Vô Thượng Thần

Chương 9: Thất Tình Liên Hoa




Ầm!
Phượng hoàng lửa đá chân, đập cánh, thiên địa trở nên nhỏ bé, ngôi sao tựa hạt bụi.
“Lên cho ta!”
Phượng hoàng lửa giơ vuốt công kích, Tuyệt Hồng Trần không thèm tránh né. Hai tay kết ấn tạo ra một đóa hoa, trong khoảnh khắc đóa hoa được Tuyệt Hồng Trần tạo ra bỗng to lớn tột cùng, cực kỳ rực rỡ. Sức sống vô tận dồi dào ngập trời, va chạm với vuốt phượng.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai. Đóa hoa của Tuyệt Hồng Trần nghịch thiên đến mấy cũng không thể hoàn toàn đỡ được thần uy của thần thú trong truyền thuyết. Thần uy của phượng hoàng lửa quá bá đạo, nghịch thiên.
Cho nên vuốt đạp xuống, Tuyệt Hồng Trần không đỡ nổi bị đạp tè xuống đất bùn.
Vuốt bá dạo làm mọi người hút ngụm khí lạnh.
Lão tổ đại giáo chấn động nói:
“Phượng Hoàng tộc thực sự bỏ hết nội tình bồi dưỡng nàng thành một vị cự phách sao? “
Rào rào!
Tuyệt Hồng Trần đứng dậy từ đống đất đá, tốc độ siêu nhanh.
Phượng ngân cửu thiên:
“Thu! “
Phượng hoàng lửa bay lượn, tốc độ của Tuyệt Hồng Trần rất nhanh nhưng phượng hoàng lửa càng mau hơn nhiều.
Tuyệt Hồng Trần vừa bay lên, phượng hoàng lửa giương cánh, tốc độ không gì sánh bằng đánh trúng hắn. Tuyệt Hồng Trần bị hất văng, phun búng máu.
“ Đáng sợ quá, đây chính là thần thú vô địch sao?”
Nhìn phượng hoàng lửa kết hợp tốc độ và lực lượng vô cùng hoàn mỹ, lão tổ đại giáo biến sắc mặt. Thứ này quá nghịch thiên.
Ầm!
Tuyệt Hồng Trần đập mạnh vào đá núi, đụng sập vài ngọn núi, máu nhuộm đỏ mặt đất.
Nhìn cảnh tượng kích thích thị giác, đám người hút ngụm khí lạnh. Mọi người giờ mới biết cái gì gọi là thần uy, uy thế thần thú đến thế là cùng.
Phượng hoàng lửa một cánh hất bay Tuyệt Hồng Trần, nó xoay quanh trên bầu trời như săn tìm con mồi, thần uy mênh mông làm người ta run rẩy.
Rào rào!
Tuyệt Hồng Trần bò dậy từ đống núi sập, người đẫm máu nhưng tinh thần phơi phới, trông không giống người bị thương.
Tuyệt Hồng Trần bò dậy, vẻ mặt hớn hở:
“Tiếc rằng ngươi không phải phượng hoàng phản tổ hoàn mỹ.”
Tuyệt Hồng Trần cười nói:
“Tuy hung mãnh thật nhưng chưa trọng thương được ta, nếu ngươi chỉ có thực lực như vậy thực đáng thất vọng. “
Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo nhíu mày, hắng giọng, nói:
“Hồng Trần, nghiêm túc đi nào, đánh bại nàng nhanh nhanh một chút, ta qua cứu Vô Tình. “
“Được rồi “
Tuyệt Hồng Trần vừa dứt lời, mi tâm nứt ra, bay ra một nụ hoa. Một nụ hoa vươn lên từ mi tâm, nụ hoa bay ra, bay vào tay Tuyệt Hồng Trần.
“Bóc!”
Vang tiếng hoa nở, thanh âm rất nhỏ nhưng mọi người, tu sĩ có mặt ở đây đều nghe thấy.
Thanh âm hoa nở khẽ khàng làm tu sĩ nghe tim chợt nhảy loạn. Thanh âm hoa nở nhẹ nhàng làm mọi người tim rớt cái bịch, nghẹt thở, tim đập chân run.
Nụ hoa chậm rãi xòe ra, đóa hoa tựa hoa sen. Đóa hoa bảy sắc, nó lung linh như cầu vồng.
Khi nụ hoa nở, bầu trời như có tiên quang. Các cánh hoa xòe ra, một cánh hoa đại biểu cho một màu tiên quang, nụ hoa từ từ nở rộ tiên quang thất sắc chói lòa.
Bầu trời nổi lên dị tượng, làm mọi người giật mình kêu lên:
“Sao...Sao... Sao thế này?”
Tất cả tu sĩ ở đây chứng kiến đóa hoa này đều rung động, từng cảm xúc Hỷ, Nộ, Ái, Ố, Ai, Lạc, Dục (mừng, giận, thương, ghét, buồn, vui, muốn) đều thể hiện rất phong phú. Ngay cả Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo nhìn vào đóa hoa cũng động dung không thôi.
Hoa nở thiên địa có dị tượng theo cánh hoa, cảm xúc thất tình của mọi người đều bị ảnh hưởng, chuyện đáng sợ biết bao, điều này đã điên đảo hắc bạch âm dương! Đóa hoa nở rộ, trông nhỏ bé yếu ớt lại có lực lượng đáng sợ. Các cánh hoa nở ra như chống nứt thiên khung, lực lượng xé rách thời không.
Có lão tổ đại giáo kinh hoàng kêu lên:
“Đây... Là...Là hoa vô địch, tuyệt đối là hoa cường đại nhất đời…”
Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo thì thào:
“Thất Tình Liên Hoa...thế gian duy nhất một bông… tuyệt thế vạn cổ thần hoa.... Không ngờ… không ngờ… qua ngàn vạn năm nó lại nở vào lúc này.”
Nhìn tiên quang che trời, phượng hoàng lửa không hề lùi bước, phượng ngân cửu thiên:
“Thu…!”
Phượng hoàng lửa bay ngược lên trời, hai cánh vỗ kéo vệt lửa dài. Phượng hoàng lửa phóng lên cao, đuôi lửa xoay tròn thành gió xoáy lửa khổng lồ. Khi phượng hoàng lửa lao lên thiên khung, lốc xoáy lửa bộc phát đốt khắp thiên địa. Vô số tinh hỏa biến thành bão lửa nuốt trọn Tuyệt Hồng Trần.
Tuyệt Hồng Trần hừ lạnh một tiếng:
“Tự tìm đường chết!”
Tuyệt Hồng Trần nâng đóa hoa lên, từng cánh hoa nở rộ.
Thất Tình Liên Hoa, khi đóa hoa nở tiên quang bảy màu che phủ thiên địa, bầu trời bị tiên quang bao phủ.
Bóc!
Cánh hoa xòe ra.
Bóc bóc bóc!
Khi cánh hoa nở rộ, hư không nứt vỡ. Bão lửa đốt trời bị tiên quang dập tắt. Hư không tan vỡ theo tiên quang, tiên quang phủ xuống thiên địa. Một cánh hoa tách ra, đánh trúng phượng hoàng lửa. Dù phượng hoàng lửa dùng một kích cường đại nhất đỡ cũng không ngăn được.
Ầm!
Phượng hoàng lửa bị một kích tựa mây trời đánh rớt xuống. Tốc độ của phượng hoàng lửa siêu nhanh nhưng cánh hoa đó nương theo thời không càng mau hơn. Phượng hoàng lửa bị đánh rơi xuống, chưa kịp bay lên thì lại một cánh hoa với tốc độ không thể tưởng tượng đuổi tới nó. Hai cánh hoa trên trời giáng xuống, đâm phía phượng hoàng lửa.
Phượng hoàng lửa muốn trốn nhưng không thể thoát khỏi hai cái cánh hoa.
Phập!
Hai chiếc cánh hoa trông cực kì bình thường, như hóa thành hai thanh kiếm bén nhọn, phá nát không gian, đâm xuyên qua thân thể phượng hoàng.
Biết Tuyệt Hồng Trần đã thắng thế, Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo không còn chú ý nhiều tới trận chiến này nữa, đạp không bay về phía long tộc. Nhưng một thân ảnh nhanh như chớp xuất hiện, ngăn cản đường của nàng, nói:
“ Đây là quyết chiến sinh tử của Long Ngạo Thiên cùng Vô Tình Kiếm Đế, Đảo Chủ muốn nhúng tay sao? Nếu vậy bản vương cũng muốn lĩnh giáo Đảo Chủ một hai. “
Chưa đợi Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo lên tiếng, một nhánh cây như từ hư không đột ngột xuất hiện, đâm xuyên qua người Côn Bằng Vương. Không thấy máu văng tung tóe, Côn Bằng Vương dần dần biến mất.
“Tàn ảnh?”
Nguyệt Phong Thiên nhíu mày, lạnh như băng nói ra:
“Muốn chiến? Ta chiều ý ngươi “
“Nguyệt tộc cũng muốn nhúng tay vào vũng nước đục này sao?” Côn Bằng Vương trên không trung vẻ mặt âm trầm, toàn thân bùng ra thần khí mãnh liệt, nói.
“Ta chính là muốn nhúng tay vào. “
Không nhiều lời, một chưởng hoành không mà tới, mang theo vô thượng pháp tắc chụp tới Côn Bằng Vương. Toàn thân Côn Bằng Vương tràn ngập khí hỗn độn, thoáng chốc khí hỗn độn hòa hợp thần khí cuồn cuộn. Côn Bằng Vương mở ra hỗn độn, khí hỗn độn tràn ngập thiên địa. Pháp tắc quanh quẩn, vang tiếng hú dài, một con Côn Bằng khổng lồ xuất hiện.
Côn Bằng giương cánh che trời, há mồm nuốt hết hỗn độn. Côn Bằng đập cánh, hỗn độn vô tận như thác nước đổ xuống. Lúc này không còn Côn Bằng Vương mà chỉ có một con Côn Bằng hỗn độn. Bản thể của Côn Bằng Vương biến thành Côn Bằng hỗn độn khổng lồ này.
Côn Bằng hỗn độn bay lên cao ức vạn dặm, bao trùm cửu thiên. Đôi cánh Côn Bằng hỗn độn che lấp bầu trời, dường như Long giới này không thể chứa hết cơ thể to khủng khiếp của nó.
Đám người đang quan chiến Tuyệt Hồng Trần với Hỏa Phượng Hoàng quay lại nhìn:
“ Là Côn Bằng!? “
Nhìn Côn Bằng hỗn độn siêu khủng, mọi người cảm giác một cánh chim đủ đè sập mặt đất. Có đại nhân vật kiến thức rộng nhỏ giọng nói:
“Đây không phải Côn Bằng bình thường.”
Nhìn Côn Bằng hỗn độn nhả ra hỗn độn vô tận như thác nước khiến người sinh ra ảo giác, dường như Côn Bằng đang tạo thiên địa sơ sinh.
Nhìn Côn Bằng che trời, gầm lên một tiếng dài, một cánh quét xuống, nhẹ nhàng phá tan một chưởng của Nguyệt Thiên Phong. Chưởng phong vừa tán đi,
“Tranh!”
Nguyệt Thiên Phong trên tay xuất hiện một cổ cầm, một tiếng đàn vang lên, một đạo khí lưu vô hình nhưng tản ra pháp tắc đáng sợ vô cùng hóa thành một đạo kiếm mang quét lên, chém về phía Côn Bằng Vương. Côn Bằng Vương biến sắc, gầm vang một tiếng chấn động thương khung. Tiếng gầm vang vọng cả Long giới, chấn nát đạo kiếm mang.
Tranh… Tranh...Tranh!
Tiếng đàn không dứt mang theo vạn vạn đạo kiếm mang bao trùm lấy Côn Bằng. Thành công cầm chân Côn Bằng, Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo cấp tốc tiến về phía Vô Tình Kiếm Đế. Thấy Long Ngạo Thiên cầm Long thương vẫn chỉ hướng Vô Tình Kiếm Đế, Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo một chưởng phóng tới, vỗ bay Long Ngạo Thiên không chút phản kháng. Chỉ là không ai chú ý tới, vẻ mặt Long Ngạo Thiên trở nên thanh thản, nở một nụ cười mỉm. Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo cấp tốc lao tới chỗ Vô Tình Kiếm Đế, nhưng người tính không bằng trời tính…
Ầm… Ầm… Ầm!
Long giới như nứt ra, một thanh âm trong trẻo vang lên:
“ Có vẻ như nhân tộc các ngươi không coi Long giới ta ra cái gì. Phương Luân Hồi, Long tộc chúng ta chưa tới lượt người dương oai đâu “
Ầm!
Một chiếc cánh cắt nát không gian, chém về phía Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo. Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo biến sắc, Hỗn Độn Luân Hồi trượng chắn ngang, chắn lại chiếc cánh chém tới bất ngờ đó. Không chút yếu thế, nàng lập tức ra tay, vừa ra tay, khí thế như cầu vồng đập thẳng về phía thân ảnh mới tới, cực kỳ hung hãn, vừa ra tay chính là hơn mười chiêu, cương mãnh bá đạo, vừa ra tay là được chiêu thức thao thao bất tuyệt, thần khí một lớp sóng cao hơn một lớp sóng.
Xung quanh chỗ va chạm, thời không đảo lộn, pháp tắc quay cuồng. Hai thân ảnh tách ra, mọi người mới nhìn rõ người chặn ngang Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo là ai.
Thời điểm hai thân ảnh đứng vững, mọi người mới nhìn rõ dung mạo của người mới đến, nhìn thấy dung mạo của nữ tử, không ít người lập tức động dung, không ít con người như bị khuynh đảo.
Nữ tử trước mặt chừng hai mươi tuổi, có mỹ mạo tuyệt thế, tóc nâu như thác nước, lông mày như phượng, mặt trái xoan, môi son đỏ tươi, nữ tử quyến rũ động lòng người, mắt hơi hếch mang theo làn thu thủy dịu dàng, ba quang nhộn nhạo, một cái nhăn mày, một nụ cười đều câu nhân hồn phách, vũ mị đẹp đẽ.
Dáng người nữ tử càng điên đảo thần hồn của người ta, tuy nữ tử mặc váy lụa, nhưng mà vẫn có thể nhìn thấy bộ ngực sữa kinh tâm động phách, bộ ngực sữa cao thẳng như núi, rất no tròn, cho dù nàng mặc quần áo rộng thùng thình vẫn không che lấp được, giống như được chuyên gia nuôi dưỡng mà thành. Đôi cánh sau lưng chớp động, càng làm cho nàng có thêm một cỗ phong tình không nói nên lời.
Thân hình nữ tử lả lướt, vòng eo nhỏ nhắn bó chặt, cặp mông đầy đặn kinh tâm động phách, cặp mông của nàng vểnh lên, mượt mà đẫy đà, cho dù là quần áo rộng rãi cũng không che lấp được khe rãnh tuyệt thế.
Càng khiến người ta thất thần là, đùi ngọc của nàng thon dài, rất tròn tinh xảo, nhiều ra một phần là quá mập, ít đi một phần là quá gầy.
Nữ tử trước mặt, luận dung mạo hoặc là không phải thiên hạ vô song, nhưng tuyệt đối là vưu vật khiến người ta rung động, tuyệt đối là hồng nhan họa thủy nam nhân nào cũng muốn ôm vào lòng.
Vừa nhìn thấy nữ tử này, mọi người sợ hãi thán phục, thật sự là quá mê người, dung nhan vũ mị, dáng người ma quỷ, đây tuyệt đối là vưu vật trong suy nghĩ của nam nhân.
“ Long Dực Thiên, ngươi vẫn hùng hổ như thế, nhưng còn xa mới là đối thủ của ta. Tránh ra, ta tới đây chỉ muốn mang Vô Tình Kiếm Đế đi. Chỉ cần ngươi tránh đường, mọi chuyện coi như xong. “
Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo cau đôi mi thanh tú, lạnh lùng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.