Vũ Cực Đỉnh Phong

Chương 21: Tam quốc tranh hung? (2)




Một trong hai người là lão giả mạc hôi sam, vóc người lão giả này thấp bé, béo mập, con mắt híp lại tràn đầy vẻ tươi cười. Trong đoàn người tiến vào, cũng chỉ có một mình hắn giữ biểu tình vui cười hớn hở, không nghiêm túc giống như mọi người xung quanh. Hắn nhìn bốn phía, bộ dáng lão gia gia hòa ái. Nhưng từ trên người hắn, La Dât cảm giác rất rõ ràng một cỗ uy hiếp vô hình, so với cường giả Hậu Thiên mười tầng đỉnh mạnh mẽ hơn nhiều.
Mà một người khác là một lão giả tinh thần quắc thước, chòm râu bạc trắng, trong lúc bước đi tỏ vẻ tiêu sái tự nhiên, một đôi mắt đặc biệt sáng sủa thâm thúy, sâu trong đôi mắt càng lộ ra một tia quang mang nghiêm nghị. Trong nháy mắt khi nhìn thấy người này, không biết vì sao, La Dật cảm giác một cỗ nguy hiểm cực kỳ rõ ràng.
Đúng vậy, là nguy hiểm, mà không phải uy hiếp!
- Thất trưởng lão La Tùng, thập tam trưởng lão La Tường...
La Dật phun ra một hơi thở thật dài, trong đầu lập tức hiện lên tin tức về hai người này.
Tất cả các trưởng lão La gia hiện tại, hầu hết đều là những cường giả từ một đời La Hùng. Mà thất trưởng lão La Tùng chính là ca ca ruột của La Hùng, còn vị thập tam trưởng lão La Tường kia chính là người có tuổi tác ít nhất, nhưng năm nay cũng đã hơn chín mươi tuổi. Mà hắn, chính là phụ thân của La Thiên Phách!
“Nếu cảm giác được nguy hiểm, nói vậy La Tường này đối với vị” thiếu gia phế sài “ta cũng có chút không thích nhìn cho lắm...”
Trong mắt La Dật thoáng hiện lên một tia quang mang kỳ dị, ánh mắt một lần nữa chuyển động.
Phía sau vị trưởng lão này chính là những người thuộc vai vế ngang hàng La Thiên Phách, cũng chính là ngang hàng với phụ thân La Dật.
Số lượng những người này rất nhiều, ước chừng ba bốn mươi người. Thực lực cả đám không hề kém, một bộ phận nhỏ đạt tới tầng thứ mười đỉnh, còn lại phần lớn đều là cường giả tầng thứ chín, một số rất ít mới chỉ dừng lại tại tầng thứ tám...
Mà La Dật chú trọng quan sát nhất chính là một vị dẫn đầu đoàn người này.
Vóc người lực lưỡng, khí độ hồn hậu, một đôi mắt thâm trầm mà không che giấu được nét hào tình. Nhưng mà một cỗ ý vị bá đạo thâm trầm cũng từ trên người hắn phát tán rộng rãi, khiến cho người khác không dám khinh thường... Người này, chính là La Thiên Phách.
“La Thiên Phách... Khí thế tỏa ra thực sự có chút tương xứng với cái tên này...”
La Dật nhìn, hắn biết rõ, nếu như nói trong La gia có người nào bất lợi đối với hắn nhất, không cần nghi ngờ chính là La Thiên Phách... Năm đó La Thiên Phách và La Thiên Phong bất hoàn, thậm chí toàn bộ La gia đều biết rất rõ ràng. Sau khi La Thiên Phong tử nạn, La Thiên Phách càng dẫn theo lão tam La Thiên Hưng, lão lục La Thiên Bác, lão bát La Thiên Đông cùng với lão thập nhị La Thiên Thần, cùng nhau uống tới say mèm. Bởi vậy, có thể thấy được La Thiên Phách và La Thiên Phong đã bất hòa tới mức độ nào.
Nếu như thiên tư kinh người của La Dật hiện tại bị lộ ra ngoài, người thứ nhất cảm thấy bất an, lo sợ hiển nhiên không ai khác, chính là La Thiên Phách. Nếu để La Dật trưởng thành, không cần nghi ngờ sẽ khiến cho hắn ngủ không ngon, ăn không yên.
Mà đi theo phía sau La Thiên Phách chính là mấy người La Thiên Hưng, La Thiên Bác, La Thiên Đông. Tiếp sau nữa là mấy người tầng thứ tám... Những người này hiển nhiên đã thoát khỏi tư cách tranh đoạt quyền lợi. Dù sao, trên thế giới này, toàn bộ đều dựa vào thực lực để nói chuyện. Những người thiên tư kém cỏi như bọn họ, ngoại trừ việc dựa vào gia tộc, dựa vào lực lượng lớn mạnh để cầu một đời vinh hoa, đó đã là cực hạn của bọn họ.
Mà ở phía sau những người này còn lại là một số cường giả khác. Trong bọn họ, thỉnh thoảng cũng xuất hiện cường giả tầng thứ mười. Bất quá mới chỉ đạt tới tầng thứ mười hậu kỳ, khoảng cách tới đại viên mãn còn một bước. Cũng có người đạt tới tầng thứ mười trung kỳ, còn lại đều là tầng thứ chín hậu kỳ cùng với một ít tầng thứ tám.
Mấy người này, La Dật cũng không xa lạ, chính là mấy người năm đó có quan hệ không tồi với La Thiên Phong.
Sau khi La Thiên Phong chết đi, bọn họ coi như có chút chiếu cố đối với La Dật, bằng không dựa vào tội lỗi mà La Thiên Phong đã gây ra, cùng với hậu quả dẫn tới, La Dật nhẹ nhất cũng bị trục xuất khỏi La gia, nặng nói không chừng còn đánh mất cả cái mệnh nhỏ. Chính vì có những người này đứng ra ủng hộ mới khiến cho La Dật tại La gia có một chỗ yên thân.
Chỉ bất quá tội danh của La Thiên Phong Phong dù sao cũng là cấu kết với yêu ma, trong nhân loại chính là một tội rất nặng. La Dật tại La gia có địa vị tương đối mẫn cảm, nếu như bọn họ muốn tranh đoạt quyền thế, hiển nhiên không thể quá mức qua lại thân mật với La Dật. Huống hồ thực lực bản thân La Dật cũng khiến người khác vô cùng thất vọng, vì vậy xuất phát từ phương diện tị hiềm hoặc lo loắng, tuy rằng biết rõ tình cảnh của La Dật tại La phủ không được tốt, nhưng cũng không can thiệp quá nhiều...
Điểm này La Dật có thể suy đoán ra được. Tại một đại gia tộc như thế này, ngươi muốn nhận được cái gì đó, nhất định phải nỗ lực lấy ra thứ tương đương. Trước kia La Dật thuần túy là một phế tài tiêu chuẩn, bọn họ có thể nhớ tình cũ với La Thiên Phong, lưu lại hắn sinh hoạt tại La phủ đã coi như rất ân tình rồi. Dù sao tại các đại gia tộc khác, bất cứ đại nhân vật thất thế nào, sau đó những huynh đệ vốn quan hệ không tồi tới chèn ép tan cửa nát nhà cũng không phải hiếm thấy. Từ điểm này mà nói, những người trước mặt được coi như có tình người.
Mà bọn họ, chính là lão tứ, “nhị thúc” ruột thịt của La Dật, La Thiên Song, cùng với hai vị nhi tử của tam trưởng lão La Tùng, lão thất La Thiên Vân cùng với lão thập La Thiên Bồi. Tại phía sau bọn họ chính là một số người bám vào dòng chính.
Tranh quyền đoạt lợi trong đại gia tộc hầu như là điều không thể tránh khỏi. Không cần nghi ngờ, thực lực tranh quyền trong La gia bị chia làm hai thế lực lớn. Mà hiện tại tương đối quyền thế hơn phe đối phương chính là thế lực thập tam trưởng lão lấy La Thiên Phách dẫn đầu. Thế lực còn lại hơi chút thua kém, chính là một phương thế lực La Hùng lấy La Thiên Song dẫn đầu...
Đương nhiên, lấy nhãn lực của La Dật, không khó nhìn ra, trong hai phương thế lực này, có một ít thế lực trung gian khác, những thế lực trung gian này coi như có tác dụng cân bằng cùng với hai phương. Bọn họ chính là các trưởng lão còn lại.
“Tam quốc tranh hùng a... Hắc, trong một cái La gia như thế này, thế lực liên quan, thực sự khiến người ta phải đau đầu...”
Sau khi quan sát hồi lâu, La Dật không khỏi lắc đầu, đúng như suy nghĩ của hắn... La gia, không phải bền chắc như thép.
“Bất quá những điều này đối với ta hiện tại không có quan hệ, dù sao thì ta cũng không có ý muốn tranh quyền đoạt lợi, mục đích lớn nhất của ta là tu hành. Khi đạt tới cảnh giới Tiên Thiên, ta sẽ bắt đầu cuộc đời vân du xung quanh, trải nghiệm một chút phong thổ phiến đại lục rộng lớn này. Chẳng phải là tự tại vui sướng hơn nhiều so với việc ở lại gia tộc người tranh ta đoạt, tính kế lẫn nhau hay sao?”
La Dật thầm nghĩ, sau đó không còn tiếp tục lưu ý...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.