Vô Thượng Niết Bàn

Chương 121: Chế Phù




Trong chốc lát những linh thạch trên người tu sĩ đã không đủ dùng, lần lượt bắt đầu cầm lên những vật trân quý, cái sau so với cái trước càng đắt tiền hơn, quý hiếm hơn, khiến cho Bạch Hàn Phong nhìn lóa cả mắt!
"Ta dùng ẩn thân phù và để đổi lấy linh thảo này!"
Không biết là ai, bất ngờ lên tiếng, khiến cho trong chốt lát những người khác đang ồn ào nháo nhào cũng yên lặng đi.
Ẩn thân phù, là phù triện cực kỳ quý hiếm có, ngay cả đại hành gia người đã đạt đến chế phù sư cấp hai như Bạch Hàn Phong cũng chưa nhìn thấy quá bốn tấm, bởi vì tài liệu luyện chế nó cực kỳ khó tìm, không biết nguyên do gì, mà trên tu sĩ này lại có. Nếu như thực sự hắn có ẩn thân phù, thì có thể không cần thứ kia nữa rồi
BẠch Hàn Phong nghĩ vậy, mắt lóe thần quang, tinh thần chấn động cực lớn, ngoảnh đầu nhìn về phía người vừa thốt lời.
"Các hạ có Ẩn Thân phù" Quách An An, từ đầu đến giờ lúc này mới lên tiếng, dùng ánh mắt đầy hoài nghi đánh giá tên linh sư này một lúc. Tuy hắn là linh sư hậu kỳ thực sự nhưng Quách An An không quá tin tưởng đây là sự thật, nhưng đối phương nếu như thật sự có thì mình mua lại cũng tốt.
Những tu sĩ khác nghe xong toàn bộ đều lắng nghe đợi câu trả lời của tên linh sư kia.
"Có thì cũng có, ta chỉ có nguyên liệu chứ chưa kịp luyện, nhưng tại hạ cam kết nhất định sẽ luyện được “
"Thì ra không phải là thật,!"
Không ít tu sĩ nghe xong cực kỳ thất vọng. Bọn họ vốn định là nếu như đối phương có thì có tốn thêm nhiều linh thạch hơn cũng muốn đem về, nhưng giờ hắn lại bảo phù chưa được chế, tự nhiên không còn hứng thú nữa!
Chế phù sư, luyện Chế phù sư, luyện khí sư đều là những ngành rất khó có cao thủ! Bởi vì ngày nào quyết định muốn nghiên cứu sâu hơn, kỳ thật cũng tương đương với việc bỏ đi khả năng tu thành đại đạo. Xét cho cùng, tinh lực của con người có hạn, không thể trong một thời gian có hạn đồng thời kiêm cố vừa tu luyện vừa nghiên cứu, hơn nữa phải là tài lực vô cùng hùng hậu mới có thể duy trì được.
Lấy BẠch Hàn Phong mà nói, khi còn ở tông môn, trong mấy năm ở đấy, hắn đã làm hỏng của tông môn tính ra chính là hàng vạn linh thạch,
"Các hạ có lẽ nào nói đùa! Chúng ta ở đây là chỗ bán đấu giá, làm gì có chuyện đợi!"
Quách AN An ngồi trở lại chỗ dùng lời lẽ cứng rắn nói.
Vị linh sư hậu kỳ kia lại thở dài, hắn đã mấy lần trung kích Linh Đan thất bại, cho nên hắn mới muốn mua viên đan dược này, nếu thất bại một lần nữa, chờ đợi hắn chính là thân tử đạo tiêu
Mà vào lúc này, Kết đan đan đã tơi vào tay một gã linh sư hậu kỳ khác với giá sáu ngàn linh thạch
……………….
Đấu giá vừa tan, hắn đã đuổi theo tu sĩ hậu kỳ kia Nhưng mà chưa đợi hắn mở miệng, tu sĩ hậu kỳ này liền nói:
"Nếu như không có đan dược, thì không cần làm phiền ta! “
Bạch Hàn Phong nghe những lời này, thì cười nhẹ một tiếng. ngay lập tức, hắn lật tay, trong tay hắn là một chiếc lọ, hắn dốc chiếc lọ ra, một viên đan dược màu tía hiện ra, nó giống hệt viên đan dược mà tu sĩ hậu kỳ kia thấy trong đấu giá.
“Đạo hữu muốn gì, ta không có nhiều linh thạch, chỉ có ẩn thân phù kia thôi”
Bạch Hàn Phong cười:
“Ta không cần linh thạch, nhưng ngươi hãy đưa hết số tài liệu chế ẩn thân phù mà ngươi có cho ta, thì viên đan dược này sẽ thuộc về ngươi”
Ngồi trong động phủ của mình tại vô danh thành, Trên tay của Bạch hàn Phong chính là tài liệu lấy được từ người của tu sĩ nọ, tuy rằng phải tốn đi một viên phá đan đan, nhưng hắn thấy rằng hoàn toàn xứng đáng,
Cách nghĩ của hắn chính là quan trọng là phải sống, vật ngoài thân khi cần cũng phải bỏ đi, vì để chuẩn bị cho lần đi ngũ chỉ sơn này, hắn không tiếc mà bỏ ra một cái giá lớn như vậy,
Hắn quyết tân trốn vào đó, không phải vì trong đó có nhiều cơ may, tài sản của hắn lúc này đã rất nhiều, hắn cũng không cần cơ may gì cả, hắn vào đấy chính là đề phòng đám người Dương Khải Uy tìm đến nơi này,
Tuy nói chính đạo minh và Ma Thần thiên sơn đối lập với Vô Danh Thành, nhưng cũng không có gì đảm bảo là vô danh thành sẽ vì hắn mà trở mặt với hai thế lực kia, cách chiết trung nhất mà Vô Danh Thành làm chắc hẳn sẽ là đuổi hắn ra khỏi thành, rồi mặc kệ hắn.
Không phải hắn không muốn đi nơi khác, mà hắn cho rằng nơi nguy hiểm mới là nơi an toàn, chắc chắn không ai ngờ đến hắn vẫn còn lảng vảng ở đây cả,
Cho nên việc cấp bách lúc này chính là chuẩn xong một vài thứ đồ cần thiết, trước nhất là phải luyện phù triện,
Phù triện mà Bạch Hàn Phong nhắm tới, không phải là ẩn thân phù, thứ đó quá cao siêu với hắn, hắn chỉ có thể luyện được tàng hình phù mà thôi, cái này đối với tu sĩ cấp cao chính là vô tác dụng, Phù mà hắn muốn luyện chính là ẩn thân phù.
Lúc này trên tay hắn là một mẩu vỏ cây, nó đang không ngừng biến hóa, lúc dó lúc nhỏ, nếu có ai hiểu biết về chế phù đứng ở đây nhất định sẽ bị động tác của Bạch hàn Phong mê hoặc. mỗi một động tác đều cực kỳ hoàn mỹ, tỏa ra nhịp điệu chỉ có Chế phù sư mới có thể cảm ứng được.
Có thể nói chế phù là một môn nghệ thuật. Một loại nghệ thuật khống chế linh lực, một loại nghệ thuật dung hòa vật liệu, tràn ngập vận luật đặc biệt. không phỉa ai cũng có thể chế được phù, nó phải có thiên phú, có thể ngươi biết không chế linh lực, nhưng lại không thạo biến hóa, có thể ngươi thạo biến hóa những lại không thông việc phong ấn linh lực vào tài liệu.
Chính vì vậy mới nói đào tạo ra một kẻ thông thạo chế phù đã khó, mà lên cấp cao lại càng khó hơn, những chế phù sư, thông thường chỉ có những đại tông môn mới nuôi nổi, chính vì phù triện khó chế nên nó mới ít thông dụng, hiếm có môn phái nào chuyên về chế phù như Thiên Vân môn mà năm xưa hắn bái nhập,
Mẩu vỏ cây trên tay hắn đã hoàn toàn biến đổi, thành một thú giống như một tờ giấy mỏng và dài, kế đến trong tay hắn lại xuất hiện nguyên liệu thứ hai, rồi thứ ba,
Cứ thế lần lượt tất cả các nguyên liệu chế ra ảo ảnh phù, đều được hắn tinh luyện, kế đến hắn lấy từ trong túi trữ vật ra một cái bút lông và chu sa thượng phẩm, để xuống bên cạnh, sau đó hắn vung tay lên, tấm vỏ cây ban đầu ngay lập tức bay lên không trung, không ngớt tỏa ra ánh sáng vàng chói mắt.
Ảo Ảnh phù này chỉ có một cách chế tạo cố định, nhưng lại có thể có rất nhiều ảo ảnh, Bạch Hàn Phong không biết tu sĩ đã đổi với hắn thứ này, có biết cách chế thật không, hay là cách chế phù của tu sĩ đó khác hắn, nhưng ảo ảnh phù này, cái khó chân chính không phải là vẽ phù, hay tinh luyện, hay khống chế linh lực, mà cái khó nhất chính là dung nhập ảo ảnh vào lá phù,
Lúc này hay tay bạch Hàn Phong đang để trước ngực giữa hai tay hắn là lá bùa đang không ngừng xoay tròn, lúc này hắn đang thực hiện giai đoạn quan trọng nhất, chính là thiết kế ảo cảnh,
Ở Thiên Vân môn, mỗi khi chế phù này, các chế phù sư đều cố gắng đưa ảo cảnh vào càng dài càng tốt, thế nhưng không phải ai cũng có thể đưa được, vì còn do quá trình tinh luyện tài liệu, nếu tinh luyện tốt, thì có thể kéo dài ảo canh hai mươi hơi thở, còn nếu không chỉ có thể dài mười hơi thở, hoặc hơn một chút mà thôi,.,

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.