Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục

Chương 137: Lòng chảo địa ngục




- Quản gia, ngươi có chút thông tin gì về đá nhiễm Thần Lực không? Có chỗ cụ thể càng tốt.
Đại Tướng Anthony Lowren hỏi ngay lập tức.
Quản gia Lake Lowren hơi suy nghĩ một chút, rồi nói:
  • Thật ra có một chỗ, nhưng cũng khá xa và nguy hiểm đó gia chủ?
Quản gia Lake Lowren liếc nhìn Trần Văn Lâm, hắn cảm thấy gia chủ hỏi chuyện này, chính là vì Hầu Tước Jake Markham, chứ gia chủ căn bản không cần đến đá nhiễm Thần Lực làm gì.
Đại Tướng Anthony Lowren hỏi:
  • Chỗ nào, ngươi giải thích kỹ càng cho Hầu Tước Jake Markham đi, ta đi thay đồ, chuẩn bị vào cung điện Septim gặp Quốc Vương. Jake Markham, lần sau gặp cậu, có rảnh, thì đến Ải Sun giúp ta một chút.
Trần Văn Lâm gật đầu:
  • Ân, Đại Tướng đi thong thả.
Đại Tướng Anthony Lowren là người cực kỳ thẳng thắn, nói đi là đi, để lại Trần Văn Lâm và Agatha Maskin trong phòng khác. Gặp Quốc Vương Florentino Septim, chỉ có thể là vì phổ biến chế độ dân binh.
Trần Văn Lâm quay qua nhìn quản gia Lake Lowren hỏi:
  • Quản gia, ngài có thể nói kỹ cho ta về nơi hạ lạc của đá nhiễm Thần Lực không?
Quản gia Lake Lowren hỏi:
  • Hầu Tước Jake Markham, ngài có biết đến trận chiến giữa Thần Chiến Tranh Zeta và Thần Bảo Hộ Juvis vào khoảng một trăm năm trước không?
Trần Văn Lâm lắc đầu nói:
  • Ta không hề biết chuyện này, ngài quản gia, ý ngài là đá nhiễm Thần Lực liên quan đến cuộc chiến đó?
Giống như Thần Chiến Tranh Zeta của tộc Nerz, Thần Bảo Hộ Ether của tộc Orc. Vị Thần Juvis cũng là một Vị Thần kiểu Trinity, vốn là người tộc Mel tại khu Civic, được lấy tên Thần Bảo Hộ.
Quản gia Lake Lowren gật nói:
  • Đúng vậy, một trăm năm trước, không biết vì lý do gì, mà Thần Chiến Tranh Zeta đã tìm đến tận Lục Nguyệt - chỗ ở của Thần Bảo Hộ Juvis, hai bên xảy ra một trận đại chiến. Từ đó Lục Nguyệt cũng bị đánh nát gần một phần tư, nhiều mảnh vỡ rơi xuống khắp các vùng thuộc hai khu Mountwind và Civic.
Trần Văn Lâm hỏi:
  • Quản gia, ngài có địa điểm cụ thể hơn không?
Quản gia Lake Lowren gật đâu nói:
  • Có, ngài đến phía đông bắc khu Civic, cách biên giới giáp với khu Mountwind khoảng một trăm Kilomet, cậu tìm một nơi có tên gọi là Lòng Chảo Địa Ngục. Chỗ đó chắc chắn có rất nhiều đá nhiễm Thần Lực.
Lòng Chảo Địa Ngục, Trần Văn Lâm ghi nhớ cái tên này, rồi hỏi:
  • Chỗ Lòng Chảo Địa Ngục đó có gì nguy hiểm không?
Quản gia Lake Lowren gật gù nói:
  • Như ta nói trước vậy, đó là nơi khá nguy hiểm. Chỗ đó có một mảnh vỡ rất lớn từ Lục Nguyệt rơi xuống, tạo thành một hố tròn vô cùng nguy hiểm, cũng không biết chỗ đó có thứ gì, mà cháy rực lửa cả trăm năm rồi. Do lửa ở đó lại có màu đen, nên người ta đặt tên là Lòng Chảo Địa Ngục.
Quản gia Lake Lowren dừng lại, uống một hớp nước, rồi nói tiếp:
  • Chỗ Lòng Chảo Địa Ngục đó thì cậu không nên đến, cho dù là Kim loại phẩm chất vàng (tím - cam - vàng - đỏ), cũng có thể bị nung chảy trong vài phút, khoảng cách một Kilomet xung quanh khu vực đó, không có một sinh vật nào dám đến gần. Nhưng mà khi mảnh vỡ Lục Nguyệt kia rơi xuống, nó vỡ tan ra rất nhiều, nếu ngài may mắn, thì có thể tìm được đá nhiễm Thần Lực ở những vùng xung quanh.
Trần Văn Lâm ghi nhớ kỹ, rồi nói:
  • Cảm tạ ngài, quản gia Lake Lowren. Chuyện này rất quan trọng với ta.
Quản gia Lake Lowren xua tay nói:
  • Không có chuyện gì, đây là chuyện gia chủ dặn dò. Được rồi, ta cũng có chuyện phải giải quyết, ta đi trước đây.
...............
Trần Văn Lâm và Agatha Maskin ra khỏi phủ đệ gia tộc Lowren, hiện tại xem như có một mục tiêu cụ thể để đi theo, chứ không còn như con ruồi không đầu nữa.
Có điều, cả hai đều không quen gì khu Civic, đến đó tìm Lòng Chảo Địa Ngục, cũng không dễ dàng, tốt nhất nên tìm kỹ lộ tuyến trước khi bắt đầu.
Việc này hắn không rành bằng Agatha Maskin, nàng thường xuyên đi khắp nơi để làm nhiệm vụ, không thiếu những khu vực xa lạ, vẫn nên để nàng quyết định thì hơn.
Agatha Maskin suy nghĩ một chút rồi nói:
  • Tổng bộ Quang Minh Giáo Hội nằm ngay biên giới hai khu Mountwind và Civic, tính ra cũng sẽ khá là gần Lòng Chảo Địa Ngục, chúng ta có thể đến đó trước. Mà như anh nói, có thể tại Quang Minh Giáo Hội cũng sẽ có thêm một chút tư liệu cho chúng ta tham khảo.
Thư viện Học Viện Chiến Thần, Quang Minh Giáo Hội,...... Những nơi có nhiều tài liệu cổ, đều nằm trong danh sách những nơi cần đến, thêm kiến thức, thêm sức mạnh, Trần Văn Lâm cũng muốn đến đó tìm hiểu thêm một chút về
Trần Văn Lâm gật đầu rồi nói:
  • Vậy hiện tại chúng ta đến Vương Quốc Morkart, rồi từ đó đi sang khu Mountwind.
Vương Quốc Morkart nằm ở phần đông nam của khu Seval, cũng là một trong năm Vương Quốc ủng hộ hội Guardian, có thể xem như đồng minh của Vương Quốc White Wing, nên có thể sử dụng truyền tống trận để di chuyển từ Vương Đô Septim đến Vương Đô Mokart.
Nếu so về độ loạn, thì Vương Quốc Mokart loạn hơn Vương Quốc White Wing nhiều.
Vương Quốc Mokart có biên giới giáp cả hai khu Mountwind và Civic. Phía đông nam thì có Quang Minh Giáo Hội, phía bắc thì có Hắc Ám Giáo Hội. Có thể nói là đánh nhau không ngừng.
Khu Mountwind và Civic còn đỡ, hai bên cùng là người Mel, nên khá là yên bình, ít khi gây hấn với nhau.
Nhưng mà Quang Minh Giáo Hội tại khu Civic, và Hắc Ám Giáo Hội tại khu Mountwind vốn là kẻ thù không đội trời chung. Cho dù hai khu Civic và Mountwind không có xích mích gì, thì hai hội này vẫn đánh nhau không ngừng.
Triết lý của Hắc Ám Giáo Hội và Quang Minh Giáo Hội hoàn toàn trái ngược nhau, cho dù có hai khu hòa giải thế nào, thì cũng không ngăn được hai hội này.
Hắc Ám Giáo Hội thì có phần thần bí, người ta chỉ biết tổng bộ của hội này nằm ở khu Mountwind, còn cụ thể ở đâu, chắc chỉ có Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Hội biết được. Kẻ thù mới là người hiểu ngươi nhất, điều đó ít khi sai.
Thành viên của Hắc Ám Giáo Hội cũng rất thần bí, ít khi công khai xuất hiện, luôn che dấu thân phận. Nhưng bọn họ thâm nhập quyền lực vào hai khu Civic và Mountwind rất sâu, chắc chắn là nắm giữ không ít chức vụ có quyền lực cao. Cho dù nói một vị Quốc Vương nào đó là thành viên của Hắc Ám Giáo Hội, cũng có người tin tưởng.
Còn Quang Minh Giáo Hội thì ngược lại, luôn hoạt động công khai, có rất nhiều phân hội đền thờ được thành lập tại những thành trì lớn. Những Giám Mục tại các đền thờ này đều có ảnh hưởng rất cao tại thành trì mà bọn họ cư trú, thậm chí một số Giám Mục còn có quyền lớn hơn cả Thành Chủ.
Quang Minh Giáo Hội rất được người dân tôn sùng, nên cho dù quyền lực có lớn, thì mấy Vương Quốc kia cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
........
Hưu, hưu, hưu.
  • Cẩn thận.
Agatha Maskin sắc mặt hơi đổi, cánh tay trấn nõn vung ra, một vòng năng lượng bảo vệ xuất hiện xung quanh hai người.
Đương, đương, đương.
Keng, keng, keng.
Tiếng kim loại rơi xuống đất, Trần Văn Lâm cũng hơi bất ngờ, ở Vương Đô Septim lại có người tấn công hắn.
  • Chạy đi đâu?
Agatha Maskin sắc mặt lạnh như sương, mũi chân điểm nhẹ, cả người vọt lên không trung.
Bàn tay nàng khẽ nắm, một cây roi bằng phép thuật xuất hiện, tách ra làm ba hướng.
Vút, vút, vút.
  • A.
Ba tiếng kêu đau khẽ vang lên, ba người áo đen bị Agatha Maskin dùng roi trói lại, ném ra giữa đường.
Bịch, bịch, bịch.
Ba người này quả thật chả khác gì ba bịch rác, bị Agatha Maskin ném chồng nên nhau.
Một tay khác của nàng nâng lên, ba thanh đao phép thuật nhỏ xuất hiện, đâm thẳng vào miệng ba tên sát thủ kia.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Trần Văn Lâm, ba viên thuốc độc giấu trong miệng ba tên sát thủ này bị lấy ra, cả một mảng răng và lợi bị mấy thanh đao kia khoét đứt. Chỉ nhìn thôi, cũng cảm thấy cực kỳ đau đớn.
Trần Văn Lâm lần này thật sự rất kinh ngạc, chưa bao giờ hắn nhìn thấy Agatha Maskin ra tay quyết đoán, hung dữ như vậy. Cho dù là lúc đánh nhau với Rồng, nàng mạnh mẽ, nhưng cũng không đến mức này. Có lẽ, lần ám sát này làm nàng rất tức giận.
Bình thường, ấn tượng mà Agatha Maskin đem đến cho Trần Văn Lâm chính là nữ cường nhân, nhưng cư xử rất ưu nhã, dịu dàng. Tất nhiên đối với người ngoài thì nàng rất lạnh nhạt, khó tiếp cận. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Agatha Maskin ra tay kinh khủng như vậy.
Nhìn ba tên sát thủ kia, muốn cắn thuốc độc tự sát còn không kịp, gần như bị khoét mấy một phần tư hàm dưới. Bảo đảm là cực kỳ đau đớn.
Agatha Maskin lần này thật sự rất tức giận, lại có người ngay trước mặt nàng ám sát Trần Văn Lâm, đúng là không thể tha thứ.
Cả ba mũi tên độc lúc nãy, đều nhắm vào Trần Văn Lâm, nếu không phải nàng phản ứng nhanh, thì mọi chuyện đã không ổn rồi.
Gương mặt lạnh lẽo như băng, giọng nói đầy sát khí hỏi:
  • Ai ra lệnh cho các ngươi làm chuyện này? Tốt nhất nên khai ra, nếu không muốn phải chịu đau đớn.
Lúc này, ba thanh đao phép thuật trong suốt, sắc nhọn đang nhắm thẳng vào con ngươi của ba tên sát thủ kia.
Có vẻ thấy còn chưa đủ uy hiếp, Agatha Maskin vung tay lên, mấy chục thanh đao nhỏ nữa xuất hiện, lơ lửng xung quanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.