Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 356: Bao vây (1)




“ chuẩn bị đi, mục tiêu tới nơi chỉ định, lập tức theo kế hoạch hành động!”: Lâm thông qua Haki quan sát cảm giác hạm đội hải quân sắp tới nơi chuẩn bị.
Thì Lâm cầm lên điện thoại trùng thông báo cho người dưới trướng chuẩn bị, lập tức mười lăm chiếc Ngân Hà Phó Hạm.
Mỗi chiếc hiện tại trang bị bốn môn đại pháo kiểu mới, mỗi khẩu đại pháo đều là bốn nòng, một lúc bắn ra bốn viên đạn pháo.
Mười lâm chiếc đồng nghĩa với có sáu mươi môn đại pháo, cùng một phúc bắn ra, thì có hai trăm bốn mươi viên đạn pháo cùng bắn.
Nhìn chỉ hơn hai trăm viên thấy có chút ít, nhưng lầm rồi, số lượng này là rất nhiều, hơn nữa đạn pháo Ngân Hà Phó Hạm bắn ra đều được đặc chế.
Kích thước không chỉ lớn hơn đạn pháo bình thường, tốc độ nhanh, sức nổ cũng mạnh hơn đạn pháo bình thường rất nhiều.
Kích thước lớn, thì thuốc nổ bên trong cũng nhiều hơn, như vậy sức nổ gia tăng là đúng rồi.
Nhưng nếu chỉ gia tăng kích thước, nhồi nhiều thuốc nổ vào, cũng không gia tăng bao nhiêu sức nổ cả.
Tổ chức của Lâm cải tiến từ căn bản, bọn hắn cải tiến chính là thuốc nổ, bọn hắn chế tạo ra loại thuốc nổ mới, cùng số lượng.
Nhưng khi nổ thì lực sát thương lớn hơn nhiều, đây mới là cải tiến từ căn bản, bởi vậy một chiếc quân hạm.
Chỉ trúng tầm năm tới mười viên đạn pháo loại này, lập tức sẽ bị tạc thành mảnh nhỏ, hơn hai trăm viên.
Đủ xóa sổ mấy chục chiếc chiến thuyền, bởi vậy mới nói, Ngân Hà Phó Hạm cực kỳ khó khăn chế tạo là vậy.
Toàn bộ một chiếc Ngân Hà Phó Hạm đều dùng vật liệu tốt nhất, công nghệ tiên tiến nhất, bởi vậy thời gian chế tạo cùng chi phí hao tổn mới bị nới rộng ra gấp nhiều lần như vậy.
Theo mệnh lệnh Lâm truyền xuống hoàn tất, thì mười lăm chiếc Ngân Hà Phó Hạm lập tức có hành động.
Có điều tránh cho hải quân phát giác, cho nên cả tổ chức đều hết sức hành động nhẹ nhàng, lúc này mười lăm chiếc thuyền, như là mười lăm con u linh hành tẩu trong địa ngục vậy.
Bởi vì không bị sương mù ảnh hưởng quá lớn, cho nên hành động của bọn hắn không bị hạn chế chút nào.
Lúc này mười lăm chiếc chiến thuyền từ từ tách ra, tạo thành một hình vòng cung, nếu như nhìn từ trên cao xuống, thì sẽ lập tức biết ý định của Lâm.
Hắn muốn dùng mười lăm chiếc Ngân Hà Phó Hạm bao vây một trăm chiếc hải quân quân hạm, nếu là tình huống bình thường, thì điều này hoàn toàn vô kế khả thi.
Nhưng hiện tại hải quân đang bị sương mù hạn chế gắt gao a, chỉ cần cẩn thận hành động, thì hoàn toàn có thể lấy ít bao vây nhiều.
Hơn nữa làm như vậy chủ yếu là Lâm muốn phân tán người của tổ chức ra, thuận tiện dễ dàng cho chạy trốn.
Một khi tình huống không ổn, thì tổ chức có thể nhờ sương mù yểm trợ phân tán chạy trốn, lúc đó thì tổn thất sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Dù sao Lâm cũng không muốn một trận chiến là kết thúc, lúc này tổ chức của Lâm đang ở thế yếu, cho dù tổng hợp lực chiến của tổ chức cao hơn hải quân một bậc.
Nhưng vì hạn chế bởi số lượng, từ chiến thuyền cho đến người, số lượng còn quá ít, bởi vậy thực tế thì Lâm cùng tổ chức của hắn vẫn yếu hơn hải quân một bậc.
Bởi vậy Lâm cũng không muốn chính diện tác chiến, ít nhất là khởi đầu sẽ không đánh chính diện, Lâm cần phải làm cho hải quân giảm bớt một chút binh lực mới được.
Bởi vậy kế sách này mới ra đời, hơn nữa Lâm cũng không phải chủ nghĩa cá nhân, Lâm không cho rằng dùng kế sách là hổ thẹn.
Có thể dùng tới đầu óc, thì Lâm cũng không muốn dùng tới vũ lực giải quyết vấn đề, nếu Lâm chỉ một mình một người, thì Lâm sẽ không cần thiết dùng kế sách làm gì.
Hiện tại hắn không phải một người a, dưới trướng Lâm có rất nhiều người, bởi vậy Lâm cho rằng dùng kế sách vẫn là tốt nhất.
Hơn nữa quyết chiến cuối cùng vẫn là ở đằng sau trên Đảo Cá Voi, lúc đó thì thiếu gì cơ hội chính diện chiến đấu đâu.
...
Trong khi Lâm cùng tổ chức của hắn đang im hơi lặng tiếng từ từ bao vây hải quân, thì hải quân bên này vẫn chưa hay biết gì cả.
Aokiji mặc dù cảm giác không khí càng lúc càng trầm lặng, như có nguy cơ sắp tới, có điều vì bị hạn chế quá lớn, làm cho Aokiji mặc dù gia tăng cảnh giác, nhưng vẫn chưa phát hiện gì.
Thời gian từ từ trôi qua, một số hải quân binh sĩ đã bắt đầu có chút áp lực, rất nhiều binh sĩ bắt đầu toát mồ hôi, cho dù thời tiết không chút nào nóng.
Theo hạm đội càng tiến lên phía trước, thì trong lòng bọn họ báo động nguy cơ càng lúc càng mãnh liệt.
Aokiji thần sắc càng lúc càng ngưng trọng, trong cơ thể năng lực trái ác quỷ bắt đầu tụ lực, chuẩn bị một kích lôi đình bất cứ lúc nào.
Aokiji lúc này cảm giác, ban đầu nguy hiểm hắn chỉ cảm giác tới từ trước mặt mình thôi.
Nhưng theo thời gian trôi qua, cảm giác nguy hiểm từ từ tới từ bốn phương tám hướng, làm cho trong lòng Aokiji hơi chút nóng nảy lên.
Aokiji nghĩ mãi mà không rõ, làm sao cảm giác nguy hiểm lại suất hiện khắp mọi phương hướng như vậy, càng lúc trong lòng Aokiji càng cảm giác bất an.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.