Võng Du Chi Phi Thường Đạo

Chương 6:




Vào trong đại sảnh ngồi xuống, Thanh Lan hướng bọn họ nói sơ lược về tình hình hiện tại.
Hiện tại trong trò chơi, thế giới Nhân tộc chiếm tuyệt đại đa số, Yêu tộc đầu tiên nhân số so ra ít hơn, hơn nữa bẩm sinh nhược thế.
Tuy rằng sau khi thành lập Yêu Tộc liên minh, mọi người tùy thời chiếu ứng cho nhau, nhưng mà sau khi cùng Thiên Đạo Minh tuyên chiến, Yêu tộc vẫn bị tổn thất lớn, nguyên nhân chủ yếu là chiến lược không đủ, hơn nữa có rất nhiều đạo thuật có tác đụng áp chế đặc thù đối với Yêu tộc, tình huống Yêu Tộc liên minh không mấy khả quan.
Tuy rằng rất nhiều người đồng tình với Yêu tộc, cũng có nhiều ngoạn gia Nhân tộc ý chí chính nghĩa gia nhập liên minh Yêu tộc, nhưng rất nhiều đại bang phái trong lòng vẫn là mang theo tâm tính xem kịch vui chỉ khoanh tay đứng nhìn, một khi Yêu Tộc liên minh cùng với Thiên Đạo Minh chiến tranh đánh nhau tan tác, nói không chừng bọn họ còn có thể nhân cơ hội đục nước béo cò.
Tất cả chuyện này, hiện tại điều khiến cho Yêu Tộc liên minh thời khắc đều lâm vào trạng thái bấp bênh.
Thanh Lan thở dài, nói: “Hiện tại các ngươi là Ma Tộc duy nhất trong trò chơi, hơn nữa cũng có danh tiếng trên thực lực bảng, chúng ta hiện tại thật sự rất cần đến sự trợ giúp của các ngươi.”
Thiên Hồng ngắn gọn đáp: “Nghĩa bất dung từ.”
Kỳ thật, cho dù không phải có quan hệ đến Giấc Mộng Nam Kha, chuyện này bọn họ cũng nhất định sẽ giúp, không vì cái gì khác, chỉ vì không quen nhìn bọn người Cấp Phong lấy mạnh hiếp yếu, Yêu tộc cũng là một phần tử của thế giới này, bọn họ cũng có quyền sinh tồn, bất luận kẻ nào đều không có tư cách cướp đoạt.
“Cấp Phong cái tên quỷ chết tiệt kia, ta liếc một cái đã thấy gã không vừa mắt rồi.” Hamburger oán hận nói, hắn thật ra đối với chuyện thua dưới tay Cấp Phong vẫn còn canh cánh trong lòng, hận không thể đem gã ta bắn thành tổ ong vò vẽ cho hả giận.
Gây Tê an ủi ôm hắn. (ôn nhu công là đê ^^)
Thanh Lan đột nhiên như là đang nhớ đến cái gì, hỏi; “Tuyết Sinh các ngươi nhận thức người ‘ma yêu hồ’ kia không?”
“Ma yêu hồ?” Tuyết Sinh kỳ quái hỏi, “Ai a, ngay cả nghe cũng chưa nghe qua.”
“Chỉ so với các ngươi muộn hai ngày, là người thứ ba trở thành ngoạn gia Ma tộc, cũng là Yêu tộc thông qua Ẩn tàng nhiệm vụ tiến giai, bản thể là hồ yêu, cho nên được xưng là ma yêu hồ.”
“Không biết, chúng ta ở Ma giới cũng chưa từng thấy qua ngoạn gia nào.” Tuyết Sinh hai người đều không phải là người bát quái*, cho nên cũng không biết hai ngày nay ở trên diễn đàn tiêu điểm chính là vị ma yêu hồ thần bí này.
(bát quái = nhiều chuyện, bà tám)
“Haiz, nếu hắn có thể gia nhập với chúng ta, chúng ta liền có thêm một phần sức mạnh.” Thanh Lan tiếc hận thở dài, hắn vẫn luôn điều tra ID của ngoạn gia ma yêu hồ, đáng tiếc, cư nhiên không một ai biết, tính cả bọn người Tuyết Sinh là Ma tộc có hỏi cũng không ra cái gì.
Lại hàn huyên một hồi, Ngạo Thị Thiên Hạ biết được Tuyết Sinh không có binh khí, liền để cho hắn đến kho trang bị của Hắc Hổ Đường lựa chọn xem có cái nào có thể sử dụng không, dù sao trang bị không đầy đủ thì sẽ làm cho năng lực đại đả chiết khấu (giảm bớt nhiều).
Tuyết Sinh cũng không có chối từ, hắn biết vũ khí mình có thể sử được không nhiều lắm, bình thường trong kho trang bị của bang phái đồ vật cũng rất phong phú, có lẽ có thể tìm được một cái gì đó có thể sử dụng.
Quả nhiên, sau khi đến nhà kho của Hắc Hổ Dường, Tuyết Sinh thật sự là lắp bắp kinh hãi, tuy rằng từ lúc tiến vào trò chơi cho tới nay hắn gặp qua không ít trang bị trân phẩm, nhưng lại chưa từng gặp qua lượng trang bị chồng chất cùng một chỗ nhiều đến như vậy.
“Chỉ xem thôi đã muốn ngất rồi, phải làm sao chọn a?”
Thiên Hồng ở bên cạnh nói; “Rất đơn giản, em có thể lấy vũ khí trang bị cơ bản cũng là “Pháp khí”, chỉ cần là pháp khí là được rồi.”
Pháp khí là vũ khí trang bị một loại trang bị đặc thù, là dụng cụ phụ trợ pháp thuật, bình thường phụ trọng nhẹ, lực công kích vật lý thấp hoặc có khi không có lực công kích vật lý, sử dụng chủ yếu là đề cao hiệu quả của người sử dụng pháp thuật, giống như Thiên Thủy Linh Châu mà trước đây Tuyết Sinh sử dụng, cũng chính là loại dụng cụ này.
Thanh Lan phân phó người đem tất cả các loại trang bị pháp khí trong kho tập trung lại, hơn nữa từ trong chúng nó chọn ra hơn mười văn kiện trân phẩm đưa cho Tuyết Sinh chọn lựa.
Mặc dù có chút ngại ngùng, nhưng tại sau khi Thanh Lan nói “Năng lực của ngươi tăng lên chính là năng lực của liên minh chúng ta tăng lên.” như vậy, Tuyết Sinh liền cẩn thận chọn lựa.
Tầm mắt của Tuyết Sinh chuyển tới một góc, lại phát hiện trong khố phòng có một đồ vật kỳ quái bị xếp chồng lên, hắn đi lại cầm nó lên.
“Đây là... Tỳ bà!”
Tuyết Sinh kinh ngạc kêu nhỏ.
“A, cái kia hả,” Thanh Lan thật bất ngờ Tuyết Sinh sẽ chú ý đến pháp khí văn kiện kỳ quái kia, “Kia chính là trước kia huynh đệ trong bang đánh ra, bởi vì không dùng được gì, cho nên vẫn để ở trong nhà kho.”
“Tại sao lại không dùng được?”
“Hoàn toàn không có thuộc tính, căn bản là văn kiện trang sức phẩm.”
“Không thể nào.” Tuyết Sinh nghi hoặc đánh giá cây tỳ bà trên tay, thật là trừ bỏ cái tên thì không có bất kỳ tư liệu gì, đột nhiên hắn linh cơ nhất động, mở ra Thiên Nhãn trên trán, kim quan nhàn nhạt chiếu rọi ở trên chiếc tỳ bà dương chi bạch ngọc, nó lập tức phát ra một cỗ lưu động quang mang như thủy nhũ bạch sắc, nhu hòa bao vây toàn bộ thân cầm.
“Bạch Ngọc Tỳ Bà, một trong nhạc khí thiên thần, tinh thần +10, tốc độ hồi phục pháp lực gấp đôi...”
Theo lấy nội dung Tuyết Sinh đọc lên, mọi người bàng quang dần dần lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
“Không nghĩ tới chiếc tỳ bà này dĩ nhiên là thứ tốt, ở trong kho chúng ta bị mai một lâu như thế, bất quá mặc cho là Giám định thuật cũng không cách nào làm cho thuộc tính của nó hiện ra, ngươi sao làm được thế?” Thanh Lan hỏi.
Tuyết Sinh chĩa chĩa Thiên Nhãn trên đầu, “Dùng Thiên Nhãn chiếu lên liền làm cho nó hiện ra, con mắt này hình như có hiệu quả giải trừ phong ấn.”
“Ta còn phát hiện một chuyện kỳ quái,” Tuyết Sinh nói “Tỳ bà này trên danh ngạch còn có cái rãnh có thể khảm được.”
Thiên Hồng cũng bu lại xem, “Lần đầu tiên thấy, nếu như là dựa theo kinh nghiệm của những game online khác, thì chắc hẳn có thể khảm bảo thạch.”
“Không thành vấn đề, nếu ngươi có bảo thạch thích hợp, thì chúng ta sẽ trả phí dụng khảm bảo thạch cho.” Thanh Lan đơn giản tặng một cái nhân tình cho Tuyết Sinh, dù sao sau này còn phải cậy nhờ vào hai người bọn họ rất nhiều.
“Bảo thạch?” Tuyết Sinh đột nhiên nhớ lại cái gì đó, “Vậy lấy cái này gắn lên thử xem?”
“Đây là...”
Thanh Lan híp mắt nhìn đến vật thể màu xanh Tuyết Sinh vừa móc ra, đây thật ra là tàn phiến của Thủy linh châu sau khi bị phá vỡ.
Bởi vì không biết rõ mảnh vỡ của nhất kiện pháp khí kia có thể khảm trên một kiện pháp khí khác hay không, bọn họ đi tìm NPC công tượng hỏi, kết quả đáp án là, Thiên Thủy Linh Châu là pháp khí cũng là bảo thạch, tàn phiến của nó quả thật có thể khảm trên Bạch Ngọc Tỳ Bà.
Phát hiện điểm này làm cho Tuyết Sinh vui vẻ không thôi, hắn khả rất là luyến tiếc kỹ năng phụ trợ của Thiên Thủy Linh Châu khi mang vào, tuy rằng sau khi khảm chỉ có một phần cơ hội nhỏ lấy lại kỹ năng ban đầu, nhưng hắn vẫn quyết định khảm vào.
NPC công tượng lấy khối tàn phiến thật to của Thiên Thủy Linh Châu gọt giũa thành một viên tròn, sau đó khảm nạm lên cái lỗ trên danh ngạch của Bạch Ngọc Tỳ Bà. Sau khi khảm nạm xong, Bạch Ngọc Tỳ Bà liền mang theo hai kỹ năng nguyên bản của Thiên Thủy Linh Châu đó là “Phù không thuật” cùng “Xuân phong hóa vũ”, mặc dù không có vãn hồi được kỹ năng “Thủy bích” (tường nước) mà Tuyết Sinh muốn, nhưng hiệu quả cũng không tồi.
Cuối cùng NPC công tượng hảo tâm nhắc nhở hắn, tỳ bà này là một trong thiên thần nhạc khí, phải biết đàn mới có thể phát huy uy lực của nó.
“Không quan hệ” Tuyết Sinh cười mĩm chi trả lời, “Ta ở trường, học chính là nhạc cụ dân gian.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.