Vũ Cực Đỉnh Phong

Chương 39: La Tam gây khó dễ (2)




La Dật đột nhiên thể hiện thực lực mạnh như vậy, tự nhiên không tránh được nhiều suy đoán khác nhau. Trong đó khiến cho mọi người thấy hợp lý nhất chính là La Dật có tâm cơ thâm trầm, nhiều năm qua vẫn một mực ẩn nhẫn, chính là vì có được tư cách tiến vào Tu Võ Nội Điện, cũng chỉ có chân chính trở thành đệ tử nội điện, thân phận địa vị của hắn tại La gia mới có thể biến hóa căn bản. Cho dù người nào đó muốn đối phó với hắn cũng không còn dễ dàng nữa rồi.
Tất cả mọi người không phải ngu ngốc, đấu tranh trong cao tầng gia tộc, những người này thân trong thế gia vọng tộc, từ bé đã hiểu rất rõ ràng. Chỉ bất quá không có bao nhiêu người dám quang minh chính đại nói ra mà thôi.
La Dật bước thẳng về phía cửa lớn, nhìn La Dật từng bước từng bước tiến tới, biểu tình của La Tam cũng càng lúc càng thâm trầm. Trong đôi mắt, hàn ý càng lúc càng dày đặc.
Thành thật mà nói, hắn cùng với La Dật từ trước tới nay chưa từng có cái gì gọi là thâm cừu đại hận, chỉ bất quá nửa năm trước hắn nhất thời buồn bực, hạ thủ nặng tay, ngay sau đó ngược lại có chút ý hối hận, tự trách mình không nên hạ thủ nặng tay tới như vậy. Thế nhưng thời gian trôi qua, một tia hối hận kia đã sớm bị vứt khỏi đầu từ lúc nào.
La Dật chỉ là một thiếu gia phế sài mà thôi, lấy thân phận địa vị của hắn, đánh chết thì cũng đã đánh chết rồi, căn bản không cần phải hối hận.
Nhưng hiện tại, hắn lại có cảm giác hối hận chính mình lúc đó xuất thủ quá nhẹ... Trước đó nếu như trực tiếp lấy luôn cái mạng nhỏ của hắn, như vậy sau này không còn nhiều phiền toái tới như vậy.
Nhớ tới hôm qua La Thiên Phách tìm mình nói chuyện hồi lâu... Trong lòng La Tam càng thêm buồn bực, càng nhìn La Dật càng thấy khó chịu.
“Phế vật này, vận khí thực ra không tồi...”
Trong vòng nửa năm, có loại đan dược đề cao thực lực một mạch lên tầng thứ năm? Loại đan được này quả thực chính là tồn tại nghịch thiên! Cũng không biết vị tiền bối kia sao lại không tinh mắt, cư nhiên coi trọng một tên phế sài như vậy...
La Tam nhớ tới nhi tử của chính mình, đối với La Dật càng dâng lên môt tia ghen ghét...
“Lấy tình hình vị tiền bối kia tiện tay lấy ra một viên đan dược nghịch thiên cỡ này, trong tay hắn, không hẳn không có đan dược nghịch thiên xương trắng mọc thịt... Thiên tư của nhi tử ta so với tên La Dật này mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, cư nhiên... Hừ!”
Trong lòng La Tam càng lúc càng ghen ghét, La Dật đã đi tới trước cửa lớn.
Đương...
Một tiếng vang vọng, hộ vệ hai bên cửa vốn đứng nghiêm không động đậy, đột nhiên cầm trường đao trong tay chắn trước người La Dật!
- Tạp vụ không phận sự, lùi lại!
Một gã hộ vệ, biểu tình đạm mạc quát nhẹ La Dật.
Bước chân La Dật ngừng lại, thoáng nhíu sát đôi lông mày lại. Nhìn quét qua, cũng phát hiện ánh mắt La Tam đã chuyển đi chỗ khác, tự coi như không thấy chính mình. Lúc này La Dật liền biết được, rõ ràng La Tam cố ý muốn gây khó khăn đối với chính mình.
Thoáng híp lại một con mắt, La Dật nhếch miệng cười khẽ, ngẩng đầu nhìn La Tam:
- La tổng quản, đây là ý gì?
La Tam trực tiếp quay đầu đi, không thèm nhìn La Dật, cho là không nghe thấy...
- Nhìn, La tam tổng quản quả nhiên sẽ không để hắn dễ dàng tiến vào như vậy...
- Thực không biết rốt cuộc hắn đã đắc tội La tam tổng quản tại địa phương nào. Bất quá hôm nay tập hợp, chính là đại gia chủ tự mình hạ lệnh, ngay cả mấy người gia chủ cũng biết rõ ràng. La tam tổng quản làm như vậy, rõ ràng chính là muốn đối phó với La Dật thiếu gia... Thực sự không có việc gì sao?
- Điều này... Đúng vậy! Dù sao La tam tổng quản có thân phận và địa vị không bình thường, nếu như hắn đã dám làm, tự nhiên có chỗ dựa của hắn...
- Hắc hắc, quản hắn ra sao... Chúng ta ở đây xem kịch vui là được rồi...
Người sáng suốt, liếc mắt liền nhận ra được, La Tam kia rõ ràng cố ý gây khó khăn đối với La Dật. Nhất thời tiếng nghị luận vang lên không ngừng. Ánh mắt mọi người xung quanh cũng thoáng cái tập trung hết sang bên này...
Bọn họ đều muốn nhìn, La Dật rốt cuộc sẽ đáp lại việc gây khó khăn nay như thế nào?
Ánh mắt La Dật có hơi chút híp lại, hít sâu một hơi, nhìn về phía tên hộ vệ, cười nói:
- Ta ngày hôm qua chiếm được tư cách rõ ràng, không tính là “tạp vụ không phận sự” đúng không?
La Dật nói cực kỳ khách khí, cũng khiến cho chỗ sâu trong đôi mắt tên hộ vệ xẹt qua một tia khinh miệt nhàn nhạt... Phế vật, mãi vẫn là phế vật...
- Tạp vụ không phận sự, lui lại!
Tên hộ vệ kia, lần thứ hai quát lạnh một tiếng, càng hơi ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào La Dật...
La Dật thật dài hít vào một hơi, nhẹ nhàng lắc đầu:
- Kỳ thực... Ta thực sự không muốn làm như vậy...
Trong mắt La Dật lóe lên môt tia hàn quang, nhếch miệng cười nhạt, quang mang màu lam trên người bùng phát.
Vù vù...
Song quyền, đồng thời đánh thẳng vào ngực hai tên hộ vệ giơ đao chắn đường!
Ầm ầm...
Liên tiếp hai tiếng nổ vang phát ra, hai tên hộ vệ ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, nhất thời bị đánh văng ngược lại. Trong không trung, hung hăng phun ra hai ngụm máu tươi, chật vật tới cực điểm rơi xuống mặt đất! Trên chiến giáp, một tầng băng tinh đã bao phủ toàn bộ!
Tất cả động tác nhanh như thiểm điện, trước khi mọi người hồi phục lại tinh thần, hai tên hộ vệ đã hoàn toàn rơi xuống đất!
- A?!
Thoáng một thời gian ngắn dừng lại, lúc này mọi người mới phản ứng lại!
- Hắn, hắn cư nhiên dám động thủ rồi?
Tất cả mọi người ngây ngốc nhìn La Dật...
Thiết Vệ Quân, trong lòng đệ tử La gia mà nói, chính là chiêu bài cửa mặt của La gia! Cho dù là các thiếu gia dòng chính, tại lúc đối mặt với Thiết Vệ Quân đang trong phiên trực cũng phải khách khách khí khí... Đơn giản là vì Thiết Vệ Quân trong La gia có không ít đặc quyền. Trong đó cũng bao gồm người dám nhiễu loạn Thiết Vệ Quân đang trong phiên trực, vô luận là ai, thân phận cao thấp, tất cả đều có thể giết!
Từ một điểm này mà nói, đã đủ để kinh sợ rất nhiều thiếu gia đời thứ ba tự nhận chính mình có trưởng bối quyền cao chức trọng, không dám tùy ý trêu chọc Thiết Vệ Quân.
Nhưng mà ngay vừa rồi, trước mắt tất cả mọi người, hai gã Thiết Vệ Quân đang trong phiên trực, bị La Dật thẳng thắn lưu loát hai quyền đánh văng ngược lại? Điều này, điều này...
Tất cả mọi người trừng mắt há mồm. Trên thực tế cho đến bây giờ cũng không ai dám tin tưởng, tính tình của La Dật tựa hồ không nhu nhược dễ khi nhục như trong những lời đồn đãi...
La Dật thu quyền, tiếu ý trên mặt đã biến mất không còn hình bóng, biểu tình đạm mạc thu hồi lại nắm tay.
Ngay sau đó, hai gã hộ vệ Thiết Vệ Quân phía sau mới hồi phục lại tinh thần, biểu tình cả đám đều biến đổi, quát lên điên cuồng nói:
- Thật to gan, cư nhiên dám động thủ đối với Thiết Vệ Quân! Muốn chết!
Người cố ý nhiễu loạn Thiết Vệ Quân đang trong phiên trực, vô luận là ai, địa vị cao thấp, giết!
Hơn mười gã Thiết Vệ Quân nhất thời rút ngang trường đao, muốn xông lên.
- Ai dám động thủ với ta?
Nhưng mà vào đúng lúc này, La Dật đột nhiên hít sâu một hơi, sau đó lớn tiếng quát!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.