- Ủa, nữ thần đi về phía chúng ta. Giảng Sư, chúng ta nên chạy không?
Nhưng nghĩ lại kịch vui mà hắn tưởng tượng lúc nãy, đúng là không vui chút nào đâu. Để hai tên điên trên kia nhìn thấy Agatha Maskin đến tìm hắn, thì hai người kia chắc chắn không ngại lôi hắn lên đài, đại chiến năm nghìn hiệp. Tranh giành tình nhân a, thật là phiền phức. Mà hai tên ngu xuẩn kia, dám theo đuổi nữ thần của ta, phải dạy cho các ngươi một bài học. Não tàn biến.
Agatha Maskin đưa mắt, ra hiệu Trần Văn Lâm tiến sang chỗ các nàng.
Trần Văn Lâm cười khổ một tiếng, trong ánh mắt soi mói của hàng trăm Học Viên, tiến qua chỗ hai chị em Agatha Maskin.
Càng chết là, Malcom Ledger và Karl Roger đã dừng chiến đấu, ánh mắt say đắm nhìn về phía Agatha Maskin. Đồng thời, mang theo ánh mắt hình viên đạn hướng về Trần Văn Lâm.
Hắc, hai tên não tàn, cũng muốn làm đối thủ của ta? Không có cửa.
Mặc dù hiện tại bên người có rất nhiều người đẹp, như Summer Tiber và Hina Janet, hắn thích thì có thể duỗi móng vuốt ra chiếm lấy. Nhưng mà, trong lòng hắn vẫn yêu thích Agatha Maskin nhất, tiếng sét ái tình a.
Agatha Maskin mỉm cười nói:
- Jake, lâu rồi không gặp bạn. Chúng ta lại thành đồng nghiệp a.
Trần Văn Lâm cười chào hỏi:
- Agatha, ừm, Onea. Chào cả hai. Mình cũng không ngờ hai bạn cũng làm Giảng Sư ở Học Viện Chiến Thần a.
Đám đàn ông xung quanh vô cùng ghen tị với Trần Văn Lâm, gã Giảng Sư lạ mặt chết tiệt nào kia, được Nữ Thần Agatha Maskin mỉm cười chào hỏi, nói chuyện thân mật như vậy. Nụ cười của Nữ Thần, là vô giá a. Đồng thời cũng là phiền toái không ngừng.
Chưa kể đến việc Băng Sơn Nữ Thần Onea Maskin gật đầu chào lại, đúng là hiếm có.
Onea Maskin tại Học Viện Chiến Thần nổi tiếng lạnh lùng, cực kỳ ít nói chuyện, không biết còn tưởng nàng bị câm. Có điều hồi trước thì nàng ít nói, còn hiện tại, sau khi bị Rồng tập kích, Onea Maskin đã mất năng lực nói chuyện. Muốn chữa khỏi, không phải dễ dàng. Nên đúng là nàng bị câm thật chẳng sai.
Nhưng bình thường, Onea Maskin gần như chẳng chào hỏi bất kỳ ai, cho dù là Viện Trưởng, trừ chị mình ra. Nàng gật đầu với Trần Văn Lâm, có thể xem là đã được đối xử đặc biệt.
Thân quen với hai vị nữ thần xinh đẹp nhất Học Viện Chiến Thần, Trần Văn Lâm không muốn bị chú ý cũng khó.
Agatha Maskin cười nói:
- Ừm, có rất nhiều thành viên hội Guardian xuất thân vốn là Học Viên của Học Viện Chiến Thần. Phải nói rằng, Học Viện Chiến Thần cung cấp rất nhiều nhân tài cho hội Guardian chúng ta, và những hội khác nữa. Vương Quốc White Wing là người ủng hộ của hội Guardian mà. Bọn mình nghe tin Hầu Tước Jake Markham, anh hùng sáng chói của trận chiến giữa hai Vương Quốc đến đây, nên đến ra mắt vị anh hùng đó a.
- Anh hùng gì chứ, có phần may mắn thôi.
Trần Văn Lâm bỏ qua mấy chuyện này, nhìn về tai của Agatha Maskin nghi hoặc hỏi:
- Tai của hai bạn?
- Một loại phép thuật che mắt thôi. Ở Vương Đô Septim này, mang hình dạng tộc Light Elve phiền phức lắm. Cho dù người Nerz chỉ hận Light Elve đảo Yshin, nhưng mà bọn mình với mấy người Light Elve đó bề ngoài có khác gì nhau đâu a. Biến đổi một chút, đỡ phiền toái hơn nhiều.
Trần Văn Lâm gật đầu đồng tình rồi hỏi:
- Quốc Vương Florentino Septim có biết thân phận của hai bạn không?
- Biết chứ, những người vừa thuộc Học Viện Chiến Thần, vừa thuộc hội Guardian, Quốc Vương Florentino Septim đều biết cả. Ông ấy giúp đỡ cho hội Guardian chúng ta rất nhiều. Tính ra mà nói, ông ấy còn có chức Phó Hội Trưởng danh dự đó, có tiếng nói không hề nhỏ trong hội đâu.
Agatha Maskin liếc nhìn xung quanh, thấy ở đây quá nhiều người, nói chuyện cũng có chút không tiện, liền đề nghị:
- Jake, chúng ta tìm chỗ khác nói chuyện. Ở đây nhiều người quá.
- Hai bạn dẫn đường đi, mình mới đến, chưa quen thuộc lắm.
- Lên tượng Thần Chiến Tranh Zeta nói chuyện. Ở đó chỉ có Giảng Sư mới được phép lên.
Ba người đi vòng qua Chiến Đài, đang định tiến vào đền thờ Thần Chiến Tranh Zeta thì một giọng nói tức giận vang lên từ phía sau:
- Đứng lại!
- Vị Học Viên này, có chuyện gì không?
- Ngươi là ai?
- Ta là ai? Cần phải báo cho ngươi biết sao?
- Đừng tưởng mình là Giảng Sư mà ta sợ. Một tên Giảng Sư của khoa Chiến Lược Quân Sự quèn, cũng dám lên mặt với ta.
Mà Giảng Sư của khoa Chiến Lược Quân Sự có huy hiệu đặc biệt nhất, nên chỉ cần nhìn một cái là nhận ra. Thêm vào việc Malcom Ledger nhìn ra Trần Văn Lâm cũng chỉ đạt đến cấp bậc Crisis (60 - 69), nên hắn không hề lo lắng khi đối mặt với Trần Văn Lâm.
Não tàn lên rồi, thì có quy định gì cũng chỉ là gió thoảng mây bay, đi chết hết đi.
Trần Văn Lâm trầm giọng nói:
- Ngươi muốn khiêu chiến ta?
- Tất nhiên, nếu ngươi thua, rời xa nữ thần.
- Nếu ta thắng thì sao?
- Thì ta rời khỏi nữ thần.
- Ngươi não phẳng sao? Ngươi nghĩ rằng mình tới gần được Agatha sao? Học Viên Malcom Ledger.
Malcom Ledger nén lại ý nghĩ xông lên đại chiến mấy nghìn hiệp với Trần Văn Lâm, trầm giọng hỏi:
- Vậy ngươi muốn thế nào?
- Vũ khí của ngươi. Tất nhiên, ngươi cũng phải từ bỏ ý định tiếp cận Agatha.
- Lên Chiến Đài.
- Anh bạn Học Viên gì đó, có muốn khiêu chiến không?
- Vớ vẩn.
Trong ánh mắt soi mói của mấy trăm người, Trần Văn Lâm và Malcom Ledger tiến lên Chiến Đài. Mỗi người một góc.
Trần Văn Lâm không hề khinh địch, nên hắn quyết định bắt nạt Malcom Ledger, dùng luôn cây cung mới nhất mua từ "Thế Giới Dưới Lòng Đất", Thí Thần Cung, phẩm chất cam bốn sao, khảm nạm Soul Gem cũng là phẩm chất cam bốn sao. So trang bị, quả thật là ức hiếp người khác.
Nhìn thấy cây cung kia, khóe miệng Malcom Ledger có chút giật giật, lòng bàn tay đổ mồ hôi như mưa, sắc mặt đen như đáy nồi. Trong lòng hắn thầm chửi:
- Khốn nạn! Ăn hành no rồi.