Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1377: Chương 1377





Tâm trạng của Dương Huyền Tông đang rất tốt, ông ta bật cười vỗ vai Triệu Bân.
Ông ta có cảnh giới chuẩn thiên, vỗ một cái không nhẹ không nặng, khiến cho Triệu Bân lảo đảo muốn ngã, nhe răng trợn mắt cố đứng vững.
“Chưởng giáo sư bá, người có thể cấp cho đệ tử đan Tỉnh Thần trước được không?”, Triệu Bân cười hỏi.
“Ngày mai sẽ có một sự kiện lớn, tất cả các phần thưởng của tỷ thí tân tông đều được phát cùng một lúc”, Dương Huyền Tông cười nói, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
Phần thưởng cho đệ tử đứng thứ nhất tỷ thí tân tông rất lớn, ngoài đan Tỉnh Thần thì còn có một tháng tu hành bí phủ và một bộ thiên nhai công pháp, tất cả đều trân quý hơn đan Tỉnh Thần rất nhiều, thế mà Cơ Ngân lại đi hỏi xin thứ ít trân quý nhất.
Nhưng ông ta đâu biết rằng đối với Triệu Bân mà nói thì tu hành bí phủ hay thiên nhai công pháp đều không bằng một viên đan Tỉnh Thần, trên toàn cõi Đại Hạ cũng chỉ có duy nhất một viên, chỉ có nó mới có thể giúp cho Liễu Tâm Như tỉnh lại.
“Vậy ngày mai đệ tử lại đến nhận”.
Triệu Bân cúi đầu nói, sau đó xoay người lẹ làng chuồn ra khỏi rừng hoa đào.
Linh Lung không tính là gì, Vân Yên cũng không tính là gì, chủ yếu là áp lực của Dương Huyền Tông đối với hắn thực sự quá mạnh, nếu như vì thế mà hắn để lộ ra chút sơ hở nào thì thân phận của hắn cũng không thể giấu được nữa.

“Có hỏi được gì không?”, Dương Huyền Tông nhìn Linh Lung và Vân Yên hỏi.
“Lão muốn nghe đoạn nào?”, Linh Lung làm ra vẻ hiểu biết nói.
Mới vừa nãy tên nhóc đó đã kể cho bọn ta nghe rất nhiều chuyện xưa từ khi hắn còn nhỏ.
Dương Huyền Tông nghe hỏi vậy thì cũng không hiểu, cái gì mà đoạn nào?
Sau khi rời khỏi Thiên Trì, Triệu Bân liền đi thẳng đến Tàng Kinh Các.
Đánh bại Sở Vô Sương, hắn đã giành được vị trí thứ nhất trong tỷ thí tân tông.
Lão Huyền Sơn nói, giành được vị trí thứ nhất đồng nghĩa với việc có được đặc quyền lên tầng thứ hai và tầng thứ ba, trên đó chắc chắn có bảo bối đã khiến cho mầm tạo hóa của hắn phấn khích đến run rẩy, hắn phải cầm được bảo bối đó trong tay thì mới yên tâm.
Răng rắc! Răng rắc!
Trên đường đi lại nghe vang lên tiếng xương cốt của hắn đang va chạm vào nhau.

Trước đó bị phế đi một tay, cho dù Linh Lung có nối lại cho hắn thì tất nhiên cánh tay của hắn cũng không còn hoàn hảo, bây giờ hắn dùng Vạn Pháp Trường Sinh quyết tái tạo lại cánh tay, cánh tay sau khi tái tạo mới trở nên không khác gì lúc trước.
“Nhìn kìa, kia là Cơ Ngân”.
Có rất nhiều đệ tử đã nhìn thấy Triệu Bân từ rất xa.
Ai nhìn thấy hắn cũng lộ ra vẻ kinh sợ, bọn họ kinh sợ chiến lực của Triệu Bân, đồng thời cũng kinh sợ năng lực trị thương của Thiên Trì bên trong Thiên Tông, nơi đó quả nhiên là thánh địa trị thương, Cơ Ngân đã bị phế một cánh tay, thậm chí mắt cũng đã bị mù, trọng thương đến mức đó mà vẫn có thể trị khỏi chỉ trong chín ngày.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì cũng thấy bình thường.
Ai cũng đã được nhìn thấy năng lực tái tạo của Cơ Ngân trong tỷ thí tân tông.
Chính xác mà nói thì năng lực tái tạo của hắn dường như đã đạt tới đỉnh cao, nếu như hắn còn có thể phối hợp với Thiên Trì thì chuyện thương tích của hắn phục hồi nhanh chóng cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
“Cơ sư đệ, chào buổi sáng”.
Xem đi! Người thành danh rồi thì xưng hô cũng không giống trước.
Trước kia ai cũng gọi hắn là tên nhóc đi cửa sau, hoặc là con cóc ghẻ, hoặc là con rùa rụt đầu, bây giờ cả đám người ai cũng gọi hắn là Cơ su đệ một cách hết sức thân thiết, đúng là kẻ mạnh làm chủ thế giới, nói nhiều cũng không bằng đấm một đấm, sức mạnh tuyệt đối mới là tiếng nói thật sự.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.