Vũ Cực Đỉnh Phong

Chương 99: Thân pháp, Lôi Bộ!




- Cơ thể của ta thiếu mạnh mẽ, mới chỉ là thân pháp cảnh giới lôi thanh đã khiến cho toàn bộ thân thể đau đớn không chịu nổi, gánh nặng quá lớn. Xem ra, sau này, khi thực lực của ta đề cao hơn nữa hãy sử dụng thân pháp cảnh giới mới lĩnh ngộ. Bằng không, không đợi đến lúc đả thương địch thủ, chính mình bởi vì thân pháp quá mức nhanh dẫn tới việc thân thể bị tan vỡ... Chết kiểu như vậy, âu cũng coi như mới mẻ...
La Dật lộ ra một tia bất đắc dĩ.
Trong cuộc hành trình tối nay, rốt cuộc nhận được kinh hỉ ngoài dự liệu. Không chỉ là thân pháp, mà hắn lĩnh ngộ được một tia vũ chi luật động, vũ kỹ của hắn, thậm chí là tâm pháp đã có được một bước tiến bộ rất lớn!
Trước kia hắn dự định tầng thứ chín cần trên dưới một năm mới có thể đạt được, thế nhưng hắn hiện tại có cảm giác, chỉ cần chính mình cẩn thận thể hội một phen, đột phá tầng thứ chín là chuyện rất gần...
Dông tố tan đi, La Dật một lần nữa ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời mây đen bao phủ, nở nụ cười, xoay người, theo đường cũ trở lại huyệt động.
- Bộ pháp này do lôi mà thành, vậy thì hãy gọi nó là Lôi Bộ đi!
...
La Dật trở lại huyệt động, vẫn chưa kinh động bất cứ người nào, nhanh chóng trở về lêu nhỏ của chính mình. Chân khí vừa phun, Triều Tịch Quyết tầng thứ tám nhất thời hấp thu toàn bộ hơi nước trên quần áo, ngay sau đó là một đạo lam mang chơp động, quần áo trên người đã trở nên hoàn toàn khô ráo.
Lẳng lặng ngồi xếp bằng suy tư một lúc, hai tròng mắt La Dật khép hờ, lam mang trên người một lần nữa vận chuyển phát ra, đã tiến vào nhập định.
...
Sáng sớm hôm sau.
Hôm qua, sau một hồi mua xối xả trút xuống đã tẩy toàn bộ hòn đảo một lần, sương mù mông mông lung lung khắp không gian cũng giống như bụi bặm bị nước mưa rửa sạch không còn, lộ ra vài mảnh trời màu xanh thẳm. Đại địa cũng hiển hiện vẻ tươi mát thanh tân, bùn đắt thơm nồng, không còn mang theo một tia máu tanh nhàn nhạt như trước.
La Dật từ trong nhập định tỉnh táo lại, liền nghe được bên ngoài huyệt động mơ hồ truyền tới khí tức bùn đất tươi mát.
Chậm rãi đứng lên, hơi vận động thân thể, một trận thanh âm rắc rắc giống như đậu rang từ các khớp xương trong cơ thể truyền ra, toàn thân thư thái, La Dật nhịn không dược duỗi một cái thắt lưng thật dài, nở nụ cười vô cùng sảng khoái thoải mái. Cảm giác đau đớn tổn thương do Lôi Bộ thi triển ngày hôm qua, hôm nay đã hoàn toàn biến mất.
“Thu hoạch ngày hôm qua không nhỏ. Lôi Bộ tạm thời không nói tới, tu hành Triều Tịch Quyết cũng bởi vì trên ý cảnh của ta có tiến bộ theo đó đột phá một bước lớn. Tầng thứ tám trung kỳ viên mãn đã hoàn toàn ổn định, tiếp tới là đột phá tầng thứ tám hậu kỳ, rất nhanh thôi!”
Trong lòng La Dật âm thầm tính toán.
“Bất quá Lôi Bộ tạo gánh nặng quá lớn đối với thân thể, lấy cường độ thân thể của ta hiện tại cũng không cách nào dùng thân pháp này trong thời gian dài. Mà cường độ thân thể phải thông qua tu luyện chân khí thời gian dài, từng bước từng bước đề cao. Xem ra, chỉ có thể tận lực dùng Lôi Bộ càng ít càng tốt rồi.”
Tốc độ của Lôi Bộ cực kỳ nhanh, đã hoàn toàn vượt qua tốc độ một chiêu cuối cùng thời điểm La Thiên Hưng chém giết xà vân lân thú, có thể tưởng tượng được gánh nặng đối với thân thể to lớn như thế nào. Cũng may tu vi của La Dật hiện tại không thấp, đạt tới tầng thứ tám trung kỳ, bằng không, một khi hắn thi triển, bởi vì thân pháp có tốc độ quá nhanh dẫn tới việc thân thể không thể chịu đựng được, hoàn toàn tan vỡ mà chết. Nếu như thực sự xảy ra chuyện này thì quả thực là chuyện lạ thiên hạ.
Bên ngoài lều nhỏ truyền tới tiếng động, hiển nhiên là các thành viên khác trong tiểu tổ đã tỉnh lại. La Dật vận động thân thể một chút, nhanh chóng bước ra.
- Tiểu Dật, dậy rồi sao?
La Dật vừa mới chui ra khỏi lều, La Quỳnh nhìn thấy hắn, nở nụ cười vui vẻ, bắt chuyện.
- Uhm, Quỳnh tỷ, chào buổi sáng!
La Dật cũng gật đầu, nhìn bốn phía một chút, thành viên tiểu tổ thứ ba đều đã tỉnh lại rồi, hiện tại đang thu thập vật phẩm cá nhân chuẩn bị lên đường.
Thông qua thời gian ba tháng sớm chiều ở chung tại Vân Khê Đảo, La Dật đã chiếm được sự tán thành của mọi thành viên trong tiểu tổ, ở chung với nhau coi như cực kỳ hòa hợp.
La Quỳnh cười gật đầu nói:
- Thu thập nhanh một chút, chúng ta chuẩn bị xuất phát!
- Vâng!
La Dật cười thành tiếng, chui vào trong lều thu thập.
Kỳ thực cũng không có gì phải thu thập nhiều, mở lều ra, gấp chiếc chăn mỏng lại, sau đó ra ngoài rút dây lều, gập lều gọn gang, cho vào bao bọc tùy thân. Rất nhanh, tất cả mọi người đã thu thập xong.
La Vũ liếc mắt nhìn xung quanh, xác định không có vật gì bỏ rơi lại mới cười nói:
- Đi thôi, xuất phát!
Trong nụ cười nhẹ nhàng, mọi người một lần nữa bước lên hành trình săn giết ám dạ miêu thú.
...
Đợi tới buổi trưa, mọi người đã tiến tới trước một sơn cốc sâu thẳm.
Đây là một sơn cốc tiếp giáp với hai ngọn núi to lớn hai bên, cỏ hoang mọc thành bụi, có vẻ cực kỳ hoang vu. Hôm qua vừa mới được nước mưa tẩy rửa, mặt đất lầy lội một mảnh, thảm thực vật xanh mượt tầng tầng lớp lớp, toàn bộ sơn cốc đều bi bao phủ trong thảm thực vật cỏ cây, có vẻ cực kỳ âm u.
Đến nơi này, các thành viên tiểu tổ thứ ba đã sớm thu liễm nụ cười dễ dàng thoải mái ban đầu, trong ánh mắt lãnh tĩnh lộ vẻ cảnh giác, âm thầm quan sát bốn phía. Tại vị trí trung tâm giữa mọi người, La Vũ cúi đầu nhìn địa đồ cụ thể trên tấm da thú, lại ngẩng đầu nhín bốn phía xung quanh. Sau một lát, cuối cùng gật đầu, đã xác định được.
- Nơi này chính là sào huyệt của ám dạ miêu thú rồi!
- Rốt cuộc đã tới nơi!
Nhãn thần các thành viên trong tiểu tổ đều thoáng ro rút lại, hít sâu một hơi.
Tuy nói tại thời điểm bố cục cảm giác rất nhẹ nhàng, thế nhưng dù sao cũng là yêu thú cường đại cấp bảy hậu kỳ, nói không khẩn trương rõ ràng là đang gạt người.
- Ta tiềm hành vào xem tình hình bên trong trước, các ngươi ở chỗ này chờ một lát!
La Vũ nhìn ra bên ngoài hồi lâu, nhíu mày, sau đó mở miệng nói.
Sơn ốc này nhìn qua âm u lạnh lẽo, bên trong càng có yêu thú cường đại như ám dạ miêu thú, nói là nguy cơ bốn phía cũng không quá đáng, nếu như tùy tiện xông vào, chỉ sợ kết quả chắc chắn rất thảm.
Kỹ năng tiềm hành của La Vũ coi như mạnh nhất trong tiểu tổ số ba, do hắn vào trước điều tra một phen, thực sự rất thích hợp.
- Vũ ca, cẩn thận một chút!
Mọi người đều quan tâm nhìn về phía La Vũ. La Vũ khẽ cười một tiếng, gật đầu, lập tức hít sâu một hơi, ánh mắt chăm chú vào vào phía trước, thân hình thoáng cái đã tiềm hành biến mất...
Hắn đã luyện thành Liệt Viêm Quyết tầng thứ bảy hậu kỳ, ám dạ miêu thú cũng là yêu thú tầng thứ bảy hậu kỳ, lẽ ra thực lực giữa hai bên hơn kém không lớn, nhưng tốc độ của đối phương quá mức nhanh, lấy thân pháp của La Vũ tuyệt đối không có cách nào đuổi kịp...
Ngay cả thân pháp cũng không theo kịp, như vậy càng không nói tới chiến đấu. Vì vậy, La Vũ cần những người khác tranh thủ giúp hắn thời gian nhất định.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.