Vô Thượng Luân Hồi

Chương 285: Ta Chỉ Thích Nhìn Biểu Cảm Này






“Hồng Uyên đến chưa?”
Ánh mắt của Chư Cát Huyết Đạo, lão mập, Dương Hùng và lão Huyền Không đều sáng rực, đồ đệ sắp lên đài so tài rồi, không biết ông ta có tới để giúp tăng thêm khí thế hay không.
Nếu đệ nhất thiên hạ đến thì đó mới đúng là nở mặt nở mũi.
Đáng tiếc là không tìm được Hồng Uyên.
Có lẽ Hồng Uyên đã đến nhưng tầm nhìn của họ có hạn nên không tìm được.
“Khi nào mới có thể gặp lại lão tiền bối đây!”
Dương Hùng hít sâu một hơi, than thở một hồi, người ta cho lão ta một cơ duyên lớn, đây là ân huệ không thể nào quên, mãi mãi khắc ghi Hồng Uyên đệ nhất thiên hạ.
“Sao lại còn phí vào cửa nữa thế?”
Triệu Bân cứ lẩm bẩm suốt đường đi, nếu không phải trong tay còn có mấy khối bạc vụn thì luyện khí sư tham gia thi đấu như hắn cũng không thể bước vào trong.
Dương Hùng cũng là một người biết làm ăn, lão ta xây nên hội trường này nên thu phí vào cửa, không ai dám phản đối.

“Ai là luyện khí sư của Triệu gia?”
Đám đông xì xào, dòm ngó, người trong nhà biết, người ngoài lại hiếm ai biết được, cho đến bây giờ, họ chưa thấy luyện khí sư bí ẩn của Triệu gia như vậy.
Khô Sơn lười tìm, bước lên đài luôn.
Triệu Bân không ngồi vào chỗ của mình mà cũng đi theo lên đài, nhìn đám đông đang nhíu mày.
“Hắn… là luyện khí sư của Triệu gia sao?”
“Có quỷ mới biết, đi lên như vậy thì tới tám phần là hắn rồi!”
“Chuyện này…”
Ở dưới đài không ngừng vang lên những âm thanh ngạc nhiên, đoán già đoán non suốt một hồi, nhưng không ai nghĩ tới Triệu Bân.
Đây, là một điều bất ngờ.
Liễu Thương Không khẽ cau mày, liếc nhìn Chư Cát Huyền Đạo.
Từ đầu đến cuối, ai cũng nghĩ Chư Cát Huyền Đạo mới là luyện khí sư của Triệu gia, nhưng hóa ra lại là Triệu Bân.

Người làm cha vợ như lão ta cũng trở tay không kịp, còn có Liễu Như Nguyệt ở bên cạnh, cặp lông mày xinh đẹp khẽ nhíu lại.
Họ từng là người yêu, suýt trở thành vợ chồng, đáng lẽ ra cô ta phải là người hiểu Triệu Bân nhất, cô ta không hề biết hắn không hiểu về luyện khí!
“Đúng là ngoài dự đoán!”
“Ta còn tưởng là một lão tiền bối, có trời mới biết đó là Triệu Bân, chậc chậc!”
“Nói vậy là một mình hắn sẽ đánh bại cửa hàng binh khí của Liễu gia à?”
“Nếu như Liễu Thương Hải đang bị trục xuất biết được thì chắc phải tức ói máu mất!”
“Tiêu rồi, ta đặt Triệu gia!”
Tiếng bàn tán, tặc luỡi, thở dài, nghi ngờ, ngạc nhiên,… vang lên, đủ loại giọng điệu, đủ loại biểu cảm, đủ loại cảm xúc trên khuôn mặt, chủ yếu là do họ không ngờ tới! Kỳ tài như thế, còn là luyện khí sư, tại sao lại bị đuổi khỏi Triệu gia?
Chuyện này thật sự không đúng lẽ thường chút nào!
Chẳng lẽ, là do Triệu gia cố ý cử Triệu Bân ra để làm loạn?
Còn có những người đặt cược vào Triệu gia kia nữa.
Ngoại trừ đám người nhóc ham tiền, ai cũng khóc lóc.
Một luyện khí sư cảnh giới Chân Linh so tài với một luyện khí sư cảnh giới Huyền Dương, có thể thắng được mới lạ, còn chưa khai chiến, trong đám đông đã có khá nhiều người tán gia bại sản.
Vốn dĩ họ không xem trọng Triệu gia, với tình hình bây giờ, lại càng khinh thường hơn, ai cũng muốn thay đổi bên cọc.
Thế nhưng, bây giờ đã quá muộn, việc đánh cược cũng đã dừng lại.
“Ta chỉ thích nhìn biểu cảm này!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.