Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 226: Một tháng (4)




Hắn cũng có thiếu sót của mình, không ai là hoàn hảo cả, sau khi Rorein đi ra từ văn phòng của hắn, thì thời gian đã trôi qua hơn một giờ, Lâm thì cũng chỉ nán lại một chút cũng đi ra.
Hắn hơi suy nghĩ một chút, thì lập tức yên lặng đi quan sát ba tòa thị trấn, dù sao mắt thấy mới là thật, hắn không phải không tin Rorein báo cáo, mà hắn muốn đích thân trải nghiệm. 
Một phần vì thư giản tâm tình một tháng này, một tháng này hắn tập trung vào tu luyện, cho nên thời gian dài tâm tình có chút bực bội, đi ra thư giản một chút cũng rất không tệ.
Theo Lâm từ từ đi dạo vòng quanh toàn thị trấn, hắn kém chút không nhận ra đây là tòa thị trấn một tháng trước đó của Đảo Cá Voi.
Thay đổi có chút quá lớn, hiện tại cả tòa thị trấn được quy hoạch rất ngay ngắn, hơn nữa những ngôi nhà dân được theo yêu cầu của Lâm xây dựng rất đúng quy cách.
Hoàn toàn theo yêu cầu của hắn mà làm, những ngôi nhà dân này đều xây cao mười tầng lầu, mỗi tầng đều có thể ở lại năm người.
Theo Lâm quy hoạch, một tòa dân cư như vậy nhất định phải chứa được mười hộ gia đình trở lên, dù sao hắn quyết định.
Phát triển Đảo Cá Voi thành một hòn đảo đông dân nhất của Grand Line nửa đoạn trước, thậm chí càng phát triển trở thành hòn đảo đông dân nhất thế giới.
Bởi vậy sau này dân số trên hòn đảo này sẽ cực kỳ đông đúc, như vậy thì diện tích sẽ là một vấn đề lớn, cho nên Lâm mới yêu cầu xây dựng nhà cao cùng rộng lớn như vậy.
Hiện tại Lâm có cảm giác như trở lại hiện đại đô thị vậy, những tòa nhà cao tầng san sát dựa vào nhau mọc lên như nấm.
Mặc dù kỹ thuật sây dựng ở thế giới này kém hơn kiếp trước của Lâm một ít, nhưng bê tông si măng cốt thép vẫn có. 
Thậm chí một số phương diện còn mạnh hơn kiếp trước một chút, không chỉ như vậy, Lâm còn yêu cầu trong khi xây dựng phải chú trọng xây dựng hệ thống thoát nước lên càng cao.
Hắn không hi vọng thị trấn xây dựng không bao lâu, mưa xuống lập tức bị ngập lún đâu, đường xá cũng được trải rộng bê tông làm đường.
Lâm cho đường trán bê tông, chủ yếu vì hắn sợ chỉ trán si măng, không chống lại được sức tàn phá của hải tặc.
Hắn không hị vọng đường xá mỗi ngày phải sữa chữa một lần, không chỉ như vậy, Lâm còn nghiêm cấm người dân xả rác bừa bãi, chỉ cần phát hiện tiện tay vứt rác lung tung.
Nặng sẽ bị phạt 10 vạn beri, nhẹ thì bị phạt 1 vạn beri, trước đó ba tòa thị trấn cực kỳ ô nhiễm, rác thải nằm la liệt mọi nơi, tổ chức bọn hắn phải bỏ ra trọn ba ngày thời gian mới dọn dẹp sạch sẽ rác thải.
Bởi vậy Lâm cực kỳ chú trọng sử lý rác trên đảo, nhất là theo sau này người dân gia nhập càng lúc càng nhiều, thì mỗi ngày lượng rác thảy sinh sôi ra sẽ theo bội số nhân gia tăng.
Nếu không chuẩn bị trước rất có thể sẽ xảy ra dịch bệnh, lúc đó thì có hối hận cũng không kịp, bởi vậy Lâm không chỉ ra luật lệnh cấm xả rác bừa bãi.
Hắn còn học theo thế giới hiện tại, chế tạo vô số thùng đựng rác công cộng, hắn còn chiêu mộ một chi người thu dọn rác, sau đó đem tới địa điểm bọn hắn thiết lập để chứa rác.
Đối với xử lý rác thế nào, thì Lâm chỉ có một thôi, đốt sạch, chỉ có đốt sạch rác thải mới không sợ ô nhiễm dùng dịch bệnh sinh ra.
Không có thứ gì mà một ngọn lửa đốt không tàn, nếu có thì do nhiệt độ ngọn lửa quá yếu thôi, nếu một ngọn lửa nóng vượt qua 1 vạn độ. 
Mấy thứ rác thải này chỉ trong chốc lát sẽ toàn bộ hóa thành tro tàn, phải biết dung nham nhiệt độ cao nhất chỉ mấy ngàn độ thôi a.
Chỉ mấy ngàn độ đủ dung luyện sắt thép chảy thành nước rồi, chứ nói gì gia tăng tới 1 vạn độ, theo Lâm đi vòng quanh thị trấn quan sát một lần.
Hắn càng cảm giác hài lòng, nhìn nhà cửa ngay ngắn đẹp đẽ mới tinh, nhìn đường xá sạch đẹp không có mùi lạ.
Tâm tình Lâm càng thêm nhẹ nhàng vui sướng, bởi vì chỉ đi quan sát sơ thư giản tâm tình một chút, cho nên tới khi Lâm trở về nơi ở thì trời đã gần tối.
Về tới nơi ở, Lâm chỉ đơn giản ăn một chút, sau đó thì ngả đầu ngủ say, một tháng này vì quá chuyên tâm tu luyện, một ngày hắn chỉ ngủ có hai giờ đồng hồ.
Hiện tại cảnh giới có đột phá, kiếm thuật cũng thuần thục vận dụng nhiều, đêm nay hắn muốn ngủ một giấc thật thoải mái mới được, bởi vậy Lâm ngủ rất sớm, tới khi hắn tỉnh lại đã là giữa trưa hôm sau.
Khi Lâm tỉnh dậy, hắn cảm giác tinh thần lẫn thể xác đều hết sức thoải mái, một tháng mệt mỏi quét sạch sành sanh.
“ quả nhiên lao dật kết hợp mới là chính đạo a, chỉ vùi đầu vào tu luyện không thì rất có thể sẽ sảy ra vấn đề”: Lâm lẩm bẩm một mình, sau đó hắn rời giường vệ sinh cá nhân buổi trưa.
Khi Lâm ăn uống xong, thì một người suất hiện trước mặt hắn, không ai khác ngoài sư tỷ Fiona, một tháng này nàng cũng bế quan tu luyện rất khắc khổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.