Hai bên sườn dốc này là hai sườn núi cao, độ dốc phải đến bảy lăm tám mươi độ, người thường trèo lên còn khó, chứ đừng nói đến Dread vốn tay chân "lẩm cẩm".
Sườn dốc, hay thung lũng nghiêng này có độ rộng vào khoảng tám trăm mét, chiều dài tầm hai Kilomet, độ dốc khoảng ba mươi đến ba lăm độ.
Chỉ cần đứng ở trên thả đá lăn xuống, cũng đủ giết một đoàn Dread trên đường đá lăn.
Trần Văn Lâm cũng không để cho binh sĩ làm gì gọi là đào hầm chông.
Hầm chông mặc dù có khả năng giết người, bẫy. Nhưng thật ra mục đích chủ yếu của nó là để làm hẹp đường đi, và đánh vào tâm lý của những binh sĩ còn sống.
Khi nhìn thấy đồng bạn mình rơi xuống hố, bị chông nhọn xuyên thủng khắp nơi, ai chả khủng hoảng. Từ đó họ phải cẩn thận di chuyển, làm giảm tốc độ tấn công.
Còn Dread thì không biết cái gì gọi là sợ, đào hầm chông? Chúng có thể dùng xác của những con Dread trước lấp đầy hầm chông, cho đến khi hầm chông hoàn toàn biết mất.
Trần Văn Lâm chủ yếu để các binh sĩ như Cung Binh tìm cách trèo lên trên vách núi hai bên, mặc dù hơi khó một chút, nhưng vẫn thành công.
Bộ Binh, nhất là Thuẫn Binh và Hắc Giáp Binh sẽ làm nhiệm vụ ngăn chặn tầm giữa sườn dốc, không để cho Dread vượt qua. Phía sau Bộ Binh là Pháo Binh.
Còn về phần Kỵ Binh, đã tiến ra bên ngoài, tìm cách tập kích, tiêu diệt những vùng bên ngoài của đại quân Dread.
Kỵ Binh vẫn thích hợp dã chiến hơn, nên Trần Văn Lâm không để cho Kỵ Binh phòng thủ.
Mặc dù số lượng Dread rất nhiều, nhưng chúng có tốc độ không cao, Kỵ Binh chỉ cần không để chúng bao vây lại và thường xuyên được tiếp tế lương thực, nước uống, thì có thể dùng tiêu hao chiến với bọn Dread ở ngoài sườn dốc.
Nhiệm vụ của Bộ Binh là giữ vững sườn dốc, không cho Dread vượt qua.
Cung Binh và Pháo Binh làm nhiệm vụ tiêu diệt từ xa.
Kỵ Binh sẽ chủ động tấn công.
....................
Mặc dù chuẩn bị rất kỹ càng, nhưng chênh lệch về số lượng quá nhiều, không phải đơn giản có thể bù đắp được.
Bảy ngày qua, quân đội của Thị Trấn Markham lâm vào khổ chiến.
Đám Dread căn bản không biết mệt, không cần ngủ nghỉ, tấn công bất kể ngày đêm, làm cho binh sĩ rất mệt mỏi.
Chúng dùng chiến thuật biển người tràn về sườn dốc, liên tục không ngừng.
Thậm chí xác chết của Dread còn chất đống thành một lớp cao hơn một mét tại con dốc này. Có lúc, số lượng xác chết quá nhiều, làm tắc nghẽn vùng chân sườn dốc. Cũng nhờ thế mà quân đội của Thị Trấn Markham được nghỉ ngơi trong chốc lát.
Đá lăn, gỗ lăn, Xe Bắn Đá, Xe Nỏ, Cung Binh liên tục tấn công, để giảm áp lực cho Bộ Binh.
Bộ Binh phải đối mặt trực tiếp với đại quân Dread này, áp lực là cực lớn.
Có nhiều lần, khi mà đội phòng thủ không phải là Thuẫn Binh hoặc Hắc Giáp Binh, tuyến phòng ngự đã suýt chút nữa sụp đổ.
Bảy ngày chiến đấu, Thị Trấn Markham đã tiêu diệt gần hai triệu con Dread. Nhưng thiệt hại cũng không nhẹ.
Năm nghìn Hắc Giáp Binh, chết một nghìn người.
Mười nghìn Trường Thương Binh, chết hai nghìn người.
Mười nghìn Thuẫn Binh, chết ba nghìn người.
Năm nghìn Trường Thương Binh chữ t, chết toàn bộ.
Năm nghìn Phủ Binh, chết ba nghìn người.
Năm nghìn Mạch Đao Binh, chết toàn bộ.
Bốn mươi nghìn Bộ Binh, hiện tại đã thiệt hại phân nửa, chỉ còn lại hai mốt nghìn người.
Hai mốt nghìn người này cũng đang rất mệt mỏi sau bảy ngày chiến đấu liên tục, nhiều người thậm chí còn không nhấc nổi vũ khí lên.
Cũng may, Trần Văn Lâm đã để cho Thị Trấn Markham mang thêm mười nghìn tân binh đến để bổ sung, chỉ cần ngày mai là tới.
Mặc dù ở tuyến phòng thủ, Bộ Binh đang rất vất vả, nhưng bên ngoài cánh đồng, nhờ vào việc Dread cũng chết khá nhiều, làm cho Kỵ Binh tấn công ít cố kỵ hơn.
Trọng Kỵ Binh, Thiết Tượng Thần Binh, Chiến Xa là ba loại binh chủng có lực sát thương vô cùng lớn, khả năng xung trận mạnh mẽ. Mỗi lần ba đội này đảo qua đại quân Dread một vòng, số lượng Dread lại giảm đi đáng kể.
Nhất là Thiết Tượng Thần Binh, căn bản không cần tấn công nhiều, chỉ cần Voi Mammoth dẫm đạp, cũng đủ để vô số Dread tan xương nát thịt.
Thân thể Dread vốn yếu đuối, so sánh với cơ thể của con người, thì giống như một khúc gỗ mục với cây tươi. Căn bản bất lực với việc ngăn cản Thiết Tượng Thần Binh.
Tony Gelatin lại để hai nghìn năm trăm Thiết Tượng Thần Binh dàn ra làm một hàng ngang, dẫn đầu xông thẳng vào đội hình đại quân Dread. Đi theo ngay phía sau là Trọng Kỵ Binh, tiến hành tiêu diệt những con Dread mà Thiết Tượng Thần Binh bỏ qua.
Đó là cánh bên trái.
Còn cánh bên phải cũng là cảnh tượng tương tự, có điều dẫn đầu là Chiến Xa, chứ không phải là Thiết Tượng Thần Binh.
Vì để đối phó với Dread, những Chiến Xa này đã được cải tạo lại khá nhiều, lắp thêm những lưỡi đao ở cả phía trước và hai bên.
Khi Chiến Xa xung trận, chạy nhanh thì chả khác gì lưỡi hái tử thần, những con Dread đứng gần hoặc trên đường đi của Chiến Xa đều bị cắt đứt làm đôi.
Dread bị cắt đứt làm đôi thì sẽ không chết, nhưng lại mất hoàn toàn khả năng di chuyển, cùng với chết không khác nhau mấy. Con nào xui xẻo, bị chiến mã đạp nát đầu hoặc nát ngực thì không trách được.
Một nghìn lưỡi hái dẫn đầu, Khinh Kỵ Binh, Cung Kỵ Binh đi theo sau thanh lý hiện trường, tiêu diệt những con Dread còn sống sót.
................
- Đầu lĩnh, mấy ngày qua chúng ta thiệt hại quá nhiều rồi, ngài nên ra mặt không?
Một tên Dread thân hình có phần cường tráng, mặc dù da thị cũng không có bao nhiêu, nhưng thân hình hắn rất lớn, mặc chiến giáp đã rỉ sét, trong tay cầm một thanh chùy gai, đeo áo choàng xám rách nát không chịu nổi. Hắn trầm giọng nói:
- Ta còn cần thêm ba ngày nữa, để hoàn thành chuyển đổi. Khi đó ta sẽ hoàn toàn thoát khỏi thân phận Dread, trở thành Dead Knight. Cố thêm ba ngày nữa đi.
- Hiện tại đám Kỵ Binh kia rất hung hăng, chúng ta chỉ còn hơn một triệu rưỡi Dread thôi.
- Vậy để cho bọn chúng tạm ngừng tấn công, để ta kéo thêm Dread về đây.
Cùng lúc đó, hàng trăm nghìn con Dread lẻ tẻ, lang thang không có mục đích trên đồng cỏ xung quanh, bỗng nhiên nhìn về phía khu vực chiến trường giữa đại quân Dread và Thị Trấn Markham, trong miệng phát ra tiếng gào thét, điên cuồng chạy về hướng đó.
Gã đầu lĩnh Dread này là một con Dread mới lên cấp một trăm không lâu lắm, đang chuyển hóa dần từ Dread trở thành một Dead Knight, dạng tiến hóa của Dread.
Dread một khi lên đến cấp Paladin (90 - 99), thì sẽ bắt đầu có ý thức.
Đến khi lên tới cấp Crusader ( 100 - 149), thì thân thể Dread sẽ xuất hiện biến đổi, chúng không còn quá yếu ớt khi cùng cấp bậc với Nhân Loại loại nữa. Dread dưới cấp một trăm thì chỉ mạnh bằng một phần mười Nhân Loại cùng cấp. Còn trên cấp một trăm thì hai bên sẽ ngang nhau.
Nhưng mà cho dù lên cấp một trăm rồi, thì Dread cũng cần thời gian để chuyển đổi từ từ, chúng không thể mạnh bằng Nhân Loại cùng cấp ngay được. Mà cần thời gian.
Giống như tên đầu lĩnh kia nói, nó còn cần ba ngày nữa. Một khi hoàn thành, nó sẽ không còn gọi là Dread, mà sẽ trở thành Dead Knight.
.................
Dread tạm ngừng tấn công, cũng làm cho Trần Văn Lâm và binh sĩ Thị Trấn Markham thở ra một hơi, đám Dread này thật sự quá điên cuồng. Mặc dù không mạnh, nhưng chúng lại không sợ chết, không thấy mệt, không cần nghỉ ngơi. Đánh với địch nhân kiểu này, mọi loại chiến thuật chiến tranh gần như là vô dụng.
Kỵ Binh mấy ngày qua nhằm làm giảm áp lực cho Bộ Binh, nên cũng tấn công liên tục. Người chứ không phải sắt thép, nên cũng rất mệt mỏi. Nếu không phải đang trong thời kỳ khẩn cấp, thì bọn họ có thể ngủ cả ngày liền, để bù lại khoảng thời gian mệt mỏi vừa rồi.
Trần Văn Lâm ngồi trong lều chủ soái, thì một trinh thám xuất hiện báo cáo:
- Lãnh Chúa, có rất nhiều Dread từ bốn phương tám hướng đang tiến về phía chúng ta, giống như chúng đang nghe tiếng gọi của một ai đó vậy.
- Số lượng nhiều không?
- Chúng chia làm rất nhiều đoàn lẻ tẻ, rất khó thống kê, nhưng ít nhất cũng vào khoảng năm sáu trăm nghìn con. Thậm chí cả phía sau lưng chúng ta cũng phải có đến năm mươi nghìn con.
Trần Văn Lâm ánh mắt nhìn về đại quân Dread, ở đó chắc chắn là có một con Dread cao cấp, có khả năng kêu gọi Dread cấp thấp đến bán mạng cho mình.
Muốn thoát khỏi tình cảnh hiện tại, chỉ có cách tiêu diệt con Dread cao cấp đó.