Vô Thượng Thần Trúc

Chương 17: Huyền Thiên Đại lục




Khi Trần Quân xuất hiện trên không trung. lúc ấy Bên ngoài hắn được bao phủ một vòng tròn trận văn có 12 con thần thú chạy xung quanh, lít nha lít nhích tỏa sáng khắp người hắn.
Nhưng rất nhanh, Trần Quân nhìn mà tặc lưỡi. bởi vì cảnh sắc chung quanh quá huyễn lệ đi.
Vòng bảo vệ ở dưới quy tắc của quy tắc nào đó, bắt đầu hành trình xuyên toa không gian.
Trần Quân rất nhanh liền nhìn thấy, thiên địa mênh mông từ một lục địa to lớn hóa thành một cầu vòng, sau đó biến thành một "chấm chấm" nhỏ li ti loé lên.
Mà trong Tinh không mênh mông, "chấm chấm" ánh sáng nhiều như là vậy vô số kể.
"Mỗi một chấm, chính là một đại lục như vậy sao?" Trần Quân tự hỏi
"tinh không như thế khổng lồ, quả thực vô cùng vô tận đi "
" quả cầu lớn kia là cái gì? Mặt trời sao? Nhưng mặt trời có lớn như vậy sao"
vòng tròn bay quá nhanh, có khả năng vượt qua bất kỳ một tên lửa đạn đạo của nước M nào, trong nháy mắt liền vượt qua vô số tinh hệ, vô số tinh vực, cuối cùng, tốc độ của nó chậm lại.
Phía trước xuất hiện một viên tinh cầu khổng lồ. Lấy lục địa màu vàng đất làm chủ, biển rộng màu lam chỉ chiếm cứ một phần năm diện tích.
xuyên qua lớp bảo hộ của đại lục này. Thẳng xuống phía dưới vào một cái hang động. Ánh sáng loé lên rồi biến mất..
Ở một nơi nào đó ở trong hang động có một người một thú đang nằm. Đột nhiên người thanh niên mở mắt.
"ủa! Đây là"
"ta nhớ ra rồi. Thời điểm rơi xuống hình như là vào hang động. Chắc đây là nơi liên kết trận Pháp?"
Nơi đây được gọi là huyền Thiên Đại lục, khác với thế giới trước kia. huyền Thiên Đại lục có phong trào luyện võ, các loại tông môn lớn nhỏ, thế gia và các thế lực hầu như đan xen với nhau, ngay cả người bình thường cũng có căn cơ luyện võ, có điều thiên tư và sở học thì khác nhau nên phần nào hạn chế năng lực của họ, chính vì thế, bảo sao bình quân tuổi thọ mỗi người ở huyền Thiên Đại lục cao hơn thế giới ban đầu của hắn cho được.
Người ở đây sống đến trăm tuổi mà cơ thể vẫn khỏe mạnh, dẻo dai là chuyện rất đỗi bình thường. Nếu có chút thành tựu thì thọ đến vài trăm tuổi cũng chẳng phải chuyện đùa.
Chỗ của Trần Quân là một trong những đỉnh núi của đế quốc Đại Cồ Việt trên huyền Thiên Đại lục.
Võ đạo, quyết định vận mệnh, quyết định sinh tử; kẻ yếu, bị người ức hiếp; kẻ mạnh, ở trên nhìn xuống thiên hạ.
Trần Quân ngồi dạy thấy mình toàn thân điều bình thường, ngó qua con chồn thở phào một hơi. Trần Quân đứng dậy đi ra ngoài nhìn xem thế giới mới thế nào.
Xuyên qua một cái hang động sau thẳm, vượt qua một đường tiếp lấy một cái hang động, chỉ chốc lát sau, trước mắt phạm vi nhìn đột nhiên trống trải, giống như là đi vào một cái mới thế giới to lớn không thấy cuối.
Sự thực thật đúng là như vậy, hắn thực sự tiến nhập một cái mới thế giới, một cái chưa bao giờ nghe thế giới.
Bên miệng vách hang, các loại Hoa thi đua nhau nở rộ, biển hoa rực rỡ, xá tử yên hồng, hương thơm bốn phía.
Xa xa, từng ngọn Cao Sơn đột ngột từ mặt đất mọc lên, bên ngoài xanh xanh tùng liễu, thỉnh thoảng lại truyền ra dễ nghe tiếng chim hót.
Chân trời, một vòng hào quang treo cao, tỏa sáng ra vạn trượng quang mang.
Không khí thanh tân kèm theo mùi hoa mê người quất vào mặt mà đến, làm cho Trần Quân một hồi say sưa, hắn dám lấy nhân phẩm không có mấy tiền đồ làm chứng, cái này tuyệt đối không phải là Trái Đất hẳn có thể là tiên cảnh nhân gian.
Nơi đây giống như là một khung cảnh Thế Ngoại Đào Nguyên.
Tiên Cảnh!
Hơn hẳn Tiên Cảnh!
Nhưng, nơi đây cũng không phải là Trái Đất.
"Haha. Các Mỹ nữ đại gia ngươi đến rồi"
"đồ ngu ngốc! Ngươi bây giờ có cái gì mà đòi Mỹ nữ"
Một thanh âm trong trẻo lanh lảnh vang lên trong đầu của Trần Quân, làm trần quân giật hết hồn.
"Ai! Mau ra đây không thì ta đấm cho không trượt phát nào" Trần Quân ngó lui ngó tới hét lên.
"haiz! Ta ở bên trong ngươi. Ngươi Người này còn non lắm " lần này cô gái nói với giọng thương tiếc.
"á! Gái à. Hình như còn nhỏ. Cô ở đâu mau ra ta xem naò"
Trong lúc Quân đẹp trai nghii hoặc thì, chung quanh quang cùng ảnh, đột nhiên nhộn nhạo, rất nhanh cô gái nhỏ thân ảnh liền xuất hiện ở trước mặt hắn.
Tự nhiên nhìn thấy một thiếu nữ, Trần Quân lập tức ngây người.
Nhỏ như vậy, đây là tình huống gì?
Tiểu laury?
Đây là một cái thiếu nữ. Không phải không thừa nhận, cái này thiếu nữ là Trần Quân đã gặp qua trong nữ nhân xinh đẹp nhất, tuy là hắn căn bản sẽ không gặp qua bao nhiêu nữ nhân, nhưng hắn dám lấy tương lai của mình tính phúc cam đoan, cô gái này thực sự rất đẹp.
Tươi mát đơn thuần, thiên sinh lệ chất, thủy linh thanh tú, mỹ lệ làm rung động lòng người,gương mặt trong trắng lộ hồng, không có một tia tỳ vết nào, mày liễu như hoa, đôi mắt to tròn, kiều lông mi tựa như hai chiếc cái quạt nhỏ, vẫy vẫy chớp lên chớp xuống.
Làm người tâm lý ngứa một chút, trong con mắt to có dòng nước lưu động như một cơn sóng, đang mang theo một chút tò mò một mực không nháy mắt nhìn hắn.
Miệng anh đào nhỏ cười cười,vành môi có giọt nước làm trơn bóng ánh sáng. khiến người ta không nhịn được nghĩ muốn cắn một cái, người nàng mặc một bộ váy màu hồng
Khó có thể tưởng tượng là, cái này thiếu nữ ngay cả mười tuổi cũng chưa tới, thậm chí có một cặp bánh bao rất to tròn,làm cái váy hồng nhạt muốn toac, độ cong hoàn mĩ thật sự là quá làm người khác chú ý.
Váy xòe màu hồng chỉ phủ đến giữa gối, trên bắp chân làn da trơn trắng mềm mại mặc một màu trắng bó sát tất chân. trên chân mang đôi giày nhỏ màu hồng nhạt, trên đầu hai bím tóc trong thật dễ thương.
Lại là thiếu nữ có cặp núi lớn. Hình dáng nhỏ nhắn, bất quá cái này thiếu nữ cũng quá nhỏ đi.
Thiếu nữ trong tay cầm một gốc cây thực vật diêm dúa màu máu, toàn thân cây màu máu hồng, cây nhỏ ước chừng dài 15cm, trên đó phân bố chín mảnh phiến lá nhỏ, phía trên một cái hoa màu đỏ máu, ánh sáng màu tiên diễm, có vẻ dị thường yêu dị.
Nhìn thấy người này thiếu nữ xinh đẹp động lòng người. Trần Quân rất là khó khăn nuốt nước miếng một cái:
"nhỏ em gái, hồi nãy ngươi lên tiếng?"
"Tiểu tử, xin chú ý lời nói của ngươi!" thiếu nữ rốt cục lên tiếng,
"Không nên gọi ta nhỏ em gái, tuổi của ta đều có thể làm ngươi mười tám đời tổ tông, ta là Vạn Linh Nữ Thần một tia tàn hồn, cũng là bên trong Thần Trúc không gian chủ nhân! Ngươi có thể gọi Nữ Thần Đại Nhân!"
Nhỏ bé gái rất chảnh, cũng rất cần bị ăn đòn. Đây là Trần Quân thời khắc này cảm giác.
Còn cái gì Nữ Thần? Ai tin được không?
TRẦN Quân không tin,.
"Ngươi nhìn gì vậy? Ta nói đều là thật." Thiếu nữ nhìn ra Trần Quân ý tưởng nói
"nửa năm trước, từ khi ngươi nhận chủ Thần Trúc. ta liền ký sinh ở bên trong cơ thể ngươi, hấp thu nửa năm Tinh thần, thẳng đến ngày hôm nay mới thức tỉnh, hiện tại, ta có chút sự tình phải giao cho ngươi làm."
Nhỏ em gái lúc nói những lời này, giống như là chủ tịch đối với người sai vặc, không phải trưng cầu ý kiến, mà là mệnh lệnh hắn đi làm, cái loại cao ngạo này bị nàng biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Phảng phất hắn trong lòng thiếu nữ chính là một con kiến hôi, một người ô xin.
Trần Quân có chút khó chịu, đáng lẽ còn có chút trìu mến tâm Burlington, lúc này chỉ còn lại có phản cảm!
"Ta lại không phải của ngươi người Ô xin, tại sao phải nghe lời ngươi.có tin không ta đấm ngươi không trượt phát nào. " Trần Quân có chút nộ.
Nhỏ em gái lạnh rên một tiếng, sau đó trực tiếp nhìn Trần Quân.
dùng nàng ấy môi đỏ xinh xắn cùng thanh âm với tuổi tác không tương xứng lạnh như băng hỏi "Ngươi thích Mỹ nữ tuyệt sắc sao?. Giống cái gì lý nhã kỳ ấy "
"Thích. Tất nhiên phải thích rồi. Hỏi thừa " Trần Quân hồi đáp.
"thích Mỹ nữ mông cong, ngực to sao".
"Thích"
"Ngươi có bị bệnh không?Mỹ nữ đương nhiên điều thích. Đàn ông không thích Mỹ nữ chỉ có... " Trần Quân vẻ mặt không đồng tình nhìn nàng, hỏi.
Đẹp như thế nhỏ thiếu nữ, trong não có phải bị hư mất rồi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.