Vô Thượng Niết Bàn

Chương 21: Ác chiến




Chẳng mất bao lâu, tên áo vàng đã tụ tập linh khí đầy đủ trên kim cương trạc, nó rít lên một tiếng rồi hướng Bạch Hàn Phong lao đến từ trên thân của pháp khí này, toát ra vô số móc câu, vun vút hướng đến phía Bạch Hàn Phong. Bạch Hàn Phong không dám chậm trễ vội vàng vung Lãnh Nguyệt đao lên đón đỡ, hai luồng ánh sáng va chạm phát ra một tiếng nổ như tiếng cồng trầm, ánh sáng chói lòa mặt đất.
Đợi khi tất cả ánh sáng đều biến mất, trên bề mặt Lãnh Nguyệt Đao trị giá hơn hai ngàn linh thạch của Bạch Hàn Phong không ngờ xuất hiện một vết nứt nhỏ, khiến lòng hắn rỉ máu hắn không nghĩ tới chỉ là chút pháp thuật tầm thường, đã có thể hư hại nó, điều này không khỏi làm hắn nặng trĩu phiền muộn trong lòng, không biết có thể tiếp nổi thế công kế tiếp của đối phương hay không.
Tên áo vàng cũng cực kỳ ngạc nhiên Kim Cương Trạc của hắn chính là đỉnh cấp trong đỉnh cấp pháp khí chính là có danh tiếng lừng lẫy, là hắn chẳng biết đã hao tổn biết bao nhiêu tâm huyết, biết bao nhiêu tiền của mới lấy được tới tay. Pháp khí này, chẳng những có thể nháy mắt phát ra bực pháp thuật đơn giản như đao phong không phí chút sức lực nào, hơn nữa bởi vì đã thu nạp linh khí nhất định, khiến cho toàn bộ công kích đã trải qua gia tăng biên độ. Ngoài ra nó còn có khả năng phong ấn đối thủ, Chính là nói, công kích vừa rồi nhìn như đơn giản, nhưng trên thực tế, là một lần tập trung đánh phá điên cuồng bằng mấy chục trung giai pháp thuật, thế nhưng như vậy, không ngờ chỉ có thể làm hai thanh kiếm kia nứt một chút, điều này khiến hắn hơi lo lắng, không biếtBạch Hàn Phong có là con cháu của nhà nào hay không, nếu không phải thì thôi, còn nếu phải sau khi ra khỏi đây sợ rằng hắn phải chạy trối chết.
Hai bên đều gườm gườm nhìn nhau, nhưng cử động tiếp theo của song phương lại rất khác biệt.Bạch Hàn Phong bởi vì Lãnh Nguyệt đao bị hỏng cho nên không còn pháp khí nào khả dĩ có thể đối kháng với Pháp khí của tên áo vàng, cho nên hắn dự định sử dụng một cách khác.
Mà Tên áo vàng càng càng là tâm tư hơn người, hắn đã chắc chắn suy nghĩ rằng Bạch Hàn Phong là con cháu một nhà nào đó, nếu không giết Bạch Hàn Phong thì chính là hắn chết. Bởi vậy hắn không hề do dự, lần nữa đem linh lực điên cuồng rót vào Kim Cương Trạc trong tay, lại một lần nữa ném về phía Bạch Hàn Phong.
Móc câu màu đen từ xung quanh Kim cương trạc bắn ra không ngừng, liên miên bất tuyệt vọt tới khí thế kinh người, làm cho Bạch Hàn Phong cũng phải biến sắc mặt. thế nhưng cử động tiếp theo của Bạch Hàn Phong lại khiến tên áo vàng ngây người, phía đối diện,Bạch Hàn Phong sau khí dồn pháp lực một lần nữa ném ra lãnh nguyệt đao, thì hoàn toàn mặc kệ đôi pháp khí đó, đồng thời thân hình hắn thoáng di động lao đến chô tên áo vàng,
" thấy vậy, trong lòng tên áo vào vô cùng nghi hoặc, Bạch Hàn Phong ném bỏ pháp khí, đã hoàn toàn vượt ra ngoài khả năng suy đoán của hắn, nhưng mà hành động lao tới lại khiến hắn kinh ngạc hơn, mình vẫn còn tử mẫu kiếm ở đây, Bạch Hàn Phong lao tới, thuần túy là muốn chết.
Nghĩ như vậy, một mắt hắn chỉ huy kim cương trạc va chạm với pháp khí của Bạch Hàn Phong, một mặt huy động từ mẫu kiếm chém tới.
Kim Cương Trạc sau khi thúc dục, ánh sáng càng thêm chói mắt,, làm cho người ta không dám nhìn vào trực diện. Theo một tiếng gầm nhẹ hai thanh lãnh nguyệt đao đã hoàn toàn vỡ vụn, ngay lúc đó, tử mẫu kiếm cũng không ngừng bổ lên cương khí hộ thân của Bạch Hàn Phong
"Phá” tên áo vàng không chần chừ chút nào, ngón tay vung lên, chín thanh kiếm không ngừng đâm chém lên cương khí, chỉ nghe một tiếng "rắc" đinh tai nhức óc, cương khí của Bạch Hàn Phong đã bị thủng một lỗ to bằng miệng bát, rồi từ lỗ thủng đó nó nhanh chóng lan ra cho đến khi cương khí vỡ vụn.
“Trảm”
Tên áo vàng lại hét lên một tiêng, chỉ tay vào mẫu kiếm, chín thanh kiếm phát ra linh lực sáng ngời hướng Bạch Hàn Phong chém tới,
“Phập, phập”
Từng tiếng va chạm giữa pháp khi và da thịt vang lên, trong phút chốc chín thanh tử mẫu kiếm đều cắm cả lên người Bạch Hàn Phong. Bạch Hàn Phong đang đà lao lên chợt khựng lại, Tên áo vàng thu hồi kim cương trạc và quang tráo cười ha hả:
“Cao mỗ đã nói rồi, người là tự đi tìm đường chết”
Nhưng vào lúc này, Hắn còn chưa nói hết câu thì một sự việc đã khiến hắn há hốc mồm kinh ngạc Bạch Hàn Phong sau một thoáng khựng lại, bỗng nhiễn lại có thể lao lên, mặc dù trên người bị chín thanh kiếm đâm vào nhưng tốc độ lại nhanh hơn cả lúc trước
“Cái gì, sao có thể”
Hắn chưa kịp nói hết câu thì, một nắm tay mang theo linh khí ngập trời của Bạch Hàn Phong đã siết chặt cổ hắn, cùng lúc đó tay còn lại của Bạch Hàn Phong, cầm chắc một thanh kiếm đâm ngược từ dưới ức lên cổ tên áo vàng, một vòi máu phun ra nhuộm đỏ quần áo của hai người, tên áo vàng hự lên một tiếng khô khan rồi nghẹo cổ sang một bên, hồn du địa phủ.
Chờ tên áo vàng ngã xuống thì Bạch Hàn Phong cũng ngồi bệt luôn xuống mặt đất, hắn cố nén đau rút chín cây kiếm đang đâm vào người ra rồi nằm ra thảm cỏ thở hổn hển, thực sự là quá hung hiểm rồi, nếu thân thể này yếu một chút thì hôm nay bản thân hắn cầm chắc cái chết.
Vừa nằm thở, hắn vừa thầm hô may mắn, trận đánh này hắn đã đánh cược và may mắn là hắn đã thắng cược, tiền cược chính là mạng sống của mình. Nguyên bản trận đánh này, tên áo vàng quá mạnh, mạnh đến mức khiến cho hắn không có cơ may nào chiến thắng cả, pháp bảo của hắn không xuyên thủng nổi phòng ngự của tên áo vàng thì đánh thế nào, tuy nhiên hắn lại có thân thể đạt đến bì cảnh, trong lúc nguy cấp hắn đã lựa chọn lấy thân thể này ra thay cho tấm khiên, để đón đỡ chín thanh phi kiếm, hắn đã tính kỹ rồi, chín thanh kiếm kia, phải vượt qua được lãnh nguyệt đao của hắn, sau đó lại va chạm với cương khí hộ thân, cho nên khi đâm vào người sẽ ít ảnh hưởng, cứ như vậy, hắn chấp nhận để bị đâm đồng thời nhân cơ hội tên áo vàng mất cảnh giác để phản đòn, may cho hắn mọi tính toán đều chính xác, nếu không nằm dưới đất giờ này chính là hắn chứ không phải ai khác,
Từ dưới đất hắn lồm cồm bò dạy, móc trong túi trữ vật ra mấy viên đan dược rồi nhét vào mồm, sau đó hắn đưa mắt nhìn đến cô gái đang bị pháp thuật phong tại đó, hắn tiến lại gần qua sát thì thấy đây quả là một cô nương xinh đẹp, chỉ có điều lúc này gương mặt đang vô cùng khổ sở, hắn đưa tay giải khai phong tường thuật, vừa hoạt động được cơ thể nàng đã ôm chặt lấy cổ hắn, giọng nói đầy van xin:
“Mau, mau động phòng với ta”
Thế nhưng còn chưa kịp nói hết thì từ miệng nàng một dòng máu đen phun ra, nàng ngã ra đất và không bao giờ tỉnh lại nữa, Nguyên lai người trúng phải âm dương hòa hợp tán này, nếu không được làm chuyện ấy ngay thì sẽ thất khiếu chảy máu mà chết, cô gái đã chờ quá lâu, cuối cùng không thể chờ được, đáng thương cho nàng, Bạch Hàn Phong kinh ngạc nhìn hai cái xác trước mắt mình, hắn không ngờ chuyện lại đi đến mức như vậy, cuối cùng hắn vẫn không cứu được cô gái, hắn ngồi xuống đưa đôi tay lên, vuốt mắt cho nàng, hắn dùng pháp thuật đào một cái hố, rồi để nàng xuống đó, đồ đạc, túi trữ vật của nàng hắn không động vào một thứ gì, tuy hắn vào đây là để làm giàu, nhưng cũng không nỡ lấy của một cô nương mệnh khổ. Nhưng tên áo vàng thì lại khác, hắn lấy hết đồ đã trên người, bao gồm, túi trữ vật, kim cương trạc và tử mẫu phi kiếm, sau đó búng ngón tay, một mồi lửa bao trùm lên tên áo vàng đốt hắn thành tro bụi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.