Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục

Chương 57: 3 Sự Kiện




Đưa mắt nhìn chín người rời đi, Trần Văn Lâm chuyển sang mục tiêu là xác chết con Rồng Lửa kia. Nhưng sau một hồi cố hết sức, hắn cảm thấy mình còn chưa đủ sức lấy bất kỳ thứ gì trên người con Rồng Lửa cấp Divine.
Thở dài một tiếng, Trần Văn Lâm nhanh chóng trở lại chỗ mà hắn để Iris Volkirha.
  • Hống.
Vừa bước vào trong hang, Trần Văn Lâm liền nghe thấy một tiếng rống vang trời. Không kịp suy nghĩ, hắn vội vàng dùng sức ôm một tảng đá chắn cửa hang động lại. Rồi chạy vào trong quăng bộ giáp Cung Thủ cho Iris Volkirha nói:
  • Nhanh mặc vào, rồi núp ở bên cạnh ta. Nhanh lên.
  • Ồ. A.
Iris Volkirha vội vàng gật đầu, rồi mặc bộ giáp Cung Thủ vào, vì thân hình hai người quá mức chênh lệch, nhìn nàng chẳng khác nào con nít mặc đồ người lớn.
Oanh.
Trần Văn Lâm cảm giác cả dãy núi như bị lay chuyển, hang động rung rung, bắt đầu có những vụn đá nhỏ rơi từ trên trần xuống. Hắn cũng không nghĩ nhiều, kéo Iris Volkirha vào sát bên người.
Ù ù ù ù.
Những tiếng kỳ lạ vang lên, trần hang bắt đầu sụp xuống. Dùng phần lưng che chắn cho Iris Volkirha, Trần Văn Lâm có thể cảm nhận được không khí xung quanh nóng lên, thậm chí hắn còn thấy phần đất đá dưới chân như bị lửa nung nóng.
Iris Volkirha nức nở nói:
  • Nóng, chân nóng quá.
Trần Văn Lâm quát nhẹ nàng:
  • Cố chịu đựng.
Iris Volkirha lắc đầu nói:
  • Sắp chín rồi. Không chịu được.
Trần Văn Lâm trong lòng thầm mắng:
  • Thật nhiều chuyện.
Rồi hắn dùng hai tay kéo nàng lên, cho cả người nàng cách xa mặt đất ra.
.......
Mười phút sau, khi cảm thấy không khí xung quanh cũng đã hết nóng, Trần Văn Lâm vội vàng thở ra một hơi, xách Iris Volkirha đi đến chỗ tảng đá chặn cửa. Cố chịu đựng sức nóng kinh khủng truyền đến, dùng sức đẩy tảng đá ra.
Khung cảnh bên ngoài vô cùng tan hoang. Cây cối, động vật đều bị thiêu rụi thành tro, cho dù một đợt cháy rừng, cũng không thể nhanh như vậy hủy diệt cả một dãy núi lớn thế này.
Phần đất đá thì hơi nóng bốc lên, mặc dù có bộ Dragon Slayer che chắn, không đến mức chịu không được, nhưng mà cảm giác giống như ở trên sa mạc vậy, cực kỳ khó chịu.
Hô, Trần Văn Lâm thở ra hơi, đem Iris Volkirha ném lên lưng rồi dặn:
  • Bám chắc, chúng ta rời khỏi nơi này.
..
Theo hướng mà Agatha Maskin chỉ, vì không muốn chịu nóng quá nhiều, Trần Văn Lâm dùng tốc độ nhanh nhất chạy khỏi dãy núi này, khi rời khỏi khu vực bị cháy, hắn thả Iris Volkirha xuống đất rồi nói:
  • Cởi ra.
Iris Volkirha ngơ ngác nhìn hắn một chút rồi mới bừng tỉnh nói:
  • Ồ. Xong liền.
Một lúc sau, Trần Văn Lâm mặc lại bộ trang bị Cung Thủ, còn Iris Volkirha thì vẫn là bộ váy công chúa màu hồng kia. Hắn cau mày nói:
  • Có mùi không đó?
Iris Volkirha nghiêng đầu hỏi:
  • Mùi gì?
Trần Văn Lâm cũng mặc kệ, người nhìn như một thiếu nữ nhỏ bé, Loli này không biết đã nằm trong quan tài bao nhiêu năm. Lâu như vậy, có đáng yêu thế nào đi chăng nữa, chưa chắc đã không có mùi. Lắc lắc đầu, hắn lại đặt Iris Volkirha lên lưng, rồi tiếp tục di chuyển.
.......
Hai tiếng sau, Trần Văn Lâm đến trước một cửa hàng bán quần áo, giày dép cho con gái tại thành trì mà Agatha Maskin chỉ. Đưa cho Iris Volkirha mấy chục đồng Vàng, rồi dặn với người bán hàng:
  • Chọn cho nàng mấy bộ quần áo, váy gì đó thì tùy. Thêm cả giày nữa.
Nhân viên vội vàng nói:
  • Vâng, sẽ chọn những bộ đẹp nhất cho vị công chúa đáng yêu này.
Trần Văn Lâm đi ra ngoài chờ đợi, hắn không muốn chịu cái gọi là đợi phái yếu đi mua sắm, đó là cực hình.
Không lâu sau, nhìn thấy Iris Volkirha túi lớn túi nhỏ đi ra, Trần Văn Lâm liếc nhìn hỏi:
  • Mua bao nhiêu bộ?
Iris Volkirha lí nhí nói:
  • Cũng vài bộ. Đã hết tiền.
Vài bộ? Mấy chục Vàng đó đủ mua mấy bộ trang bị phẩm chất lam, mua mấy cái đồ vải cho con gái thì có mà được một đống, ở đâu ra vài bộ. Nhìn thấy Iris Volkirha gần như cả người bị che bởi túi quần áo, Trần Văn Lâm vỗ vỗ trán nói:
  • Đưa đây, để ta cầm hộ.
Iris Volkirha đưa mấy túi đồ cho hắn. Mà hắn thì cũng không rảnh cầm mấy món đồ này trên tay, bỏ vào túi không gian cho lẹ.
Trần Văn Lâm đang định nói tiếp, bỗng nhiên tiếng thông báo vang lên:
  • Thông báo đến tất cả Người Chơi: Thông báo thứ nhất: Sự kiện Vương Quốc Đại Chiến. Khu Seval, Vương Quốc Thrink tuyên chiến với Vương Quốc White Wing. Tất cả những Người Chơi lân cận hai Vương Quốc kể trên có thể tham gia. Có hai trận doanh. Một: Vương Quốc Thrink. Hai: Vương Quốc White Wing. Bên nào thắng, sẽ được thưởng thêm 10% tất cả các thuộc tính cơ bản, không tính trang bị. Bên thua không bị gì. Ngoài ra, khi giết người thuộc Yriel thế giới, sẽ được nhân ba điểm kinh nghiệm so với bình thường.
  • Thông báo đến tất cả Người Chơi: Thông báo thứ nhất: Sự kiện Vương Quốc Đại Chiến. Khu Seval, Vương Quốc Thrink tuyên chiến với Vương Quốc White Wing. Tất cả những Người Chơi lân cận hai Vương Quốc kể trên có thể tham gia. Có hai trận doanh. Một: Vương Quốc Thrink. Hai: Vương Quốc White Wing. Bên nào thắng, sẽ được thưởng thêm 10% tất cả các thuộc tính cơ bản, không tính trang bị. Bên thua không bị gì. Ngoài ra, khi giết người thuộc Yriel thế giới, sẽ được nhân ba điểm kinh nghiệm so với bình thường.
  • Thông báo đến tất cả Người Chơi: Thông báo thứ hai: Nhân Loại vs Night Elve - Orc. Hai tộc Night Elve và Orc ở bốn khu vực Civic, Vizcer, Ezcer và Akeza kết thành liên minh, chuẩn bị tấn công các Vương Quốc loài người tại bốn khu vực kể trên. Người chơi tại bốn khu vực này có thể tự do lựa chọn hai trận doanh. Một: Liên minh Vương Quốc loài người. Hai: Liên minh hai tộc Night Elve - Orc. Bên nào thắng, sẽ được thưởng thêm 10% tất cả các thuộc tính cơ bản, không tính trang bị. Bên thua không bị gì. Ngoài ra, khi giết người thuộc Yriel thế giới, sẽ được nhân ba điểm kinh nghiệm so với bình thường.
  • Thông báo đến tất cả Người Chơi: Thông báo thứ hai: Nhân Loại vs Night Elve - Orc. Hai tộc Night Elve và Orc ở bốn khu vực Civic, Vizcer, Ezcer và Akeza kết thành liên minh, chuẩn bị tấn công các Vương Quốc loài người tại bốn khu vực kể trên. Người chơi tại bốn khu vực này có thể tự do lựa chọn hai trận doanh. Một: Liên minh Vương Quốc loài người. Hai: Liên minh hai tộc Night Elve - Orc. Bên nào thắng, sẽ được thưởng thêm 10% tất cả các thuộc tính cơ bản, không tính trang bị. Bên thua không bị gì. Ngoài ra, khi giết người thuộc Yriel thế giới, sẽ được nhân ba điểm kinh nghiệm so với bình thường.
  • Chi tiết hai sự kiện trên, có thể lên Trang Chủ để xem xét.
......
Trần Văn Lâm nghe được hai thông báo này, cũng không để ý Iris Volkirha đang lầu bầu gì đó, vội vàng nói:
  • Đi, chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi, vệ sinh cá nhân. Cũng không biết bao nhiêu năm rồi chưa tắm nữa.
............
Trần Văn Lâm tìm một khách sạn khá sang trọng tại tòa thành này, thuê một căn phòng lớn. Lên đến phòng, hắn vứt đống đồ mới mua cho Iris Volkirha rồi nói:
  • Đồ đó, đi tắm đi. Ta cần nghỉ ngơi một lát.
Nằm lên giường, rong lòng hắn mặc niệm rời khỏi Yriel thế giới.
Trần Văn Lâm mở mắt ra nhìn xung quanh, vẫn là căn phòng quen thuộc của hắn, nhưng có gì đó không đúng lắm.
Ở ngay trước giường, một thiếu nữ nhỏ bé đáng yêu, mặc váy hồng đứng trước mặt hắn. Trần Văn Lâm không khỏi kinh hãi:
  • Làm sao? Sao em lại xuất hiện chỗ này?
Thiếu nữ kia không phải Iris Volkirha thì là ai nữa. Khuôn mặt nàng cũng đầy dấu hỏi chấm, nhìn về phía Trần Văn Lâm rồi ngờ ngợ hỏi:
  • Anh là Jake Markham? Người mặc giáp đen đó.
Trần Văn Lâm gật đầu nói:
  • Làm sao em lại xuất hiện ở đây?
Iris Volkirha lắc đầu nói:
  • Không biết nha. Em đang định lấy đồ đi tắm, thì thấy xuất hiện ở chỗ này.
Bành bành bành.
  • Lâm ơi, bạn đăng xuất chưa? Chúng ta cần bàn chuyện.
Giọng nói của Bùi Phương Thảo ở bên ngoài vang lên, Trần Văn Lâm nhìn Iris Volkirha dặn dò:
  • Bây giờ làm sao em xuất hiện ở đây cũng không quan trọng. Lát nữa bạn anh có hỏi, thì em cứ nói là mình cũng là Người Chơi, sống tại Liên Bang, quen anh tại Yriel thế giới. Bây giờ đến đây đi du lịch, tiện thể đến thăm luôn, em mới đến được một lát thôi. Nhớ chứ?
Iris Volkirha vội vàng nhắc lại:
  • Người Chơi. Liên Bang. Em nhớ rồi. Mà chị ở ngoài kêu anh là Lâm. Vậy em gọi anh là gì, Lâm hay Jake?
Trần Văn Lâm nói:
  • Lâm, Trần Văn Lâm. Được rồi, nhớ đừng để cô ấy nghi ngờ.
Trần Văn Lâm quay mặt ra cửa lớn tiếng nói:
  • Đợi mình chút, mở cửa liền.
Hắn không an tâm lắm liếc nhìn Iris Volkirha một chút. Nàng vội vàng gật đầu nói:
  • Nhớ rõ rồi.
Trần Văn Lâm đi ra mở cửa, rồi nói:
  • Bạn tìm mình vì chuyện Vương Quốc Đại Chiến à?
Bùi Phương Thảo gật đầu nói:
  • Đúng vậy... Ủa, cô bé nào đây?
Trần Văn Lâm giải thích nói:
  • Bạn bè của mình tại Yriel thế giới. Đến đây du lịch, tiện thể thăm chúng ta luôn. Iris, ra giới thiệu đi.
Iris Volkirha hơi run run nói:
  • Chào chị, em là Iris, đầy đủ là Iris Volkirha, người Liên Bang ạ.
Bùi Phương Thảo mỉm cười nói:
  • Chào em, chị gọi Bùi Phương Thảo. Cứ gọi chị là Phương Thảo hoặc Thảo là được. Chị gọi em là Iris nhé. Em bao nhiêu tuổi rồi?
Iris Volkirha nói:
  • Dạ, em mười lăm tuổi ạ.
Bùi Phương Thảo kinh ngạc hỏi:
  • Mười lăm tuổi? Vậy mà gia đình em để em đến đây du lịch một mình à?
Iris Volkirha hơi ngập ngừng rồi nói:
  • Không sao ạ. Bọn họ chẳng để ý đâu.
Bùi Phương Thảo lắc đầu thở dài:
  • Có con gái đáng yêu xinh đẹp thế này, mà dám để đi ra ngoài một mình. Đúng là kỳ quái.
Trần Văn Lâm nhắc nhở:
  • Phương Thảo, chúng ta xuống bàn chuyện Vương Quốc Đại Chiến đi. Xem thử như thế nào là tốt nhất. Iris, em mới đến chắc cũng mệt, tìm đại một phòng rồi đi nghỉ đi.
........

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.