Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 123: Đứng trước vạn người




Lúc đầu trước khi bước lên đài, hắn không biết mình nên nói cái gì đầu óc trống rỗng diễn văn chuẩn bị đêm hôm qua gần như quên sạch,dù sao hắn cũng là lần đầu tiên trong hai đời người đứng trước nhiều người như vậy a, mà còn tất cả bọn họ đều tập trung ánh mắt lên người hắn nữa, áp lực cũng rất lớn, nhất là những người này hiện tại đã không phải là người bình thường nữa rồi.
Trải qua huấn luyện nắm giữ sức mạnh ngày một lớn, bản thân bọn họ trên người tỏa ra khí tràng sẽ càng mạnh, nếu người bình thường đứng trước mặt những người này sẽ cảm giác được cực độ áp lực, không dám nhìn thẳng vào, mà hiện tại nơi này tập trung gần vận người như vậy a.
Bọn họ khí tràng trải qua thời gian dài cùng nhau sống chung có chút dung hợp dấu hiệu, từ đó uy lực áp bách gia tăng gấp bội lần, nhưng đối với nắm giữ Haki Bá Vương Lâm thì không đáng là gì, nhưng không ngại hắn vì lần đầu tiên chứng kiến tràng diện này mà lo sợ bất an a.
Không có con người nào là hoàn mỹ cả, nhưng những điều này chỉ xảy ra trong lòng hắn thôi, mặt ngoài vẫn trấn định tự nhiên, thật ra hắn rất hâm mộ những thuyết khách kia a, bọn họ toàn một lũ miệng lưỡi dẻo quẹo, trắng có thể nói đen, đen nói sang tím, nhất là cổ động quần tình thì càng xuất thần nhập hóa, không cẩn thận là bị bọn bán đi còn giúp bọn hắn đếm tiền sau đó còn vui vẻ móc hết tài sản của bản thân ra góp thêm một cái.
Nhưng sau khi hắn nhìn thấy từng khuôn mặt non nớt, đa số tuổi đều chỉ mới 15 16 thôi, nhưng ánh mắt như trải qua vô tận khảo nghiệm, mang chút tang thương cùng thống khổ và kèm chút nhiệt huyết, hắn hiểu những ánh mắt này nói lên cái gì, hắn biết hết tất cả bọn họ đã từng trải qua những gì, nên những gì hắn chuẩn từ đêm hôm qua để lúc này phát biểu thì lại nghẹn ở cổ họng không thể phát ra.
Trải qua mấy phút có chút bỡ ngỡ, nhưng khi nhìn thấy từng ánh mắt như thế Lâm cũng từ từ trấn định lại, hắn hít một hơi thật sâu, hắn từ bỏ bản thảo đã chuẩn bị từ đêm hôm qua đi, hắn nhìn thẳng vào những người này, cũng như nhìn thẳng vào bản tâm của mình lên tiếng phát biểu.
“ chúng ta tập hợp lại với nhau không phải để khi dễ nhỏ yếu, ức hiếp người khác, mà chúng ta tập trung lại với nhau bởi vì chúng ta có cùng một lý tưỡng, chúng ta muốn làm gì rất nhiều người khi gia nhập tổ chức cũng đã biết được cùng lý giải nó, giải phóng quân, tên như ý nghĩa chúng ta giải phóng nô lệ, người dân bị áp bức bóc lột bởi quý tộc cùng chính phủ thế giới, ta tin ở đây tất cả mọi người đều trải qua khoản thời gian đó, thân nhân chúng ta cha mẹ anh chị em chúng ta, cũng bởi vì bị quý tộc cùng chính phủ thế giới đàn áp bóc lột mà mất đi sinh mạng hoặc phải rời xa quê hương lang thang mọi nơi để rồi cũng mất đi sinh mệnh ở phương xa, ở đây hầu như mọi người ai cũng từng mất đi người thân nhất của mình, hiện tại chúng ta có sức mạnh, không phải dùng để phát tiết oán hận trong lòng cùng những bất mãn bất công quá khứ đem lại cho chúng ta, mà dùng nó để thắp sáng hi vọng tương lai cho những người khác có cùng hoàn cảnh với chúng ta trên thế giới này”
Lâm cao giọng nói một tràng, hắn cảm giác mình nói quá giả đi, dù sao hắn chưa từng trải qua những thứ này, thực chất hắn không cảm giác được thống khổ của những người khác, nhưng không ngăn được hắn đóng kịch a, nặn ra tí nước mắt vẫn không có vấn đề, nhưng dù vậy lời nói này hắn vẫn là nói thật lòng mình, hắn chỉ không có cảm xúc giống người khác mà thôi, lý tưỡng thì không khác gì bọn họ cả.
Với lại người trẻ tuổi a, dù cho bọn có mấy năm từng trải tất cả ấm lạnh của cuộc sống, từng bị người lừa gạt đánh đập chửi bới qua, chịu đựng khổ cực gấp mấy chục lần người bình thường, thành thục trước tuổi không ít, nhưng dù sao cũng đều là thanh thiếu niên, một bầu móng nóng cùng nhiệt huyết làm sao có thể lạnh xuống sớm như vậy giống những đại thúc bá 40 50 tuổi kia được, chỉ cần cổ động bọn họ một ít, nói trúng tiếng lòng một vài câu thì bầu máu nóng lập tức bị đốt lên sôi trào giống như núi lửa đang bộc phát vậy.
Quả nhiên hắn đoán không sai chút nào, theo tiếng nói hắn vừa dứt thì lập tức trong quảng trường mọi người đều bắt đầu sôi trào lên, từng gương mặt kích động đỏ bừng, có người vì nghĩ tới quá khứ mấy năm mà nước mắt chảy dài nhưng kèm theo đó ánh mắt cũng kèm theo kích động, cùng với sùng bái mà nhìn lên Lâm đang đứng trên đài cao, mà kèm theo Lâm cảm giác bắn tới từng cặp mắt có chứa cảm xúc sùng bái đến trên người mình, cảm giác cũng có chút lâng lâng khó tả a, hai kiếp người chưa một lần được làm lên lãnh đạo, chưa một lần được đứng trước sự chứng kiến của hàng ngàn vạn người phát biểu cảm nghĩ của mình, hiện tại hắn làm được cũng thể nghiệm cảm giác này, hình như cũng không tệ lắm a, hắn đã có chút yêu thích cảm giác này, nhưng yêu thích là một chuyện hắn không hề đắm chìm trong đó, hắn rõ ràng bản thân làm gì cần gì và muốn gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.