!
Ở trên bãi đá, tám cây trụ bàn long dường như đột nhiên chấn động một chút, tiếp theo bắn thẳng ra mấy luồng sáng!
“Vù vù vù!”.
Luồng sáng màu đỏ, tốc độ nhanh đến khó có thể tưởng tượng, Bạch Mi biến sắc, thân mình bật lui nhanh ra ngoài. Cùng lúc đó, lão tung một chưởng đánh ra thật mạnh xuống phía dưới, Minh Phật Đại Thủ ấn đụng độ với một luồng sáng, nhưng mà chỉ trong nháy mắt, Minh Phật Đại Thủ ấn đã đến gần cảnh giới viên mãn bị luồng sáng xỏ xuyên qua!
- A a a...
Bạch Mi rống to một tràng, thân thể xương cốt biến hình vặn vẹo kỳ dị, ở giữa không trung làm ra một động tác khó tin, luồng sáng kia cuối cùng bay sát sườn phải Bạch Mi bắn ra ngoài, thần công Kim Cương Hộ Thể bí pháp Phật môn của lão, trong nháy mắt vỡ nát, dưới sườn bên phải Bạch Mi cháy nám!
Nhưng mà những người khác lại không có loại tu vi của Bạch Mi này, đối mặt với luồng sáng cấp tốc phóng tới, bọn họ hoàn toàn bất lực!
Nhà sư đầu to kia vốn định hiệp trợ Bạch Mi thu lấy bảo vật, đầu hắn bị luồng sáng xuyên thẳng qua!
Chỉ nghe “xích” một tiếng vang nhỏ, nửa thân trên của nhà sư đầu to hóa thành tro bụi, chỉ còn lại có hai cái chân béo cắm trên mặt đất.
Mà còn có mấy luồng sáng, trong đó hai luồng sáng không hề sai lệch quét qua mấy cường giả Mệnh Vẫn cách Càn Khôn Dung Nhật lô gần nhất, không có bất kỳ trì hoãn, mấy người này ngay cả hừ một tiếng cũng không kịp, trực tiếp hóa thành tro tàn!
Thời gian chỉ trong một cái nháy mắt, bốn cường giả Mệnh Vẫn chết bất đắc kỳ tử, còn Bạch Mi phương trượng đạt tới Mệnh Vẫn tầng ba, lực phòng ngự có một không hai toàn trường, bản thân bị trọng thương!
Ầm!
Bạch Mi phương trượng ngã thật mạnh trên mặt đất, thân mình bên phải cháy đen, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi tuôn xuống như mưa.
Lão run lẩy bẩy từ trong Tu Di giới lấy ra một viên thuốc, nuốt vào, nhờ thế trên mặt mới xuất hiện vài phần hồng nhuận.
Thấy một màn này, trưởng lão toàn trường lặng ngắt như tờ, mồ hôi lạnh chảy ròng.
Vừa rồi, nếu bọn họ cũng lòng tham thúc giục, mà theo bản năng tới gần vài bước, chính là kết cục y như thế!
Quá khủng bố!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.