Võng Du – T Bất Kiến T

Chương 43:




Sau khi Lộ Viễn trở lại trường học, trong lòng thực không yên, nhưng lại không dám gọi điện thoại cho Lý Kiêu.
Tới buổi chiều, cậu nghĩ nghĩ liền bò lên trò chơi.
Lộ Viễn vừa lên, bang hội liền náo nhiệt, mọi người đều nhớ lại chuyện tụ hội ngày hôm qua, lôi kéo Lộ Viễn nói chuyện phiếm.
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “A, người lên trước cư nhiên chính là đại sư! Chẳng lẽ lão đại còn chưa có rời giường?”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Ngao, nghịch cp của ta ~ “
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “… Ngươi cư nhiên biết cái gì là cp sao?”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Mưa dầm thấm đất mà, ta hiện đã hiểu, %>_%, ta cũng muốn đi tụ hội.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Ai kêu ngươi không đến B thị ~ “
Lộ Viễn nghĩ thầm, ngày hôm qua còn vui vẻ náo nhiệt, hôm nay liền biến thành như vậy.
Cậu nhìn danh sách bang hội, Lý Thiên Nhai cư nhiên ở tuyến. Cậu lập tức gởi tin mật qua cho hắn.
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Cữu cữu?”
【 mật 】Hoa sinh: “…………”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “?”
【 mật 】Hoa sinh: “Lý Kiêu cũng không chịu gọi tôi là cữu cữu, cậu gọi… Tôi thật không quen…”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Các anh sau lại thế nào ? Anh lên game được, vậy Lý Kiêu đâu?”
【 mật 】Hoa sinh: “Ai, chị của tôi đem Lý Kiêu thoá mạ một chút, sau đó uy hiếp hắn, bắt hắn phải dọn về nhà ở”.
Lý Thiên Nhai kêu mẹ của Lý Kiêu là chị, vừa nghĩ tới Lý Kiêu cùng Lý Thiên Nhai có khuôn mặt tương tự, Lộ Viễn liền một trận rối rắm.
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Vốn đang tốt, vì sao dì lại đột nhiên muốn tập kích bất ngờ như vậy?”
【 mật 】Hoa sinh: “Ngô… Đó là bởi vì ngày hôm qua tôi lỡ nói lộ hết… Nói nhìn thấy Lý Kiêu, cho nên chị mới muốn đến xem thử…”
Không nói gì.
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Anh ra chủ thành, để tôi giết một chút.”
【 mật 】Hoa sinh: “Đại sư tha mạng…”
【 mật 】Hoa sinh: “Sáng nay tôi lại không dám cho gọi điện thoại cho Lý Kiêu, chỉ dám gởi mấy mẫu tin nhắn mật báo cho hắn, nhưng hắn đều không có nhìn đến.”
Ngày hôm qua ngủ quá muộn, phỏng chừng Lý Kiêu cũng thức dậy trễ, hắn vừa thức dậy là đi chuẩn bị nấu cơm luôn, căn bản không có nhìn đến di động…
Ai, thật sự là tạo hóa trêu người a.
Lộ Viễn cũng không còn tâm trí chơi trò chơi, cứ đem nhân vật của mình để tại chủ thành, nghĩ nếu Lý phu nhân đã đi rồi, liền gọi điện thoại cho Lý Kiêu.
Lý Kiêu ngắt điện thoại, lại gởi qua một mẩu tin nhắn, nói hắn không có việc gì, chính là đang muốn ngủ một chút.
Lộ Viễn nhìn mà trong lòng khó chịu cực kỳ.
Cậu đột nhiên nghĩ đến cái gì đó liền đứng lên tìm cái gương tới nhìn thử, vừa nhìn vừa trảo trảo đỉnh đầu mình một lát, rốt cục cậu có quyết định.
Đến tối Lý Kiêu mới lên, bang hội lập tức lại ồn ào, nhưng hắn không để ý đến mà trực tiếp cùng Lộ Viễn tổ đội.
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “Tiểu Viễn, thực xin lỗi.”
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “Để cho em nghe được những lời khó nghe.”
【đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Này không có gì, căn bản không tính là khó nghe a, trong tiểu thuyết mà tiểu mễ tương đưa em, khi gặp phụ mẫu bị mắng càng đáng sợ hơn, còn có đoạn đem ghế nện lên đầu nhi tử nữa mà”
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “…”
【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Tiểu mễ! ! ! ! Cô nếu còn ở kênh bang hội truyền bá *** thư uế tịch, ca đây đi chiến trường sẽ không bao giờ mang cô theo nữa !”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Thiết, ai sợ ai a.”
【 bang hội 】Bát huyền tố ly thương: “【 Dũng mãnh thiện chiến 】Đầm hắc long một mình đấu.”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Hoa sinh nói anh đã dọn về nhà đi?”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Ta sát, em là nói anh bị dì bức phải dọn về nhà đi?”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “… Ân.”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “oo, em về sau còn có thể gặp anh không?”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ha ha, ngoan, nhớ anh đi.”
Lộ Viễn thấy Lý Kiêu còn có thể nói giỡn liền nhẹ nhàng thở ra.
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Không có việc gì, chuyện này anh có thể giải quyết.”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Anh nói xem mẹ anh có thể tới tìm em hay không a?”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Cái gì?”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Dì sẽ tới tìm em, cho em tiền rồi bắt em rời khỏi.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “…”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Anh nói xem em phải nâng giá cao bao nhiêu để bán anh đây a.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “… Anh nói rồi không cần xem mấy cái tiểu thuyết đó nữa.”
Lộ Viễn cùng Lý Kiêu hàn huyên vài câu, cậu cũng yên lòng hơn, Lý Kiêu thoạt nhìn không phải rất uể oải, cậu cũng tin tưởng Lý Kiêu có năng lực giải quyết vấn đề này.
Trái lại là Loan câu cùng Oa oa không khóc, hai người đêm hôm đó đều không có lên, vài ngày sau cũng không có thấy.
Mọi người trong bang đoán chắc hai người bọn họ đi tìm thế giới riêng của hai người mà ngọt ngào thân mật rồi.
Nhưng Lộ Viễn cảm thấy mới không phải như vậy.
Cậu có gọi điện thoại cho Loan câu, kết quả tên kia cứ trốn tránh sự thật, căn bản không dám lên game.
Lộ Viễn cũng không thèm quản Loan câu mà chuyển toàn bộ lực chú ý lên người Lý Kiêu, chuẩn bị nếu có một ngày LýKiêu đột nhiên biến mất, cậu liền vác theo gậy gộc đến Lý gia tìm người.
Nhưng Lý Kiêu lại thật sự bình tĩnh, hắn cũng không có nhắc đến chuyện trong nhà, bọn họ còn có thể gọi điện thoại, gởi tin nhắn, nhưng lại không thể gặp mặt, dù sao cũng đang trong thời kì khủng bố mà.
Thật vất vả quan hệ mới phát triển được một chút, bây giờ tựa hồ lập tức bị đánh trở về, Lộ Viễn có điểm rầu rĩ không vui.
Ở trong trò chơi, bang hội lôi đài cũng đã gần bắt đầu, toàn bộ Phiêu Kị doanh đều chuẩn bị tham gia thi đấu.
Diệp Trí Phong thường xuyên chạy tới yy Phiêu Kị doanh mà ngồi chồm hổm, mỹ kỳ danh viết là vì muốn hiểu thêm về thực lực của mọi người, tốt xấu gì hắn cũng là lão bản chi tiền cho lần này.
Đấu bang hội lôi đài chính là dựa vào phiếu , hệ thống quyết định mười vị trí đứng đầu của bang hội lôi đầu dựa vào số phiếu, phiếu này lại có thể giao dịch, vì thế cho dù chỉ thắng một trận đầu tiên cũng có thể có được số phiếu cao nhất.
Điều đó đồng nghĩa trong cùng phe muốn ai có ít hay nhiều phiếu đều có thể khống chế được.
Tuy rằng Diệp Trí Phong đề cử Lý Kiêu, nhưng Phiêu Kị doanh là một bang hội pvp nhiệt huyết, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội thể hiện tài năng lần này.
Quán quân bang hội lôi đài vẫn luôn là do hai bên trận doanh thay nhau nắm giữ, Lý Kiêu một mặt cưỡng bức một mặt lợi dụ, bức bách Diệp Trí Phong trừ bỏ Lý Kiêu ra, phải cho thêm hai người nữa đi tham gia vòng đấu loại.
Mà hai người này, trong bang nhất trí quyết định ở lãnh địa bang hội đánh lôi đài, ai thắng thì được chọn.
Lý Kiêu đem trận đấu định vào tối thứ sáu, rút thăm phân tổ, cuối cùng chọn ra hai người, tốt xấu gì cũng coi như là một hoạt động của bang hội.
Mọi người đối hoạt động này đều thực tích cực, kỳ thật đối với mọi người trong bang mà nói, đã sớm muốn quyết đấu cao thấp một lần, bình thường cũng có luận bàn nhưng chỉ là vui đùa mà thôi, lần này chính thức quyết đấu tranh danh hiệu vẫn là lần đầu tiên.
Cách thứ sáu còn có vài ngày, mọi người đều khẩn trương chuẩn bị, Lộ Viễn lại bắt đầu có thói quen ở cửa thành Lạc Dương cắm cờ tỷ thí, giống như trước đây vậy, hiện giờ người chơi cũ lưu lại không nhiều lắm, càng nhiều chính là những khuôn mặt mới.
Loan câu vẫn là không dám login, Oa oa không khóc nhưng thật ra lại xuất hiện.
Mọi người truy vấn hắn có phải hay không cùng Loan câu tình nồng ý mật, hắn chính là cười mà không nói.
Oa oa vẫn theo thường lệ cùng mọi người làm nhiệm vụ, nhưng làm cho người ta có cảm giác là lạ, tựa hồ rất thiếu sức sống.
Hắn là vú em thuần (chỉ theo 1 đường buff thôi, không có luyện thêm đường dame) nên không tham gia hoạt động pk tối thứ sáu, nhưng Loan câu là song tu, theo lý hẳn là đi tham gia.
Chính là Loan câu không có online.
Oa oa không khóc nghĩ có phải nguyên nhân là bởi vì hắn hay không cho nên Loan câu mới không xuất hiện. Hắn cùng lúc cảm thấy không thể đối mặt với Loan câu, cùng lúc lại hy vọng Loan câu tham gia lần thi đấu này, hắn chính là sắp bị phân liệt rồi a.
Lý Kiêu nhìn hắn cả ngày âm trầm, cảm thấy thân là bang chủ đồng thời cũng là bằng hữu, hẳn là đi quan tâm Oa oa không khóc một chút mới được.
_________________
Chương 44


Lý thúc và Diệp mỹ nhân

____________@___@_____________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.