Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 137: Kế hoạch công chiếm đảo




Mà nếu một trăm liều loại cũ chịu khó bỏ thời gian ra huấn luyện thì có thể tạo ra mười người cùng cấp, nhưng tốn thời gian hơi dài thôi.
Nhìn chung thì dùng dược dịch mới này không hề có bao nhiêu lợi ích, chỉ giúp bọn họ giảm bớt thời gian huấn luyện mà thôi. 
Nhưng cái mà Lâm hiện tại thiếu chính là thời gian a, nên hắn đành phải ủy thác Indigo, chỉ cần chế tạo thành công, thì lập tức đi vào sản suất hàng loạt.
Với binh lực bọn họ bây giờ vẫn quá nhỏ bé ít ỏi, với số lượng này chỉ đủ trú đóng hai ba tòa đảo cở nhỏ là hết sức, nếu muốn chiếm lĩnh địa bàn càng lớn thì phải đầu nhập binh lực càng nhiều mới được.
Cứ không phải đánh chiếm một hòn đảo rồi thôi, còn phải để lại binh lực đủ để kiểm soát nó nữa, mà một tòa cở nhỏ đảo thì ít cũng phải hai trăm binh lực trở lên.
Đây không phải tứ hải, đây là Grand Line, chỉ cần có đảo thì hải tặc sẽ viếng thăm nó mỗi ngày, bởi vậy cho dù Lâm có đánh chiếm một hòn đảo, mà không có đủ binh lực trú đóng.
Thì qua hôm sau hòn đảo đó sẽ đổi chủ một lần nữa, cho dù là Tứ Hoàng bọn họ cũng phải trú đủ quân đội trên mỗi hòn đảo thuộc địa bàn của mình.
Bởi vậy ngoại trừ muốn chế tạo hàng loạt dược dịch loại mới này, đầu nhập số lượng lớn dược thảo là điều hoàn toàn không thể thiếu, thời gian tới nhu cầu thảo dược ít nhất gia tăng gấp mười mới đủ.
Mà muốn có càng nhiều thảo dược đầu nhập, bọn họ phải nắm giữ càng nhiều địa bàn của Grand Line nửa đoạn trước này, và tòa đảo đầu tiên kia đối với bọn họ càng bắt buộc phải chiếm được.
Sau khi nhận được tin tức của Indigo truyền lại thì ngay hôm đó Lâm lập tức triệu tập cuộc họp, sau hai tiếng thảo luận bọn họ quyết định hôm sau kết thúc cuộc diễn tập này, lập tức lên đường.
Và bọn họ cũng thảo luận kế hoạch công chiếm hòn đảo này, công chiếm sau đó bọn họ chắc chắn sẽ đối mặt với Doflamingo, cho nên tiếp sau đó ứng phó tên này kế hoạch được ra lò.
Bọn họ chưa từng nghĩ mình sẽ thua Doflamingo, cho nên bọn còn chuẩn bị thêm kế hoạch tiếp sau phát triển hòn đảo đó, làm sao để bọn họ có thể tối ưu hóa thu hoạch được lợi ích lớn nhất có thể.
Để lại bao nhiêu binh lục trấn thủ, và có nên tiếp tục công chiếm hòn đảo tiếp theo hay không, hay là ẩn núp một thời gian phát triển tốt hòn đảo này rồi mới tiếp tục công chiếm nơi khác.
Những điều này đều cần phải có kế hoạch tốt, nếu không chờ nước đến chân mới nhảy thì rất tốn thời gian, mà hiện tại bọn họ đang lúc lên đường thời gian còn rất nhiều.
Nhiều người thì lực lớn, nên chỉ khoảng hai tiếng bọn họ đã lập ba bản kế hoạch, cho sự phát triển tương lai khi bọn họ đoạt hòn đảo đó thành công, từ quân sự, kinh tế cho đến luật lệ sau này.
Và lúc này Doflamingo hoàn toàn không biết, có một cổ thế lực đang tính toán chiếm đoạt địa bàn của hắn, bọn người này gan trời không hề xem hắn ra gì.
Hòn đảo chưa chiếm được mà như đã nắm trong tay mình vậy, bọn họ còn bắt đầu kế hoạch phát triển tương lai cho hòn đảo này, quả thực tội ác tày trời.
Nếu Doflamingo mà biết được sẽ lập tức hộc máu, sau đó thì sẽ nỗi điên liều mạng với Lâm bọn họ mất, nhưng hắn không biết a.
Đợi hắn biết hòn đảo này bị đoạt, sau đó đến nơi này điều tra, thì còn lại nửa cuộc đời u ám của hắn cũng bắt đầu.
Trải qua thương lượng kỹ càng, đội thuyền bắt đầu thay đổi tuyến đường, hướng tới hòn đảo bọn họ cần đến, trải qua hơn nửa tháng đi loạn, Lâm bọn họ thực chất cũng không biết mình đã đi lệch bao xa.
Mà dù sao thời gian bọn họ vẫn còn một chút, khoảng thời gian này hắn thường xuyên mua báo, thường xuyên chú ý xem trên báo có xuất hiện người mới nào hay không.
Hắn đang chờ Ace nhảy ra náo loạn một đợt đây, mà điều làm Lâm hết sức kỳ quái là, Ace ra khơi đã hơn một tháng rồi, nhưng trên báo chưa bao giờ xuất hiện tin tức của hắn.
Lâm không tin mười mấy năm Ace yếu như vậy, ra khơi một tháng rồi mà chưa đánh ngã được một hải tặc bị treo thưởng trên mười triệu beri trở lên nào.
Phải biết dù Garp rất ít có thời gian trở lại thăm Ace cùng Luffy, nhưng mỗi lần trở về là lão lại lôi hai người ra huấn luyện thức địa ngục a.
Mà với sức mạnh cùng kiến thức của Garp làm sao có thể để cho Ace cùng Luffy yếu tới mức ra khơi mà chiến lực không bằng hải tặc treo thưởng 50 triệu beri trở lên được.
Nhất là Ace còn mạnh hơn Luffy rất nhiều, hắn chưa ăn trái ác quỷ đã hành Luffy mấy năm liền, làm sao yếu tới mức ra biển một tháng mà lại vô danh được.
Mà với tính cách của Ace nếu hắn mà không náo loạn thì Lâm hoàn toàn không tin chút nào, nên điều này làm Lâm hết sức kỳ quái.
Lâm còn đang hồi hộp, không lẽ hắn đã làm gì mà nguyên tác bị dao động rồi sao, nhưng tỉ mỉ nghĩ lại Lâm cảm giác mình chưa làm gì quá lố để ảnh hưởng nguyên tác đâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.