Võng Du Chi Làm Gay Thật Tuyệt

Chương 23: Thứ địch vân để lại chỉ là kí ức về một người tốt luôn luôn che chở cho anh




[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] đối với bạn nói: Đổi acc
Vũ Trụ Thần Thoại trước mật một câu.
Tịch Lạc Ninh liền logout đổi acc.
Thời điểm chờ màn hình trò chơi load, Tịch Lạc Ninh chợt giật mình phát hiện anh thậm chí nghĩ cũng không nghĩ liền trực tiếp làm theo.
Nhớ tới suy đoán của Thản Nhiên Tiêu Sái, đột nhiên anh cũng không phân biệt được đến tột cùng là thói quen hay là vẫn luôn chờ mong. Chẳng lẽ trong lúc không để ý, tình cảm của anh đã có sự thay đổi rồi sao?
Trái tim Tịch Lạc Ninh đột nhiên như muốn nhảy ra khỏi ***g ngực. Anh tốn khá nhiều sức mới tỉnh táo lại, phân tích tình huống trước mắt.
Vũ Trụ Thần Thoại liên tục không lên mạng, Tịch Lạc Ninh rất nhàm chán. Anh không phủ nhận bản thân có nhớ Vũ Trụ Thần Thoại.
Bởi vì Vũ Trụ Thần Thoại đã tạo cho anh thói quen tổ đội thăng cấp, thói quen cái gì cũng nghĩ cho anh ta trước.
Ví dụ như vào phó bản, Vũ Trụ Thần Thoại rất ít khi tham gia vào tập đoàn bà tám, nhưng sẽ kịp thời nói cho anh biết đứng ở chỗ nào sẽ cọ được kinh nghiệp mà không bị quái thầm thương trộm nhớ, cũng sẽ mật nói chuyện phiếm với anh.
Giống như một người bạn thân.
Một khắc kia khi tự nhiên người bạn thân này không xuất hiện nữa, mặc kệ là người nào cũng sẽ cảm thấy không quen.
Mà khoảng thời gian này khi Vũ Trụ Thần Thoại rời đi, trong trò chơi là đủ loại giày vò. Tịch Lạc Ninh tự nhiên sẽ nhớ nhung đoạn thời gian chơi đến vui vẻ thoải mái kia.
Tịch Lạc Ninh không phủ nhận nhớ anh ta, bởi vì đó chỉ là nhớ nhung vô cùng thuần khiết của anh.
Anh biết rõ Vũ Trụ Thần Thoại là Địch Vân, Địch Vân lại là mối tình đầu của mình. Mặc dù cuối cùng vẫn chia tay không mấy vui vẻ, nhưng khi đã qua lâu thật lâu, nhớ lại những không khí đậm mùi thuốc súng sớm đã bị thời gian hòa tan thì còn lại chỉ là nhàn nhạt ấm áp cùng ngọt ngào.
Bất kể mối tình đầu của người nào cũng để lại ấn tượng vô cùng sâu đậm. Anh cũng không ngoại lệ.
Kia cũng chỉ là ấn tượng đã qua mà thôi. Nếu như anh vẫn còn yêu Địch Vân, cũng sẽ chẳng thèm quan tâm đối phương nhiều năm như vậy, mà Địch Vân cũng không thấy xuất hiện trước mặt anh như thế.
Thứ Địch Vân để lại chỉ là kí ức về một người tốt luôn luôn che chở cho anh.
Muốn anh cùng Địch Vân đốt nóng tình cảm đã qua, đừng nói người bên cạnh, chính Tịch Lạc Ninh cũng không cách nào tiếp nhận được.
Không phải Địch Vân không tốt, mà là cách hai người ở chung với nhau không thể nào yên ổn được. Tính tình của hai người khá giống nhau, người nào sẽ dễ dàng tha thứ cho đối phương đây.
Tính tình Tịch Lạc Ninh quả thật đã thu liễm không ít nhưng muốn anh chấp nhận tính tình của Địch Vân, chỉ sợ phải tu luyện trên trăm năm nữa.
Còn nữa, vấn đề trên giường giữa anh cùng Địch Vân rất nghiêm trọng, cũng không thể như mấy cậu nhóc choai choai chỉ mới hai mươi tuổi của mối tình đầu, vì vấn đề trên giường mà mỗi ngày tính kế tới tính kế lui, cuối cùng khẳng định sẽ lưỡng bại câu thương.
Suy nghĩ Tịch Lạc Ninh muốn an ổn cũng không quá mạnh mẽ, nhưng kiên quyết sẽ không tự làm khổ mình. Đẩy đi đẩy lại tình trạng này khiến cuộc sống mỗi ngày đều rất thê thảm.
Huống chi chỉ qua internet, anh thật có thể ăn lại cỏ cũ, một lần nữa yêu mến người đã xa cách mấy năm sao?
Ăn lại cỏ cũ chính là Cật hồi đầu thảo nghĩa là ăn lại cỏ đã ăn. Câu này xuất phát từ câu thành ngữ quen thuộc: ngựa tốt không quay đầu ăn cỏ cũ
Tịch Lạc Ninh phân tích cả buổi, làm thế nào cũng không hiểu được tại sao bọn họ lại có gian tình bên trong chứ.
Anh không thể nào yêu mến Địch Vân, mà Địch Vân khẳng định cũng sẽ không thể nào vì một nhân vật không có thật trên internet mà một lần nữa yêu anh.
Tịch Lạc Ninh thu lại phản ứng kì quái của mình, cuối cùng kết luận, tất cả là do những lời nói của Thản Nhiên Tiêu Sái mê hoặc nhân tâm người khác mới đưa đến kết quả thảm thiết như vậy.
Tịch Lạc Ninh phân tích xong, tâm tình rốt cuộc ổn định, mới phát hiện trên màn hình chật cứng tin mật.
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] đối với bạn nói: Ở đâu
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] đối với bạn nói: Đến thương khố
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] đối với bạn nói: Ở đâu, tôi tới đón cậu
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] đối với bạn nói: Mất mạng hả
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] đối với bạn nói: Thấy tôi onl, cậu phấn khích đến không nói nên lời rồi hả
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] đối với bạn nói: Thật sự kích động như vậy sao? Tôi tới đón cậu nha
Tịch Lạc Ninh im lặng, con người có thể tự kỉ đến mức độ này sao?
Anh chỉ là quá nhập tâm không để ý anh ta thôi mà? Thế mà có thể vọng tưởng thành như vậy, tác giả thật sự là sinh vật thần kì.
[Mật] Bạn nói với [Vũ Trụ Thần Thoại]: Anh ở đâu? Tự mình tới đây. Còn nữa, thỉnh tự soi gương. Người hay tự kỉ yêu chính mình tôi thấy nhiều rồi nhưng tự kỉ đến độ thần thánh như anh thì tôi chưa từng thấy đó
Mật này của Tịch Lạc Ninh vừa phát qua, Vũ Trụ Thần Thoại đã ngồi vững trên Phi Sư của anh ta đang lao thẳng từ trên trời xuống, đáp ngay bên cạnh người anh.
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] đối với bạn nói: Bọn họ đều nói cậu đứng ở bên bờ Đông Hồ như hòn vọng phu đó
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] đối với bạn nói: Từ sau khi tôi logout, cậu cũng không lên acc này hả
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] đối với bạn nói: Cấp bậc một chút cũng không tăng
[Mật] Bạn nói với [Vũ Trụ Thần Thoại]: Đừng nghe bọn người nói lời mê hoặc dân chúng đó. Anh đã nói mình chịu trách nhiệm thăng cấp cho tôi mà.
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] đối với bạn nói: Xấu hổ quá
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] đối với bạn nói: Nhớ tôi sao không gọi điện thoại
Anh thật ra cũng muốn lắm, chính là vẫn không gọi mà thôi.
[Mật] Bạn nói với [Vũ Trụ Thần Thoại]: Anh tìm tôi để nói nhảm hả?
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] đối với bạn nói: Không phải
Vũ Trụ Thần Thoại kéo anh vào đội, lại phát tới lời mời cùng cưỡi, lần này Tịch Lạc Ninh vô cùng bình tĩnh đồng ý.
Mặc dù đã từng thử qua, nhưng cách mấy ngày lại cùng nhau cưỡi thú dạo chơi đến tận chân trời, tâm trạng tự nhiên bất đồng.
Cảnh đẹp trên nền tuyết anh đã từng thấy, không nghĩ tới lần trở lại này lại là một cảnh sắc hoàn toàn khác.
Vẫn là trắng xóa một mảnh, là những bông tuyết nhẹ nhàng bay trong gió. Trong góc có những túp lều nhỏ, quả nhiên là đang định khai thác vùng đất này mà.
Vũ Trụ Thần Thoại giao dịch qua vài bộ thời trang, Tịch Lạc Ninh liếc mắt một cái, là thời trang mới nhất.
Tịch Lạc Ninh nhận giao dịch,
vô cùng tự nhiên đổi đồ, ở trong đống tuyết chạy a chạy, còn cưỡi Phi Sử bay qua bay lại mấy vòng trong đó nữa.
Sau khi đổi hết một lượt các bộ thời trang, cuối cùng bọn họ chạy đến trốn dưới lều tuyết kia, tiện thể nói chuyện phiếm.
[Tổ đội] [Mộng Hồi]: Đừng quên gửi ảnh chụp màn hình qua cho tôi đó
[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Ừ
[Tổ đội] [Mộng Hồi]: Gần đây bận lắm hả?
[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Có chút. Mấy ngày nữa tôi có thể rút thời gian chơi cùng cậu được
[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Tính sai rồi, còn tưởng chúng ta sẽ là đôi vợ chồng kết hôn sớm nhất trong bang chứ
[Tổ đội] [Tỉnh Mộng]: –|||
[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Tại sao không gọi điện cho tôi
[Tổ đội] [Mộng Hồi]: Không có việc gì thì gọi làm gì chứ
[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Nhớ tôi thế nào lại là không có việc gì
[Tổ đội] [Mộng Hồi]: …
Anh ta rốt cuộc từ đâu phát hiện anh nhớ anh ta vậy?
[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Nhớ tôi thì cứ gọi cho tôi
Tịch Lạc Ninh rốt cuộc kịp phản ứng, Vũ Trụ Thần Thoại chỉ sợ vẫn đang chờ điện thoại của anh, lại không có mặt mũi nào để hỏi số điện thoại của anh.
Tịch Lạc Ninh im lặng, đành phải miễn cưỡng trả lời anh ta.
[Tổ đội] [Mộng Hồi]: … Được rồi
[Tổ đội] [Mộng Hồi]: Trước tôi đổi acc đã
[Tổ đội] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Ừ
Bọn Shin – chan vừa login liên thay phiên nhau xoát loa chúc mừng.
Đám người trong bang bình thường đều bận rộn ít xuất hiện, không thích nói chuyện trên kênh thế giới, xoát loa, cho dù đánh nhau cũng chỉ nói hai câu gọi là, chỉ một mực xoát loa như vậy, đây là lần đầu tiên.
[Loa] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Hoa Sen, em gái Lam tân hôn vui vẻ!
[Loa] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Tui thay mặt toàn thể anh em trong bang, chúc Hoa Sen cùng em gái Lam tân hôn vui vẻ! Bạch đầu giai lão! Sớm sinh quý tử!
[Loa] [Nhị Thủ Yên]: Tân hôn vui vẻ!
[Loa] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Tân hôn vui vẻ!
… Xoát liên tục mấy giờ liền, lời chúc cũng đều chỉ như một.
[Loa] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Vì tiết kiệm lời chúc mừng, các anh em cùng lên nào. Lần nữa chúc mừng Hoa Sen cùng em gái Lam tân hôn
[Loa] [Công Tử Phong Lưu]: Vui vẻ!
[Loa] [Nhị Thủ Yên]: Sớm
[Loa] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Sinh
[Loa] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Quý
[Loa] [Từng Qua Thương Hải]: Tử
[Loa] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Khụ khụ, đây cũng là chữ.
Một đám người cứ chơi trò domino từng từ như vậy không biết chán.
Không ngừng nghỉ khiến người ngoài khiếp sợ, ngay cả Tịch Lạc Ninh cũng sợ hãi kinh khủng. Bình thường mấy đứa nhóc im lặng là thế, khi đùa giỡn thực sự không thể nào yên tĩnh được.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Đây là di chứng do bị kìm hãm quá lâu tạo thành đúng không?
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Hí, không phải
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Chính là do không có tiền để nghịch thôi.
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Chả mấy khi có người tài trợ loa để bọn tui nghịch mà.
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Không được. Tui phải thở cái đã.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: … Chúng bây thế mà đến 1 cái loa cũng không nỡ mua sao? Phụ công ông đây nghĩ chúng bây rốt cuộc lương tâm bộc phát nữa chứ.
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Lương tâm là cái chi? Có ăn được hok?
[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Vật kia rất khó ăn.
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Loa có đủ không?
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Không đủ. Bang chủ mỗi người lại phát 100 lần nữa
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Ra tiền cũng hem phải người ta mà ╮(╯╰)╭
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Chậc chậc, bang chủ, cưng nhường chức được rồi đó.
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Bản thân người ta cũng muốn lắm luôn, Vũ Trụ không nhận, tui cũng đâu có biện pháp gì!
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: –||| Bang chủ, những sách kia …
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Đừng hỏi nữa, nhất định là Vũ Trụ cho đó.
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Không hổ là Cà Phê.
Tịch Lạc Ninh tất nhiên hiểu hàm ý của hắn, anh khẽ kéo khóe miệng.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: –! Thật sự nằm cũng trúng đạn
[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Các cậu đang chơi trò thần bí gì đó?
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Àizz, đó là thế giới của các đại thần, Thương Hải ạ.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: 100 cái loa! Rốt cuộc chúng bây đã nuốt riêng bao nhiêu rồi? Vì cái lông gì mà ông không có hở?
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Mặc dù tui vẫn luôn đối chỉ số thông minh của Hoa Sen không ôm bất cứ hi vọng gì nữa. Nhưng phải đi đường vòng lớn như vậy thật sự là quá thấp so với tiêu chuẩn bình thường rồi.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Biến. Tui là quá khiếp sợ, bây giờ mới nói ra được.
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Cậu là chú rể, đưa cậu làm cái giề?
[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Chính mình tự đi mua loa thổ lộ, thổ lộ không quá tình cảm không được, sẽ không gả Lam Mộng Điệp cho cậu
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: … Đại thần!
[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Ít nhất phải thổ lộ 10 lần trở lên
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Tui bắt đầu đồng tình Hoa Sen rồi. Nhưng vẫn ngồi đây xem Hoa Sen thổ lộ tình cảm.
Tịch Lạc Ninh buồn cười, anh thật sự cho rằng Vũ Trụ Thần Thoại đang mượn việc công trả thù riêng.
Trong lòng Tịch Lạc Ninh vì Hoa Sen mặc niệm ba giây. Sau đó uống cà phê, chuẩn bị xem trò hay.
Hoa Sen dưới áp lực của quần chúng không thể không mua loa bày tỏ.
[Loa] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Mộng Mộng, anh yêu em!
[Loa] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Trong thế giới bình thường của anh có rất nhiều thứ bình thường, gặp được những người không tình thường. Nếu như có thể, anh nghĩ mình tại đây có chút gì đó không bình thường cùng em trải qua cuộc sống bình thường. Anh thích em. Mặc kệ em có tin hay không, dù sao thì anh tin là được rồi. Hì hì.
[Loa] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Anh yêu em như cá không thể rời nước, như Steve không thể rời bỏ Apple, như nhà không rời anh, tình yêu anh trao em tựa như lời thề son sắc giữa ngài Tôn Trung Sơn với cách mạng.

Đoán chừng là xoắn óc mãi cũng không thể nghĩ ra được lời nào nữa, ngoài trừ một câu đầu tiên, toàn bộ phía sau đều là thư tình lấy trên mạng xuống.
Lam Mộng Điệp cũng trả lời hai câu, nói thích cậu nhóc các kiểu.
Toàn bộ người trong bang còn cố ý làm ầm lên, trong lúc đang hòa hợp như vậy, đám người Ngạo Thị lại bắt đầu phát điên. Nhìn cũng biết là đã nhịn rất lâu rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.