Võng Du Chi Phi Thường Đạo

Chương 2:




Tuy rằng sau này mất đi Thiên Thủy Linh Châu, Tuyết Sinh sẽ không có vũ khí thích hợp, nhưng nhìn Thiên Hồng bên cạnh, khôi giáp trên người cùng cấp bậc của hắn không tương xứng cho lắm, Tuyết Sinh chần chờ một chút, hỏi: “Ta không phải còn có được nhất kiện trang bị sao, ta không cần, có thể giúp Thiên Hồng làm một nhất kiện phòng cụ được không?”
“Đương nhiên có thể” người dẫn đường đáp ứng rất kiên quyết, “Kỳ thật các ngươi chỉ là có một, ngoạn gia thứ hai chuyển hóa thành Ma tộc, vốn có thể thưởng cho hai kiện trang bị, chẳng qua trường hợp của các ngươi hơi đặc biệt, cho nên phần thường cùng bồi thường xác nhập, tổng cộng chính là hai trang bị đặc thù, ai muốn đều được.”
“Kia thật cám ơn, thỉnh nhanh một chút đi.” Tuyết Sinh cao hứng chạy tới giữ chặt góc áo người dẫn đường lay động.
“Nhưng..... Bởi vì nguyên liệu được làm từ Huyết Yêu của thực vật, cho nên sẽ có khuyết điểm chính là giá trị nhanh nhẹn sẽ giảm bớt, vì thế ta cần một nguyên liệu khác giống thế để triệt tiêu khuyết điểm này, nguyên liệu đó các ngươi cũng có, đó chính là lông chim Kim Sí Điểu.”
“Không quan hệ không quan hệ” Tuyết Sinh gật đầu như giã tỏi, đây không phải là chuyện hắn thường làm sao, tuyệt đối không thành vấn đề. (chuyện ẻm thường làm chính là hay vặt lông bé “heo” tội nghiệp >.<)
Ở trong ánh mắt mong đợi của Tuyết Sinh, Thiên Hồng cũng chỉ phải triệu hồi ra Tiểu Trư đáng thương. Tuyết Sinh cười nham hiểm đi về phía Tiểu Trư đang lạnh run, ở trong tiếng kêu gào của nó nhổ xuống một cọng lông đuôi xinh đẹp nhất, hai tay dâng đến trước mặt người dẫn đường.
Đồng dạng ở giữa bạch quang bao phủ, trên người Thiên Hồng xuất hiện một bộ nhuyễn giáp màu đen sáng bóng, nhuyễn giáp cũng chỉ có tên “Huyết Liên Chi Thủ Hộ” ngoài ra không có bất kỳ thuộc tính nào được hiển thị, phẩm chất của nó thực mềm mại, nhưng cũng chính bởi vì thế, cho nên hành động cũng thuận tiện hơn, hơn nữa còn không có phụ trọng, xem dạng này phòng ngự hẳn là không vô dụng lắm đâu, Tuyết Sinh cao hứng nghĩ, Thiên Hồng cuối cùng cũng có được một phòng cụ tương xứng với y, cái nhuyễn giáp này cùng cái đao “Tà Trảm” của y phối hợp lại, nhất định siêu suất. (siêu đẹp zai ^^)
“Còn có.....phần thưởng nào khác thưởng cho hay không a?” Tuyết Sinh cõi lòng đầy mong chờ nhìn người dẫn đường.
Vô luận là ai bị một đôi mắt sáng trong lấp lánh như vậy nhìn chòng chọc, đều nhịn không được mà đầu hàng, người dẫn đường thở dài, phất tay trên không trung tạo ra một cái động không gian màu đen.
“Vì là ngoạn gia đầu tiên cùng ngoạn gia thứ hai chuyển hóa thành Ma tộc, mới khuyến khích cho các ngài lấy mẫu một trứng sủng vật, nhưng là lấy mẫu một cách ngẫu nhiên, đây đều trông cậy vào vận khí của các ngài. Sủng vật cũng chia vừa đến thập phẩm cấp, cấp độ phẩm chất càng cao trí tuệ sủng vật càng cao, kỹ năng càng mạnh, giống như Kim Sí Điểu của Thiên Hồng chính là cửu cấp thứ thần, không sai biệt lắm chính là cực phẩm. Trong động này nhất phẩm rác rưởi đến thập phẩm thần thú đều có, để xem vận khí của các ngài đi.”
Sờ thưởng a?
Tuyết Sinh nổi lên lo lắng, hắn sờ thưởng chưa từng có trúng qua, “Không bằng Thiên Hồng tới trước đi”
“Hảo” Thiên Hồng cũng không từ chối, tuy rằng hắn đã có Tiểu Trư, nhưng có thể sờ đến một cái sủng vật tặng người khác cũng không tồi.
Hắn ở trong động không gian đụng đến một cái trứng, trên bề mặt có vằn nâu đen.
Người dẫn đường cảm thán nói: “Đây chính là trứng cửu phẩm ma thú Diễm hỏa dực long a, vận khí thật không tệ.”
Đã được vận khí tốt của Thiên Hồng cổ vũ, Tuyết Sinh cũng duỗi tay tiến vào trong động không gian.
Cố gắng sờ, ra sức sờ, hai bàn tay cùng vói vào trong sờ.....Trứng mọi nơi đều là đại đại tiểu tiểu dài dài tròn tròn, thật là khó quyết định a, Tuyết Sinh khó xử nhăn mi lại, hận không thể đem cái đầu dài ra đều vói vào nhìn xung quanh.
Di?
Hắn ở trong khe hẹp của trứng đụng đến một cái đồ vật nho nhỏ, chỉ nhỏ bằng hạt dưa, này hẳn không phải là trứng đi?
Xuất phát từ tò mò, Tuyết Sinh đem cái “hạt dưa” kia đem ra, mang đến trước mắt nghiên cứu.
“Ngài cùng thực vật thật đúng là có duyên phận a,” Người dẫn đường thở dài, “Đây là một loại thực vật ở ma giới – hạt giống Quỷ Đằng, chỉ có nhị phẩm.”
“Cái gì nha,” Tuyết Sinh khóc không ra nước mắt, “Vậy có thể dùng làm gì chứ?”
“Tuy rằng cấp độ phẩm chất Quỷ Đằng rất thấp, nhưng mà ngài cũng không nên xem thường nó, dù sao cũng không thể thay đổi, nó đã thuộc về ngài.” Người dẫn đường không nhìn ánh mắt ai oán của Tuyết Sinh, nói tiếp: “Ngài lấy chút máu của mình nhỏ lên trên hạt giống sau đó đem nó chôn xuống đất, rất nhanh nó có thể lớn lên.”
Tuyết Sinh bất đắc dĩ làm theo.
Tiểu hạt giống màu xanh đậm kia rất nhanh nẩy mầm, lớn lên, cuối cùng biến thành một cái lá tròn nhỏ lục sắc, ngoài ra trên đằng điều còn mộc ra một ít râu lông xù dài dài.
“Cũng rất khả ái nha.” Tuyết Sinh cảm thán đem cái tiểu đằng điều đã muốn lớn dần thoát ly khỏi thổ địa phóng ở trên tay, tại sao càng nhìn càng cảm thấy nó giống như sợi dây cột tóc, vậy dứt khoát đem nó dùng để cột tóc đi, mặt trên của nó còn che kín râu dài giống như rễ phụ của cây đa, thật là một trang sức phẩm không tồi.
Đối với “phát minh” của Tuyết Sinh, người dẫn đường thực sự là không nói gì, cứ tùy tiện hắn.
“Quỷ Đằng này tuy rằng chỉ có nhị phẩm, nhưng đây chẳng qua là đại biểu nó trí năng thấp, kỹ năng ít. Nó chính là một trong những thực vật đáng sợ nhất Ma giới, nó nguy hiểm nhất chính là do tập tính hấp huyết của nó, chỉ cần nó quấn lấy con mồi, nó sẽ nhanh chóng đem căn tu của mình dài ra đâm vào trong thân thể con mồi, trong quá trình hấp huyết nó còn phóng ra nọc độc có thể làm cho con mồi tê liệt, đáng sợ hơn chính là, cho dù nó bị kéo đứt, chỉ cần nó còn có một đoạn ngắn thực vật ở trên người con mồi, là có thể tiếp tục hấp huyết, lớn dần, thẳng đến khi con mồi tử vong mới thôi, quả thực là lạc địa sinh căn (bám rễ) kiên cường, được xưng là thực vật thế giới “tiểu cường”
“Lợi hại như thế” Tuyết Sinh kinh hỉ nói, “Vậy cùng kỹ năng quấn quanh của ta kết hợp lại, không phải là vô địch sao?”
“A.... này..... cần chính ngài đi thực nghiệm” Người dẫn đường hàm hồ đáp lại ——- đương nhiên, thẳng đến sau này thời điểm luyện cấp, Tuyết Sinh mới biết được hàm hồ của ông ta đại biểu cho cái ý tứ gì.
“Tốt lắm, đã cấp phần thưởng cho các ngài, nhiệm vụ của ta cũng hoàn thành rồi. Thỉnh hảo hảo cảm thụ tân thế giới hoàn toàn mới này.” Người dẫn đường lại khom người chào.
Tuyết Sinh nhìn ông ta muốn đi, liền vội vàng kéo tay áo ông ta lại, “Có thể trả lời ta một vấn đề không?”
“Xin cứ hỏi”
“Ông nhận thức Quỷ Điệp chứ? Chính là Quỷ Điệp người nguyên lai sắm vai sủng vật của ta đấy. Hắn hiện tại như thế nào rồi?” Tuyết Sinh lo lắng nhất chính là tình trạng hiện giờ của Tiểu Điệp, NPC trước mặt này rõ ràng là chân nhân sắm vai, hẳn là cùng với Tiểu Điệp là đồng sự.
chân nhân = người thật
“Hắn? Nhận thức chứ, là họa tinh của trung tâm tổ lập trình.” NPC sắm vai người dẫn đường vừa nghe đến tên “Tiểu Điệp” này, khóe miệng rất rõ ràng có điểm run rẩy, “Hắn từ chức”
“Từ chức sao?”
Tuyết Sinh cùng Thiên Hồng trăm miệng một lời kêu lên.
“Sao lại từ chức?”
“Hắn nhiều lần tự chủ trương, làm cho chúng ta náo loạn, mắc nhiều sai lầm như thế, không tự từ chức còn chờ chúng ta đuổi theo giết hắn sao?” Người dẫn đường nguyên bản hành vi tao nhã đang có khuynh hướng phát điên, “Chỉ cần hắn không mang đến phiền tử cho nhóm chúng ta thì đã cám ơn trời đất lắm rồi.” Ông ta tức giận dậm chân, quay người, thân ảnh liền tiêu thất.
Lúc này Tuyết Sinh không kịp bắt lấy ông ta, đành phải trơ mắt nhìn ông biết mất ở trong không khí.
“Sao bây giờ, chúng ta quả nhiên hại đến Tiểu Điệp” Tuyết Sinh bổ nhào vào trong lòng Thiên Hồng, khổ sở cực kỳ.
“Không sao, đợi lần sau gặp lại, chúng ta nghĩ biện pháp bồi thường cho hắn là được.” Thiên Hồng ôn nhu an ủi một phen, cuối cùng làm cho tâm tình Tuyết Sinh chuyển biến tốt đẹp một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.