Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1443: Chương 1443





Người có võ hồn, luyện khí đúng là chẳng có áp lực gì.
Cho nên mới nói, tên nhóc trước mặt này bất luận là luyện đan hay luyện khí cũng đều có thể nói là một kỳ tài, nghĩ vậy lão đạo Âu Dương lại cảm thấy hết sức đau lòng.
Tại sao ngày ấy lão ta lại không bước xuống núi nhìn một cái kia chứ? Còn những lão già kia nữa, đá qua đá lại một hồi cuối cùng đá mất luôn cơ hội thu nhận được một đệ tử tốt.
“Sư bá, sư bá có biết vì sao Đế Đô phong tỏa toàn thành hay không?”, Triệu Bân lại cầm lên một khối huyền thiết, để lôi điện bao quanh khối huyền thiết, sau đó thao tác mạnh như hổ khiến cho tạp chất bên trong khối huyền thiết cứ thế tinh luyện ra ngoài hết, hơn nữa còn phân chia tỷ lệ rất tốt.
“Đây là chuyện cơ mật, ngươi nên ít hỏi lại một chút đi”, lão đạo Âu Dương âm trầm nói.
Kỳ thực chính lão ta cũng không biết.
Đừng nói là lão ta, ngay cả phó chưởng giáo cũng không có quyền biết.

Mọi việc đều do hoàng ảnh vệ xử lý, tất cả đều tuân theo mệnh lệnh của hoàng đế, ai muốn vào Đế Đô đều cần phải có một tấm giấy thông hành đặc biệt, chỉ có cấp bậc như nữ soái mới có tư cách tùy ý ra vào.
Không biết đến lúc nào thì hai người mới dừng lại.
Huyền thiết đã được tinh luyện xong, các thành phần cũng đã được điều chỉnh.
Tiếp theo là quá trình đúc dung hợp, Triệu Bân chịu trách nhiệm dung hợp, lão đạo Âu Dương chịu trách nhiệm đúc, chính là dùng thiên lôi đúc ra hình thái của binh khí.
Lão ta đã đúc ra một thanh đao vàng sáng chói, từ thanh đao phát ra những tiếng ông ông, bên trên thanh đao còn được khắc những ký tự cổ.
Những ký tự cổ này trước đó cũng đã có, sau đó lại được khắc thêm, nhưng tất nhiên chúng sẽ có bản chất khác nhau, uy lực cũng không giống nhau.
Triệu Bân im lặng nhìn.
Tuy rằng trình độ luyện khí của hắn không thấp nhưng so sánh với lão đạo Âu Dương thì vẫn có sự chênh lệch rất lớn.
Lực tinh thần của cường giả cảnh giới Địa Tạng vẫn mạnh mẽ hơn lực tinh thần của cảnh giới Huyền Dương như hắn, mặc dù hắn có võ hồn.
Cho nên mới nói tu vi cao rất tốt, đúc ra binh khí cũng cao cấp hơn.
Lão đạo Âu Dương vẫn bỏ xa hắn trong lĩnh vực luyện khí này.
Phải biết rằng trong quá trình hắn luyện ra kiếm Long Uyên, để cho nó trở thành một thanh kiếm vô song cũng phải mất đến vài tháng.
Cho đến tận bây giờ hắn vẫn còn rất vụng về, chính là bởi vì tu vi của hắn còn thấp cho nên đã hạn chế uy lực của thiên lôi, rất khó để có thể luyện chế ra binh khí cao cấp.

Nếu như lão đạo Âu Dương cũng có võ hồn như hắn thì lão ta sẽ có thể luyện chế ra binh khí dễ dàng hơn nữa.
Chỉ cần có nguyên liệu đầy đủ thì chắc chắn ngày nào lão ta cũng có thể luyện chế ra tuyệt thế thần binh.
“Đừng phân tâm”, lão đạo Âu Dương trầm giọng nói.
Triệu Bân vội vàng định thần, khống chế lôi điện.
Lúc này, thiên lôi của lão đạo Âu Dương đã biến thành một cây búa đập liên tục xuống thanh đao vàng khiến cho thanh đao vàng lóe lên những ánh lửa mang theo kim quang xán lạn, uy lực cường đại, hết sức chói mắt.
“Thì ra là vậy”, Triệu Bân cũng cảm thán một câu.
Hai luồng lôi điện cùng luyện chế một loại binh khí cũng có thể khiến cho binh khí đó bộc phát ra gấp đôi lôi uy.
Thanh đao này còn chưa luyện thành mà đã có hai luồng lôi tức quấn quanh.
Khó trách lão đạo Âu Dương lại hào phóng đến như vậy, để cho hắn tùy ý xuống địa cung lấy lên huyền thiết cùng huyền cương.

Rõ ràng là lão ta đã có tính toán từ trước, muốn mượn thiên lôi của hắn kết hợp với thiên lôi của lão ta luyện nên thanh đao này.
Thanh đao này sau khi luyện thành không mạnh mới là lạ.
“Thêm vào một luồng hỏa tức thì nó sẽ càng thêm mạnh mẽ”, Triệu Bân đột nhiên nói.
“Biết tìm thiên hỏa ở đâu ra?”, lão đạo Âu Dương thở dài.
“Đan Huyền sư bá không phải có thiên hỏa hay sao?”
“Miễn bàn đến lão già đó”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.