Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 110: Đường về (2)




Một ngày hơn một trăm đợt bị hải quái tập kích mỗi lần có khi bị vài con cùng lúc vây quanh, có thể tưởng tượng khối lượng chiến đấu của mỗi người đều rất lớn, nếu như lãng phí quá nhiều thể lực cùng thời gian thì bọn họ sớm muộn cũng phải bị mài chết, cho nên cách duy nhất đó là cùng lên giải quyết nhanh chóng, sau đó tận hết mọi thời gian trống bổ xung năng lượng và hồi phục thể lực, quá trình này tuần hoàn bốn ngày bốn đêm.
Cả chiếc thuyền không có ai ngủ gần năm ngày rồi, nhưng cũng nhờ cường độ cao chiến đấu như vậy, mà bốn người một khỉ phối hợp cực kỳ ăn ý, và mấy ngày khẩn trương như vậy làm bọn họ Haki tiến bộ cực lớn, Scarlet Haki vũ trang đã có dấu hiệu đột phá đến trung cấp, chỉ cần nó làm được toàn thân bao trùm thì chính là trung cấp Haki vũ trang, Haki quan sát cũng làm được mười lần thì có năm lần kích hoạt thành công.
Indigo thì đã có thể làm được Haki vũ trang cứng lại, nhưng hiện tại chỉ tạm thời cứng lại vị trí rất nhỏ, thời gian duy trì cũng cực ngắn, chưa đến một phút thì lập tức tản ra quấn quanh, Haki quan sát thì đã chính thức thu phóng tự nhiên, mặc dù phạm vị còn rất tiểu chỉ vài trăm mét phạm vi, còn lại ba vị đội trưởng thì Haki vũ trang quấn quanh phạm vi cũng tiến bộ rất nhiều, một thời gian nữa có thể thành công cứng lại, thời gian này có lẽ cũng không quá lâu.
Chỉ có riêng Lâm thì không có tiến bộ quá lớn, dù sao đối thủ của hắn không nhiều, gặp phải siêu cự hình bọn họ lập tức chạy trốn không có cơ hội giao thủ, cự hình thì hầu như đều là Scarlet lên trước đánh một trận, khi nào có dấu hiệu thua trận hắn mới xách đao xuất chiến, nhưng đến phiên hắn thì đối thủ bị tiêu hao quá nhiều thể lực, thương tích đầy mình nên không chống được Lâm mấy chiêu, bởi vậy không có quá lớn giá trị rèn luyện, thành cả chiếc thuyền hắn tiến bộ nhỏ nhất.
Thời gian bọn họ đi đường gần một tuần thời gian mới tới hải vực nơi hòn đảo là đại bản doanh của bọn họ, và mấy ngày cuối cùng có lẽ do khu vực bọn họ đi ngang qua là một ổ hải quái, nên trong hai ngày những đợt tập kích xuất hiện liên tục gia tăng, ngày thứ nhất tổng đợt hải thú tập kích vượt qua hai trăm đợt, gần như ngày trước gấp đôi còn nhiều hơn, nếu tính số lượng hải quái thì có lẽ vượt qua chín trăm con gần đến một ngàn đại quan, bị bọn họ giết gần một nửa, còn hơn một nửa thì bị đánh chạy.
Ngày cuối cùng khi đến đại bản doanh thì lại tăng mạnh một đợt, tính cả ngày vượt qua năm trăm đợt hải quái tập kích, và Lâm không còn đứng ngoài quan sát được nữa là phải tự thân gia nhập vòng chiến, ngày đó số lượng hải quái tập kích vượt qua ba ngàn con, đánh giết hơn chín trăm con còn lại bị bọn họ đánh chạy, sau khi đến đảo thì bọn họ tất cả đều vì tiêu hao quá lớn mà hôn mê đi, chỉ còn có Lâm đủ tỉnh táo mà lái thuyền cập bến.
Thành công an toàn trở lại làm hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó suy nghĩ mà kinh thật là quan niệm hại chết người a, trong nguyên tác ngoại trừ Luffy một lần vọt vào Calm Belt an toàn rời khỏi ra, sau đó thì là băng hải tạc Kuja cùng với trung tướng Momonga ra vào tự nhiên làm hắn có chút khinh thường nơi này.
Hiện tại quả nhiên ăn chút quả đắng, may mắn thuyền bọn họ không lớn tốc độ cũng khá nhanh, dù không có gió trợ giúp nhưng vẫn có thể di chuyển nhanh chóng, với lại hắn sức mạnh cũng đủ để ứng phó hầu hết tình huống nên vẫn tính rất tốt, nếu hắn yếu đi một chút thì bọn họ có thể đã bỏ mạng trên biển rồi, nếu hắn còn chỉ dừng lại ở trước lúc khiêu chiến Shiki thì không thể nào an toàn trở lại được, nghĩ tới đây hắn cảm giác nữ thần may mắn có lẽ có một chân với mình mà mình không biết đây.
Sau khi phát ra tín hiệu thông báo người trên đảo thì mới an tâm ngủ một giấc, hắn cũng đã thức trắng một tuần rồi, những người khác còn có thể ngủ một lát nhưng hắn thì không thể, một đường hắn duy trì Haki quan sát mức độ lớn nhất đến bây giờ chưa từng gián đoạn qua, tiêu hao cực lớn hiện tại đầu óc hắn ông ông chấn động choáng váng, nếu không bởi vì ý chí lực cứng cỏi nhờ có mấy năm trước sống một mình trong rừng, mỗi ngày vật lộn với dã thú thì hắn đã theo gót mấy người kia hôn mê đi rồi.
Trong cơn ngủ mê tỉnh lại, Lâm cảm giác đầu mình nặng nề giống như đang mang lên mấy trăm ký vậy, lung lay đầu cho mình thanh tỉnh một chút hắn mới quan sát cảnh vật sung quanh, đây là một gian phòng rộng lớn sạch sẽ thoáng mát, trong phòng có đầy đủ mọi thứ nhìn khá xa hoa, sau khi quan sát cẩn thận hắn mới xướng giường mở cửa đi ra khỏi phòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.