Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Chương 80: Chém giá đảo môi thôi




“Chuộc thân sao?” Hướng Thiên Nhất Tiếu cùng Ngắt Hạnh Đầu Tường hai người ân ân ái ái ngồi xổm xuống cạnh Lô Vượng Đạt vì hắn lật tung đống đồ từ trong không gian đai lưng của hắn để tìm lão gia xe
Nhiều nhất chính là hồng dược cùng lam dược cao cấp, người không biết còn tưởng rằng Lô Vượng Đạt đi bán dược.
Cũng chỉ có Huyết Đồng – Tình Hỏa biết, toàn bộ kia là tiền lương tháng này của mình nha.
Ngắt Hạnh Đầu Tường đếm từng đồng tiền trò chơi rơi vãi bốn phía, cuối cùng cũng đếm xong “Một trăm tám mươi ba kim hai mươi sáu ngân một đồng.” Thực lo lắng “Nếu Koro đồng ý bán vua người lùn cho Lô Vượng Đạt bằng cái giá này, nhất định là do đầu mới bị khe cửa kẹp vào.”
Hướng Thiên Nhất Tiếu không cho là đúng “Hắn còn có tọa kỵ đản mà. Ấn giá cả thị trường hiện tại của tọa kỵ đản, hắn có thể nói là một kim khố di động nhưng không tự biết đến.”
“Nhưng mà…… Đây là cái gì?” Ngắt Hạnh Đầu Tường dùng gậy hẩy ra một thứ gì gì đó.
“Núm vú cao su.” Lô Vượng Đạt ngồi xổm lại đây, một bộ khoe khoang bảo vật nói cho bọn họ biết.
Hướng Thiên Nhất Tiếu nhìn hắn “Bằng chứng chức nghiệp vú em sao?”
Lô Vượng Đạt:“……”
“Lúc ta đơn xoát U Minh quỷ cốc, cầm nhầm của tiểu bảo bảo của Angelia nhưng quên trả mà thôi.”
“Vậy tiểu bảo bảo nhà người ta hiện giờ ngậm cái gì?”
“Cái nắp ấm trà.”
“……”
“Vậy đây là cái gì?” Ngắt Hạnh Đầu Tường lại lấy gậy hẩy ra một cái khác.
“Dây thắt lưng tổ truyền của nam tước, ngày đó giúp Allimand lột quần hắn mà quên không trả lại.”
“Vậy hắn giờ không có dây thắt lưng, quần chẳng phải là……”
“Dù sao hắn cũng toàn cưỡi ngựa, không rớt xuống được.”
“……”
Muốn Chết Không Dám Nói cũng chạy lại đây cầm dây thắt lưng tổ truyền của nam tước “Cái đồ này cũng là tổ truyền á, chẳng lẽ đeo nó thì có công hiệu cường thân tráng thể đặc biệt nào ư.”
“Không có.” Lô Vượng Đạt thực dứt khoát “Chỉ là dễ cởi ra mà thôi.”
Muốn Chết Không Dám Nói 囧 “…… Dễ dàng cởi thắt lưng ra vậy làm chi?”
“Dự phòng lúc vội vã vào WC, lại cả buổi không cởi được đấy mà.”
“……”
Huyết Đồng – Tình Hỏa 囧 囧 “Ngươi còn cầm nhầm quên trả cái gì không?”
Lô Vượng Đạt suy nghĩ, ở trong đống đồ vật của mình lấy ra 1 thứ mà không ai dám tưởng tưởng tới “Lọ tiền của Tư Thản Đồ.”
“Chờ đã” Huyết Đồng – Tình Hỏa đánh gãy hắn “Vậy hắn có chết cho ngươi xem hay không?”
“Có” Lô Vượng Đạt thực khẳng định “Đương trường liền lấy ra ba thước ruột heo đòi thắt cổ.”
“…… Ngươi tiếp tục.”
Lô Vượng Đạt tiếp tục giới thiệu “Còn có nhật kí thầm mến của Allimand, móng ngựa sắt của hài cốt chiến mã, thắt lưng của Angelia……”
“Cái gì?” Huyết Đồng – Tình Hỏa vừa nghe liền phát hỏa “Ngươi ngay cả thắt lưng của nàng cũng lột?”
Lô Vượng Đạt sờ sờ bụng bự nhỏ của mình “Cảm thấy một khối cơ bụng đang có nguy cơ biến thành hình cầu, sau này có bơi cũng không xài được phao bơi tròn, cho nên ta liền mượn thắt lưng của Angelia tới dùng tạm. Cuối cùng cũng đè được đống thịt ở bụng xuống, nhưng ngực lại hơn một vòng.”
“……” Huyết Đồng – Tình Hỏa nâng tay ý bảo mình hiểu được “Được rồi mau thu dọn đồ đạc, không phải tới chuộc thân cho vua người lùn sao? Hỏi Druid kia lúc trước rốt cuộc đã bán được bao nhiêu tiền đi.”
Lô Vượng Đạt ôm lấy đồ trên mặt đất ném cả vào không gian đai lưng, gọi “Nhân Khẩu Phiến Tử.” ( kẻ buôn người)
Druid nam nhân dở khóc dở cười chiếu ra ID của mình “Ta gọi là ‘Đêm Đã Khuya Chúng Ta Cùng Nhau Bỏ Trốn.”’
“…… Gọi ngươi là Nhân Khẩu Phiến Tử vẫn tốt hơn.”
“Vì cái gì?”
“Ta sợ ta gọi như thế, Huyết Đồng sẽ đuổi giết ngươi.”
Nhân Khẩu Phiến Tử quay đầu lại bắt gặp ánh mắt âm u của Huyết Đồng – Tình Hỏa, thực thức thời “Ta hiểu được.”
“Chúng ta đây tiến vào chuyện chính. Lúc trước ngươi bán vua người lùn được bao nhiêu tiền?”
Nhân Khẩu Phiến Tử buông xuôi tay “Thì được cái thẻ khách VIP có thể tới nơi này vui chơi mà vẫn được chiết khấu 8 phần.”
“Vậy xong rồi, cái này chỉ có thể tùy ý Koro đẩy giá lên trời thôi.” Xin Theo Ta Đàm Tiền vẻ mặt loại chuyện này ta thường xuyên làm.
“Cho dù là như vậy, cũng phải hỏi, dù sao cũng phải biết ngọn nguồn, không phải sao?” Muốn Chết Không Dám Nói nói.
Sau khi mấy người thống nhất ý kiến, mang theo vua người lùn bị bán cùng nhau đi hướng chòi nghỉ mát bên kia, trên đường thuận tiện đem kẻ soán vị đã bị ‘hong’ tới 7-8 phần kéo xuống.
Koro nhàn nhã ngồi ở trong đình, nhìn bọn họ lại đây cũng không vội vã hỏi xem chuyện gì, một bộ đa mưu túc trí.
“Ta muốn chuộc vua người lùn” Lô Vượng Đạt đi thẳng vào vấn đề “Ngươi nói cái giá đi.”
“Vậy ngươi lè lưỡi ra trước đi.” Koro thực nghiêm túc.
“Vì cái gì?” Mấy người bọn Lô Vượng Đạt cũng không hiểu cái gì cả.
“Sợ ngươi nghe giá xong sẽ cãi lộn.”
“……”
Koro chậm rãi vươn ba ngón tay “Không nhiều lắm, chỉ từng này.”
Lô Vượng Đạt lấy ra ba đồng tiền đưa cho Koro, thực cảm khái “Quạ đen nói đúng, người lùn thật sự là tiện đến mức dù có khủng hoảng tài chính thì cũng không tăng giá mà.” ( giải thích nhỏ: Ở đây ý là dù đồng tiền trượt giá (lạm phát) thì người lùn cũng vẫn giá cũ, còn ngày một rẻ)
Vua người lùn bị bán: “……”
Koro nhìn ba đồng tiền trong tay, ít tới mức giống như cái gai mọc trên đầu cây xương rồng bà “Ngươi đang đùa cái gì thế, ta nói là ba vạn kim tệ.”
Đám người Huyết Đồng – Tình Hỏa vẻ mặt quả thế.
Duy độc Lô Vượng Đạt vẫn trấn định như cũ lật xem tài sản của hắn, sau đó giơ ngón tay tính toán, nói với vua người lùn bị bán:“Nếu ngươi không ngại thì để ta chuộc một cái tai của ngươi trước đi.”
Vua người lùn bị bán:“……”
Ngắt Hạnh Đầu Tường đưa cho Lô Vượng Đạt một túi kim tệ “Nơi này có một vạn lẻ năm trăm kim, tính như chúng ta góp cổ phần cho phi thuyền của ngươi đi.”
Không hổ là hội trưởng Kỳ Lân hội, tùy thân liền mang theo vạn kim.
Đừng Đối Ta Đạn Cầm, Liệp Vương, Đinh Linh Linh cùng Muốn Chết Không Dám Nói đều cống hiến ra kim tệ trên người, nhưng không nhiều lắm, thêm vào cũng chỉ được hơn 4 ngàn kim mà thôi, cách ba vạn kim xa xa.
Nhưng chỉ có tài chủ Xin Theo Ta Đàm Tiền là không tỏ thái độ.
Chỉ thấy Xin Theo Ta Đàm Tiền một bộ nghĩa khí nghiêm nghị “Tiểu Đạt, năm đó có người đi vay tiền ta, ta tình nguyện từ lầu ba nhảy xuống.”
“Sau đó?” Lô Vượng Đạt hỏi.
“Ta nhảy, may mắn không chết.”
“Thật là may mắn.”
“Sau đó có người lại hướng ta vay tiền, ta lại từ lầu ba nhảy xuống, lại không chết.”
“Kỳ tích.”
“Sau nữa sau nữa lại có người muốn vay tiền ta, ta lại không chút do dự nhảy lầu tới tận sáng, lại chết không thành.” Xin Theo Ta Đàm Tiền ý vị thâm trường “Tiểu Đạt, ngươi hiểu được ý nghĩa điều này không?”
Lô Vượng Đạt không hề nghĩ ngợi “Ngươi đã có thói quen bất tử.”
“……” Xin Theo Ta Đàm Tiền co rút khóe miệng “Ý tứ là, ta tình nguyện tử cũng không cho vay tiền.”
Một bên, Liệp Vương thấp giọng hỏi Đừng Đối Ta Đạn Cầm “Năm đó hắn thật sự nhảy sao?”
Đừng Đối Ta Đạn Cầm thực khẳng định nói cho hắn “Nhảy, còn nhảy tới ba lượt.”
“Rất khó tin nha, như vậy cũng không chết.”
Đừng Đối Ta Đạn Cầm kì quái nhìn hắn “Có thể chết chỉ vì nhảy từ tầng hầm lầu ba thì mới là khó tin.”
Liệp Vương:“……”
Đinh Linh Linh kéo ống tay áo lên chuẩn bị động thủ “Xem ở phân thượng là thanh mai trúc mã, nói đi, muốn cái chết như thế nào?”
Xin Theo Ta Đàm Tiền thấy chết không sờn “Như vậy thì dùng từ một trăm tới 10 vạn ném chết ta đi.”
Không hổ là Tử Đòi Tiền.
Liệp Vương đưa cho muội muội một cây gậy thô “Cùng hắn nhiều lời vô nghĩa như vậy để làm chi, trực tiếp đánh ngất, xem trên người hắn có bao nhiêu tiền.”
Đinh Linh Linh nhìn cái gậy kia “Tốt lắm, không tồi, một gậy này đánh xuống chẳng những có thể nhìn xem trên người hắn còn bao nhiêu tiền, còn có thể nhìn xem tủy não của hắn là màu gì.”
Xin Theo Ta Đàm Tiền: “……”
Lô Vượng Đạt vẫn không lên tiếng lại có khí thế một hồi, một tay ngăn lại Đinh Linh Linh, đối Koro nói:“Có ra giá, đương nhiên còn có trả giá, cái loại mặt hàng như vua người lùn này mà ba vạn kim sao, một trăm kim còn quá nhiều đấy.”
Koro nhất thời nhảy dựng lên “Ngươi đây là chém nhau à.”
“Ta đây là cướp.”
“……” Koro bị nghẹn một lúc, nghiến răng nghiến lợi hung hăng “Ba vạn kim, một đồng cũng không bớt.”
Lô Vượng Đạt suy nghĩ, cắn răng một cái “Một ngàn kim.”
Thấy Lô Vượng Đạt tăng giá, Koro đắc ý “Ba vạn kim.”
“Năm ngàn kim.”
“Ba vạn kim.”
“Một vạn.”
“Ba vạn.”
“Một vạn năm.”
“Ba vạn.”
Koro một bước không nhường, Lô Vượng Đạt lại liên tiếp thoái nhượng.
Lô Vượng Đạt cũng đã nói ra cái giá một vạn năm nghìn kim mà cả bọn có, đoàn người bắt đầu sốt ruột, Đinh Linh Linh lại lần nữa kéo ống tay áo cầm chắc cây gậy để đánh Xin Theo Ta Đàm Tiền.
Lúc này Lô Vượng Đạt tựa như hạ đau quyết định việc trọng yếu, vỗ bàn nói “Ngươi thắng, ba vạn liền ba vạn, ba vạn kim chuộc hai vua người lùn đấy.”
“Thành giao.” Koro sợ Lô Vượng Đạt đổi ý lập tức liền giải quyết dứt khoát.
Mà từ khi hắn hô hai chữ này, khế ước giao dịch của người chơi cùng NPC bắt đầu thành lập.
Koro đắc ý dào dạt đem khế ước bán mình của vua người lùn để lên cán cân của hệ thống giao dịch, Lô Vượng Đạt thì đặt một vạn năm nghìn kim lên cán cân hệ thống giao dịch, hệ thống trao đổi vật phẩm song phương, giao dịch hoàn thành.
Koro vốn đang đợi Lô Vượng Đạt đưa thêm vào một vạn năm nghìn kim, không nghĩ lại thấy giao dịch hoàn thành “Sao lại thế này? Đâu đủ ba vạn kim, sao chỉ 1 vạn năm nghìn kim liền giao dịch? Hệ thống đại thần trục trặc sao?”
“Ngươi mới trục trặc đấy.” Lô Vượng Đạt thu xong khế bán mình của vua người lùn, nói “Ta nói chính là ba vạn kim chuộc hai vua người lùn, ngươi mới cho ta khế bán mình của một vua người lùn, đương nhiên cũng chỉ cho một vạn năm nghìn kim.”
Koro nhất thời một hơi cũng không hoãn lại được.
Đoàn người cũng mới phản ứng lại, đều lại đây vỗ vai Lô Vượng Đạt “Thông minh, chúng ta cũng bị lừa nha.”
Đừng Đối Ta Đạn Cầm thực trịnh trọng “Kỳ thật chúng ta đã làm tốt chuẩn bị đem đệ đệ gán nợ ở đây.”
Xin Theo Ta Đàm Tiền:“……”
“Nơi này không dùng được đá hồi thành, chỉ có thể đi truyền tống trận, nhưng tiền đều để chuộc vua người lùn hết rồi.” Muốn Chết Không Dám Nói lành lạnh nói “Phải gán nợ một người ở đây để rửa chén đĩa kiếm tiền mới được.”
“Đúng vậy.” Ánh mắt đoàn người thống nhất tập trung ở trên người Xin Theo Ta Đàm Tiền.
“Ngươi…… Các ngươi không thể như vậy.” Xin Theo Ta Đàm Tiền tiến lên, giống như gấu Koala mà ôm lấy Muốn Chết Không Dám Nói không buông “Ngươi lừa bán chồng, ngươi cẩn thận bị thiên lôi đánh xuống, cúc hoa nở tung đấy.”
“……” Muốn Chết Không Dám Nói thực bình tĩnh “Không đánh cũng nở rồi.”
“……”
“Hừ.” Koro đứng ở một bên hừ mạnh một tiếng “Chỉ có tố chất cỡ như các ngươi mà muốn ở chỗ ta rửa chén cũng không có cửa đâu.”
Xin Theo Ta Đàm Tiền vừa nghe chỉ vào vua người lùn “Hắn như thế còn được, ta như thế nào có thể không được.”
Vua người lùn bị bán nhất thời phi ra tiểu đao trong tay, động tác kia có vài phần tư thái ET tìm hoan, chính là lại không thấy toàn thân cao thấp của Xin Theo Ta Đàm Tiền có chỗ nào sứt mẻ.
“Đao của ta đâu?” Vua người lùn bị bán chạy vòng quanh tìm kiếm tiểu đao.
Nhân Khẩu Phiến Tử run rẩy xoay người lại đây, chỉ vào thí thí bên trái của mình “Ở đây nè.”
“……”
Vua người lùn bị bán rất hào phóng “Ngươi giữ đi, ta còn một cây khác.”
Nhân Khẩu Phiến Tử:“……”
“Được rồi, nói mau đi, thế nào mới có thể ở trong này làm công?” Đừng Đối Ta Đạn Cầm hỏi.
Koro dứt khoát quay đầu đi không nhìn bọn họ “Chỉ cần các ngươi trả lời đúng một vấn đề là được.”
“Hỏi đi.”
Có người dâng tới tận cửa làm công nhân để mình bóc lột, Koro sẽ không cự tuyệt, cho nên ngoài miệng nói không muốn, nhưng vấn đề cũng rất đơn giản “Không được suy nghĩ nhiều quá, nói ra một từ tiếng anh bắt đầu từ chữ cái M.” Đáp án là money.
Xin Theo Ta Đàm Tiền không thèm nghĩ mà trả lời ngay “Mi Mi.”
Toàn thể:“……”
Muốn Chết Không Dám Nói cứng ngắc quay đầu nhìn Xin Theo Ta Đàm Tiền “Là từ đơn TIẾNG ANH?” Cường điệu hai chữ tiếng Anh.
Xin Theo Ta Đàm Tiền nuốt nuốt nước miếng “…… Nữ nhi quốc.”
“……”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.