Võng Phối Đại Thần VS Võng Du Đại Thần

Chương 43: Sự tồn tại đặc biệt




Một câu nói của Kim Hạ phá hủy tâm tình tốt một ngày Thiên Nguyên Sát Na, y buồn bực bơi qua bơi lại, một vòng lại một vòng, không biết mệt mỏi, không biết thời gian trôi qua.
Nhân viên Thiên Nguyên đến khu bơi lội, Ngô Hiểu Lệ dẫn đầu, một đám nữ đồng chí thấy Thiên Nguyên Sát Na liền lên tiếng thét chói tai, tát hoa chạy đến bên cạnh Tổng giám đốc, làm nũng làm nũng van xin dẫn dắt.
Thiên Nguyên Sát Na đối với các nữ đồng chí trước sau như một nhiệt tình, không quản các nàng không biết bơi thật hay giả đều kiên nhẫn dạy các nàng tư thế bơi.
Đám người Ngô Hiểu Lệ hoàn toàn say mê sự ôn nhu lãng mạn của cấp trên, Tổng giám đốc quả nhiên là danh bất hư truyền ôn nhu a. Bình thường các nàng đều là hận cấp trên mỹ nam sao cứ ở trong phòng làm việc, lần này bắt được cơ hội nên muốn thông đồng đủ vốn.
Thiên Nguyên Sát Na dạy nhân viên bơi lội, trong mắt người khác xem ra, là một hoa hoa công tử vì tiểu cô nương kinh nghiệm sống chưa nhiều nên bị dụ dỗ.
Kim Hạ lạnh lùng nhìn bọn họ. Ở Thiên Nguyên đi làm gần một năm, hắn còn chưa cùng đồng nghiệp hoà mình, các đồng nghiệp nam thấy hắn đều lên tiếng gọi, sau đó về bể bơi của mình, lưu lại hắn cô cô linh linh một mình ở trên bờ.
Cái khu bơi lội này chỉ có hắn một người ống tay áo quần dài không thấm nước.
“Kim Hạ?”
Đột nhiên có người gọi hắn, Kim Hạ theo tiếng nhìn lại: “Hùng ca?”
Đợi tất cả nữ sinh bơi ra, Thiên Nguyên Sát Na nhàm chán gục ở bên bờ, theo bản năng hướng chỗ Kim Hạ nhìn, một chút ngây dại.
Kim Hạ cùng một mãnh nam nói chuyện phiếm, lại vừa nói vừa cười.
Y xác định mình không có hoa mắt, không nhìn lầm, Kim Thiểm Thiểm mặt than co quắp lại cùng người ta cười! Hắn lại đang cười! Chính là đối với y lại keo kiệt nụ cười Kim Thiểm Thiểm lại đối với một hùng nam mỉm cười, Thiên Nguyên Sát Na ghen tỵ. Y đứng dậy ra khỏi bể bơi.
Ào!
Mỹ nam nổi trên mặt nước!
Thiên Nguyên Sát Na hướng Kim Hạ đi tới: “Thiểm Thiểm, cho tôi nước.”
Kim Hạ giơ tay lên, cũng không nhìn y cái nào. Thiên Nguyên Sát Na hướng hùng nam lễ phép mỉm cười: “Nhĩ hảo, xin hỏi xưng hô như thế nào?”
“Tôi gọi Vương Trí Hùng, bọn họ gọi tôi Hùng ca. Tôi là bạn cùng phòng đại học của Kim Hạ, anh là?”
“Cấp trên. ” Nguyên lai là bạn cùng phòng. Thiên Nguyên Sát Na trong lòng thăng bằng rồi, nhất định cùng Thiểm Thiểm ở chung bốn… năm, Thiểm Thiểm mới đối với hắn cười bình thường, y phải không ngừng cố gắng, tranh thủ để Thiểm Thiểm mỗi ngày mỉm cười với y.
Đại học cùng phòng Kim Hạ chỉ có Vương Trí Hùng là người địa phương, sau khi tốt nghiệp ở một công ty nhỏ đi làm. Mặc dù lúc đi học quan hệ không tệ, nhưng sau khi tốt nghiệp căn bản không liên lạc, tính cách Kim Hạ nhất định người khác không tìm hắn hắn cũng sẽ không đi tìm người khác, mà Vương Trí Hùng mỗi ngày đi làm mệt chết việc cực, đã sớm quên vị đồng song cùng phòng ngày xưa này. Hôm nay ở chỗ này gặp được cũng xem như một loại duyên phận, hai người không khỏi hàn huyên nhiều hơn một chút.
Thấy Vương Trí Hùng, Kim Hạ ý thức được hơn một năm nay, hắn kết giao cũng chỉ có hai lần bằng hữu, Thiên Nguyên Sát Na, Loạn Thế Lưu Tinh, Phong Tranh, Hiên Phi hiện tại quan hệ tốt nhất cũng là bốn người trên mạng. Cho dù trước kia, bằng hữu tốt nhất cũng là ở võng du. Lần thứ ba, quan hệ của hắn có lẽ thật sự sẽ nát bét.
Cùng một phòng ký túc xá, Kim Hạ thường xuyên cùng bạn cùng phòng phát sinh ma sát, tỷ như vị này tính tình bốc lửa Hùng ca, cùng phòng không giống đám người Thiên Nguyên bao dung tính tình hắn, may là trong ký túc xá có một người hoà giải, bốn người mới có thể ở yên bốn năm. Mà Hùng ca tính tình bốc lửa nhưng không mang thù, mỗi lần cùng Kim Hạ cãi nhau cũng là trước nói xin lỗi, Kim Hạ là một hũ nút, phương thức hắn phát giận thường thường là mặt lạnh không nói lời nào, mà Hùng ca thăm hỏi tám đời tổ tông hắn, người ở bên ngoài nhìn ra làm sao cũng là Hùng ca sai tương đối nhiều, cho nên ở người hoà giải khuyên bảo, Hùng ca là người đầu tiên nói xin lỗi.
“Mỗi lần cậu sinh khó chịu liền rất nóng, hảo hảo một đêm lại bị cậu làm cho chướng khí khắp nơi, mọi người đều không thoải mái. Cậu nói hai đại nam nhân gây lộn đánh một hồi là tốt, cậu nha mỗi lần đều là như con gái sắc mặt thị uy, thấy vậy tôi đặc biệt muốn đánh cậu. Cậu cũng nói một chút, hiện tại tính tình có thay đổi không?”
Thiên Nguyên Sát Na nói: “Tốt lắm tốt lắm, hắn hiện tại lão ngoan.”
Kim Hạ nói: “Chuyện trước kia đừng nhắc nữa.”
“Cậu bây giờ còn chơi trò chơi không?”
“Không chơi.”
Kim Hạ nói dối, vì Hùng ca hiện đang làm việc bận rộn không rảnh chơi trò chơi mới dám nói như vậy. Thiên Nguyên Sát Na vừa nghe đã biết trong đó có chuyện.
Quả nhiên, như dự đoán, sau khi Hùng ca đi, Kim Hạ nói: “Chúng tôi trước kia cùng chơi trò chơi, hắn luôn tìm ta lấy trang bị, làm cho tôi rất ghét.”
“Cậu không phải là đối với bằng hữu rất hào phóng?”
“Tôi chủ động tặng cùng người khác xin là hai chuyện khác nhau, hơn nữa hắn lòng tham không đáy, khi đó vì một ít trang bị cãi nhau mấy lần, cực phẩm trang bị mượn hắn mặc sẽ không trả lại. Sau tôi bị Quân Lâm Thiên Hạ đuổi giết, hắn không có ra giúp ta, sau đó hắn không theo ta chơi nữa, quan hệ của chúng tôi mới hòa hoãn chút ít.”
“Các cậu bây giờ nhìn không tệ a.”
“Ừ, tôi sau khi rời khỏi Quân Lâm Thiên Hạ hắn ở thực tế rất chiếu cố tôi, mỗi ngày đều giúp tôi mua cơm, còn giúp tôi giặt quần áo.”
“Tôi phát hiện cậu vô luận đi đến đâu cũng được người chiếu cố, khó có thể tưởng tượng một mình cậu làm sao sống.”
Kim Hạ nói: “Tôi lúc trước ở một mình trong ký túc xácông ty, sống hảo hảo. Năng lực thích ứng của tôi rất mạnh.”
“Cuộc sống hai người mới có thể giúp đỡ lẫn nhau, so với cuộc sống một người tốt hơn.”
“Ừ.”
Thiên Nguyên Sát Na không nhịn được so đo một vấn đề rất trẻ con: “Tại sao cậu có thể cùng Hùng ca vừa nói vừa cười, đối với tôi mặt liền co quắp?”
“Hắn đang nói chuyện khùng điên hắn từng làm, anh cống hiến?”
“… ” chuyện này sẽ làm giảm hình tượng anh minh Thiên Nguyên Sát Na dĩ nhiên sẽ không nói ra, “Tôi bất kể, sau này cậu mỗi ngày đều phải cười với một mình tôi.”
“…”
Kim Hạ thất thanh.
Thiên Nguyên Sát Na kéo mặt của hắn: “Cười một cái, mười năm ít.”
“Cười dễ có nếp nhăn.”
Hai người đang nói chuyện thì Hùng ca mua kem trở lại, hắn chỉ mua hai phần, hiển nhiên là đem Thiên Nguyên Sát Na quên đi, ngượng ngùng hướng y cười cộc lốc một tiếng: “Anh ăn của tôi đi.”
“Không cần, tôi không thích ăn vị chocolate. Tôi thích vị dâu tây.”
Kim Hạ đang liếm cây kem vị dây tây mắt lạnh nhìn, Thiên Nguyên Sát Na không khách khí lè lưỡi liếm kem: “Ừ, mỹ vị.”
“… ” Hùng ca kinh hãi.
“A a a a!!!! ” Ngô Hiểu Lệ hét lên. Một màn này mang đến kích động cho nàng mười ngày không thể bình phục, cấp trên nàng si mê là gay?! Thực tế quá tàn khốc!
Kim Hạ thấy vậy lấy lại cây kem: “Đừng cùng tôi đoạt.”
Hắn biết thói quen Thiên Nguyên Sát Na hay cùng hắn bán hủ, bất quá hiện bên cạnh không có hủ nữ, chỉ có đại thúc bác gái chính trực chúng tiểu cô nương trẻ tuổi, cho nên bọn họ không thắng được một mảnh thét chói tai. Cảm nhận được đông đảo tầm mắt quỷ dị tập trung ở trên người, Kim Hạ ngồi không yên: “Trở về thôi.”
“Hảo, tôi đi thay quần áo.”
Thiên Nguyên Sát Na đi thay quần áo, Kim Hạ ở cửa đợi. Đám người Ngô Hiểu Lệ đi ra ngoài, nàng ánh mắt phức tạp nhìn Kim Hạ: “Kim Hạ, cậu đàng hoàng khai báo, cậu cùng boss có phải hay không là giảo cơ? Cứ việc nói thẳng, đừng để chúng tôi tồn tại lấy một chút ảo tưởng.”
giảo cơ = làm gay
Kim Hạ mặt co quắp: “Y dù không phải giảo cơ mọi người cũng đừng ảo tưởng.”
Ngô Hiểu Lệ lệ chạy: “Cậu thật xấu, tôi hận các người!!!”
Thiên Nguyên Sát Na sau khi đi ra ngoài, Kim Hạ chào hỏi cũng không nói, một mình đi. Phòng tập thể thao cách nơi bọn họ ở 40 phút, Thiên Nguyên Sát Na không muốn lái xe, hai người là đi bộ tới. Thiên Nguyên Sát Na đặc biệt quý trọng cơ hội bình thường ở cùng Kim Hạ, bình thường đi làm mấy phút đồng hồ nháy mắt liền qua, hiện tại đi 40 phút, hắn một chút cũng không chê mệt mỏi.
Lúc này, y lại tháo một dây phone bên tai Kim Hạ ra, hai người sóng vai đi. Lúc này, nói chuyện phiếm tâm sự là thời cơ tốt.
“Thiểm Thiểm, ở trong lòng cậu tôi rốt cuộc là gì?”
“Bổn mạng.”
“Cho nên, tôi hẳn là đối với cậu đặc biệt nhất a?”
“Trở thành nhân vật tới manh, anh hết thảy đối với tôi mà nói cũng không thành thật.”
“… ” Thiên Nguyên Sát Na dừng lại, “Thiểm Thiểm, tôi đột nhiên cảm giác mình càng sống càng trẻ con, ngày đó ở fes thấy cậu dựa vào bả vai Lưu Tinh, tôi liền rất buồn bực, sau lại gặp lại cậu cùng Phong Tranh liền khiến tôi khó chịu, rồi gặp cậu cùng Hùng ca nói chuyện phiếm vui vẻ như vậy tôi cũng khó chịu.”
Kim Hạ còn nhớ rõ thời tiểu học hắn có hai người bạn chơi cùng, hắn quen biết A trước, thông qua A hắn biết B, sau lại AB vui vẻ hơn, đem hắn lạnh nhạt, lúc đó cũng không thoải mái. AB thì hắn thích A hơn, khi đó hắn thấy A cùng người khác thân hơn hắn sẽ mất mác khổ sở.
Thiên Nguyên Sát Na hiện tại chính là tình huống như thế, giống như tiểu bằng hữu cũng giống như tranh giành tình nhân.
“Năm người chúng ta rõ ràng là tôi biết cậu trước, nhưng cậu bây giờ cùng Phong Tranh tốt hơn!”
“Anh tạm thời trẻ con.”
“Lúc trước cậu cũng cùng Lưu Tinh tốt hơn, cùng tôi không nói lời nào, cùng hắn có thể nói ra một đống.”
“… Trẻ con.”
“… Tôi cũng biết tôi như vậy rất trẻ con, rất muốn thoát khỏi tình huống như thế, nhưng tôi lại rất muốn trở thành ngưới độc nhất vô nhị của cậu.”
“Tôi nói, anh là bổn mạng. ” hắn nhắc lại, “Võng phối bổn mạng, không ai có thể thay thế được địa vị của anh ở trong lòng tôi.”
Nghe câu này anh liền thoải mái đi.
Kim Hạ nghĩ thầm. Quả nhiên, Thiên Nguyên Sát Na rất vui: “Mặc dù sớm biết cậu là fan của tôi, nhưng là nghe cậu biểu lộ trong lòng tôi mới ổn định.”
“…”
“Cậu mặc dù cười tôi, nhưng chấp nhận sự thật cần dũng khí đúng không?.”
Kim Hạ đột nhiên dừng bước, Thiên Nguyên Sát Na đi theo cũng dừng lại, Kim Hạ ngả đầu, đầu tựa vào trên bả vai y: “Anh không đồng dạng như vậy, bọn họ sẽ không hôn tôi, anh sẽ.”
“…”
“Tại sao hôn tôi?”
Vấn đề này Kim Hạ đã hỏi rất nhiều lần, hắn muốn hỏi để tự mình tra ra manh mối, Thiên Nguyên Sát Na chính là nuốt cả quả táo, không chịu nói ra tiếng lòng chân chính.
“Không muốn cùng tôi cũng đừng để tôi sinh ảo tưởng. ” Kim Hạ nói, “Thật ra thì bây giờ nói những lời này đã muộn, từ khi anh đưa tôi từ Bắc Kinh về tôi lại bắt đầu ôm ảo tưởng… Tôi chờ đáp án của anh.”
“Thiểm Thiểm, tôi…”
“Không cần vội vả cho tôi đáp án, trước khi tôi gặp tình yêu mới, tôi sẽ đợi.”
“…”
Trên phương diện tình cảm, Kim Hạ mặc dù yêu trước, lại không quất quít, thậm chí hắn so với người được yêu còn lãnh đạm hơn.
“Tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ.”
“Tùy anh.”
Hắn biết Thiên Nguyên Sát Na, y nói chuyện yêu đương nhằm mục đích kết hôn, cho nên y có thể đợi Ngụy Ngữ Mộng năm năm, cũng có thể kiên nhẫn suy nghĩ xem có thể cùng Kim Hạ yêu thương cả đời hay không.
Y cảm thấy, Kim Hạ chính là con vịt quay đỏ mọng dâng đến tậng bên miệng y, làm sao cũng không chạy được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.