Vô Thượng Niết Bàn

Chương 99: Huyết Hồn Yêu Đan




Một tháng sau, trước tế đàn, cái lỗ thủng không thấy đáy đã đầy rẫy Thanh Lôi Hỏa, nó không ngừng phát ra sức nóng ngập trời, còn trên bề mặt yêu đan máu huyết và hỏa diễm hòa trộn thành một màu xám nhạt, máu huyết của Hi Văn không ngừng được rút khỏi cơ thể để làm nguội đi Thanh Lôi Hỏa, rồi thanh lôi hỏa đó, lại được Hỏa Thần Lệnh dẫn dắt thoát ra khỏi yêu đan,
Lúc này đã trải qua mấy tháng tế luyện cùng thôn phệ. trên bề mặt yêu đan ngày càng trở nên vàng lấp lánh một cỗ khí tức quỷ dị từ đó truyền ra bên ngoài, đồng thời một lực lượng kinh khủng, cực đoan chậm rãi khuếch tán, trong yêu đan còn mơ hồ thấy được một Hi Văn thu nhỏ càng cuộn mình ngủ say.
Bạch Hàn Phong cố gắng bảo trì sự tỉnh táo, thế nhưng lúc này lại tiến vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê, không chịu được đau nhức trong cơ thể, dường như thân thể này không phải là của hắn nữa vậy. Ngay từ đầu, vốn là hắn đã không chịu được, chẳng qua là do Hi Văn và Toan Nghê hộ vệ mà thôi, lúc này tuy rằng vẫn được cái lồng ánh sáng màu xanh của Hi Văn và cả linh lực của Toan Nghê toàn lực hộ vệ, nhưng Bạch Hàn Phong vẫn không thể nào chịu nổi.
Trong địa động hiện giờ vô cùng yên tĩnh, thời gian nhanh chóng trôi đi. Trong nháy mắt thời gian nửa tháng nữa đã trôi qua, trong nửa tháng này, thân thể Bạch Hàn Phong luôn bị hỏa diễm bao phủ Thanh Lôi Hỏa này quá mức quỷ dị, chí ít là cấp độ của Bạch Hàn Phong không thể nào có thể thông qua Hỏa Thần Lệnh hấp thụ được. Mà Chỉ có thể bức nó ra khỏi người của Hi Văn mà thôi.
Bạch Hàn Phong hiện tại hầu như đã biến thành một người da bọc xương, sắc mặt tái nhợt tới mức đáng sợ, hô hấp vô cùng yếu ớt. Lúc này nếu như có người nhìn thấy Bạch Hàn Phong như vậy có thể sẽ cho rằng Bạch Hàn Phong là một người sắp chết.
“- Tiểu tử, sắp xong rồi, ngươi cần phải cố gắng lên. Đại Vương của bọn ta trông chờ cả vào ngươi”
Thủ ấn trong tay Toan Nghê không ngừng biến hóa vừa lẩm bẩm nói, Hôm nay hắn sẵn sàng hi sinh toàn bộ tính mạng của mình, chỉ cầu đại vương có thể thoát ra khỏi được chốn này, cho dù hắn và Giao Long có chết cũng không nề hà chi cả.
Thấy Bạch Hàn Phong héo rũ như vậy, Toan Nghê vội cắn ngón tay, một dòng máu huyết của yêu thú cường đại cấp tốc đi vào miệng Bạch Hàn Phong,
Grao
Mấy canh giờ sau, Trong địa động lại truyền ra một tiếng gầm kinh thiên động địa,, Yêu đan của Hi Văn bất chợt trở nên sáng chói cả mắt, hư ảnh trong yêu đan giãy dụa hồi lâu xem ra nó sắp sửa phá được sự kiềm chế của Thanh Lôi Hỏa.
“Vẫn thiếu một chút”
Trên khuôn mặt của Giao Long đột nhiên hiện lên sự vui mừng, hắn vô cùng ít nói, từ đầu đến giờ chỉ có toan nghê nói nhiều, hắn chưa hề mở miệng, nhưng lúc này hắn lại cất tiếng nói, đồng thời ánh mắt hắn toát lên vẻ kiên định. Hắn lập tức biến trở lại thành hình người, thủ ấn trong tay nhanh như thiểm điện đánh ra từng đạo năng lượng vô hình khiến cho không gian gợn sóng.
“Đại Vương, hãy ra đi”
Ngay lập tức, trong yêu đan đột nhiên có một thân ảnh lao ra, Giao Long hét lớn một tiếng, năng lượng quanh người liên tục rót vào bên trong yêu đan để mặc cho nó thôn phệ.
“Giao Long”
Hư ảnh nhỏ bé của Hi Văn từ trong yêu đan lao ra đau đớn nhìn Giao Long hét lớn, nhưng Giao Long chỉ cười mà nói:
“Đại Vương, Kiếp sau thuộc hạ vẫn muốn được hầu hạ người, “
Cùng lúc với tiếng nói này, toàn bộ yêu khí của Giao Long đã bị hấp thụ hết, thân thể nó từ từ đông cứng lại rồi tan vỡ ra như một bức tượng bằng sứ, yêu đan trong cơ thể nó cũng vỡ vụn, cứ như vậy một con giao long bát cấp hiếm có đã trở về với cát bụi.
Cùng lúc này, Thanh Lôi Hỏa còn sót lại trong cơ thể Hi Văn bỗng nhiên bùng cháy, hẳn là nó muốn ra đòn cuối cùng, Hỏa diễm thiêu đốt sinh cơ của Hi Văn, khiến cho bản thể của nàng sinh cơ toàn thân vô cùng yếu ớt, sắc mặt tái nhợt.
Trong nháy mắt này Toan Nghê cũng mở hai mắt, trong mắt bắn ra tinh quang, lập tức nhét yêu đan của mình vào trong miệng Bạch Hàn Phong rồi nói:
“Đại Vương nhờ ngươi chăm sóc.”
Hắn vừa nói xong, thì nhanh chóng thu nhỏ lại rơi xuống nền đất trong địa động/
Mà Bạch Hàn Phong, nhận được yêu đan thì cảm thấy sinh lực tràn đầy, hắn thở dài như trút được gánh nặng, hai tay nhanh như thiểm điện đánh ra từng đạo thủ ấn, từng đạo năng lượng vô hình từ yêu đan tiến vào trong Hỏa Thần Lệnh.
Vù Vù.
Từng đạo năng lượng trên yêu đan thông qua người Bạch Hàn Phong được rót vào trong Hỏa Thần Lệnh, linh khí bên trong tức thì sôi trào lên, hoa lửa không ngừng bắn ra chung quanh, mà cùng lúc đó, Thanh Lôi Hỏa kia cũng vô cùng quỷ dị. Lúc này nó và hư ảnh tí hon của Hi Văn lăn xả vào nhau hết sức mãnh liệt. thân ảnh nhỏ bé của hi văn trở nên trong suốt, một cỗ khí tức thần bí khuếch tán ra.
Phanh Phanh.
Dưới hỏa diễm kinh khủng bao vậy, đột nhiên truyền tới âm thanh bạo liệt, trong nháy mắt Tia thanh lôi hỏa cuối cùng trong người Hi Văn bị hòa tan một cách quỷ dị,, năng lượng cường hãn tới cực hạn khuếch tán ra chung quanh.
Năng lượng này khuếch tán ngay cả không gian trong địa động cũng bị gấp khúc, Thanh Lôi Hỏa chung quanh bị đánh văng ra, căn bản không thể bao vây được hư ảnh của Hi Văn nữa.
Grao.
Trong không gian truyền đến một tiếng giống như là rồng ngâm vậy. Từng đoàn năng lượng điên cuồng được phóng thích, Bạch Hàn Phong bị một trong những đoàn năng lượng đó đánh trúng, cơ thể hắn đập mạnh vào tường, Toàn thân hắn toàn là những vết đứt gãy trông vô cùng khủng khiếp, hắn cố gắng bò dậy, nhưng uy áp nén chặt hắn xuống sàn, chưa được bao lâu thì hắn đã bất tỉnh nhân sự.
Trong Địa động lúc này vô cùng tĩnh lặng, chỉ có tiếng rít của Hi Văn cùng với Thanh Lôi Hỏa, còn có năng lượng ba động phát ra giữa sự tranh đấu của hai tồn tại.
Một hồi lâu sau, Thanh Lôi Hỏa dần dần yếu thế năng lượng bắt đầu co rút lại, bằng vào mắt thường cũng có thể nhìn thấy được nó đang bị vô số tơ máu không ngừng tuôn ra, tràn ra khí tức quỷ dị bao vây chung quanh mà nơi phát ra tơ máu này chính là trên thân thể của Hi Văn.
Lúc này nàng đã biến trở lại thành hình người, thân thể không một mảnh vải che thân ngồi xếp bằng trong địa động, điều tức. Sắc mặt trắng bệch đang chậm rãi khôi phục vẻ hồng nhuận. Thân thể lấy một tốc độ chậm rãi khôi phục lại.
Cơ thể trần của nàng vô cùng tuyệt mĩ, từ trên xuống dưới đều trắng như bạch ngọc, không có lấy một điểm tì vết, những đường lồi lõm trên cơ thể nàng đủ khiến cho bất kể nam nhân nào cũng đều không thể quỳ gối dưới chân nàng, vẻ đẹp yêu mị này cho dù là Thiên tiên cũng không thể không động lòng, Lúc này ngồi trong địa động, nàng nhắm nghiềm hai mắt đồng thời thủ ấn trong tay đã bắt đầu biến hóa. Hai tay nhanh chóng đánh ra vài đạo thủ ấn kỳ dị, cuối cùng khi thủ ấn thu lại, yêu đan của nàng bắt đầu xoay tròn, một đoàn năng lượng màu hoàng kim từ trong mi tâm nàng hiện ra.
Sưu.
Thân thể nàng dưới tác dụng của công pháp kỳ dị bắt đầu phát sáng, quang mang quanh thân mang theo hàn khí tràn ngập, từ trong mi tâm nàng đột nhiên một con mắt thứ ba hiện ra, nó hé hé rồi bất chợt mở ra toàn bộ, một luồng sức mạnh cường hãn từ con mắt bắn ra, xiên thấu trần địa động phóng lên không trung.
“Tụ”
Hi Văn khẽ quát một tiếng, các luồng năng lương trong người nàng, nhanh chóng dung hợp, mỗi lần dung hợp thành công, thân thể nàng lại phát ra tiếng răng rắc nghe rợn cả người.
Theo sự gia nhập của những đoàn năng lượng này, sức mạnh trong yêu đan của nàng lập tức bốc lên, một cỗ năng lượng cuồng bạo xuất hiện.
Ánh mắt Hi Văn lúc này vô cùng ngưng trọng nhìn về phía Yêu Đan đang lơ lửng trước mắt, ngọc thủ nhanh như thiểm điện đánh ra từng đạo thủ ấn, đồng thời miệng quát khẽ một tiếng.
“- Huyết Hồn Tụ Đan”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.