Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 105: Gần đến mục tiêu




Và có lẽ tâm tư hôm nay nảy mầm, từ đó có cuộc chiến thượng đỉnh mấy năm tới, và trong nguyên tác cũng chứng minh điều này, dù hải quân thắng trận, nhưng vẫn không giải quyết được tình hình mà chỉ làm trầm trọng hơn thế cục, từ Râu Trắng chết Râu Đen lên đài mở ra thời đại hải tặc lần thứ hai, người này dã tâm rất lớn, không an phận như Râu Trắng, và chỉ đánh với mỗi mình băng hải tặc Râu Trắng thôi mà hải quân có mấy lần xuýt chút nữa thả Ace chạy thành công.
Sau trận chiến đó thì Aokiji cùng Akainu tranh giành chức vị nguyên soái, làm cho hải quân thiếu một vị đại tướng chiến lực, từ đó đành phải thế giới trưng binh tìm kiếm nhân tài, có thể thấy được sau cuộc chiến với Râu Trắng hải quân binh lực thiếu nghiêm trọng, không chỉ cao tầng chiến lực mà trung tầng và tầng chót binh sĩ cũng thiếu thốn, có thể thấy được mấy năm trước chính phủ thế giới đã chèn ép hải quân rất ác liệt.
Một cơ cấu được cho là mạnh nhất trong tay chính phủ thế giới nhưng chỉ chống lại một băng Tứ hoàng thôi mà tổn rất quá bán, trong khi Râu Trắng mang theo một thân bệnh tật lên chiến trường, nếu Râu Trắng còn thời đỉnh cao thì cuộc chiến này có thể hải quân sẽ phải bại trận, thời điểm hải quân cùng Râu Trắng đánh nhau có lẽ cũng là thời điểm mà hải quân yếu nhất trong 800 năm tới nay, cho dù thời điểm Roger còn sống thì hải quân vẫn còn rất mạnh.
Nếu dốc toàn lực bọn họ có thể một chọi ba với Râu Trắng, Shiki cùng Roger, nhưng chỉ sau hơn 20 năm thì chỉ một mình Râu Trắng già yếu bọn họ cũng suýt chút nữa làm Râu Trắng thành công cứu đi Ace, tổng bộ thì hoàn toàn bị hủy diệt.
“ Akainu cùng Aokiji cùng xuất phát tới trú đóng căn cứ G5 ở Tân Thế giới phòng bị tình hình xấu nhất, chúng ta không thể mất đi căn cứ cuối cùng của hải quân ở Tân Thế giới được nữa, nếu mất đi G5 chúng ta không còn bàn đạp để chống lại Tứ Hoàng được chỉ có thể lui về nửa đoạn trước, nên trọng trách của hai người các ngươi rất nặng nề, và ta mệnh lệnh hai người các ngươi khi tới G5 thì phải quét sạch hải tặc trong bán kính 100km trong thời hạn một tuần, nếu không hoàn thành thì chờ lấy bị xử phạt đi, nhất là ngươi Aokiji đây là mệnh lệnh từ ngũ lão tinh”

“ còn Kizaru vẫn tiếp tục bảo hộ khoa học đoàn đội, nhất là phải bảo đảm an toàn của Vegapunk lên số một, những người khác có thể chết nhưng hắn không được thương tổn chút nào”: sau đó thì quay sang nói với Kizaru, cái này chỉ nhắc nhở mà thôi, vì từ đó đến giờ hầu hết nhiệm vụ bảo vệ khoa học đoàn đội đều nằm trong tay Kizaru.
Sengoku bỗng nhiên ra điều lệnh cho Akainu, Aokiji cùng Kizaru!
“ thật phiền phức, thời gian tới không được ngủ ngon giấc rồi”: đang ngồi nhắm mắt suy nghĩ về nhân sinh bỗng nhiên lại bị Sengoku điểm danh, Aokiji cảm giác cả người không thoải mái, quả nhiên khi Sengoku nói xong hắn cảm giác đúng rồi, chỉ cần bản thân bị điểm danh trong cuộc họp là không có việc gì tốt, ai giấc ngủ sắp sửa không còn.
“ tội ác cần phải trừ diệt, nếu trong một tuần vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ ta tùy ý ngài sử trí”: khác hoàn toàn với Aokiji thì Akainu cả người bỗng nhiên bốc khói đen, khu vực xung quanh hắn nóng lên đột ngột, sau đó thì đáp trả Sengoku, không giống Aokiji Akainu là phải cấp tiến, chỉ cần là hải tặc bị hắn gặp được bất kể tốt xấu đều chìm vào biển cả.
“ ngài nguyên soái cứ yên tâm đi, chỗ đó còn có cháu của ta bảo về nữa mà, với lại nơi đó rất bí mật bao nhiêu năm rồi ngoai trừ một chút sự cố ngoài ý muốn ra thì chưa bị bất cứ người nào tấn công”: đợi Akainu cùng Aokiji nói xong Kizaru mới từ tốn trả lời.
“ vậy tạm thời như thế, Tsuru Cp tổ chức cần thiết gia tăng điều tra những vụ ám sát quý tộc ở Đông Hải nhanh hơn, hôm qua ngũ lão tinh tìm ta hai lần nhắc về việc này rồi, cần phải nhanh chóng điều tra hơn nữa”: bỗng nhiên nhớ tới hôm qua ngũ lão tinh tìm mình, Sengoku nhìn về phía Tsuru nói.
“ không quá dễ dàng, nếu có dấu vết để lại thì với tình báo của CP đã có thể tìm tới hung thủ sau màn từ lâu, hung thủ hành động rất bí mật, không để lại dấu vết nào, bọn ta cũng chỉ có thể điều tra ra được một chút hải tặc lâu la thôi”: nhắc tới việc này đến cả Tsuru cũng cực kỳ đau đầu, không có bất cứ manh mối nào để điều tra cả.
“ ài, chỉ có thể cố hết sức thôi, được rồi có thể tan họp”: thấy không còn gì để nói nữa Sengoku ra lệnh tan họp.
Cùng lúc đó sau mấy ngày bôn ba trên biển, gặp phải nhiều cơn giận dữ của mẹ thiên nhiên, cuối cùng Lâm bọn họ cũng sắp đến được nơi cần đến, trong mấy ngày này trừ ăn với ngủ ra đại đa số thời gian mọi người trên thuyền đều đi theo Lâm huấn luyện, sau khi huấn luyện xong thì tắm thuốc, đối với Lâm thì tắm thuốc nhiều năm rồi nên dù phương thuốc mạnh hơn rất nhiều nhưng gia tăng cũng không quá lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.