Võng Du Thiên Hạ

Chương 56: Đồng phục hấp dẫn




Hoàng Thiên trở về xxxx thành phố sắc trời cũng sắp tối. Đường phố lúc này vẫn như lúc sáng, lưa thưa bóng người.
Đảo mắt hắn thấy một cái mập mạp vô cùng nữ nhân, hai tay xách lít nhít túi từ bên trong một cửa tiệm quần áo đi ra. Khiến hắn chú ý không phải là mập mạp nữ nhân này, mà là nơi nàng bước ra. Một tiệm quốc nội quần áo.
Cúi đầu xuống nhìn trên thân mình có chút cũ kỹ quần áo. Trên áo còn dính thêm vài vệt màu xanh, có thể là vừa rồi chiến đấu, Khổng lồ bọ cánh cứng máu văng vào. Hoàng Thiên không khỏi nhớ tới bộ này quần áo hắn đã mua được hơn hai năm. Đến hiện tại cũng đã ố màu, còn có thêm vài vết vá vụng về. Hắn không phải yêu thích bộ quần áo này lên mặc lâu như vậy, mà là lúc trước hắn không có tiền, không nỡ mua quần áo mới. Hiện tại hắn tuy nhiên cũng không có tiền, nhưng là tận thế, tận thế còn phải dùng tiền đi mua quần áo? Hơn nữa quan trọng nhất là ai ở thời điểm này còn có thể bán quần áo.
Lái xe tới trung tâm thương mại lớn nhất thành phố, Hoàng Thiên một mạch đi tới khu bán quần áo. Hắn lúc trước cũng đã tới đây vài lần, đường vẫn là nhớ được, không phải để mua đồ mà là tránh nóng, tránh lạnh. Bởi vì không có tiền, cho lên chỗ ở của hắn cũng không có lắp điều hòa... Vậy lên chỉ có thể vào đây tránh.
Nhanh chóng đến được bán quần áo khu, lướt qua một loạt cửa hàng bán quần áo trong nước sản xuất, hắn tìm kiếm cửa hàng bán quần áo của những nhãn hiệu cao cấp. Dù sao cũng không cần trả tiền, như vậy hắn cũng muốn mặc cao cấp đồ. Nhãn hiệu cao cấp hắn cũng biết không ít như Adidas, Gucci....
Ánh mắt không ngừng ở mỗi cửa hàng trên biển tìm kiếm Gucci nhãn hiệu. Lúc trước ở trường học hắn cũng đã thấy mấy tên con ông cháu cha, phú nhị đại mặc loại đồ này, từ hắn ánh mắt xem ra là đẹp, vô cùng đẹp.
Bất chợt một cửa hàng quần áo hấp dẫn hắn, không phải là Gucci hay cái khác cao cấp nhãn hiệu. Mà là một cái bình thường cửa hàng, bên trong quần áo nhãn hiệu hắn cũng không biết tên. Nhưng là cửa hàng này bán một loại để cho nam nhân điên cuồng quần áo.
Hoàng Thiên nhanh chân bước vào bên trong cửa hàng. Vừa đi vào, đập vào mắt hắn chính là đủ loại nữ tính quần áo. Nào là Văn phong OL trang phục, Cảnh sát trang phục, Thủy thủ trang phục, nữ sinh trang phục, nữ bộc trang phục.... Đều là ngắn cũn cỡn cái loại kia gợi tình trang phục.
Nếu là để Mộ Khuynh Thành mặc cái loại này quần áo? Nghĩ tới thôi cũng khiến hắn huyết mạch phun trào.
Ánh mắt lại đảo qua nơi khác. Chỗ này bày đầy ra đủ loại dùng để tự thủ dâm đồ vật. Máy rung, đại bảo bối giả... Đủ loại, đủ các kích thước lớn nhỏ.
Bên cạnh đống đồ chơi này còn có giành cho nam tính đồ vật, búp bê hình người, nữ tính đào nguyên bộ phận, nữ tính ngực bộ phận....
Còn có dây thừng, roi da, nến.... Mấy cái đồ chơi này chắc dành cho người yêu thích SM bạo dâm, bạo lực....
Ngoài ra còn có một nơi treo toàn nữ tính đồ lót. Thuộc về ít vải đến đáng thương loại kia.
Ân..
Phân vân không biết lên chọn lựa loại nào quần áo cho Mộ Khuynh Thành thích hợp, nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng Hoàng Thiên dứt khoát toàn bộ lấy hết các loại nữ tính tình thú trang phục.
Tất chân, quần lót đủ các loại kiểu dáng cũng toàn bộ lấy hết.
Năm phút sau trong cửa hàng bày biện quần áo đều bị hắn lấy sạch không còn. Trên vai vác một cái bao tải nhét đầy nữ tính quần áo hắn mới hài lòng dời đi cửa hàng. tìm kiếm Gucci cửa hàng. Dọc đường tiện tay ghé vào mấy cái cửa hàng nước hoa, mỹ phẩm....
Không lâu sau Hoàng Thiên lái xe rời khỏi trung tâm thương mại, đi về hướng con tàu của mình. Liếc mắt qua gương chiếu hậu thấy ghế sau hai cái bao tải lớn, nhỏ giọng lẩm bẩm:
- Tận thế đúng là tốt. Ta ưa thích.
Hoàng Thiên về đến tàu cũng đã là trời tối. Hai vai vác hai cái căng phồng bao tải hắn có chút vui vẻ đi tới khoang thứ ba. Cũng chính là Mộ Khuynh Thành chỗ ở.
Bởi vì lần này hắn không yêu cầu Linh Linh khoá cửa, cho nên Mộ Khuynh Thành có thể tùy ý ra vào được. Lúc này đang đứng trước cửa đâu.
Mộ Khuynh Thành thấy Hoàng Thiên về tới, vui vẻ chạy lại chỗ hắn, ý định ôm lấy hắn thì thấy hắn vác hai cái bao tải đồ vật, không khỏi hiếu kỳ hỏi:
- Lão công, ngươi đi đâu nha? Còn có đây là cái gì?
Hoàng Thiên mỉm cười, cúi đầu xuống nhẹ hôn nàng một cái, nói:
- Đi dạo trong thành phố một chút. Tiện tay lấy một chút lễ vật cho lão bà.
Mộ Khuynh Thành nghe vậy trong lòng cực kỳ vui vẻ. Một tay khoác lên eo hắn, cả hai cùng đi về phía khoang tàu.
Mặc kệ hắn mang lễ vật gì cho nàng, đối với nàng tới nói, đều không quan trọng.
Quan trọng là hắn nhớ tới cho nàng mang lễ vật cũng có nghĩa là hắn nhớ tới nàng, trong lòng hắn có nàng.
Vào trong khoang tàu, Hoàng Thiên đặt hai cái bao tải xuống, sau đó từng cái mở ra. Bao đầu tiên thấy nam giới quần áo, hắn lập tức đặt sang một bên. Sau đó mở ra cái thứ hai bao.
Miệng bao vừa mở ra, Mộ Khuynh Thành lập tức bị đồ vật bên trong hấp dẫn. Nàng gần như hét lên một tiếng:
- Oa... Nước hoa, son môi.... Oa... Thật nhiều. Yêu chết lão công.
Nữ nhân đối với đồ trang điểm, làm đẹp... Đều là không có sức kháng cự đấy. Không cần biết ở thời kỳ nào, không cần biết ở độ tuổi nào, chỉ cần là nữ nhân, như vậy thì đều là không thể kháng cự đồ trang điểm hấp dẫn.
Mộ Khuynh Thành ở trên má hắn hôn nhẹ một cái, sau đó hai tay đem trong bao tải đồ vật lấy ra, đặt trên mặt bàn.
Hoàng Thiên lúc này cũng từ trong bao của mình, lấy ra một cái quần sooc ngắn cùng một cái áo ngắn tay. Hắn đi tắm. Trên thân quần áo dính máu khổng lồ bọ cánh cứng khiến hắn có chút khó chịu. Không phải chỉ mỗi mình hắn, vừa rồi ôm hắn Mộ Khuynh Thành cũng khẽ nhíu mày, mặc dù rất nhanh bị nàng ẩn giấu nhưng hắn vẫn nhìn thấy.
Hơn mười phút sau Hoàng Thiên thoải mái từ trong nhà tắm đi ra. Vừa được vài bước hắn đã thấy ngồi trên ghế Mộ Khuynh Thành nhìn chằm chằm vào hắn. Lúc đầu không hiểu ra sao nhưng khi nhìn thấy trong tay nàng đồ vật, hắn lập tức bừng tỉnh.
Mộ Khuynh Thành ngồi trên ghế, nhìn thấy hắn đi ra nàng hai tay giơ lên một bộ nữ sinh đồng phục, khuôn mặt đỏ bừng nói:
- Lão công ngươi mang về thứ gì.
- Ta cảm thấy nhà ta Khuynh Thành mặc vào chắc chắn sẽ vô cùng xinh đẹp, cho lên mới lấy về.
Hoàng Thiên cười cười nói. Sau đó chậm rãi đi tới gần nàng.
- Lão công ngươi xấu chết rồi. Ta mới không mặc.
Mộ Khuynh Thành mặt đỏ tới mang tai, đầu cúi gằm xuống, xấu hổ nói.
Hoàng Thiên ngồi xuống cạnh nàng, hai tay ôm lấy eo nàng, để nàng ngồi trên đùi mình, tại bên tai nàng nhẹ giọng nói:
- Lão bà. Ta thật sự cảm thấy những bộ trang phục này phù hợp với ngươi. Thật sự.
- Còn có?
Mộ Khuynh Thành, vứt trong tay nữ sinh đồng phục xuống một bên. Sau đó nàng tiếp tục lục lọi bao tải. Cảnh sát trang phục, Thủy thủ trang phục, nữ bộc trang phục.... Toàn bộ đều bị nàng từng cái từng cái nhấc lên. Sau đó lại tới quần lót, áo lót...
Đem toàn bộ trong bao đồ vật lấy ra, Mộ Khuynh Thành lúc này hận không thể tìm một cái lỗ mà chui xuống. Nàng trăm triệu không nghĩ tới hắn nói mang cho mình lễ vật lại là những loại đồ vật này. Uổng công lúc đầu nàng còn vô cùng cảm động đâu. Son môi, nước hoa... Nàng thực ưa thích. Nhưng những cái này quần áo....
- Lão bà, đây là ta tâm ý. Ngươi không thể không mặc a.
- Ta không mặc, ngươi thích thì tự đi mà mặc.
- Lão bà ngươi xem ta khổ cực như vậy mang chúng về đây. Không có công lao cũng có khổ lao a....
- .....
Hoàng Thiên cứ như vậy dây dưa lấy nàng. Nũng nịu, cầu khẩn.... Mọi loại thủ đoạn đều bị hắn vận dụng một lần. Cuối cùng Mộ Khuynh Thành cũng mềm lòng, nói:
- Chỉ một bộ.
- Ân... Ân....
Hoàng Thiên vội vàng gật đầu như gà mổ thóc. Son sắt khẳng định chỉ để nàng mặc một lần này, nhưng trong lòng lại nghĩ thầm " Lão bà a, đợi lúc nữa ta làm ngươi chết đi sống lại, xem ngươi có hay không đồng ý mỗi ngày một bộ ".
Mộ Khuynh Thành lật qua lật lại đống quần áo, cuối cùng lựa chọn một bộ OL chức nghiệp váy ngắn, sau đó chậm rãi bước vào nhà tắm.
Không lâu sau, ở Hoàng Thiên đang ảo tưởng dâm dâm, cửa mở ra. Mộ Khuynh Thành tuyệt mỹ thân ảnh xuất hiện ở trước mắt. Nàng lựa chọn là một bộ màu trắng chức nghiệp váy ngắn. Hai hàng lông mày như vẽ, đôi môi đỏ mọng, xinh đẹp mũi ngọc, hoàn mỹ hiện ra ở nàng xinh đẹp trang nhã trên mặt, cho người ta một loại phong tình vạn chủng xinh đẹp, yêu kiều cảm giác.
Toàn thân của nàng cao thấp phảng phất giống như một cái cây đào mật chín, có lồi có lõm linh lung đường cong, trước ngực mặc dù không phải rất lớn hai ngọn núi nhưng cũng cao cao chống lên áo sơ mi trắng.
Thân dưới màu trắng váy ngắn bó sát người, ôm sát lấy cặp mông to tròn của nàng, bởi vì quá ngắn nguyên nhân, đem gợi cảm thon dài đùi đẹp toàn bộ hiện ra tới, tràn đầy hấp dẫn. Thon dài trên hai chân, nàng mặc lấy màu da trong suốt tất chân, tuy mơ hồ mông lung, nhưng mà có thể càng thêm mãnh liệt kích phát nam nhân nguyên thủy tính dục. Hoàn mỹ tinh xảo dưới chân ngọc là một đôi màu đỏ giày cao gót, gót giầy chí ít có mười cm cao. Hoàng Thiên không khỏi nuốt nước miếng Mộ Khuynh Thành dáng người cũng đã rất cao, 1,75 m. Bây giờ lại đi thêm một đôi giày cao gót, nàng hoàn mỹ đôi chân dài hiện ra trước mắt hắn. Nếu như đám độc thân cẩu tới nói đôi chân này ít nhất có thể chơi một năm.
Hoàng Thiên phát hiện đứng ở cửa nhà tắm Mộ Khuynh Thành hai mắt ngượng ngùng, hai gò má hồng hồng, điềm đạm đáng yêu, kiều diễm động lòng người.
Nàng mê người thân ảnh khiến hắn không khỏi ngây ngốc một chút.
Tuy nhiên chỉ là hơi ngây ngốc một chút, nhưng Mộ Khuynh Thành vẫn chú ý tới, bất quá trên mặt của nàng chẳng những không có chút nào không vui, ngược lại càng thêm ngượng ngùng. Kìm lòng không được lại nghĩ tới lát nữa phát sinh khó xử tình cảnh, tâm hồn thiếu nữ không khỏi một hồi ngọt ngào, khuôn mặt trong nháy mắt lại thêm đỏ ửng.
- Bại hoại, ngươi nhìn cái gì đấy?
-
Nàng ra vẻ tức giận, oán trách nhìn thoáng qua hắn nhẹ nói.
Nghe thấy Mộ Khuynh Thành lời nói, Hoàng Thiên phục hồi tinh thần lại, quay đầu hướng trên mặt nàng nhìn đi. Lúc này nàng ngượng ngùng vũ mị, diễm lệ dung mạo, oán trách ánh mắt, gợi cảm và hồng nhuận đôi môi, lập tức lại để cho hắn lần nữa ngây dại, sững sờ nhìn trước mắt cái này xinh đẹp tiểu yêu tinh, liền trả lời nàng đều quên.
Trông thấy Hoàng Thiên không có trả lời mình, ngơ ngác ngồi ở nơi đó nhìn mình, Mộ Khuynh Thành trên mặt sắc mặt đỏ ửng càng thêm nồng đậm. Thậm chí liền trắng bóc trên cổ đều nhiễm lên nhàn nhạt đỏ hồng, trong nội tâm ngượng ngùng cực kỳ, lại có loại ngọt ngào cảm giác ấm áp, khẽ cười nói:
- Ngốc Lão công, ánh mắt của ngươi nhìn loạn cái gì?
- Đương nhiên là xem lão bà ngươi ah!
Hoàng Thiên thất thần, kìm lòng không được bật thốt ra nói.
Lúc này đây Mộ Khuynh Thành cũng không cùng hắn đấu võ mồm, tâm hồn thiếu nữ xấu hổ, đem đầu cúi thấp xuống, cũng không dám nhìn hắn, không biết nghĩ gì.
Nàng một hồi lâu mới ngẩng đầu, phát hiện hắn chính ngơ ngác ở nơi đó si mê chằm chằm vào thân thể của mình. Trong mắt toát ra tới vô tận dục hỏa. Trong lúc nhất thời, nàng có chút sợ hãi, ngượng ngùng, đồng thời lại vẫn có chút chờ mong.
Ở Hoàng Thiên cực nóng ánh mắt nhìn chăm chú, Mộ Khuynh Thành cảm giác toàn thân của mình như là bị hơi lửa khô nóng đập vào, vô cùng khó chịu, mặt đỏ bừng. Nhưng không đợi nàng nói gì hay hành động gì, trên ghế Hoàng Thiên rống lên một tiếng. Sau đó lao tới bế nàng vào phòng ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.