Võng Du Ta Có Quyển Sách Thánh

Chương 4: Lạc Gia thôn




Không khí trong lành mát mẻ, một cơn gió thanh mát thổi qua mặt Bàng Thống, hắn chậm rãi mở mắt.
- Về tới tân thủ thôn rồi!
Bàng Thống vui vẻ. Lúc này trước mặt hắn đếm không hết người chơi qua lại, đủ loại hoan thanh tiếu ngữ, chỉ có điều tất cả đều cấp 1. Xem ra Bàng Thống đến cũng không quá trễ, ngẫm lại cũng đúng, hắn vừa xuất hiện ở khu rừng kia không lâu liền bị con heo mọi đô con đâm chết. Cũng không có chậm trễ bao nhiêu thời gian.
- Các vị trật tự!
Đúng lúc này một giọng nói già nua truyền đến, thanh âm vang vọng truyền rõ vào tai từng người chơi. Hết thảy người chơi vội vàng im lặng, hướng về người vừa mở miệng.
Đó là một ông lão hiền khô với bộ râu bạc, đương nhiên tóc cũng bạc. Ông lão hiền lành vừa lòng nói tiếp:
- Thay mặt Lạc Gia thôn, ta, thôn trưởng xin chào đón các vị người chơi đến với Lạc Gia thôn thứ 7.243! Lời đầu tiên ta xin gửi đến quý ông quý bà ở đây lời chào thân thương và trân trọng nhất. Tiếp đến ta xin mạn phép giới thiệu sơ lược về lục địa Violet cho các vị người chơi mới ở đây được hiểu rõ ràng tường tận một cách chi tiết nhất!
Lão thôn trưởng đăng tràng bằng một lời giới thiệu không ngắt quãng. Nói đến nổi nổi hết gân máu gân cổ xuýt chút nữa lật ngang. Bất quá còn may thôn trưởng là một lão già gân, chi thấy ông ta hít sâu một hơi ổn định rồi nói tiếp:
- Lục địa Violet có diện tích vô cùng vô tận, bên trên được chia thành nhiều nền văn minh khác nhau, mỗi nền văn minh tương thích với các loại chức nghiệp, quái vật, công trình kiến trúc khác nhau.
Cụ thể lục địa Violet được chia thành ba khối văn minh cơ bản như sau: Tây Phương Trung Cổ, Đông Phương Huyền Huyễn và Trung Đông. Nơi các vị hiện đang sinh sống đó là Trung Đông - là nơi giao nhau giữa hai nền văn minh Tây Phương và Đông Phương, cho nên các vị sẽ thấy hai nền văn minh này đan xen. Đương nhiên, sẽ có những vùng đất đặc biệt nằm ngoài ba nền văn minh này đang chờ các vị khám phá!
Lại tiếp tục một tràng pháo miệng của lão thôn trưởng, lần này nói đến chúng nhân mơ hồ. Bàn Thống chỉ hiểu rõ mình đang sống ở lục địa Trung Đông mà thôi.
- Thú vị!
Bàng Thống tán thưởng.
Bang!
Đang lúc lão thôn trưởng thuyết giảng, trên trời cao bỗng buông xuống một đạo thiên lôi to đùng, đem mái nhà lão thôn trưởng đánh cháy.
- Woa!
Chúng người chơi hoảng hồn đồng loạt lui về sau một bước. Tiếp theo đó, chỉ thấy lão thôn trưởng sắc mặt ngưng trọng, đâu đó còn có nước mắt đổ ra, ông ta căm phẫn nói:
- Tam giới đẹp đẽ làm sao! Thiên hạ vui sướng làm sao! Nhưng không ngờ Thượng Cổ Ma Thần ở mười nghìn năm trước dẫn theo trăm lộ thần ma hoành không xuất thế, đánh cho điên đảo chúng sinh, dân chúng lầm than!
Kèm theo lời lão thôn trưởng hồi tưởng, bầu trời lúc này phủ kín mây đen, cuồn cuộn suốt chín tầng trời, cuồng phong cũng nương theo đó nổi lên kịch liệt, bang bang bang trời gầm sét đánh.
- Woa!
Chúng người chơi đồng loạt lui về sau một bước nữa. Bàng Thống có thể tận mắt chứng kiến ở trên bầu trời lúc này tách ra một khe hở, từ trong đó, vô vàng ma vật khổng lồ bay ra, ma lực bàn bạc.
Sấm to gió lớn càng thêm kịch liệt.
- Cái này minh họa có chút chân thực quá a!
Bàng Thống kinh hô.
Lão thôn tưởng hùng hồn nói tiếp:
- Tuy nhiên Thiên Mộng nữ thần - lãnh tụ của công lý đã xuất hiện, đem theo các lộ thần tiên thiên sứ mạnh mẽ đã cùng với ma thần chống lại, cuộc chiến kéo dài gần nghìn năm, thần ma và thiên sứ ngã xuống vô số, cuối cùng mới chấm dứt, Thiên Mộng nữ thần kiệt lực thắng lợi, đem lại hòa bình cho lục địa Violet xinh đẹp.
Trên trời lúc này đấu pháp kịch liệt theo lời lão thôn trưởng kết thúc, Thiên Mộng nữ thần đưa cao thanh kiếm công lý, sét đánh nương theo đó chấm dứt. Nhìn lại Lạc Gia thôn lúc này, chỉ còn không đến mười người đồng chí kiên cường bất khuất, bất quá tay chân lại run lẩy bẫy...
Lão trưởng thôn thở dài. Nghe chúng người chơi liên tục kinh hô về câu chuyện, lão tâm tình tràn đầy sung sức, nào biết rằng bọn người chơi vì bị sét đánh mới kinh hô, khổ không thể tả.
- Hòa bình kéo dài đến đây xem như kết thúc, ta nhận được tin từ lục địa trung tâm, Thượng Cổ Ma Thần sắp phục sinh, thế gian sắp phải loạn lạc lần nữa, lần này phải nhờ vào các dũng sĩ trẻ như các ngươi! Thế nào?
Thật lâu không nghe tiếng kinh hô, lão thôn trưởng mở mắt, chỉ thấy cả Lạc Gia thôn chỉ còn mười con người đang run rẫy nhìn mình.
- Người đâu?
Lão thôn trưởng nhíu mày hỏi.
- Sét đánh chết cả rồi!
Một người chơi run rẩy trả lời, vừa rồi thật sự là một vụ thảm sát a.
- À khụ khụ!
Lão thôn trưởng trợn mắt, ho khan vài tiếng, thôn trưởng phất tay, nói:
- Được rồi, giải tán!
Bàng Thống lúc này đang ở dưới suối vàng chửi mắng kêu gào, quá vô lý, tức chết Bàng Thống ta rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.