Võng Du – T Bất Kiến T

Chương 31:




Tối thứ hai, Lý Kiêu triệu tập bang chúng, chọn lựa ra hai mươi lăm người tinh anh, còn lại thay phiên nhau bổ sung, hướng về Long Uyên Trạch tiến quân.
Oa oa không khóc nói lần hành động này chính là tình huống xưa nay chưa từng có ở trong bang nên hắn gọi là “Bồi Thái tử đánh phó bản”.
So với Thái tử gia kích động, Lộ Viễn lại có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều.
Ngược lại cậu còn có chút lo lắng a…
Lộ Viễn quét mắt nhìn đội ngũ một chút, sau đó kêu mọi người lên yy bang hỏi trước một câu: “Mọi người đến đông đủ chưa, tất cả mọi người đều có trang bị đánh phó bản chứ?”
“Ai đang nói chuyện vậy?”
“Lộ đại sư a.”
“Oa, thanh âm tiểu bạch kiểm.”
“Đây là thanh âm của công tử, ngươi biết cái gì!”
Lộ Viễn trong lòng không biết nói gì…
“Đừng nháo! Nghe chỉ huy an bài!” Lý Kiêu ở yy rống lên một tiếng, tất cả mọi người an tĩnh lại.
Lộ Viễn vẫn cảm thấy việc người trong bang nghe lời Lý Kiêu như vậy thực thần kỳ.
Lộ Viễn lại nói một lần: “Tất cả mọi người có trang bị đi phó bản chưa?”
“Không có.”
“Có.”
Thanh âm loạn thành một đoàn, nhưng không có so với có nhiều hơn.
Lộ Viễn đành phải nói: “Mọi người đến cửa phó bản tập hợp.”
“Cửa phó bản ở nơi nào a?”
“…”
Thật vất vả vào được, có người lại hỏi: “boss ở nơi nào? Cũng không có quái nhỏ?”
Lý Kiêu xung phong nhận việc chỉ đường: “Ở bên dưới núi.”
Vì thế tất cả mọi người hướng bên dưới mà nhảy, Lộ Viễn khiếp sợ thấy thật nhiều người rớt xuống núi, còn có người ngã chết.
“Đừng nhảy a, có thể truyền tống, nhấp vào NPC bên cạnh, có thể đưa mọi người đến ngay chỗ của boss.” Lộ Viễn vội vàng nói.
“…”
“Lão đại gạt người…”
Lý Kiêu đứng ở trên núi vô tội nói: “Ta cũng chưa từng tới, đương nhiên phải vậy thôi.”
Lộ Viễn nhìn【 dũng mãnh thiện chiến 】,hỏi: “Vậy tại sao anh không nhảy?”
Lý Kiêu cười nói: “Tại tôi thấy cậu không có nhảy a, you jump, I jump.”
Lời này vừa nói ra, yy một mảnh ồn ào.
Lộ Viễn không thèm quan tâm đến lý lẽ của hắn, trực tiếp truyền tống đi.
Tất cả mọi người đứng ở phía trước boss, Lộ Viễn nhìn nhìn trang bị của mọi người trong đoàn, may mắn Thuần Dương, Ngũ Độc, Thất Tú đều có trang bị tốt (ý chỉ Bát huyền tố ly thương, Oa oa không khóc và Loan câu)… Lần trước Oa oa không khóc đánh qua một lần, hẳn là không có vấn đề như lần trước, buff đã giải quyết xong.
“Hoa sinh ngươi từng đánh phó bản này chưa?” Lộ Viễn hỏi.
“Hoàn toàn không thành vấn đề, Trấn Sơn Hà của Hoa Sinh ta chính là Trấn Sơn Hà tốt nhất.” Hoa sinh ở trên yy khoái trá trả lời.
(Trấn sơn hà là skill của Thuần Dương Tử Hà: có thể bảo vệ cho đồng đội)
Lộ Viễn cảm thấy được thanh âm này có điểm quen tai, đại khái chắc là trước đây đã từng cùng hắn đánh phó bản đi.
Hoa Sinh là dame cũng có một bộ trang bị hoàn chỉnh, vì thế… Chỉ còn lại có tank.
Lý Kiêu cùng Lộ Viễn đã sớm đổi trang bị tốt lắm, tất cả là nhờ Lộ Viễn, nhưng Lý Kiêu mặc bộ trang bị mới thật sự khó coi, chính là từ quân gia giàu có suất khí lập tức biến thành ông chủ mấy quán lề đường, cảm giác thật kỳ quái.
Lộ Viễn nhắc nhở mấy điều cần lưu ý, lại phát cho mỗi người một ít dược, điều chỉnh tốt các đội nhỏ, an bài vị trí của từng người. Sau đó ở trên yy hỏi mọi người đã hiểu chưa, trăm miệng một lời: không hiểu, Lộ Viễn liền bảo vào đó đánh liền hiểu.
Lộ Viễn không còn cách nào, đành phân phó Lý Kiêu giữ chặt quái, không cần lộn xộn, sau đó đoàn đội tiến vào, ba hai một đánh quái.
Lộ Viễn biết nhất định phải rối rắm, nhưng là không nghĩ tới nhanh như vậy… Toàn đoàn bị diệt thiên thiên vạn vạn, chết nhiều nhất vẫn là tank a.
Một khắc khi Lý Kiêu lại ngã xuống kia, Lộ Viễn trong nháy mắt liền buồn bực.
“Như thế nào nhanh như vậy…”
“… Ta sát, vú em tại sao lại không thêm máu!” Lý Kiêu ở trên yy rống.
“Thêm không được a, lão đại.” Tiểu mễ tương nhấp vào nói chuyện, “Trên người của ngươi dính hiệu ứng chiêu thức của boss không có bị xua tan, cũng không biết mở giảm thương, bị boss áp đặt.”
“Ta sát, lão tử căn bản không có kịp phản ứng a!” Lý Kiêu tiếp tục rống, “Người nào chịu trách nhiệm phá mấy chiêu này ?”
“Ai a? rất ngốc !” Oa oa không khóc đi theo gọi.
“Chính là ngươi đó…”
“A… Là ta sao…”
“Ngươi nhất định phải chết.” Lý Kiêu hí mắt.
Sống lại, Lý Kiêu rốt cục không chết nữa… Nhưng là xuất hiện nhân tố quan trọng thứ hai khiến diệt đoàn, OT.
Lý Kiêu thân là một Thiên Sách, bình thường đánh phó bản hằng ngày ai dám OT hắn, ai biết vào phó bản này lại giữ cừu hận không được, boss thay đổi phương hướng quay qua tấn công những người khác, nhả ra một cái chiêu quần công, rầm rầm một đám liền ngã xuống.
“Ngao ~ “
“Sao vậy a ~ “
“Thêm máu a! Vú em!”
“Kêu cái thí ! Vú em đã chết!”
“Tank tệ hại quá, không giữ được cừu hận!”
“Lão đại, thật sai lầm khi tin tưởng ngươi !”
Trên yy tiếng kêu khắp trời, Lộ Viễn xoa bóp mi tâm, thanh thanh cổ họng, lớn tiếng nói: “Trước im lặng một chút.”
May mắn lần này mọi người rất phối hợp, an tĩnh lại.
“Bang chủ, lúc tôi sử dụng Sư Tử Hống, trên người của anh sẽ có một cái buff uy hiếp, anh phải làm cho nó mất đi.”
“Làm như thế nào?” Lý Kiêu lăng lăng hỏi.
“… Nhấp vào biểu tượng của chiêu buff kia sẽ mất.”
“Nga… Tôi là nói nhấp như thế nào cũng không được  a.”
Lộ Viễn tiếp tục nói: “Sau đó mọi người nhớ xem bảng cừu hận, không được để cừu hận của mình vượt cao hơn tank.”
Trong bang phần lớn đều là người chơi pvp, hoàn toàn không có thói quen chú ý cái gì cừu hận, chỉ biết lao đầu vô đánh.
Lần này giảng giải tốt, mọi người lại đến.
Lộ Viễn thật không biết mình là quá xem nhẹ hay là đánh giá quá cao đám người kia… Bị Boss điểm danh cũng không biết né đi, boss nhả ra chiêu thức cũng không hề biết tránh sau lưng boss mà đánh, bị đẩy dời đi ra xa liền chết, có người còn không nghe chỉ huy nên chẳng biết đánh ở đâu.
Nhiều lần nhân số giảm quá nhều, không thể không đánh lại từ đầu.
Vốn cảm xúc của mọi người mới đầu rất nhiệt tình, sau vài lần diệt đoàn liền bắt đầu giảm xuống, người nói chuyện trên yy cũng ít đi.
“Nếu không chúng ta đừng đánh nữa…”
Lộ Viễn không có đi xem là ai đang nói chuyện, cậu biết không chỉ một người nghĩ như vậy. Lộ Viễn không nói gì, cậu cảm thấy được mình không có tư cách nói đánh hay không đánh.
Cậu nhìn về phía “Thái tử gia”.
Lý Kiêu rốt cục mở miệng, lần này hắn không có lớn tiếng, chính là tâm bình khí hòa mà nói: “Kỳ thật ta vẫn cho là khá đơn giản.”
“Ân… Ta cũng vậy…”
“Ô ô, khinh địch ~ “
“Thiết, khinh thường phó bản kết quả chính là bị ngược đi ~ “
“Tốt lắm.” Lý Kiêu nói tiếp“Nhưng là ta cảm thấy được cũng không có khó như vậy, ít ra chúng ta một lần so một lần đều tốt hơn, thử lại đi, nói ra thật khó nghe, chúng ta 25 người mà ngay cả cái phó bản thường cũng đánh không được.”
Lộ Viễn nhẹ nhàng thở ra, hắn thật đúng là sợ Lý Kiêu nói không đánh nữa.
“Mọi người chỉnh đốn lại đến một lần nữa.”
Lộ Viễn vẫn là không rõ vì cái gì mọi người trong Phiêu Kị doanh nghe lời Lý Kiêu như vậy, nhưng cậu hiện tại lại phi thường cảm kích điểm này.
Mọi người giữ vững tinh thần, lại đánh quái.
Lại nói tiếp phó bản này cũng không khó. Chỉ cần phối hợp tốt, không có người chết kỳ thật cũng qua dễ dàng.
Lộ Viễn trầm ổn trên yy chỉ huy.
“boss đã tới, tốt, mau đổi mục tiêu.”
“Ngũ Độc thả bướm ra.” (bướm là 1 trong những sủng vật của Ngũ Độc, giúp ảnh buff máu cũng được, có khi thừa nhận hết thương tổn của chủ nhân mình cũng được – quan trọng là nhìn rất đẹp aaaaa)
“Nhóm 1 lên trước.”
Lần này đã ổn định, người chết không nhiều lắm. Nhưng đoàn này có một vần đề thực nghiêm trọng… Chính là sát thương không đủ.
Hơn phân nửa người chơi mặc trang bị mua bằng uy danh, khi đánh ra tỷ lệ sát thương cũng không cao, nhưng lại đặc biệt phí nội lực, mắt thấy thời gian hạn định còn rất ít mà thanh máu của boss còn dài như vậy.
(hết nội lực sẽ không thể xài được bất kì chiêu thức nào nữa)
“Mọi người cố lên, nhưng chú ý không được để chết.” Lộ Viễn trong lòng có điểm gấp, nhưng thanh âm trên yy vẫn là thực bình tĩnh.
“Báo cáo chỉ huy, tôi hết nội lực.” Lý Kiêu nói.
“… Anh tại sao lại hết nội lực?”
“Tôi cũng không biết…”
“Tank vô dụng a.” Oa oa không khóc một bên cấp Lý Kiêu hồi nội lực, vừa nói, “Ngươi nói ngươi hết nội lực bao nhiêu lần rồi? Vô dụng a!”
“Lão tử còn không phải đang cố gắng kéo quái sao?!”
“Im lặng, ôm boss cho tốt” Lộ Viễn tiếp tục chỉ huy.
Rốt cục hai boss cũng ngã một cái.
“Mọi người nhanh ôm boss! Đánh mạnh vào!” Lộ Viễn khẩn trương lên, thời gian không nhiều lắm.
“Hoa Sinh mau lên.”
“Dame siết mạnh vào.”
“Mọi người cố gắng đánh, thời gian còn rất ít.”
Thời gian chỉ còn dùng giây để tính, boss vẫn còn một tia máu.
Lộ Viễn không có ở trên yy thúc giục, mà là ở trong lòng yên lặng niệm, cố lên.
Trong nháy mắt boss ngã xuống, yy không có thanh âm, mọi người đứng ở bên cạnh thi thể của boss không động đậy.
“Rốt cục…” Lý Kiêu đánh vỡ im lặng, hắn phun ra một hơi trường khí, “Đây là cách mạng đã thắng lợi sao.”
Yy nổ tung oa, mọi người trao đổi cảm tưởng của mình, hưng trí bừng bừng.
“Đại sư chỉ huy thật tốt, vất vả rồi.” Tiểu mễ tương nói, “Hơn nữa thanh âm hảo hảo nghe, đại sư ta là fan hâm mộ của ngươi ~ “
Lộ Viễn cười cười: “Cảm ơn.”
Vì thế mọi người lại tán dương Lộ Viễn một chút, Lý Kiêu nháy mắt cảm thấy được thực tự hào.
“Tốt lắm tốt lắm, đi sờ boss đi ~ “
“A, ta vừa rồi sờ soạng boss cả nửa ngày, tại sao lại không có đồ vật a?”
“Ngu ngốc! Trang bị ở trong rương bên kia, không ở trên người boss.”
“Hố cha đây là!”
Mọi người vô cùng phấn khởi phân phối trang bị, vốn Lộ Viễn cho là sẽ phát sinh sự kiện tranh đoạt, kết quả mọi người roll điểm để quyết định chia đồ, phi thường hài hòa.
Bang hội khác xa so với tưởng tượng của cậu, thật sự đoàn kết hòa thuận.
Lộ Viễn đã lâu không có loại cảm giác này, làm cậu lại nhớ tới ngày đó là lần đầu tiên đánh phó bản đoàn đội, giống như về với thời điểm còn có bằng hữu bên người.
Bất quá, phải nói đám người kia cũng là bằng hữu của cậu đi?
Lộ Viễn mỉm cười, đánh gảy mọi người đang líu ríu: “Boss hai còn chưa có đánh đâu.”
“Ách…”
Boss hai lại là một phen rối rắm, nhưng là mặc kệ nói như thế nào, sau khi đánh xong boss một mọi người đã cảm thấy an tâm, dưới sự chỉ huy của Lộ Viễn, rốt cục vẫn là qua được.
Lộ Viễn nhìn trên màn hình toát ra một loạt thành tựu khi lần đầu vượt bí cảnh, cảm khái hàng nghìn hàng vạn lần.
Lúc sau khi ra phó bản, trên yy vẫn còn đang rất nháo, Lộ Viễn đang nghe mọi người nói chuyện phiếm, thình lình bị người kéo đến một phòng khác.
Lộ Viễn vừa thấy, là Lý Kiêu, trong phòng chỉ có hai người bọn họ, còn có thiết kế mật mã phòng nữa
“Đại sư ~ “
Lộ Viễn run lên một chút, thanh âm nịnh nọt như vậy là chuyện gì xảy ra: “Làm gì a?”
“Hắc hắc, mang tôi đi đánh hết tất cả phó bản cấp 70 a.”
Lộ Viễn mỉm cười: “Anh còn chưa đánh hết phó bản cấp 70 sao?”
“Hôm nay tuy rằng bi kịch, nhưng vẫn là rất có ý tứ, đã lâu không có tham gia hoạt động đồng tâm hiệp lực kiểu này.”
“Muốn đánh phó bản nào?”
“Tôi không biết a, tùy tiện đi.”
Vì thế Lộ Viễn mang theo Lý Kiêu bay đến phó bản Địch Hoa Cung tiền sơn cấp 70, sau khi tiến vào, Lý Kiêu nhìn trước mặt một mảnh khói độc màu xanh biếc thì ngẩn người: “Nơi này thật là xấu.”
Lộ Viễn cười mà không nói.
Như trước là một đường không chướng ngại vượt qua, Lý Kiêu không khỏi cảm thán: “Ai, phó bản này hiện tại đánh khá dễ dàng, năm đó khẳng định cũng gây rối rắm cho không ít người đi.”
Lộ Viễn cười, nghĩ thầm hắn trước kia đối với phó bản luôn khinh thường, hiện tại bị cái Long Uyên Trạch thu thập, đã cải biến cái nhìn rồi.
Lộ Viễn nói: “Phải a, trước kia đánh boss một nào là định thân nào là pháo nổ, làm không tốt nên bị diệt đoàn rất nhiều lần.”
Lý Kiêu “Chậc chậc” vài tiếng.
Kết quả lúc đánh boss đầu gọi ra rất nhiều quái nhỏ, Lý Kiêu không dự đoán được loại tình huống này, có điểm luống cuống tay chân, hắn lúc này mới chịu phục.
Đánh xong boss đầu thì rớt xuống cái cơ quan đồ, Lý Kiêu nhìn nhìn, hỏi: “Đây là cái gì?”
“Khởi động cơ quan, mở cơ quan là có thể đi vào chỗ che dấu.”
“Nga.” Lý Kiêu lại nhìn nhìn, “Tên Cửu cung cách a.”
“Ân.”
“Này chẳng lẽ là do người trong bang Cửu cung các làm ?”
“… Ngươi thật là lạnh.”
Lý Kiêu lập tức liền báo ra một chuỗi con số: “Này thật đơn giản a.”
Lộ Viễn vẫn là cười: “Đi theo ta.”
Hai người lên sườn núi, Lộ Viễn ở trước mấy cây cột chạy tới chạy lui, dựa theo trình tự đem cây cột xoay tròn. Lý Kiêu đứng ở một bên nhìn hồi lâu cũng không hiểu.
“Này có ý tứ gì?”
“Khởi động cơ quan.”
“Cùng Cửu cung cách vừa rồi có liên hệ gì?”
Lộ Viễn mỉm cười: “Bí mật, không nói cho anh.”
“…”
Lý Kiêu cũng cười, Lộ Viễn như thế này thật sự đáng yêu.
Nói thật ra hai người đi nhưng không có buff, đánh phó bản này thật đúng là không phải đơn giản như vậy, may mắn hai người cấp bậc cao, không hấp dẫn quái nhỏ, thời điểm đánh boss hai người thay phiên nhau tank, giúp đỡ cho nhau, một đường cũng nhanh tới nơi che dấu phía trước, bạch y thánh nữ đứng ở chỗ núi cao trước mặt.
Lý Kiêu vừa thấy, đã nói: “A, ta biết MM (muội muội) này.”
Lộ Viễn nói: “Boss này từ lúc còn 50 cấp vẫn giữ nguyên cho đến hiện tại… , phó bản cấp 70 nàng cũng là boss ẩn, lên cấp 80 phó bản có nhiều thay đổi nhưng boss ẩn vẫn là nàng.”
“Chúng ta khi nào thì đi đánh phó bản cấp 80 có nàng?” Lý Kiêu hỏi.
Lộ Viễn nhìn Lý Kiêu liếc mắt một cái: “Qua hai ngày nữa đi, phó bản kia  không giống Long Uyên Trạch chỉ có hai boss.”
“Vậy được rồi, kỳ thật tôi có chút đại thương nguyên khí, nghỉ ngơi vài ngày cũng không sai.” Lý Kiêu héo héo nói.
Lộ Viễn vui vẻ: “Khó có được anh cũng chịu thua.”
“Vô nghĩa a, boss chém tôi một đao rớt mấy chục ngàn máu, đương nhiên là đau hơn người chơi khác đánh tôi rồi.”
Ngụy biện, Lộ Viễn ở yy thảo luận: “Ngẩng đầu nhìn trời.”
Lý Kiêu thay đổi tầm nhìn hướng lên trên xem thử, trên bầu trời xanh lam có một vòng trăng tròn soi sáng, chiếu rọi rừng phong diệp đỏ sậm cùng tầng lớp kiến trúc trùng điệp, hơi có chút hương vị cô tịch thê lương.
“Có phải rất xấu hay không?” Lộ Viễn cười hỏi.
Lý Kiêu cũng cười : “Không có, tôi vừa rồi có mắt không tròng, rất xinh đẹp.”
Hai người ở trên đỉnh núi tĩnh toạ, câu có câu không nói chuyện phiếm, dần dần sinh ra chút không khí ôn nhu. Lý Kiêu híp mắt, nghe trong tai nghe truyền đến thanh âm ôn nhuận của Lộ Viễn, cảm thấy được trò chơi cho dù không đánh nhau không đánh quái, liền chỉ như vậy thôi cũng rất tốt.
Lý Kiêu nghĩ nghĩ, nói: “Hôm nay cảm ơn cậu.”
Lộ Viễn kỳ quái: “Cảm tạ cái gì?”
“Cám ơn cậu chịu theo cái đoàn vô dụng lại tệ này cùng đi đánh phó bản, cùng nhau rối rắm.”
Lộ Viễn “Ai” một tiếng: “Tôi còn tưởng rằng là cái gì, cùng một bang hội phân rõ ràng như vậy để làm chi.”
Đang lúc trò chuyện, hệ thống đột nhiên toát ra một cái tin tức.
【 hệ thống 】 giang hồ khoái mã phi báo!”Oa oa không khóc” hiệp sĩ ở Vạn Hoa đối “Loan câu” nữ hiệp sử dụng 【 thực cam chi tâm 】trong truyền thuyết! Lấy này hướng thiên hạ tuyên cáo: “Oa oa không khóc” đối “Loan câu” yêu mến, có nhật nguyệt làm minh, thiên địa làm giám, Sơn Hà làm chứng, quỷ thần làm bằng. Từ nay về sau núi cao không ngăn được chí, sông sâu không cản được lòng, lưu niên không hủy được ý, phong sương không che được tình. Ngay cả con đường phía trước bụi gai khắp nơi, cũng mang theo trường kiếm mà thản nhiên đi qua. Kim sinh kim thế, bất ly bất khí, vĩnh viễn, tương hứa cùng nhau! Các vị hiệp sĩ hãy tức tốc đến Vạn Hoa cùng chứng kiến lời tỏ tình chân thành kinh thiên địa quỷ thần khiếp của “Oa oa không khóc” hiệp sĩ!
Lý Kiêu trừng mắt mắng một câu: “Kháo.”
____________________
Tác giả có lời muốn nói: kỳ thật ta không biết đánh Long Uyên Trạch theo nguyên lý cụ thể gì, chỉ biết là chỉ huy bảo ta đánh ai thì ta đánh, nên đâm ai thì ta đâm…
Viết sai cũng đừng trách ta a…
____________________
“Thực cam chi tâm” trong game dịch ra là trái tim chân thành nhưng mình thấy dịch vậy mất hay nên giữ nguyên, một điều nữa cái thực cam chi tâm này rất mắc a, quả nhiên muốn theo đuổi người ta cũng phải bỏ tiền mới được.
___________________
Chương 32


Hình của chị Nguyệt rất đẹp, luôn làm mình chết đứ đừ không ngóc dậy nổi luôn

_________@#__#@____________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.