Võng Du – T Bất Kiến T

Chương 7:




Thời điểm Lý Kiêu đang ngủ mơ mơ màng màng, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
Hắn kéo chăn, đem đầu che lại, kết quả điện thoại cứ vậy mà vang không ngừng.
Hắn mắng một tiếng, đứng dậy nghe điện thoại.
“Ngoan, cháu ngoại trai.” Điện thoại bên kia truyền đến một thanh âm đắc ý.
“Ngươi đi chết đi!” Lý Kiêu tức giận nói.
“Cháu à, sao cháu có thể nguyền rủa cậu như vậy a?”
“Lý Thiên Nhai, có chuyện mau nói, có rắm mau thả.”
“Ô ô, cháu đối trưởng bối thật là bất hiếu a.”
Mỗi lúc đến thời điểm này, Lý Kiêu liền phi thường hận mẹ của mình vì cái gì không sinh hắn chậm lại hai năm.
Lý gia là một đại gia tộc ở địa phương, năm đó dòng chính Lý gia chỉ có mẹ Lý Kiêu là con gái một trong nhà, sau khi mẹ Lý Kiêu sinh hắn, Lý gia nói cái gì cũng muốn cho Lý Kiêu mang họ Lý, vốn sự tình như vậy cũng rất tốt. Nhưng Lý Kiêu sau khi sinh được hai năm, ông ngoại Lý Kiêu cây già nở hoa, lại ở bên ngoài sinh thêm môt đứa con trai.
Lúc ấy vì nhiều ra thêm một đứa con trai ở bên ngoài làm cho bà ngoại Lý Kiêu nháo qua mấy lần, nhưng nhi tử vẫn là nhi tử, Lý Thiên Nhai vẫn được đón trở về Lý gia, sau đó Lý Kiêu liền có thêm một người cậu nhỏ hơn hắn hai tuổi.
“Ta thân làm cậu, gọi điện thoại qua quan tâm ngươi một chút a, đỡ phải khi ngươi ở bên ngoài xảy ra chuyện, chúng ta cũng không biết.” Lý Thiên Nhai nói như vậy, nhưng khẩu khí một chút đều không có vẻ gì gọi là quan tâm như lời nói.
“Ta chính là đã xảy ra chuyện rồi, nhất định là ông ngoại phái người đến giám sát ta.”
“Ha ha, ai kêu ngươi chọc giận lão gia tử làm chi, mà ngươi thật là không biết uyển chuyển à?”
“Như thế nào uyển chuyển? Cho ta một đao ta còn cảm thấy thống khoái hơn.”
“Vọt tới trước mặt lão gia tử hô to bản thân là đồng tính, đích xác có điểm thống khoái thật. Ngươi a, rõ ràng so với ta lớn hơn, nhưng cách làm việc lại giống y như đứa nhỏ vậy.”
Lý Kiêu bị người cậu nhỏ hơn mình hai tuổi nói mình giống đứa nhỏ, cảm thấy không được tự nhiên.
“Tốt lắm tốt lắm, đợi ông ngoại hết giận, ta sẽ trở về giải thích với ông.”
“Vậy ngươi cứ chờ đi, hiện tại nhắc tới ngươi, cha liền đập bàn a.” Lý Thiên Nhai miễn cưỡng nói, “Đúng rồi, nói cho ngươi chuyện vui nè. Ngày hôm qua lúc công phòng chiến , bang chủ phu nhân của Cửu cung các vọt vào yy, trước mặt mấy trăm tên chính khí, đem ngươi mắng tới cẩu huyết lâm đầu, lại kêu gọi toàn thể người chơi phe chính khí đều đi giết ngươi.”
“…………… Nữ nhân này có tật xấu đi.”
Lý Thiên Nhai cũng chơi kiếm tam, luyện cái acc Thuần dương, bằng tính cách vặn vẹo, buồn tao, với thủ đoạn yêu nghiệt mà leo lên làm chỉ huy công phòng chiến bên phe Hạo khí minh.
“Ha ha, ta cũng thấy như vậy, ta vừa nghe ả mắng ngươi hoài không dứt, sợ sẽ gây trở ngại công phòng chiến, liền đem ả đá ra khỏi yy.”
Có người giúp đỡ đúng là dễ dàng hơn… Nếu đổi người khác, nói không chừng ngày hôm qua thật sự toàn bộ người chính khí đều đến đuổi giết hắn rồi.
“Lại nghe nói cái tiểu bang hội phá hoại của ngươi mới thu hai người mới?”
“Cái gì tiểu bang hội phá hoại! bang hội chúng ta mỗi người đều là tinh anh.”
“Ha ha, phải a, mỗi người cũng không phải là ngoạn đèn cạn dầu. Cái kia Thất Tú pk rất cừ, trước kia ở dã ngoại từng đấu với nàng, cảm giác không giống con  gái.”
Về giới tính của Loan câu, Lý Kiêu quả thật cũng có nghi hoặc qua, Mạt Mạt yêu ngươi đã nói nàng là nhân yêu, nhưng bị nàng phủ nhận, Lý Kiêu còn không có gặp qua nhân yêu chuyên nghiệp như vậy, tự xưng lão nương không nói, còn tìm được một lão công cảm tình tốt như vậy nữa.
Chẳng lẽ Tám ngàn dặm đường là nữ ?
Chẳng lẽ… Bọn họ cũng là gay?
“Cái kia hòa thượng ta cũng có ấn tượng, trước kia vũ khí cam đâu có tốt như bây giờ dễ kím, đều là bang hội mang đoàn một lần rồi một lần kiên kì đánh phó bản mà có được. Khi đó một cái tảng đá màu cam cũng rất đắt đi, ta nhớ rõ hòa thượng kia chính là người đầu tiên trong đoàn có được vũ khí cam.”
Lý Kiêu ngẩn người, hằn không thấy trên người Tám ngàn dặm đường có vũ khí cam a? Chẳng lẽ hắn ngày hôm qua đem nó cùng phá hủy luôn rồi ?
Lý Kiêu một trận thịt đau.
“Có vũ khí cam cũng thật không có gì.” Lý Thiên Nhai tiếp tục nói, “Kia bạn hữu cũng là người kì lạ, người ta đều đem tảng đá đổi vũ khí công kích để đánh nhau, hắn lại đi đổi cái vũ khí phòng ngự.”
“…”
Lý Kiêu trầm mặc một chút, không biết vì cái gì cảm thấy được Tám ngàn dặm đường làm ra loại chuyện này giống như một chút cũng không kỳ quái.
Vũ khí phòng ngự màu cam có khả năng gì? Không thể đánh người, không thể công kích, chỉ có thể tank quái.
“Ha ha.” Lý Thiên Nhai nở nụ cười, “hòa thượng này có tình cảm sâu nặng với tank a.”
“Kỳ thật hắn đánh nhau cũng không sai.” Lý Kiêu nói, “Trong bang có người từng thấy hắn trước kia ở Lạc Dương cắm cờ tỷ thí.”
“Nga nga, chân nhân bất lộ tướng a, ta không thích cắm cờ tỷ thí, vẫn là thích ở dã ngoại đánh hơn.”
“Ta biết, ngươi chính là thích ở dã ngoại trốn sau tảng đá, đánh lén người ta.”
“Đa tạ đa tạ, lại nói tiếp ngươi mời hòa thượng nhập bang để làm chi? Hòa thượng lại không thể thêm máu cho ngươi, ngươi muốn mời sao không mời  vài cái Thất Tú thôi, MM (muội muội) xù lông thật tốt a. Ây nga, ta đã quên ngươi là cơ lão, kia Ngũ Độc ca ca cũng không sai, Vạn Hoa cũng đúng thôi, ta xem cái người luôn đi theo sau mông ngươi cái tên Hoa ca cũng rất tốt…”
Lý Kiêu một phen tắt điện thoại, miệng Lý Thiên Nhai lại bắt đầu chạy xe lửa. (nói không ngừng ý)
Lý Kiêu bị Lý Thiên Nhai gọi điện thoại làm cho buồn ngủ hoàn toàn mất sạch, từ trên giường đứng lên, rửa mặt một phen, sau đó đi xuống dưới lầu.
Hắn ở tại nhà bếp nấu một chén mỳ, ăn xong, đem cửa tiệm thu xếp một chút, mới xách bảng “mở cửa buôn bán” ra treo trước cửa tiệm.
Từ ngày hắn uống nhiều rượu quá đầu óc động kinh liền ở trước mặt ông ngoại công khai tính hướng, hắn đã bị đuổi ra khỏi nhà
May mắn ba ba hắn có một cái nhà 2 tầng nên kêu Lý Kiêu về ở, Lý Kiêu đem tầng một cải tạo một chút, mở một quán bàn du, tầng hai thì để chính mình ở.
Quán bàn du của hắn hai giờ chiều sẽ mở cửa, đến tối mười hai giờ mới nghĩ, mướn hai người làm có chuyên môn phụ bán, hắn làm ông chủ chỉ việc phụ trách thu tiền, xem có trò chơi gì mới liền mua về chơi, ngẫu nhiên cùng khách hàng nói chuyện phiếm chơi trò chơi cũng có, nếu hưng trí lên, liền đem quán giao cho hai người làm, chính mình chạy lên lầu chơi game tình huống này cũng không phải không có.
Hôm nay là thứ hai, Lý Kiêu trước tiên mở tiệm, vẫn chưa có khách, người làm cũng chưa có tới, hắn ghé vào trên quầy bar, mơ mơ màng màng mà nhìn bầu trời bên ngoài, trời xanh mây trăng, một mảnh yên bình.
Trong hiện thực cuộc sống bình tĩnh đến đáng sợ a, trong trò chơi nhưng thật ra đao quang kiếm ảnh, gà bay chó sủa.
Lý Kiêu nằm bò ra quầy một hồi liền cảm thấy nhàm chán, không khỏi lại nghĩ tới thành viên mới gia nhập bang hội.
Chờ Tám ngàn dặm đường mua được trang bị tốt hơn, nhất định phải hảo hảo cùng hắn đánh một trận.
_____________________
Chuồng dê a:
Quãng trường thái cực:


Lão quân cung:

Tuyết trắng bao phủ nhưng không hề thấy lạnh lẽo như Côn Lôn, ngược lại thấy tinh khiết và ấp ám, nơi đây chính là nhà của những anh giai vừa lạnh lùng, lại vừa tiên phong đạo cốt đấy ạ:


Chương 8
“Trên màn hình máy tính Dũng mãnh thiện chiến thân mặc chiến bào, tay cầm trường thương, tọa trên chiến mã, tư thế oai phong lẫm lẫm”

________@#___#@______

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.