Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử Ai Cũng Nghĩ Ta Vô Địch

Chương 356: Ngươi có nhiều linh thạch như vậy




"Đợi đến khi buổi đấu giá kết thúc, ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hẳn ta!"
"Bốn mươi vạn!"
"Bốn mươi mốt vạn!"
"Bốn mươi lăm vạn!"
"Bốn mươi sáu vạn!"
"Năm mươi vạn!"
Lúc Ân Công Vũ tăng giá lên mức năm mươi vạn linh thạch cực phẩm, Tịnh Kiên Vương hít sâu một hơi, cuối cùng không thể không từ bỏ. Dù sao, giá này đã đến giới hạn cao nhất của hắn ta.
"Vương gia, ngươi làm như thế không sợ Ân Công Vũ ra tay với ngươi sao?”
"Không sao cả, tuy hắn ta là Hoàng đến, nhưng hoàng thất này không phải do. hắn ta độc tài, hắn ta không thể làm chủ hoàn toàn".
"Mà cho dù hoàng thất thật sự muốn ra tay với ta, e rằng cũng phải chờ sau khi Trần Trường An xuất hiện".
Tịnh Kiên Vương không thèm để ý mình có đắc tội với Ân Công Vũ, dù sao hắn †a sớm đã chịu quá đủ ngày tháng lúc nào cũng bị giám thị, chẳng qua là buông tay đánh cược một lần, thua hắn ta cũng nhận.
"Năm mươi vạn!"

"Giá hiện tại là năm mươi vạn linh thạch cực phẩm, có ai muốn ra giá nữa không?”
Thân là một người bán đấu giá đủ tư cách, nhiệm vụ của hắn ta là cố gắng hết sức tăng giá của sản phẩm đấu giá.
Bây giờ rơi vào cục diện bế tắc, đến lượt hắn ta dùng lời nói kéo dài thời gian. "Còn kéo dài thời gian làm gì, sẽ không có ai tăng giá nữa đâu".
"Đúng đúng, trong Đế Đô này còn có ai ra giá cao hơn được sao?"
"Mau kết thúc đi".
"Đúng, mau kết thúc đi".
"Một trăm vạn linh thạch cực phẩm!"
Một trăm vạn?
Một trăm vạn linh thạch cực phẩm?
Đây là cấp dưới của người nào? Dũng mãnh như thế?
"Đù má, lại là ghế lô kia?”
"Rốt cuộc trong phòng bao kia là ai? Cũng quá giàu có rồi đi? Một trăm vạn linh thạch cực phẩm, đây chính là một trăm vạn đấy!"

"Đây đã là lần thứ hai người trong phòng bao kia tranh đoạt với đương kim bệ hạ rồi đúng không? Thật sự là không cho chút mặt mũi nào?”
"Mặt mũi? Quả thực là coi khinh, trực tiếp ra giá một trăm vạn, rõ ràng đang tát vào mặt Ân Công Vũ".
"Hoàng thất sẽ còn tiếp tục ra giá sao?"
"Sao mà ta biết được. Nội tình của hoàng thất như thế nào, là thứ chúng ta có thể thăm dò sao?"
Lúc này sắc mặt Ân Công Vũ càng ngày càng khó coi, đầu tiên là Tịnh Kiên Vương, hiện tại lại là người lai lịch không rõ này. Chẳng lẽ những kẻ này thật sự cho rằng Hoàng đế hắn ta là vật bài trí sao?
Có để hoàng thất hoàng triều Phụng Thiên ở trong mắt không?
" ”
"Đây là phòng đấu giá Cổ gia ta, nếu ngươi cố tình nâng giá lung tung phá hư. quy củ, ta không giúp ngươi được đâu, đến lúc đó ta sẽ mang Cố Tiên Nhi đi".
Trần Trường An tăng giá, quả thực khiến Cổ Phượng Dao khiếp sợ. Cho dù nàng ta là đại tiểu thư Cổ gia, nhưng nàng ta chưa từng có nhiều linh thạch cực phẩm như vậy.
Đây chính là linh thạch cực phẩm đấy, nội tình Cổ gia phong phú, có tích lũy trên vạn năm, nhưng sẽ không tùy tiện để một hậu bối tuổi trẻ cầm nhiều linh thạch cực phẩm như vậy trên tay.
"Yên tâm đi, ngươi không mang Cố Tiên Nhi đi được", Trần Trường An cười nhạt.
"Thật sự có nhiều như vậy?” "Nhà ngươi... sinh linh thạch?" "Khai thác mỏ?”
"Thật ra ta có nghe nói, một vài gia tộc chuyên khai thác mỏ linh thạch để sống". "Ngươi có nhiều linh thạch cực phẩm như vậy, khí vận nhà ngươi không hề tệ.
Xem, đào không ít mỏ quặng linh thạch cực phẩm đúng không?"
"Chẳng lẽ ngươi chính là khoáng nhị đại trong truyền thuyết?", Cổ Phượng Dao kinh ngạc hỏi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.