Võng Du Chi Phi Thường Đạo

Chương 38:




Tuyết Sinh gấp đến độ không biết làm sao mới tốt, lặng lẽ dùng mật ngữ xin ý kiến bọn Soái Vô Chỉ Cảnh, nhưng bọn họ toàn bộ cư nhiên ôm tâm tình xem kịch, căn bản không đề cập tới cho ra ý kiến gì, Tuyết Sinh tức giận đến nghiến răng kèn kẹt.
Ngay cả đấu giá hội giống như cũng đặc biệt vô giúp vui, ngay tại thời điểm 2 con gà chọi đang giằng co thì Huyền Quy dược lô cũng bắt đầu được đưa ra bán đấu giá.
“Vật phẩm được bán đấu giá tiếp đây là một cái dược lô trân quý...”
Theo sự giới thiệu của đấu giá sư, Huyền Quy dược lô hiện ra trên đài triển lãm dưới ánh sáng 2 màu đan xen của đèn chiếu xuống.
“... Giá khởi điểm là 5000 lượng bạc, mỗi lần tăng giá không dưới 100 lượng...”
Tuy rằng thuộc tính của Huyền Quy dược lô không tệ, thế nhưng dược lô dù sao cũng không phải vật phẩm đứng đầu, cho nên lên giá không quá cao. Tỉ suất đổi tiền trong <> với tiền trong hiện thực là một lượng bạc = một đồng tiền, đương nhiên thời điểm chuyển đổi phải khấu trừ 2% thuế.
Sau khi bắt đầu đấu giá, người kêu giá cũng rất ít, Ngạo Thị Thiên Hạ cười ngạo nghễ, đè xuống giới khí trong tay kêu giá....
“Khách nhân số 447890 kêu giá một vạn lượng bạc!”
(từng khách nhân tiến vào đấu giá hội đều được tự động phân phối một dãy số đấu giá cùng một cái giới khí.)
Thiên Hồng trầm mặt, cũng đè xuống giới khí trong tay kêu...
“Ách, khách nhân số 237076 ra giá một vạn 5 ngàn lượng bạc, còn có... người nào ra giá cao hơn không?”
“20000 lượng! Khách nhân số 447890 kêu 20000 lượng....”
“Khách nhân 237076 kêu 3 vạn lượng!”
“Khách nhân 447890 5 vạn lượng, khách nhân 237076 7 vạn lượng!”
Theo thanh âm càng hưng phấn của đấu giá sư, giá cả đang bị 2 nam nhân mất đi lý trí trong lúc đó càng kêu càng cao, giống như con diều trong tay đứa bé, lảo đảo, bay cao.
Thấy tình huống không ổn, ngay cả người bình tĩnh như Thanh Lan cũng ngồi không yên, hắn biết rõ Ngạo Thị Thiên Hạ hào sảng quật cường, quyết giữ ý mình, ở trong bang trong ngày thường cũng chỉ có hắn có thể khuyên giải được Ngạo Thị Thiên Hạ, lập tức liền ho nhẹ một tiếng, uyển chuyển nói: “Hổ, lưu lại để đấu giá cái kiện Huyết Nhận Đao kia...”
Lần này bang hội bọn họ gom góp một món tiền lớn chủ yếu là hướng cái bảo đao này mà đến, Thanh Lan nhắc tới chuôi đao này, thật ra là nghĩ muốn uyển chuyển nhắc nhở Ngạo Thị Thiên Hạ công khoản trong tay mà phân nhượng chớ có dỗi, ai ngờ Ngạo Thị Thiên Hạ đã muốn đấu giá đến đỏ mắt cứng rắn ném một câu “Tiền ta sẽ từ trong tài khoản tư nhân bổ sung.” thẳng thừng khiến Thanh Lan thở một hơi, sắc mặt thay đổi mấy lần, ánh mắt mang theo oán trách nhìn về phía Tuyết Sinh.
Tức tối nhìn chằm chằm 2 cái tên cứng đầu không nghe khuyên bảo, Tuyết Sinh giận đến mắt đều đỏ, nhất thời giận dỗi, cầm lên giới khí của mình cũng bắt đầu ấn loạn.
“Nga, giữa lúc cạnh tranh kịch liệt đột nhiên xuất hiện một con hắc mã, khách nhân số 564310 vừa lên đã đem giá kéo cao tới 20 vạn lượng!”
“Số 447890 22 vạn lượng!”
“Số 237076 25 vạn lượng!”
“Số 564310 50 vạn lượng ——-”
“Lão ca anh điên à?” Vân Sinh cực kỳ sợ hãi xông lên phía trước đoạt đi khí giới của Tuyết Sinh, trong tài khoản của Tuyết Sinh có bao nhiêu tiền cậu rất rõ ràng. Phải biết rằng, trước khí đấu giá phải xác nhận tiền trong tài khoản ngân hàng buộc chặt với tài khoản trò chơi của mình có đủ tiền, nếu kêu loạn mà không ra đủ tiền, rất có thể sẽ bị phán đoán là cạnh tranh ác ý, tình huống nghiêm trọng sẽ bị phạt san hào*.
(*) xóa tài khoản người chơi.
“Anh sợ cái gì,” Tuyết Sinh trong lòng vừa tức vừa khổ nhịn không được rơi lệ, “cho phép bọn họ làm càn, mà không cho anh làm càn sao? Cùng lắm thì bị san hào!” Dứt lời một bên liền cướp lại khí giới trên tay Vân Sinh, một bên ấn loạn xuống một hơi.
“100 vạn lượng! 100 vạn lượng! Khách nhân số 564310 vừa kêu 100 vạn lượng, đây là giá cao nhất trong ngày hôm nay, thật sự là ngoài dự đoán của mọi người a!”
Thanh âm quãng 8 của đấu giá sư vang lên, trong ghế lô một đống người xem đến trợn mắt há hốc mồm lúc này mới kịp phản ứng: chuyện lớn rồi! Trong ghế lô nhất thời loạn thành một đoàn.
“Tuyết Sinh, mau dừng tay!”
Thiên Hồng cũng gấp vội vàng muốn ngăn cản Tuyết Sinh, thế nhưng vẫn tiếp tục kêu giá, bởi vì nếu để cho Tuyết Sinh thành người cuối cùng đoạt được, cậu thực sự sẽ bởi vì cạnh tranh ác ý mà bị phạt san hào!
Ngay cả Ngạo Thị Thiên Hạ cũng gấp đến độ ngồi không yên.
Nhưng hai người vẫn là tiếp tục ganh đua kêu giá, một nửa là vì lo lắng cho Tuyết Sinh, một nửa khác nha, vẫn là do ghen tị, là thói hư tật xấu của nam nhân.
Bên cạnh, Tuyết Sinh đang cố gắng cùng Vân Sinh tranh đoạn giới khí kêu giá.
Vân Sinh không ngừng kêu khổ, đừng nhìn Tuyết Sinh có bộ dáng giống như thực dễ khi dễ, một khi phát động tính bướng bỉnh, chín trâu đều kéo không chuyển.
Chỉ thấy Tuyết Sinh thừa dịp Vân Sinh chợt thất thần, liền dùng hàm răng trắng mịn hung hăng cắn lấy mu bàn tay của Vân Sinh, Vân Sinh đau đến phải nắm tay co rụt lại, do đột nhiên mất đi thăng bằng, Tuyết Sinh ôm chặt khí giới ngã lăn ở xuống sàn nhà...
“Một ngàn 281 vạn lượng! Số 564310 kêu giá một ngàn 281 vạn lượng! Đây thực sự là thời khắc kích động nhân tâm!”
Thanh âm kinh hỉ của đấu giá sư vang lên, người trong bao sương toàn bộ thất thần, vừa rồi lúc Tuyết Sinh ngã xuống thế nhưng lại ấn giá cao tới trên trời – một ngàn 281 vạn lượng, hảo có chết hay không.
“Một ngàn 281 vạn lượng lần thứ nhất, một ngàn 281 vạn lượng lần thứ hai, một ngàn 281 vạn lượng lần thứ ba... Thành giao! Huyền Quy dược lô vô cùng trân quý này đã thuộc về khách nhân số 564310!”
Chờ cho mọi người ở trong chấn kinh phục hồi tinh thần lại, một quả bom lớn hơn nữa ở trên đỉnh đầu của bọn hắn nổ tung——– Tuyết Sinh thế nhưng lấy một ngàn 281 vạn lượng trở thành người cuối cùng đạt được!
Chết chắc rồi!
Đây là ý niệm duy nhất trong đầu của mọi người……
——————–
Mộng: Nói thật khúc này hơi không thích em Tuyết Sinh chút, em quá tùy hứng, chuyện đã rối, em càng làm rối thêm = =

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.