Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Chương 58: Thực tiễn đảo môi thôi [ thượng ]




“Mặc kệ đầu lão vu bà kia là nên dùng ván cửa kẹp vào hay là dùng lừa tới đá, hiện tại tối trọng yếu là mau mau đánh xong phó bản này, nên logout để làm một số việc rồi đấy.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm kéo qua Liệp Vương “Ta đã đặt một phòng cao cấp rồi, ngươi cũng biết nên làm như thế nào đi?”
Lô Vượng Đạt bu lại đây “Có thể đặt hộ ta một phòng ở bên cạnh phòng các ngươi không? Ta ngủ không ngã thân không lăn lộn, cho nên không cần phòng suite tiêu chuẩn (1) đâu, chỉ cần đặt một phòng toilet là được.”
Đừng Đối Ta Đạn Cầm:“……”
Huyết Đồng – Tình Hỏa khóe miệng co rút mạnh.
“Chỉ cần gần các ngươi là được.” Lô Vượng Đạt ánh mắt thực chân thành.
Đừng Đối Ta Đạn Cầm nhìn Lô Vượng Đạt, lại nhìn Huyết Đồng – Tình Hỏa “Vì cái gì phải gần chúng ta?”
Lô Vượng Đạt rất đương nhiên “Để tiện học tập trao đổi kinh nghiệm ‘Thực tiễn’, chia sẻ tâm đắc.”
Đừng Đối Ta Đạn Cầm:“……”
Liệp Vương:“……”
Huyết Đồng – Tình Hỏa chọn chọn mi “Ta chính là bên ngoài… phản bội.”
Lô Vượng Đạt thừa nhận sai lầm rất nhanh chóng, ôm lấy cánh tay Huyết Đồng – Tình Hỏa, đầu nhu nhu cọ Huyết Đồng – Tình Hỏa “Huyết Đồng ta sai lầm rồi, ta cũng không muốn nói ngươi như vậy, là Liệp Vương nói dưới loại tình huống này phải làm ác nhân cáo trạng trước, tiên hạ thủ vi cường, mới có thể lấy được chủ động. Ta vụng trộm nói cho ngươi” Ghé gần lỗ tai Huyết Đồng – Tình Hỏa “Kỳ thật người chân chính muốn ngoại tình là Liệp Vương.”
Liệp Vương phát điên “Ngươi này nói thầm cũng có điểm quá lớn tiếng đi.”
“Vấn đề trọng điểm là ở chỗ tiếng lớn tiếng nhỏ sao?” Đừng Đối Ta Đạn Cầm cúi người nói với Liệp Vương.
Liệp Vương suy nghĩ xong, nói “…… Chẳng lẽ là ở thanh âm dài hay ngắn sao?”
Đừng Đối Ta Đạn Cầm:“……”
Không nhìn một bên tranh cãi ầm ĩ, Hướng Thiên Nhất Tiếu cầm lấy đôi nhẫn đôi mà gian phu *** phụ tuôn ra, tuy rằng đối với hai người bọn họ thì cũng không có mấy tác dụng nhưng lại thập phần tinh xảo, đeo vào cho nhau.
Giờ phút này không cần bất cứ lời nào, bọn họ hiểu được tâm ý lẫn nhau.
Mười ngón đan vào nhau, gắt gao cầm tay đối phương, khó kìm lòng được mà muốn hôn lên môi người kia.
Vào một khắc vô cùng lãng mạn như thế, trung gian bọn họ lại xuất hiện cái mũi hồ ly, một giọt nước mũi treo ở chóp mũi.
“Ngươi lại tới.” Hướng Thiên Nhất Tiếu rít gào.
Lô Vượng Đạt đáng thương hề hề “Huyết Đồng hắn không muốn ngoại tình, mà thực hành thực tiễn ta lại không hiểu biết chính xác.”
“……” Thái dương Hướng Thiên Nhất Tiếu gân xanh bại lộ, dùng sức xoa huyệt thái dương.
“Cho nên” Lô Vượng Đạt dùng sức hấp nước mũi về “Ta đến học hỏi người có sẵn kinh nghiệm.”
“……”
“Khi làm cái loại chuyện này thì có cảm giác gì? Táo bón? Đau bụng kinh? Khó sanh? Trĩ sang?”
“……” Hướng Thiên Nhất Tiếu cực độ 囧.
Ngắt Hạnh Đầu Tường có chút ngượng ngùng, lặng lẽ đối Lô Vượng Đạt nói:“Chỉ cần là cùng người ngươi yêu, là tuyệt đối không có thống khổ, ấy chẳng những là thân thể giao hòa, còn là tâm hồn, cho nên sẽ …… Thực thoải mái.”
Nghe xong, Lô Vượng Đạt vội vàng nhảy xuống bả vai Ngắt Hạnh Đầu Tường, thí điên thí điên chạy hướng Liệp Vương “Hái hoa tặc nói, sẽ thực thoải mái, tuyệt đối không đau khổ.”
Liệp Vương bán tín bán nghi “Ngươi xác định hắn đang nói về mặt dưới, chứ không phải mặt trên chứ?”
Lô Vượng Đạt thực ngạc nhiên “Ngươi cũng thấy Hướng Thiên hội trưởng mới là mặt dưới sao?”
Hướng Thiên Nhất Tiếu nghiến răng nghiến lợi bị Ngắt Hạnh Đầu Tường lôi kéo trấn an.
“Rốt cuộc có muốn giết kẻ sa đọa Khuê Nhĩ Tát hay không?” Xin Theo Ta Đàm Tiền cùng Muốn Chết Không Dám Nói 囧 囧 hỏi.
“Giết.” Lô Vượng Đạt rất có quyết đoán hét lớn một tiếng, khôi phục hình người, xung phong đi đầu nhằm về phía Tế Đàn cuối cùng.
Kẻ sa đọa Khuê Nhĩ Tát đã đứng trên Tế Đàn, ánh mắt nhìn về phía đỉnh của cung điện tối đen, tay áo phiêu phiêu, chợt thấy thật là có vài phần cảm giác đạo cốt tiên phong.
Khuê Nhĩ Tát sâu kín thở dài “Các ngươi rốt cục đến đây, ta…… Ôi……”
Lô Vượng Đạt bất chấp tất cả xông lên đánh Khuê Nhĩ Tát, hoàn toàn đã quên chính mình là mục sư.
Đoàn người chỉ thấy trên đầu Khuê Nhĩ Tát không ngừng phiêu ra hồng tự làm người ta nghẹn họng nhìn trân trối — bạo đánh.
Chính là lượng thương tổn của bạo đánh kia làm cho người ta thực 囧 –2 điểm.
“Các ngươi mau ra tay nha, đánh xong mau kết thúc công việc.” Lô Vượng Đạt thúc giục.
Đoàn người lúc này mới động thủ quần ẩu Khuê Nhĩ Tát.
Bị đoạt công tác, Xin Theo Ta Đàm Tiền nói “Ta đây làm cái gì?”
“Thêm huyết.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm nói.
“……” Xin Theo Ta Đàm Tiền đột nhiên cảm thấy thế giới thật huyền huyễn, mục sư tank, chiến sĩ y tá.
Khi Khuê Nhĩ Tát ngã xuống rồi “Ôi chao? Người này có phải hay không là cái NPC mới kêu chúng ta trảo gian?” Lô Vượng Đạt kinh ngạc hỏi.
“Ngươi mới phát hiện à.”
Đoàn người bội phục hắn hậu tri hậu giác.
Huyết Đồng – Tình Hỏa vẫn đi kiếm tiểu xuân cung, lần này không biết là bộ vị người nào, hắn nhìn đến có chút đăm chiêu rồi lại bừng tỉnh đại ngộ.
Phân xong đồ, Xin Theo Ta Đàm Tiền có điểm khó có thể tin “Đại BOSS cuối cùng, liền như vậy xong rồi?”
“Bằng không ngươi còn muốn thế nào?” Muốn Chết Không Dám Nói lườm hắn một cái.
Xin Theo Ta Đàm Tiền nhức đầu “Chúng ta một đường bị lăn qua lăn lại, đến cuối cùng liền nhẹ nhàng giải quyết như vậy, ta có điểm không quen.”
Qụa đen vẫn đứng trên đầu trư nói chuyện “A a, ngươi là tiện cốt đầu ( có máu M) M thể chất, không bị lăn qua lăn lại thì không thỏa mái.”
Sau đó đoàn người liền thấy một người đuổi theo một con quạ trụi lông cánh chạy khắp phó bản.
Ra phó bản, gặp phải nương tử quân bị giết thảm.
Lô Vượng Đạt vừa đi vừa nhảy chạy đến “Linh Linh, các ngươi cũng đả thông phó bản?”
Đinh Linh Linh u oán “Sao có thể. Cũng không biết lão yêu bà này có phải hay không tới kì động dục rồi, chỉ cần nhìn đến thứ là giống cái liền nhất ủng mà lên, trực tiếp dùng chiến thuật biển người đè chết chúng ta. Thật vất vả ở phụ cận tìm được một người là nam đi vào tổ đội chúng ta, sau khi bị lão yêu bà chọn tận năm lần, quang quang vinh vinh trở thành một thành viên trong đại gia đình BL.”
“……”
Lô Vượng Đạt vội vàng đổi đề tài “Linh Linh, Huyết Đồng lại hẹn ta.”
Vốn thực buồn bực, tiểu cô nương vừa nghe, lại chuyển thành lo lắng bắt lấy tay Lô Vượng Đạt “Thật sự?! Sao đột nhiên gian liền hòa hảo? Có phải hay không ở trong phó bản phát sinh chuyện gì?”
Lô Vượng Đạt cười đến thực ngại ngùng “Là đã xảy ra chút chuyện.”
“Thật tốt quá!” Tiểu cô nương thật tình thay Lô Vượng Đạt cao hứng “Lần này hẹn ngươi vẫn ở nhà hàng cũ sao?”
“Chúng ta……” Lô Vượng Đạt rất thẹn thùng “Chúng ta quyết định đi học hỏi thực hành thực tiễn.”
“A ” Đinh Linh Linh hưng phấn còn hơn cả Lô Vượng Đạt “Chẳng lẽ trực tiếp liền ‘Cái kia’?”
“Ừ.” Lô Vượng Đạt dùng sức gật đầu “Chúng ta logout đây. Đúng rồi, còn có ca ca ngươi cùng A Ngưu ca cũng là.”
Đinh Linh Linh quay đầu chạy hướng Đừng Đối Ta Đạn Cầm “A Ngưu ca hảo dạng, dùng chiêu ta nói rồi chứ.”
Đừng Đối Ta Đạn Cầm hướng nàng nháy mắt mấy cái.
“Ha ha, ta đã nói, ca ca ta là tiện cốt đầu ( có máu M), không cưỡng bức là không vào khuôn đâu. A, đúng rồi, Tiểu Đạt chờ một chút” Nói xong lại chạy về chỗ Lô Vượng Đạt “Đợi logout sau, đến XX chờ ta, ta có một thứ cho ngươi đấy.”
“Cái gì vậy?” Lô Vượng Đạt hỏi.
Đinh Linh Linh cười thực tối thực thần bí, kiễng chân ở bên tai Lô Vượng Đạt nhỏ giọng nói gì đó, Lô Vượng Đạt mặt đỏ đồng đồng, không được tự nhiên giật nhẹ cái lỗ tai của mình.
Huyết Đồng – Tình Hỏa đi tới ôm lấy thắt lưng hắn “Đi thôi.”
Hai người này ở trong truyền tống pháp trận biến mất, đi theo là Liệp Vương cùng Đừng Đối Ta Đạn Cầm.
Thân ảnh Hướng Thiên Nhất Tiếu cùng Ngắt Hạnh Đầu Tường cũng chầm chậm biến mất ở trước mắt đoàn người.
Vẫn bị vắng vẻ coi nhẹ, Nhàn Ngữ Lạc Hoa không phải không phát hiện giữa Huyết Đồng – Tình Hỏa cùng Lô Vượng Đạt vi diệu biến hóa, nhưng nàng vẫn không muốn tin tưởng, ngầm cắn răng hỏi Đinh Linh Linh “Linh Linh, Tiểu Đạt nói thực hành thực tiễn, là cái ý gì?”
Đinh Linh Linh biết Nhàn Ngữ Lạc Hoa thích Huyết Đồng – Tình Hỏa, hiện tại Lô Vượng Đạt cùng Huyết Đồng – Tình Hỏa ở cùng nhau, tựa như Nhàn Ngữ Lạc Hoa đã chết phân tâm này, liền nói thẳng:“Nói đúng là, bọn họ người hữu tình sẽ thành thân thuộc. Tốt lắm, ta còn có việc, các ngươi tìm người xoát phó bản đi nhé, ta out trước nghen.” Nói xong liền lui đội, logout.
Nhàn Ngữ Lạc Hoa dùng sức cầm pháp trượng, con mắt hơi hơi đỏ lên.
Vô Gian thở dài đi qua, nghĩ muốn trấn an nàng, lại đã thấy thân ảnh của nàng dần dần biến mất, nàng cũng logout.
– phân cách tuyến –
Ngoài cửa sổ, nghê hồng khắp nơi, tựa như tinh không nhân gian còn thắng cả phồn tinh thiên thượng.
Trên ban công, trên bàn thủy tinh có đặt một bình hoa hồng đỏ, ở gió đêm hiu hiu, dưới cánh hoa trượt dài xuống một giọt sương sớm.
Trong phòng, ánh đèn dịu dàng, trong không khí bay tới tiếng nhạc du dương, nhàn nhạt hương rượu.
Chiếc thảm diễm lệ nhưng cũng không mất mềm mại làm cho tiếng bước chân đi trên nó không phát ra tiếng ồn.
Trên chiếc giường lớn rộng rãi thỏa mái mang phong cách châu Âu có…… Bốn người.
“Vì cái gì các anh lại ở chỗ này?”
Tuy rằng bộ dáng cùng trong trò chơi hoàn toàn bất đồng, nhưng từ thanh âm vẫn có thể nghe ra là Đừng Đối Ta Đạn Cầm.
Những lời này hắn hỏi không phải dành cho Liệp Vương đang bị hắn gông cùm xiềng xích, mà là nam nhân một bộ yêu nghiệt kia. .
Nam nhân cũng không vội vã trả lời hắn, cố ý cầm kính mắt của người trong ngực, làm cho người trong ngực trước mắt một mảnh mông lung, đôi mắt đều trở nên lim dim mê ly.
Sau khi đùa người trong ngực, nam nhân mới trả lời “Bởi vì chúng tôi đặt phòng toilet gần các anh nhất, ngay tại trong phòng các anh đấy.”
Đừng Đối Ta Đạn Cầm rất bình tĩnh “…… Vậy các anh còn không mau đi vào?”
“Láng giềng hoà thuận hữu hảo cũng liên quan tới việc ‘Thực tiễn’ thành công hay không, rất trọng yếu nha, không thể bỏ qua.”
“…… Anh đã ở chỗ láng giếng chúng tôi hơn hai giờ rồi.”
“Còn chưa hữu hảo mà.”
“……”
“Mạt Cao Thiên.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm hướng nam nhân vươn tay.
“Doãn Thịnh Sâm.”
Hai nam nhân nắm chặt tay, dùng ánh mắt không biết đã đạt thành cái hiệp nghị gì, Doãn Thịnh Sâm liền ôm Lô Vượng Đạt đứng dậy ly khai.
“Cứ thế đi à?” Lô Vượng Đạt hỏi.
Doãn Thịnh Sâm cúi đầu, càng nhìn Lô Vượng Đạt trong hiện thực thì càng thích “Chúng ta xuống dưới mướn phòng.”
Nhưng xui cái là lại gặp kì nghỉ dài hạn, phòng trống trong khách sạn cũng ít, Doãn Thịnh Sâm cùng Lô Vượng Đạt sau một giờ mới mướn được phòng.
Thực khéo là ở ngay cạnh phòng của bọn Đừng Đối Ta Đạn Cầm.
Khi đi ngang qua cửa phòng bọn Đừng Đối Ta Đạn Cầm, cửa phòng đột nhiên mở ra, Liệp Vương từ bên trong lao tới “Ai nói làm chuyện đó thoải mái thì để lại tên coi, tôi muốn lật tung từng cái từng cái mộ tổ tiên của bọn chúng nha.”
Lô Vượng Đạt:“……”
-Chú thích
(1) Phòng suite tiêu chuẩn: Nghĩa là phòng nghỉ sang trọng đạt tiêu chuẩn, phân biệt với một vài phòng khác..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.