Vô Thượng Niết Bàn

Chương 148: Muốn Kim Tệ Của Ta




Hắn vừa thả người vào chiếc bồn tắm chưa được bao lâu thì, bất chợt trên không trung một thanh đoản kiếm xuất hiện nhắm thẳng đến huyệt thái dương của hắn.
Hắn không hề quay đầu lại, nhanh chóng cúi mình xuống, thanh đoản kiếm trượt qua trên đầu hắn cắm vào thành bốn tắm, hắn tung người bay lên khỏi mặt nước, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một bộ quần áo mặc vào rồi nhanh chóng đáp xuống bờ suối,
Khi hai chân hắn vừa chạm đất thì một tiếng quát đã vang lên:
“Tiểu tử, mau giao trữ vật giới chỉ của ngươi ra”
Bạch Hàn Phong đưa mắt nhìn, trước mắt hắn xuất hiện năm tên bịt mặt, cảnh giới đều là Linh sư hậu kỳ, có hai tên còn là hậu kỳ đỉnh phong, hắn thầm nghĩ, đối phương cũng quá chiếu mình, một lúc cử hẳn năm tên cao thủ đến,
Bạch Hàn Phong hỏi:
“Có chuyện gì”
Hắn cũng không thèm hỏi đối phương là ai, bởi vì đã bịt mặt mà đến thì có hỏi cũng vô ích. Hắn thầm nghĩ, chả lẽ là người của thiên kê tộc. nhưng rồi hắn lại lặc đầu, đây rõ ràng là nhân loại, không phải thú tộc, Thiên Kê Tộc không đến mức cử nhân tộc đi làm việc này,
Một tên bịt mặt to béo có tu vi cao nhất trong bọn lạnh lùng quát:
“Không có chuyện gì, chỉ là muốn mượn của ngươi một chút đồ! Các huynh đệ, lên”
Bàn tay nam nhân to béo lập tức vung ra, một thủy cầu thuật lạnh như băng hướng Bạch Hàn Phong đánh tới.
Bạch Hàn Phong cười nhạt:
“Mượn đồ của ta cũng phải chờ xem ngươi có bản lĩnh đó không đã”
Thủy Cầu Thuật của kẻ địch vừa đến thì Bạch Hàn Phong đã biến mất tại chỗ, đến khi hiện ra thân hình của hắn đã ở trên không trung. Hai bàn tay của hắn co lại duỗi ra, vô số linh khí huyễn hóa ra vô số cánh hoa trực tiếp va chạm với thủy cầu thuật.
Bùm bùm!
Thanh âm trầm đục vang lên từ vị trí lực lượng đụng chạm. vô số tiếng nổ vang lên, đất đai bị cày xới, khí nóng phát ra khiến thực vật bốn xung quanh trở nên khô héo.
Tên béo mập ngay lập tức bị chấn lùi lại, hắn ngã ngồi trên mặt đất,
Không kịp để hắn thở dốc. Vẻ mặt Bạch Hàn Phong lạnh lùng nhanh chóng phi thân lướt tới lấy ra lãnh nguyệt cầm nơi tay, Năng lượng chân khí bộc phát, một đao mang theo khí nóng bức người chém xuống.
“Chết đi”
Đao mang cực kỳ khủng khiếp bổ tới, rít lên trong gió,
Vù vù vù!
Một tiếng cắt cực kỳ sắc lẹm vang lên, tên to béo ngay lập tức mình một nơi đầu một nẻo,
Tất cả diễn ra trong chưa đầy mười hơi thở, bốn tên còn lại mới chỉ kịp xuất ra pháp bảo thì tên to béo đã là người chết, cả bọn nhìn xác chết trên mặt đất rồi lại nhìn về phía Bạch Hàn Phong, vẻ mặt lộ rõ nét khiếp sợ.
Bạch Hàn Phong lạnh lùng nhìn xác chết dưới đất, ai tốt với hắn hắn nhớ rất kỹ, nhưng với người muốn hại mình thì hắn không bao giờ buông tha. Từ xưa cá tính của Bạch Hàn Phong đã sát phạt dứt khoát, cộng với mấy năm trở lại đây liên tục bị đuổi giết khiến cho hắn cũng không cảm thấy có gì cả.
Người Bạch Hàn Phong toát ra khí thế xen lẫn sát khí, sát khí sắc bén như đao quang. Hắn nhanh chóng mặc chiến giáp vào, tay cầm lãnh nguyệt bảo đao, toàn thân khoác chiến giáp khiến cho hắn giống như một chiến thần,
Tên tu sĩ linh sư hậu kỳ đỉnh phong thứ hai trong nhóm bốn người kia, lấy ra một cây thước bạc. gằn giọng nói:
“Ngươi đứng tưởng giết được một người là tài giỏi, kế tiếp chính là giờ chết của ngươi”
Đồng bạn đã chiến đấu với hắn nhiều năm như vậy bị giết khiến tên linh sư hậu kỳ còn lại này rất tức giận, tay cầm cây cây thước màu bạc khí thế mạnh mẽ xé rách không khí. Đá vụn trong sơn cốc bị hất bay lên, chân khí bộc phát, hắn và ba người còn lại vọt tới Bạch Hàn Phong.
Lúc này chính là một chọi bốn, bọn họ định vây công Bạch Hàn Phong, không chút nương tay. Có thể thấy được đã quen làm nghề chặn đường cướp bóc nhiều lần, chỉ mong nhanh chóng giết đối thủ, không có đạo nghĩa gì hết.
Sắc mặt Bạch Hàn Phong âm trầm, trong tình huống nguy cấp vẫn không hốt hoảng. Mấy người này chưa đủ sức làm khó được Bạch Hàn Phong, chỗ này không bóng người, hắn có thể thoải mái bộc lộ thực lực.
Bạch Hàn Phong hừ lạnh một tiếng:
“Rất tốt đã lâu ta cũng không giết người, đến hay lắm”
Kinh mạch của hắn mở rộng, linh khi chu lưu đi toàn thân, cương khí của hắn phát ra khiến đạo bào của Bạch Hàn Phong tung bay phần phật.
Chớp mắt người Bạch Hàn Phong, khí thế tăng vọt. tuy là một chọi bốn nhưng Bạch Hàn Phong phát ra khí thế mạnh hơn đối thủ nhiều. Tất cả là vì kinh mạch trong người Bạch Hàn Phong rộng dày hơn người cùng tu vi, chân khí chuyển động nhanh hơn, mạnh hơn, khí thế cường đại hơn nhiều. Cùng một đòn công kích, Bạch Hàn Phong vận dụng thì có uy lực lớn hơn rất nhiều. hơn nữa hắn lại là thể tu, thân thể của hắn mạnh không kém gì đám thú tộc, chứ đừng nói là mấy tên nhân tộc này.
, chân giẫm mạnh xuống đất. Năng lượng chân khí tuôn ra, Bạch Hàn Phong vung Lãnh Nguyệt lên, chân khí cường đại dao động thành lực đẩy mạnh mẽ khiến Bạch Hàn Phong hóa thành bóng đen vọt đến phía trước
Tên linh sư hậu kỳ cầm cây thước kia kinh ngạc kêu lên:
“Không thể nào”
Hắn cảm nhận được Bạch Hàn Phong quá mạnh, Chân khí rót vào vũ khí nhiều hơn, vũ khí lóe ánh sáng sắc bén rạch phá không khí, kình khí rít gào đâm mạnh vào Bạch Hàn Phong.
Bạch Hàn Phong ở giữa không trung vẻ mặt hờ hững nhìn quang nhận sắc bén đâm tới gần, người chợt lóe, ngực hắn chỉ trong tích tắc né thoát quang nhận, rồi huy động Lãnh nguyệt công kích tên linh sư hậu kỳ nọ.
Biểu tình gã giật mình, gã không ngờ tốc độ của đối thủ mau vậy. tên linh sư này, vội vàng vỗ chưởng nghênh đón Bạch Hàn Phong.
Chưởng ấn ngưng tụ ẩn chứa kình khí hùng hồn đánh tan dòng không khí. Nhưng lúc này mắt Bạch Hàn Phong bắn tia sắc bén, lù lù bất động, người không dịch chuyển một li. Bạch Hàn Phong mặc kệ chưởng đập trúng vai mình, đao của hắn nhanh chóng hạ xuống.
Lãnh Nguyệt dễ dàng phá vỡ cương khí hộ thân của tên linh sư kia, chém vào vai hắn
Roạt!
Thanh âm như xé lụa vang lên trong sơn cốc. tên này bị chém làm hai nửa.
Tất cả nói thì dài nhưng chỉ xảy ra trong hai giây. Bạch Hàn Phong dựa vào chiến giáp và cơ thể mạnh mẽ trực tiếp va chạm với chưởng lực. Đúng như dự đoán, chưởng của đối thủ trừ khiến ngực Bạch Hàn Phong sôi trào máu ra không tạo thành vết thương gì.
Lúc này công kích của ba tên còn lại đã đến gần. thế nhưng hắn không vội. Bạch Hàn Phong sớm tính toán hết mọi thứ. Ba người cùng công kích, Bạch Hàn Phong bị vây công phải cùng lúc đánh với cả ba.
Bạch Hàn Phong cảm giác lực lượng cường đại ập đến từ sau lưng còn một khoảng ngắn, kình phong làm lưng hắn tê dại. ba tên kết hợp lại vẫn mạnh hơn hắn tưởng một chút. Lúc này chúng cũng đã nhận ra, không để cho hắn có cơ hội tiếp cận từng người một nữa,
Bạch Hàn Phong nghiên người tránh thoạt công kích thứ nhất rồi nhanh chóng tiến đến sau lưng tên thứ hai, hắn thu đao lại, vung tay về phía trước, năm đạo hỏa thần chỉ theo gió bay ra,
Tốc độ của Bạch Hàn Phong làm tên này rất ngạc nhiên, sắc mặt càng âm trầm. hắn vội vàng xoay lưng cầm thanh trường kiếm. Kiếm quang vẽ thành đường cong kèm theo kình khí mạnh mẽ rạch dòng không khí thành hình quạt chặn kín không gian trước mặt Bạch Hàn Phong.
Bạch Hàn Phong nhanh chóng thụt lùi, nhếch môi cười nhạt., linh lực xung quanh tụ tập, lực gió khủng bố đè ép không gian vặn vẹo, khí thế cường đại khuếch tán. Linh đao đỏ rực như lửa ngưng tụ lại, quanh thân đao không gian gợn sóng, tiếng gió rít sắc nhọn vang lên.
“Hỏa Thần Nộ”
Hỏa thần nộ do bạch hàn phong đánh ra rạch dòng không khí quét ngang như Thái sơn áp đỉnh, lực lượng cuồng bạo đánh vào lưới kiếm quang đằng trước.
Hỏa thần nộ khiến không gian chấn động. Kình khí rít gào nổ đì đùng, lúc này Hỏa thần nộ của Bạch Hàn Phong đã luyện đến tầng tám, uy lực đánh ra càng thêm khủng bố.
Tất cả vượt dự đoán của hai tên đối diện, hỏa lực đã đánh vào người gã.
Bùm
Hai tên này chỉ kịp há mồm ra kêu lên một tiếng, toàn thân hắn đã bị hỏa thần nộ đốt thành tro bụi.
Mặt Bạch Hàn Phong trắng bệch, thi triển Hỏa Thần Nộ vẫn khiến hắn tiêu hao khá nhiều linh lực.
Hắn vung tay áo, một bóng vàng vọt ra
“Toan Nghê lão huynh giúp một tay”
Chỉ thấy chấm vàng này nhanh chóng hóa thành một con cự thú, đó chính là Toan Nghê trong tay áo Bạch hàn Phong, nó há cái mồm đây răng lao tới tên cuối cùng.
– A!
Toan Nghê cắn vào cổ hắn, thoáng chốc gã thành cái xác không hồn
Bạch Hàn Phong đi tới bên cạnh lần mò trong ba cái xác, năm cái thì hai cái đã bị hỏa thần nộ thiêu rụi. đó cũng là lý do mà hắn ít dùng chiêu này. Hắn lục lọi xong thì kiểm tra quá một chút, chỉ có một chút tạp vật, thu hoạch bình thường.
Hắn nói với Toan Nghê:
“cảm ơn lão huynh, mời lão huynh ăn trưa, hắc hắc”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.