Vô Thượng Niết Bàn

Chương 50: Ngoài ý muốn




Xem xong mảnh ngọc ký ức do tay trong gửi về An Xuyến, Sở Quyền và Quan Phụng Thiên gần như hóa đá. Chuyện này căn bản là không hề do bọn họ làm, từ khi bắt đầu kế hoạch bọn họ mới chỉ ra tay với Tử Vận môn, hơn nữa cũng là âm thầm mà ra tay, chứ chưa bao giờ tính đến chuyện xé rách tầng giấy mỏng giữa hai bên như vậy.
Quan Phụng Thiên lắc lắc đầu:
“Chuyện này nhất định có gì đó không đúng, có ai đó cố tính giá họa cho chúng ta”
Sở Quyền cũng gật đầu:
“Ta cũng nghĩ vậy, nhất định có kẻ muốn đục nước béo cò”
“Hoặc cũng có thể bạch vân tông chơi chiêu khổ nhục kế”
Lời nói của An Xuyên vang lên khiến hai người kia lâm vào trầm tư mê hoặc.
Khổ nhục kế ư, có thể lắm chứ, trong đầu hai vị tông chủ kia lập tức nghĩ đến một chuyện, nếu như Bạch vân tông đã phát hiện ra bọn họ muốn lật đổ Từ Khắc, nhân cơ hội này tương kế tựu kế, hy sinh một chút thực lực dụ ba môn phái bọn họ bắt buộc phải lật mặt,
Nếu như thực sự là như vậy, thì tên Từ Khắc này cũng quá là cao siêu rồi.
Trong lúc hai tông một điện còn đang bàn bạc đối sách thì tại đại điện của Bạch Vân tông đã tập trung rất nhiều người, lúc này Từ Khắc đang lên tiếng, người mà hắn hỏi chính là Cổ Dao, cổ trưởng lão:
“Cổ trưởng lão không nhìn nhầm chứ, người kia thực sự là An Xuyến”
Cổ Dao thấy Từ Khắc hỏi tới liền đáp:
“Ta không nhìn thấy mặt, nhưng người ấy là nữ lại mặc áo đỏ, từ trên tay xuất ra huyết thủ, hơn nữa chưa cần làm gì đã khiến ta bất động, nếu không phải An Xuyến thì quả thực ta không nghĩ ra ai cả”
Từ Khắc lại hỏi hết một vòng đám người bị tấn công đó, khi hỏi đến Nguyên An thì hắn cứ theo những gì Bạch Hàn Phong bảo mà trả lời, thêm mắm dặm muối,như thể U Linh Điện sắp đánh vào thành bạch vân đến nơi.
Bạch Hàn Phong nhân dịp này cũng vô cùng phối hợp khóc lóc thảm thiết, kể lể bị đánh ra sao Triệu trưởng lão bị giết thế nào, vô cùng sinh động. Từ Khắc nhìn thấy mặt Bạch hàn phong thì vô cùng chán ghét, hận không thể bóp chết hắn, đại hội tông môn bao năm tổ chức không sao, khi tên này vừa đến thì trở thành như vậy, nhưng dù sao lúc này là lúc cần lòng người nên Từ Khắc cũng không tiện trở mặt, hắn đánh nói:
“Bạch chưởng môn yên tâm, So với Bạch Vân tông U Linh điện thậm chí là cả ba môn phái kia cũng chưa là cái gì cả,”
Lão nói đây chính là sự thực, bạch vân tông của lão sở dị có thể đứng đầu bốn phái chính là vì, trong Bạch Vân tông tính cả lão có tất cả năm Linh Anh mà trong khi đó, Huyết Ma Tông có hai, U Linh điện và Triêu Dương tông chỉ có duy nhất tông chủ là có tu vi đấy, hơn nữa lại không có hậu kỳ cảnh giới nên nếu thực sự xảy ra xung đột, chưa biết mèo nào cắn mỉu nào.
Chí ít Từ Khắc vẫn có niềm tin rằng, mình nhất định vãn hồi được đại cục. bất chợt một giọng gấp gáp từ ngoài tiến vào đại điện,:
“Báo, bẩm tông chủ, có tin báo ba môn phái kia bắt đầu điều động nhân mã tiến tới đây, không biết có ý đồ gì”
“Cái gì”
Từ Khắc giật mình, bọn chúng định làm thực ư, bọn chúng lẽ nào không biết nếu bốn môn phái đánh nhau người chết ta sống sẽ khiến cho kẻ khác chen được chân vào đây
Thế nhưng ba môn phái điều binh khiển tướng là thực, khiến cho Từ Khắc cũng phải làm ra động tác, hắn nhanh chóng hạ lệnh mở hộ sơn đại trận, đồng thời lệnh cho toàn tông chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Bọn chúng có giỏi cứ đến, Từ Khắc cũng không hề sợ,
“- Tới đây đi, muốn đối phó với Bạch Vân tông của ta, phải cho các ngươi trả giá đắt!”
Đôi mắt Từ Khắc trầm xuống, lãnh ý lóe ra, lạnh lùng nhìn về phía xa
Khi nghe tin ba môn phái kia tấn công Bạch Vân tông, Bạch Hàn Phong vô cùng bất ngờ
“Chuyện gì vậy”
Sao bỗng nhiên ba môn phái kia lại tấn công Bạch Vân thành, Bạch hàn phong ngớ người, theo kế hoạch của hắn thì ba môn phái kia bị hiểu nhầm sẽ hướng Từ Khắc giải thích, nhân khi đó hắn sẽ lại giả dạng Bạch Vân tông, tấn công ba môn phái kia, cứ như vậy sẽ khiến bọn chúng quay mòng mòng, nhưng nào ngờ ba môn phái kia lại thuận nước đẩy thuyền như vậy, không thèm giải thích gì mà đã cất quân tấn công luôn, thực là kỳ lạ.
Điều này sẽ phá vỡ hết kế hoạch của hắn, lúc này mà chiến cuộc nổ ra, hắn và Tử Vận môn sẽ chẳng đươc gì mà có khi còn bị cuốn vào đây, mất mạng cũng không chừng, xem ra phải nhanh chân chuồn khỏi đây.
Chưa đầy nửa ngày một đội ngũ rậm rạp như nước lũ đã chạy tới, thanh thế thật lớn, ít nhất cũng hơn hai vạn người, nhìn qua vô cùng quy mô, lần này có vẻ như ba một phái kia đã dốc hết tiến vốn,
Khi nghe tin này khóe môi Từ Khắc hiện lên một tia cười lạnh, lão quát lớn:
“Thông tri cho toàn môn phái sẵn sàng nghênh địch”
Lần tiến công này Huyết Ma tông, U Linh Điện và Triêu Dương tông cũng không còn cách nào khác, bọn họ không có cách nào xác định đây là do một kẻ thù nào khác của Bạch Vân môn gây ra hay là do Từ Khắc thi hành khổ nhục kế. nếu họ vẫn dây dưa không quyết thì không biết sẽ có chuyện gì xảy ra, cho nên chọn ngày không bằng gặp ngày, chuyện đã rồi thì đành đâm lao phải theo lao vậy, cả ba vị tông chủ đều mang theo những tinh anh nhất của môn phái vào trận chiến
- Ngừng!
Đứng trên một quả hồ lô đỏ như máu Quan Phụng Thiên lên tiếng quát.
- Làm sao vậy?
“Quan lão, vì sao dừng lại?”
“Phía trước là trận pháp, uy lực không nhỏ”
Ánh mắt Quan Phụng Thiên dò xét phía trước.
“Ha Ha Ha, Quan lão đệ thực tinh mắt, đây là Thiên Tàn, Địa Khuyết đại trận hộ sơn của bổn tông, thế nhưng ba môn phái các ngươi đến đây là có mục đích gì”
Trên thành đầu Từ Khắc không hề khách khí hỏi.
Một thanh âm tiếng cười lạnh truyền ra,
“Từ Khắc, hôm nay chúng ta đến là để tính sổ với người”
Lơ lửng trên không trung, An Xuyến âm trầm như nước nói. Nghe xong những lời này Từ Khắc cất tiếng cười như cuồng dại
- “Các người đánh giá quá cao chính mình, Nếu đã tới đây, vậy đừng về nữa!"
Từ Khắc quát lớn một tiếng, thủ ấn kết xuất, trên mặt hiện lên chân khí quỷ dị, từ trong tay hắn xuất hiện bốn lá cờ có bốn màu Xanh, Trắng, Đen, Vàng, đồng thời vô số lưu quang khuếch tán rơi xuống dưới, hắn đưa tay lên, bốn lá cờ lập tức đón gió lớn lên, xoay tròn trên đỉnh đầu Từ Khắc.
“Rào rào”
Trong tích tắc, Lam quang hiện ra phía sau lưng đoàn người, lập tức như bao phủ cả trời đất từ không trung một đạo quang hồ vô hình áp xuống.
"- Là pháp trận, mau lui lại, mau!"
Tiếng kêu, tiếng người hỗn tạp, tiếng yêu thú rít gào, hóa ra ba môn phái đã bị lừa đại trận họ nhìn thấy khi nãy là giả, đây mới thực sự là thiên tàn địa khuyết.
Bên trong trận, cảnh tượng xung quanh rơi vào trong mắt mọi người chính là một sơn cốc rộng lớn. Nơi nơi đều là cây cối khổng lồ, vô số con yêu thú nhe nanh múa vuốt, từng đạo phong nhận bay khắp không gian, nhất thời không thể phân biệt được thực giả.
Bạch Hàn Phong đứng trên thành cùng với các chưởng môn khác, ngó xuống, cái này theo hắn thấy thì cũng tương tự như ảo ảnh phù, nhưng ở một mức độ cao cấp hơn rất nhiều, ảo ảnh phù còn có rất nhiều sơ hở, nhưng cái đại trận trước mặt nếu như tu vi thấp mà tiến vào, chỉ có thể cầm chắc cái chết./.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.