Thôn Markham đang lâm vào cảnh tượng vô cùng khủng khiếp, một con Dremois cấp tám mươi đang tấn công lãnh địa, sức mạnh của nó so với con Rồng Lửa đã từng phá hủy cả một Bang Hội còn kinh khủng hơn.
Binh sĩ của Thôn Markham như dòng lũ lao về phía Dremois, cho dù có làm bị thương được nó, thì với đặc tính của ma cà rồng, vết thương chỉ chảy một tí máu rồi lành lại, không gây ảnh hưởng gì đến con quái vật này được.
Nhìn từng binh sĩ, từng binh sĩ bị giết, chết không toàn thây, người thì bị bóp nát, người bị ăn thịt, người bị ném văng ra xa. Bùi Phương Thảo cảm thấy vô cùng đau đớn, đây là lãnh địa mà nàng dày công quản lý, bỏ sức nghiên cứu đường lối phát triển. Mất rất nhiều thời gian mới tạo ra được một đội quân sáu trăm người, nhưng chỉ trong hôm nay đã chết gần hai trăm người, trọng thương vô số.
Con Dremois này chắc chắn là theo dấu của đám sơn tặc này đến đây.
Khi mà binh sĩ gần như đã bất lực, Bộ Binh đã chết gần hết, chỉ còn hơn hai chục người. Tony Gelatin ngửa mặt lên trời than:
- Lãnh Chúa đại nhân, ta làm ngài thất vọng rồi.
Bỗng nhiên, một nữ nhân xinh đẹp, vô cùng xinh đẹp xuất hiện.
Tony Gelatin bỗng nhiên thốt lên:
- Là tộc Light Elve.
Nữ nhân Light Elve xinh đẹp xuất hiện chính là Agatha Maskin, nàng lấy một thanh kiếm của binh sĩ đã chết, cánh tay vung lên, thanh kiếm đâm xuyên là sọ não của con Dremois. Thân thể nó đổ ầm xuống đất.
Bùi Phương Thảo cũng bất ngờ, nhưng ngay lập tức lớn tiếng ra lệnh:
- Kỵ Binh, ngay lập tức bắt tất cả tù binh trở về. Tony Gelatin, thống kê thương vong, rồi báo cho ta.
Xong việc, nàng quay qua Agatha Maskin cám ơn nói:
- Cảm ơn chị Agatha. Lần này nhờ có chị, nếu không thì Thôn Markham nguy rồi.
Agatha Maskin phất tay:
- Không có gì, chị dưỡng thương ở đây, cũng nên giúp đỡ mọi người một chút. Sau này, nếu có kẻ địch mạnh mẽ tấn công, cứ sai người báo cho chị là được.
Bùi Phương Thảo gật đầu nói:
- Em đi làm việc đây, bây giờ lãnh địa khá là lộn xộn.
Agatha Maskin trước khi đi dặn dò thêm:
- Để ý tên Vampires. Con Dremois của hắn chết, hắn sẽ không bỏ qua đâu. Nếu thấy kỳ lạ, nhớ báo cho chị.
.....
Thống kê đã ra, ngoại trừ mấy chục binh sĩ thương vong lúc chiến đấu với sơn tặc, thì không có thêm binh sĩ bị thương, mà toàn bộ đều đã chết. Cung Binh chỉ chết năm người, lúc bị tập kích bất ngờ, nhưng Bộ Binh đoàn, từ hai trăm năm mươi người, hiện tại giảm xuống chỉ còn hai mươi người. Tổn thất cực kỳ lớn.
Bùi Phương Thảo xem xét tình hình, cảm thấy vô cùng sầu não. Hiện tại cả lãnh địa chỉ còn một trăm hai mươi Kỵ Binh, một trăm mười lăm Cung Binh, hai mươi Cung Binh là có khả năng chiến đấu. Chiến trường chủ lực là Bộ Binh, bị đánh cho gần như tàn phế.
Lúc này, Kỵ Binh đi bắt sơn tặc tù binh bỏ chạy cũng đã trở về, thật ra thì bọn sơn tặc này cũng không chạy đi mất, mà chỉ rút ra một chỗ cách xa con Dremois hai Kilomet và ngồi đợi. Dù sao bọn chúng trang phục mỏng manh, lương thực không có, cho dù chạy thoát, thì cũng sẽ chết bởi thời tiết, nên chúng chỉ rời ra xa xem binh sĩ kia có chống đỡ nổi hay không mà thôi. Khi bọn chúng từ hang ổ chạy tới đây tấn công, có tổng cộng gần năm nghìn người, nhưng sau bốn ngày đi đường, ba nghìn người chịu không nổi cái lạnh, toàn bộ đều chết, còn bọn hắn thì cũng kiệt sức, cố đánh một trận nhằm tìm đường sống, ai ngờ lại thất bại, may mắn là còn được trở thành tù binh.
......
Bùi Phương Thảo gặp vị đội trưởng Bộ Binh còn sống sót cuối cùng nói:
- Ngươi từ Mỏ Đá, Mỏ Vàng, Mỏ Kim Loại chọn ra ba trăm người phù hợp, để họ làm Bộ Binh, nhanh chóng huấn luyện bổ sung binh lực cho lãnh địa. Còn ở đó ta sẽ dùng tù binh bù lại.
Lần này tổn thất thảm trọng, Bùi Phương Thảo mặc dù rất đau lòng, nhưng đồng thời cũng cảm thấy khá là may mắn. May là có Agatha Maskin trợ giúp, nếu không Thôn Markham đã bị con Dremois hủy diệt.
Nói trong cái rủi có cái may quả là không sai, mặc dù chính là sơn tặc dẫn Dremois đến, nhưng đồng thời có thêm gần một nghìn năm trăm tên sơn tặc, là đủ để bù đắp thiệt hại. Binh sĩ mới chỉ cần có thời gian huấn luyện, là có thể trở lại như cũ. Qua trận chiến này, dân số của Thôn Markham và Cứ Điểm Hang Goblin cộng lại đã là hơn năm nghìn người, so với mấy ngày trước nhiều hơn một nghìn người.
Bùi Phương Thảo đi ra ngoài, tìm đến đội trưởng Cung Binh nói:
- Lập tức tăng cường phòng ngự vào ban đêm. Có lẽ trong nay mai, sẽ có Vampires tấn công lãnh địa. Nếu có dị động, phải ngay lập tức cảnh báo.
Bùi Phương Thảo khi trở lại cũng đã tìm hiểu về loài Vampires. Vampires chia làm bốn cấp bậc.
Vampires cấp một, có đẳng cấp dưới năm mươi cấp. Là từ Nhân Loại bị Vampires cắn, mà lây nhiễm thành. Loại Vampires này sức chiến đấu không mạnh, không dám lộ diện vào ban ngày, sợ ánh nắng, thèm máu, không có khả năng lây nhiễm cho người khác. Khi cắn người thường, chỉ làm cho đối phương bị thương, và có một tháng sợ ánh nắng.
Vampires cấp hai, đẳng cấp dưới tám mươi. Loại này có thể lây nhiễm cho Nhân Loại. Cũng không dám ra gặp ánh nắng mặt trời, có khả năng khống chế Dremois. Chủ yếu là loại Vampires này khống chế Dremois.
Vampires cấp ba, đẳng cấp dưới một trăm năm mươi, có khả năng giải trừ hoặc lây nhiễm cho bất kỳ ai. Có khả năng thăng cấp cho Vampires cấp một lên thành Vampires cấp hai. Vẫn sợ ánh nắng mặt trời.
Vampires cấp bốn. Đẳng cấp trên một trăm năm mươi. Có tất cả đặc tính của Vampires cấp ba, nhưng lại không sợ ánh nắng mặt trời. Ngoài ra, chúng còn có khả năng biến thành hình thái của Dremois, gia tăng thực lực, nhưng vẫn giữ được đầu óc tỉnh táo. Loài này chính là quý tộc của Vampires.
.......
Cuối buổi hôm đó, khi chỉ còn một tiếng thời gian được phép ở bên trong Yriel thế giới mỗi ngày, Trần Văn Lâm mới về đến Thôn Markham, đấy là hắn đã dùng tốc độ nhanh nhất, mới trở về kịp.
Khi tới cổng thôn, hắn thấy có dấu vết chiến đấu, thậm chí là vết máu vẫn còn vương vãi, ở xa xa có người đang dọn xác chết binh sĩ rời đi. Khi thấy hắn xuất hiện, người dân hay binh sĩ đều dừng lại chào.
Trần Văn Lâm gật đầu cho có rồi đi về hướng Lâu Đài Lãnh Chúa. Vừa gặp Bùi Phương Thảo, hắn liền hỏi:
- Có địch tập kích à? Tổn thất nhiều không?
Bùi Phương Thảo gật đầu thở dài, kể hết chuyện hôm nay từ việc lãnh binh đánh bại sơn tặc, rồi lại bị Dremois tấn công. Hôm nay việc xảy ra liên tiếp làm nàng rất mệt mỏi, nàng quen với công việc quản lý, phát triển lãnh địa. Còn việc lãnh binh, mặc dù có thể làm được, nhưng không phải là chuyên môn của nàng.
Trần Văn Lâm đang suy nghĩ bước đi tiếp theo, thì bỗng nhiên Agatha Maskin xuất hiện. Hắn vội vàng đứng lên nói:
- Agatha Quân Đoàn Trưởng, có chuyện gì thế?
Agatha Maskin ngồi xuống ghế nhìn hai người Trần Văn Lâm và Bùi Phương Thảo nói:
- Cũng không có chuyện gì, mình chỉ muốn tìm người nói chuyện cho vui thôi.
Trần Văn Lâm nhìn Agatha Maskin, bỗng nhiên nghĩ đến một cách có thể tăng thực lực lãnh địa lên nhiều. Hắn cũng không chần chờ liền hỏi:
- Agatha, bạn có phép thuật nào dùng để khống chế linh hồn bên trong Soul Gem không?
Agatha Maskin nghĩ một chút rồi đặt một quyển sách lên bàn nói:
- Trong này ghi chép một loại pháp thuật có khả năng khống chế linh hồn, tối đa có thể khống chế linh hồn cấp Paladin (cấp 90 - 99). Loại phép thuật này cũng không hiếm lắm. Cho mọi người.
Kỹ năng Khống Hồn Thuật
Miêu tả: Có khả năng khống chế linh hồn bị Soul Gem phong ấn. Tối đa khống chế linh hồn cấp 99.
Trần Văn Lâm cũng không từ chối, vừa cầm lên liền nghe thông báo:
- Phát hiện kỹ năng Khống Hồn Thuật, lĩnh ngộ mất năm tiếng. Có chấp nhận lĩnh ngộ?
- Chấp nhận lĩnh ngộ.
- Đang lĩnh ngộ, thời gian lĩnh ngộ bắt đầu đếm ngược.
.......
Thế giới thực. Thiên Tinh.
Trần Văn Lâm đi xuống tầng dưới, nhìn thấy Bùi Phương Thảo không giống thường ngày nấu ăn, hay là học thêm về kiến thức quản lý, quân sự gì đó mà đang ngồi ở phòng khách xem tin tức trên ti vi. Nói là xem, nhưng hắn có thể nhìn ra nàng đang suy nghĩ gì đó, chứ không chú ý đến màn hình ti vi.
Trần Văn Lâm ngồi xuống ghế đối diện hỏi:
- Mệt mỏi quá à?
Bùi Phương Thảo gật đầu nói:
- Mình thật sự không hợp với việc lãnh binh. Quản lý thì mình làm được. Nhưng chiến tranh làm mình rất mệt mỏi.
Trần Văn Lâm khuyên nhủ nói:
- Hôm nay thiệt hại không phải do bạn, con Dremois kia quá mạnh so với chúng ta. Là mình thì mình cũng chịu thôi, đừng tự trách. Hôm nay không cần nấu cơm, chúng ta ra ngoài ăn, tiện thể đi dạo luôn. Mình cũng muốn nghỉ tập luyện bắn cung một hôm.
Bùi Phương Thảo nghe vậy nói:
- Để mình rủ thêm Lan với Tuyết đi cùng.
Trần Văn Lâm gật đầu nói:
- Bạn gọi hai người họ đi, để mình báo cho chị huấn luyện viên.
Lan tên đầy đủ là Liễu Vân Lan, còn Tuyết là Đặng Thanh Tuyết, hai người họ là bạn cùng phòng của Bùi Phương Thảo trước kia, hiện tại cả ba vẫn chơi thân với nhau, cả hai vẫn thường xuyên qua ngôi nhà này trò chuyện với Bùi Phương Thảo. Cũng biết việc Bùi Phương Thảo đã làm quản lý cho thế lực của Trần Văn Lâm, nhưng vẫn không biết thân phận trong Yriel thế giới của hắn.
..
Thời gian buổi sáng khá ít người, đại đa số đều lựa chọn nghỉ ngơi hoặc ngủ sau một đêm cày cấp mệt nhọc, có rất ít người đi ra ngoài. May mắn là mấy trung tâm mua sắm lớn vẫn còn hoạt động, nên Trần Văn Lâm và ba cô gái trẻ tuổi mới có chỗ mà chơi bời.
Bên trong trung tâm mua sắm này khá nhiều người, cũng toàn là các cặp đôi, hoặc nhóm thanh niên trẻ tuổi, sinh lực tràn đầy đến dạo chơi, thư giãn đầu óc. Bởi vì đến thời điểm hiện tại, chẳng ai còn xem Yriel thế giới là một tựa game, chỉ đặc biệt hơn những tựa game khác là do Thần tạo ra. Bây giờ, tất cả mọi người đều nhận ra Yriel thế giới chính là một khoảng không gian, một thế giới có thực, chứ không phải là thế giới giả lập.
Chính vì thế tám tiếng ở trong Yriel thế giới cũng rất căng thẳng, thậm chí còn căng thẳng hơn công việc bên ngoài. Việc dạo chơi, giải trí giảm căng thẳng ở mọi người chẳng có gì là kỳ quái, chỉ là mỗi người có kiểu giải trí khác nhau mà thôi.