Vũ Cực Đỉnh Phong

Chương 71: Yêu thú tập kích bất ngờ (2)




“Hô...”
La Dật phun ra một ngụm trọc khí thật dài, đôi mắt lấp lánh tinh mang cũng dần tiêu tán đi.
- Tầng thứ tám sơ kỳ đỉnh... Chỉ còn kém một đường liền có thể tiến nhập trung kỳ...
La Dật cúi đầu nhìn thoáng qua cánh tay xích lõa của mình, cảm ứng một phen ôn độ đã tới cực hàn, khóe miệng cũng thoáng nở một bộ tươi cười thỏa mãn.
- Tầng thứ tám quả nhiên là khó tu hành hơn rất nhiều, thời gian ở tầng thứ bảy tổng cộng lại cũng chỉ tổn hao không tới hai tháng thời gian là có thể tu hành từ sơ kỳ cho tới đỉnh viên mãn... Nhưng mà tầng thứ tám này đã tu hành đủ ba tháng rồi, lúc này mới tu hành tới sơ kỳ đỉnh... Xem ra muốn đột phá tầng thứ tám này, còn phải đợi thật lâu nữa mới có thể làm được rồi.
La Dật suy nghĩ một chút, sau lại bật cười lắc đầu.
Hắn biết chính mình đã mang lòng tham hơi quá. Suy nghĩ một chút, người khác tiến nhập tầng thứ tám, muốn tu hành đến tầng thứ tám sơ kỳ đỉnh phong, nếu là không có bất luận đan dược nào, muốn tu hành tới trình độ sơ kỳ đỉnh phong, chỉ sợ không có ba tới năm năm thời gian sợ rằng còn không được. Mà hắn chỉ dùng ngắn ngủi ba bốn tháng liền làm tới được, đã thế còn muốn chưa đủ sao?
- Xuyên, quả nhiên đã được trời cao ưu ái a...
La Dật cười đứng lên, cốt cách toàn thân nhất thời phát sinh một trận những tiếng lách cách. Lập tức chỉ cảm thấy tứ chi dâng lên một cỗ cảm giác thư thái, nhẹ nhõm khiến cho hắn nhịn không được vặn người một vài cái.
Đưa mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, sắc trời đã dần dần sẩm tối.
- Hôm nay đến phiên tiểu tổ số ba của chúng ta trực... Thời gian dài buồn chán như vậy, ta thật ra kỳ vọng ngày hôm nay có thể xuất hiện một ít yêu thú mới tốt...
La Dật híp mắt nghĩ, liền chuẩn bị đi ra khỏi cửa...
“Oanh!”
Không hề có chút dấu hiệu, một tiếng nổ từ bên ngoài gian phòng vang tới. Ngay sau đó, một trận lay động kịch liệt ập đến, La Dật nhất thời còn chưa phát giác, thân thể cũng bị đảo cho muốn ngã. Chợt sắc mặt thoáng biến đổi, dưới chân mạnh mẽ phát lực, thân hình chợt trầm xuống, giữ lại sự ổn định, nhưng nét mặt cũng lộ ra một tia kinh hãi.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
La Dật cau mày, thân hình lập tức bật lên, thoáng cái đã thoát ra ngoài cửa.
- Có yêu thú tập thuyền!
Vừa mới ra khỏi cửa phòng liền nghe được một trận động tĩnh vang lên thật lớn. Trong mắt La Dật lấp lánh tinh mang, nhưng ánh mắt lập tức di chuyển, ngưng lại một nơi.
“Tê!...” Khí tức lạnh lẽo từ miệng mũi quán nhập tận phế phủ, La Dật vội hấp nhanh một ngụm lương khí.
“Yêu thú thật lớn!...”
Biển rộng bình thường vẫn gợn sóng hiền hòa, hôm nay cũng cuồn cuộn trào dâng, sóng cao ngập trời. Cách đoạn không xa, ngay sát lưng thuyền, một đầu quái thú nhô lên khỏi mặt biển cả chục thước đang làm mưa làm gió. Cái đầu xấu xí tới cực điểm, đôi mắt mày đỏ tươi tản mát ra khí tức tà ác lạnh lùng, hàm răng như những lưỡi cưa sắc bén, ngửa mặt lên trời rít lên một tiếng rung trời!
“Rống!!!”
- Đây là yêu thú gì?
Con ngươi La Dật kịch liệt co rút, ánh mắt cấp tốc dời về phía boong tàu! Lập tức, con ngươi lần nữa trừng lớn lên.
“Băng Vân tỷ!”
La Dật bất chấp tất cả, thân hình trong nháy mắt đề thăng cực nhanh, hướng về phía mảnh hỗn loạn trên boong tầu cuồn cuộn phi đến. Tốc độ cực nhanh, giống như một đạo hắc ảnh.
“Lưu quang thân pháp!”
...
Trên boong tàu, lúc này đã thành một mảnh hỗn loạn từ lâu.
Yêu thú này xuất hiện quá mức đột ngột, căn bản không có bất luận người nào cảnh giác. Nó đột nhiên từ trong biển chui ra, chiếc đầu thật lớn đã đánh vào thân thuyền. Đệ tử La gia trên boong tàu nhất thời bị dư chấn cường liệt trùng kích, người có thực lực yếu kém một chút thậm chí ngay tại chỗ, sắc mặt nhợt nhạt phun ra một ngụm tiên huyết.
“Thiên niên thiết mộc” tại giờ khắc này hiển hiện ra sự kiên cố khiến tên tuổi nó nổi danh. Tại dưới một kích thật mạnh của yêu thú, boong tàu cũng chỉ xuất hiện hơn chục vết rách rất nhỏ, giống như từ miệng của một con tiểu thu vyaaj, ngược lại còn không đến mức bị phá vỡ.
La Băng Vân lúc này sắc mặt tái nhợt ngã ngồi trên boong tàu, khóe miệng tràn ra một tia tiên huyết... Nàng hiện đang bị mắc kẹt không thể di chuyển được, chiếc cổ chân trắng nõn không ngờ lại bị kẹt trong một miệng lỗ nhỏ trên sàn boong tàu với những vết da bị trầy xước, tiên huyết cũng theo đó chảy ra ngoài!
Nàng cắn chặt khớp hàm, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi hột không ngừng nhỏ xuống, ai tròng mắt lộ ra từng tia lo lắng.
Nàng vừa mới ly khai khỏi mép thuyền không xa, yêu thú kia đã đột nhiên xuất hiện nên mới bị dư chấn ảnh hưởng rất mạnh. Cũng may nàng thực lực không tầm thường, phản ứng cũng coi như mau lẹ, bằng không chỉ sợ lúc này đã sớm trọng thương.
Nhưng cho dù là như vậy nàng cũng không tránh khỏi bị thương nhẹ. Nhất là boong tàu dưới chân không chút dấu hiệu lại hé ra một cái khe, càng khiến cho nàng trong lúc cấp bách không kịp phát hiện, một chân dẫm phải trong đó, lúc này miệng khe gỗ với những đầu nhọn liên tục đâm vào trong da thịt, theo thân thuyền đang không ngừng bị sóng biển lay động lại càng tiến nhập thật sâu vào bên trong. Đau đớn vô cùng, căn bản nửa phần cũng không nhúc nhích được!
Hỗn loạn xảy đến bất ngờ khiến cho chúng đệ tử la gia vô thức hoảng loạn, lúc này trên boong tàu mỗi lúc càng hỗn loạn hơn. Người bị trọng thương ngã nằm xuống hay đồng dạng cũng bị mắc kẹt tại những khe gỗ xuất hiện bất ngờ cũng không phải chỉ có một mình nàng, căn bản là không ai chú ý tới nàng.
“Rống!”
Sát mép thuyền, một đầu yêu thú thân hình tráng kiện giống như mãnh xà nhảy ra khỏi mặt nước, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rống chấn động.
Một tiếng rống này càng khiến cho mọi người nhất thời lộ ra mấy phần kinh hãi, ánh mắt hoảng sợ ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy yêu thú kia sau khi rống giận gầm lên một tiếng liền mạnh mẽ xoay người, thân hình khổng lồ vừa động đã chui vào trong biển biến mấy không thấy đâu. Ngay lúc tất cả mọi người còn đang kinh ngạc không ngớt, chỉ trong chốc lát, cách đó mấy chục thướng ngoài khơi, một cái đầu thật lớn lộ ra. Hai mắt màu đỏ tươi gắt gao nhìn chằm chằm vào thuyền số một. Sau đó, thân hình không lồ mạnh mẽ chuyển động, toàn bộ thân thể nhất thời hóa thành một đạo lợi tiễn ầm ầm đánh tới.
- A?!
Toàn bộ chúng đệ tử La gia đại biến sắc mặt, lập tức phản ứng thật nhanh, người người nhảy loạn chạy xa thoát khỏi boong tàu. Trong lúc nhất thời thân ảnh hoảng động không ngừng.
Sắc mặt La Băng Vân trắng bệch, trong nháy mắt huyết sắc biển mất vô tung vô ảnh!
Chiếc chân nhỏ của nàng bị kẹt trong khe gỗ, nếu chờ đối phương tấn công tới mà nàng vẫn không thể nhúc nhích né tránh thì kết cục chính là thập tử vô sinh! Nếu may mắn còn giữ được nửa cái mạng... Một chân này của nàng chỉ sợ cũng muốn hỏng!
Tàn phế!...
Trong mắt La Băng Vân lộ ra một tia u tối tuyệt vọng! Nàng tuyệt thật không thể ngờ, đã kinh lịch qua một lần hành trình đi Vân Khê Đảo, trước xem ra chỉ giống như một chuyến hành trình nhỏ bình thường... Cư nhiên lúc này lại muốn kết liễu đi số mệnh của nàng?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.